Chuyện giã từ cuộc chơi lớn một cách nhẹ nhàng êm ái thì ai mà không muốn.
Tui có một bà thím rất tốt bụng, hiền lành và sống thật đơn giản tuổi đời trên 90 mà hình như chưa hề có ai ghét thím. Cuộc sống của thím cứ vậy mà bình an trôi đi, con cái cũng thành đạt. Cuối cùng thím sống với người con gái út, một ngày buổi sáng người con không thấy mẹ thức dậy đúng giờ như mọi khi, cô ta chờ khoảng nửa tiếng sau cũng không thấy mẹ ra khỏi phòng nên mới mở cửa phòng bước vô thì thấy mẹ nằm trong giường không một tiếng động cô ta hơi ngạc nhiên tới lay mẹ định hỏi thì phát giác ra mẹ đã ra đi.
Sau này cô ta kể lại mấy hôm trước bà mẹ tự nhiên hỏi cổ có lấy được ngày nghỉ không thì lấy ngày thứ Sáu hay thứ Hai để đưa mẹ đi chỗ này chỗ nọ. Cô con gái hơi ngạc nhiên vì trước giờ bà mẹ không bao giờ muốn làm phiền con cái mà sao tự nhiên lại nói thế nhưng vì thương mẹ nên cổ cũng chiều theo.
Sau này cô con gái cứ đùa nếu muốn chết êm ái thì hãy tập sống như mẹ của cổ. Nhưng thật ra người hiền lành đâu có thiếu mà người được cái phúc phần như mẹ cổ thật hiếm thấy.
Thôi thì cứ sống như ... mình đi đã
.
Mời mọi người ly cà phê phin
(2023-11-07, 09:02 AM)phai Wrote: [ -> ]Chuyện giã từ cuộc chơi lớn một cách nhẹ nhàng êm ái thì ai mà không muốn.
Tui có một bà thím rất tốt bụng, hiền lành và sống thật đơn giản tuổi đời trên 90 mà hình như chưa hề có ai ghét thím. Cuộc sống của thím cứ vậy mà bình an trôi đi, con cái cũng thành đạt. Cuối cùng thím sống với người con gái út, một ngày buổi sáng người con không thấy mẹ thức dậy đúng giờ như mọi khi, cô ta chờ khoảng nửa tiếng sau cũng không thấy mẹ ra khỏi phòng nên mới mở cửa phòng bước vô thì thấy mẹ nằm trong giường không một tiếng động cô ta hơi ngạc nhiên tới lay mẹ định hỏi thì phát giác ra mẹ đã ra đi.
Sau này cô ta kể lại mấy hôm trước bà mẹ tự nhiên hỏi cổ có lấy được ngày nghỉ không thì lấy ngày thứ Sáu hay thứ Hai để đưa mẹ đi chỗ này chỗ nọ. Cô con gái hơi ngạc nhiên vì trước giờ bà mẹ không bao giờ muốn làm phiền con cái mà sao tự nhiên lại nói thế nhưng vì thương mẹ nên cổ cũng chiều theo.
Sau này cô con gái cứ đùa nếu muốn chết êm ái thì hãy tập sống như mẹ của cổ. Nhưng thật ra người hiền lành đâu có thiếu mà người được cái phúc phần như mẹ cổ thật hiếm thấy.
Thôi thì cứ sống như ... mình đi đã .
Mời mọi người ly cà phê phin
đúng là không phải ai hiển lành cũng đươc phuóc ra đi nhanh gọn, như ba của Sầu.
Anh Phai cho Sầu thêm tí sữa tươi vào cà phê
(2023-11-12, 05:43 PM)JayM Wrote: [ -> ]Hoa Cúc mầu tím tặng Sầu.
Hùn ké với hoa tím là xôi tím, mời Sầu và những ai thích màu tím ....
Bởi người thích màu tím
Tôi về nấu xôi cẩm
Hát bài chuyện hoa sim
Còn một câu chưa viết
(2023-11-13, 04:58 PM)phai Wrote: [ -> ]Hùn ké với hoa tím là xôi tím, mời Sầu và những ai thích màu tím ....
Bởi người thích màu tím
Tôi về nấu xôi cẩm
Hát bài chuyện hoa sim
Còn một câu chưa viết
Vậy thôi đừng viết
Anh Phai lấy màu tím của hoa nấu xôi đó hả?
(2023-11-13, 08:11 PM)LýMạcSầu Wrote: [ -> ]Vậy thôi đừng viết
Anh Phai lấy màu tím của hoa nấu xôi đó hả?
Một câu với vần .. âm
mà người ... "thôi đừng viết"
câu thơ đành lặng im
nằm buốt giá trong ... tim
Màu tím của lá cẩm đó Sầu. Lá này cũng lạ vò ra chỉ có màu xanh của lá cây nhưng khi nấu sôi lên lại ra màu tím rịm.
