VietBest

Full Version: Lục Sơn Thanh Khê
You're currently viewing a stripped down version of our content. View the full version with proper formatting.
chi hat hay qua Thankyou
tặng tiểu sư muội , đi bình an
https://app.box.com/s/d12zv98rakn7gva4gop8bf7x6jxuoism
(2021-05-06, 05:08 PM)Lục Tuyết Kỳ Wrote: [ -> ]Lương tri mới chính là con người con, còn tiếng tăm là suy nghĩ của thiên hạ. 



[Image: 88-B11-FDB-9-EC9-445-D-BEDF-D0-D60-E60-EB55.jpg]

Rất hay Tử Kỳ 

Heavy-black-heart4
Happy Mothers’ Day chi ! 


[Image: B2092-A66-2-C02-4-EA2-BE80-F789-C96085-DD.jpg]
Vĩnh biệt Angela Trâm Anh, nguyện cầu cho em an nghỉ cõi Vĩnh Hằng.  

RIP.   Innocent

Vĩnh Biệt nữ ca sĩ Angela Trâm Anh (Jan 1, 1985 - June 1, 2021)

Trích từ FB nhạc sĩ Lê Xuân Trường: 
Tiếng hát đẹp và nhiều nghị lực đã tan vào hư vô. Cô đã trút hơi thở cuối cùng vào 7 giờ 7 phút sáng nay.
Trước ngày Sinh Nhật 36 tuổi vào ngay ngày Tết Dương lịch 2021, Angela Trâm Anh được chẩn đoán mắc bệnh ung thư gan. Tôi lặng yên, không gian tịch lặng….Tôi gọi lại nói chuyện với em, nhưng chỉ nghe những nỗi buồn, những tiếng nấc nghẹn lời. Tôi yêu cầu em phải đi thử nghiệm và lấy phán xét từ nhiều bác sĩ thay vì chỉ một. Và cầu nguyện cho sự nhiệm mầu của ơn trên. 
Angela Trâm Anh là một người mẹ đơn thân, độc lập, nuôi đứa con trai chỉ mới 5 tuổi đầu. Cô đã từng gửi tiếng hát của cô đến quý khán thính giả Việt Nam trên những video của trung tâm Thuý Nga, và đã ấn tượng với nhạc phẩm “Không Cần Nói”. Cô còn là y tá trưởng trên các chuyến bay quốc nội trong khi đang học lấy bằng cao học. 
Sáng nay trời California ảm đạm một nỗi buồn. 
Cuộc đời là bể dâu....
Những đua ganh những mong manh.
Tình yêu không làm tim bình yên.
Như yêu ma vây đời.
Bao đau thương ngút ngàn cho nỗi đau hoang tàn.
Giọt lệ tịch lặng rơi....



R.I.P. Crying-face4
Xin chia buồn 

Bouquet4
Tội nghiệp, cô ra đi khi còn quá trẻ, và tội hơn là đứa con trai mồ cô mẹ khi mới mấy tuổi.
(2021-06-01, 06:54 PM)hoa mac co Wrote: [ -> ]R.I.P. Crying-face4

Nhớ bài này kg?  Chị mới up lên lại, một trong những video nhạc Việt đầu tiên của Trâm Anh. 



(2021-06-01, 06:14 PM)Lục Tuyết Kỳ Wrote: [ -> ]Vĩnh biệt Angela Trâm Anh, nguyện cầu cho em an nghỉ cõi Vĩnh Hằng.  

Vĩnh Biệt nữ ca sĩ Angela Trâm Anh (Jan 1, 1985 - June 1, 2021)

R.I.P Angela Trâm Anh.
Thât tội, 36 tuổi còn quá trẻ để ra đi và bỏ lại đứa con nhỏ dại Crying-face4 .

Thời gian gần đây chứng kiến những ra đi và bệnh tật của nhiều người để thấy rằng cuộc đời thật phù du  Crying-face4
ĐỜI

Giữa cuộc đời bươn chải 
Trầm lại một chút mà
Người khen chê khôn dại 
Mỉm cười lặng im qua

Cõi ta bà vay trả
Hơn thua để được gì
Mai rời xa tất cả
Về cát bụi còn chi?

Ta cứ bình dị sống
Theo cách riêng của mình
Giữa biển trời cao rộng
Sợ gì những điêu linh

Ta làm điều mình thích
Chẳng phiền lòng tới ai
Thẳng ngay không trái nghịch
Đi qua tháng năm dài

Mặc ai cười , ai ghét
Mặc ai khen , ai chê
Ở đời hạnh phúc nhất
Ta được là chính ta!

Ngắm hoa tàn hoa nở
Giống vòng xoay cuộc đời
Đủ buồn vui hỉ nộ
Bình thản đón nhận thôi!

Đồng Ánh Liễu

[Image: E3-A20-BF1-CD36-4-E8-F-B3-DE-1-CB093-B887-AD.jpg]
HOA VÔ THƯỜNG 

1.  Thời gian:  Vô Thường

Tháng ngày hối hả, đời người ngắn ngủi, thoáng chốc đã già.  Chẳng dám nói hiểu hết mọi lẽ nhân sinh nhưng chỉ có hiểu đời thì mới:

Qua một ngày vui một ngày.
Sống thanh thản, sống thoải mái.
Qua một ngày mất một ngày.
Vui một ngày lãi một ngày.

