Có một niềm hạnh phúc mang tên "được nhớ thương"
Được nhớ thương là cảm giác thế nào?
Là có người dịu dàng an ủi khi ta thấy bất lực, là có người tỉ mỉ dặn dò mỗi khi ta ra ngoài, là có người mong nhớ mỗi khi ta đi xa.
Được nhớ thương là một niềm hạnh phúc. Nếu người ta nhớ thương cũng thương nhớ ta, thì hạnh phúc gấp bội phần.
1. Đời người ngắn ngủi, may có người thương ta
Chẳng có cuộc đời nào luôn luôn thuận buồm xuôi gió. Trên đường đời có gập ghềnh, có trắc trở, lắm lúc xót xa, đôi khi rùng mình ớn lạnh, có lúc lại chán chường, mệt mỏi. Có những ngày ta thức dậy vào buổi tinh mơ rét buốt. Có những đêm dài ta tăng ca một mình. Có những lần ta tủi thân mà chẳng ai hiểu cho.
Đời người là vậy, khổ đau thì nhiều mà sướng vui thì ít. Nhưng bấy lâu nay chúng ta vẫn kiên cường vượt qua mỗi ngày với tinh thần lạc quan, bởi vì trong muôn vàn cay đắng vẫn có chút ngọt ngào. Vị ngọt ấy đến từ một lời hỏi thăm, một câu an ủi, thậm chí chỉ là vài chữ bạn bè ở quê gửi cho: Dạo này khỏe không? Sự quan tâm giản đơn ấy cho ta biết mình không lẻ loi, vẫn có người nhớ thương mình.
Đời người ngắn ngủi, nhưng chỉ cần nghĩ rằng trên thế giới này vẫn có người âm thầm thương nhớ mình, thì mọi khổ đau đều nguôi ngoai.
Họ như ánh nến trong đêm tối mịt mùng, như chiếc ô trong cơn mưa tầm tã, như ngọn hải đăng giữa đại dương mênh mông. Với thế giới này, họ thật nhỏ bé. Nhưng với ta, họ là sự tồn tại dịu dàng, mạnh mẽ hơn tất thảy.
2. Dẫu gặp hay không, tình vẫn còn đó
Cuộc sống bận rộn khiến con người bớt đi những lời hỏi han, quan tâm, nhiều thêm những xa cách, lạnh nhạt.
Nhiều lúc, đến người yêu thân mật nhất ta cũng không được gặp thường xuyên. Nhưng đừng lo, người thương nhớ ta dù ở nơi đâu cũng sẽ dành cho ta một vị trí trong lòng họ.
Người ấy sẽ lo ta có ăn đủ ba bữa một ngày không, có khỏe mạnh không, mọi việc có thuận lợi không.
Người ấy sẽ lo ta sống có tốt không, những lúc buồn đau tủi hổ không có ai bên cạnh thì phải làm sao, những lúc sướng vui liệu có ai cùng sẻ chia không.
Trong bộ phim The Truman Show có câu: Nếu mai này không được gặp em nữa, thì xin chúc em buổi sáng tốt lành, buổi trưa vui vẻ, buổi tối bình an.
Chúng ta chỉ như những hạt cát giữa thế giới bao la. Dẫu vậy, nếu được ai đó quan tâm, nhớ thương, thì còn gì may mắn hơn nữa?
Được nhớ thương thực sự là một điều may mắn. Chính vì bận lòng như thế nên con người mới nảy sinh nhiều mối liên kết, ràng buộc với nhau.
Nếu có thể gần gũi, thì bên nhau dài lâu. Nếu chẳng thể kề cận, thì chúc nhau bình an hạnh phúc.
Những nhớ thương không cần được thốt thành lời mọi lúc mọi nơi, chỉ cần được giữ trong lòng, bất kể người ấy có còn đó, có được gặp gỡ hay không. Nhớ thương là: tôi sẽ lo lắng, sẽ đau lòng nếu người sống không tốt, phải chịu tổn thương; còn nếu người sống tốt, thì tôi cũng yên lòng.
3. Nhớ thương khắc ghi trong lòng thì ngại gì khoảng cách
Có người nói, yêu là phải dính nhau như sam mỗi ngày, hôm nào cũng không hết chuyện để kể. Nhưng tình yêu tuyệt vời nhất có lẽ là dù không gặp mặt vẫn nhớ thương, là sẽ luôn có mặt mỗi lúc người cần tôi.
Được nhớ thương là một niềm hạnh phúc. Thương nhớ ai đó là một chút ngọt ngào.
Tôi chẳng cần đền đáp, chỉ mong người sống tốt; cũng chẳng đòi hỏi gì, chỉ mong người mọi sự đều thuận lợi.
Nhớ thương không phải gánh nặng, mà là nguồn sức mạnh to lớn: chỉ cần có tình yêu của người, dù ở nơi đâu tôi cũng dũng cảm tiến về phía trước.
Điều tuyệt vời nhất đời này âu cũng chỉ là có người nhớ thương ta, cùng ta ôn lại đôi ba kỷ niệm thuở nào.