Lấy nước màu tím đó ngâm nếp rồi nấu xôi vậy thôi.
Quote:Bởi người thích màu tím
Tôi về nấu xôi cẩm
Hát bài chuyện hoa sim
Còn một câu chưa viết
Đi lòng vòng lạc bước ngang đây, thấy bài thơ của ai để lửng một câu kết chưa viết, rồi cảm hứng trổi dậy nên bèn viết câu cuối.
Bởi người thích màu tím
Tôi về nấu xôi cẩm
Hát bài chuyện hoa sim
Sầu vương vấn đâu đây.
Xin đính chính về từ ngữ Sầu ở câu cuối. Sầu là hơi buồn buồn, chút ưu tư miên man, nghĩ ngợi mông lung, chứ không phải là "tên".
Viết câu thơ xong tôi tự hỏi, ba câu thơ đầu chưa có nói gì về buồn, về sầu đâu, mà tại sao... sầu là sao? Weo... biết đâu người viết mấy câu thơ đầu tiên đó vừa ăn xôi cẩm, vừa ngâm nga hát bài "Chiều tím hoa sim", rồi bâng khuâng nghĩ ngợi mơ màng, ưu tư, tư lự về cô Mận, cô Bưởi của một thời xa xưa rồi sao chớ. Rồi nghĩ tiếp, man, bản thân viết có một câu mà cũng diễn sự miên man dài dòng văn tự...
(2023-11-14, 09:12 AM)phai Wrote: [ -> ]Một câu với vần .. âm
mà người ... "thôi đừng viết"
câu thơ đành lặng im
nằm buốt giá trong ... tim
Màu tím của lá cẩm đó Sầu. Lá này cũng lạ vò ra chỉ có màu xanh của lá cây nhưng khi nấu sôi lên lại ra màu tím rịm.
Lấy nước màu tím đó ngâm nếp rồi nấu xôi vậy thôi.
Sầu biết là vần "âm" vì phải vần với chữ cẩm
Oh, Sầu tưởng lấy hoa làm màu, thì ra là lá, hay thật
(2023-11-14, 09:46 AM)anattā Wrote: [ -> ]Đi lòng vòng lạc bước ngang đây, thấy bài thơ của ai để lửng một câu kết chưa viết, rồi cảm hứng trổi dậy nên bèn viết câu cuối.
Bởi người thích màu tím
Tôi về nấu xôi cẩm
Hát bài chuyện hoa sim
Sầu vương vấn đâu đây.
Xin đính chính về từ ngữ Sầu ở câu cuối. Sầu là hơi buồn buồn, chút ưu tư miên man, nghĩ ngợi mông lung, chứ không phải là "tên".
Viết câu thơ xong tôi tự hỏi, ba câu thơ đầu chưa có nói gì về buồn, về sầu đâu, mà tại sao... sầu là sao? Weo... biết đâu người viết mấy câu thơ đầu tiên đó vừa ăn xôi cẩm, vừa ngâm nga hát bài "Chiều tím hoa sim", rồi bâng khuâng nghĩ ngợi mơ màng, ưu tư, tư lự về cô Mận, cô Bưởi của một thời xa xưa rồi sao chớ. Rồi nghĩ tiếp, man, bản thân viết có một câu mà cũng diễn sự miên man dài dòng văn tự...
Anh anattā dẫn dắt câu chuyện dí dỏm quá
Mấy ngày rồi không thấy Sầu vào phố. Mong là Sầu vẫn an vui chỉ vì bận bịu thôi.
Ngày lễ Tạ Ơn bên đó (bên đây tạ trước 1 tháng rồi) chúc Sầu và đại gia đình ngày lễ vui vẻ đầm ấm.
Chúc Sầu, Phai và các bạn một Lễ Tạ Ơn đầm ấm bên gia đình.
(2023-11-23, 09:52 AM)TTTT Wrote: [ -> ]Lan cũng ghé đây chúc chị Sầu, anh Ech, anh phai và toàn thể anh chị em khách quý của chị Sầu có một ngày lễ Tạ Ơn thật vui vẽ và đầm ấm bên gia đình và những người thân thương.
Cảm ơn Lan và Ếch nhưng bên tui đã tạ ơn đất trời từ 1 tháng trước nên giờ chỉ canh me ngày mai thứ sáu đen để coi có cái chi rẻ rẻ đặng mua.
Sẵn xin mượn nhà Sầu để chúc các bạn VB bên Mỹ, đặc biệt các bạn Sầu, Lan, Ếch, Jay, LTK, xin lỗi quên mất em Cỏ vv ... những người luôn vẫn mềm mại với tui lúc tui đúng và cả những lúc sai
, một mùa lễ Tạ Ơn đầm ấm và hạnh phúc bên người thân.