2.  Hạnh phúc:  Vô Thường

Hạnh phúc do mình tạo ra.  Vui sướng là mục tiêu cuối cùng của đời người, niềm vui ẩn chứa trong những sự việc vụn vặt nhất trong đời sống, mình phải tự tìm lấy.  Hạnh phúc là cảm giác, cảm nhận, điều quan trọng là ở tâm trạng.

3.  Cuộc sống:  Vô Thường

Cuộc sống vô thường nào ai biết trước ngày mai.  Sống hôm qua, hôm nay chỉ còn là tiếng nức nở nuối tiếc của người ở lại. 

- Cơ thể:  sinh, lão, bệnh, tử, bệnh tật và tai nạn luôn xảy ra.
- Tính cách:  niềm tin dễ lung lay, lý tưởng cũng dễ thay đổi.
- Thời gian và tất cả:  cuộc đời con người quá ngắn ngủi nên việc sống an phận và lựa chọn yêu thương là có giá trị ngay bây giờ.
- Tiền bạc, của cải, danh vọng:  khi sinh ra hai bàn tay trắng, khi chết cũng là hai bàn tay trắng.

Thân ở chốn dạ lam
Tâm rong chơi trần thế
Cỏ phiền mọc đầy rễ
Bao giờ mới được an.

Ai đã hơn ai trong cõi chết, giành giật nhau chi lúc sống còn. 

Một ngày đầu hạ.

LTK



Cáo Phó Angela Trâm Anh

[Image: DA5-A0005-E70-E-4-B31-A700-14-AC438-A3-B8-E.jpg]J
Viết cho Em...

Em ạ, trời đã vào hạ, cơn mưa mùa hạ tí tách từng giọt nối vào nhau như những sợi thuỷ tinh lấp lánh, đưa tay đón lấy những hạt mưa mát lạnh trong lòng bàn tay, những kỷ niệm của thuở xưa tràn về, như một giấc mơ.  Những cơn mưa rào chợt đến chợt đi như những khoảnh khắc bất ngờ khiến trái tim bận rộn của con người bồi hồi, ray rứt.  Lại có những cơn mưa nhẹ nhàng như một khúc nhạc dịu êm ru hồn mình vào cõi tịnh yên.  Chị nghĩ đến em...

Em gái của chị, cô gái yêu màu tím buồn man mác của hàng phượng vỹ chỉ nở hoa mỗi khi hè đến. Cuộc sống con người mong manh như những bong bóng xà phòng được thổi lên, có thể vỡ tan và mất đi hình dạng mãi mãi như chưa từng tồn tại, có còn cũng chỉ là hoài niệm của người ở lại.  Sự thống khổ sợ hãi của người mẹ, mái tóc bạc cùng những nếp nhăn của bao ngày nắng mưa, gào thét trong sự bất lực khi nhìn đứa con mà mình ôm ấp nâng niu được phủ lên mình một tấm vải trắng và đẩy đi, kg bao giờ trở lại.  Nắm chặt tay một người đàn ông hy vọng qua lớp plastic của găng tay, có thể truyền cho anh ta một chút hơi ấm của cảm thông, mong anh vượt qua chuỗi ngày đau đớn tiễn đưa người yêu thương nhất của anh ra đi vĩnh viễn. Nhìn cảnh mà nao nao lòng.

Ai rồi cũng phải ra đi, chuyến đi cuối cùng của một đời người.  

Chị và em, con đường mình đã đi qua, làn cát mịn, tung tăng nhảy múa theo bọt sóng mỗi khi sóng tràn vào bờ, thỉnh thoảng lại thốn nơi bàn chân vì dẫm phải seashell. Những con đường gồ ghề đầy đá sỏi, gai nhọn khiến đôi bàn chân rướm máu.  Mỗi ngày là một khởi đầu cho chuyến du hành mới phải kg em... ?

Em hỏi chị, “liệu chúng ta sẽ quên được những tổn thương trong lòng hay kg?  Mình có thể tha thứ được hay kg?”” Chị chỉ cười, có quên được hay kg chị cũng kg biết, nhưng có lẽ tháng năm sẽ làm lành những vết thương ấy và mình sẽ kg còn cảm giác đau nữa, chỉ còn lại là vết sẹo.  Còn tha thứ ư, đã kg mang lòng oán thì tha thứ hay kg có khác gì đâu.  Hoa hồng rất đẹp nhưng phủ đầy gai nhọn, dù gai vô tình đâm trúng thì hoa vẫn là hoa, vẫn đẹp mặn mà khiến người say đắm kg bỏ được đó thôi.  Oán hoa có gai hay trách mình kg cẩn thận khi chạm vào...

Trái tim thật tội nghiệp em nhỉ, dường như chúng ta bỏ quên chăm sóc cho trái tim mình bởi những âu lo và phiền muộn.  Thôi thì cứ thả hết như chiếc lá mùa thu xuôi theo dòng nước cuốn trôi.

Khi nhắm mắt, tất cả cuối cùng cũng chỉ là Không, trong cõi Vô Thường.

Và chị sẽ cùng em, khoảng trời bình yên lấp lánh sắc màu của hy vọng.

Mãi mãi thương yêu.

Chị của Em
Một ngày đầu hạ, 2021

[Image: IMG-1622677198917.png]
Kỳ, ráng lên nhe. Chia sẻ cùng Kỳ nỗi mất mát này Hug Heavy-black-heart4 Tulip4 .

[Image: FB-IMG-1622469197266.jpg]