Posts: 6,320
Threads: 98
Likes Received: 3,289 in 1,682 posts
Likes Given: 2,100
Joined: Jun 2020
Reputation:
171
Sự Tĩnh Lặng giữa đời...
Nhiều người cả đời mãi đi tìm kiếm cho mình một góc tĩnh lặng giữa cuộc sống ngày càng ồn ào hơn, tìm một mái hiên mưa, một dòng suối vắng, một cảnh chùa xưa, rồi quên mất góc tĩnh lặng thật sự cho mình giữa thế gian vô thường này chính là tâm mình khi được che chắn cẩn thận.
Người đời thường đổ cốc nước đục trong tay đi rồi chạy vạy ngược xuôi khắp cuộc đời gió bụi này tìm một cốc nước trong. Tìm cả đời không thấy.
Đâu hay: chỉ cần để yên một lát, trong tay đã có được một cốc nước trong.
Đâu biết: ngược xuôi phiêu bạt cả một đời không bằng một phút tĩnh lặng.
Chỉ cần lòng tĩnh lặng là đã có thể lắng hết bụi bặm xuống, trả hết bất an về với gió mưa; và ngay ở tại nơi đó, trở thành một góc tĩnh lặng, một ngôi nhà nhỏ cho mình, được che lợp cẩn thận giữa cuộc đời gió mưa.
Phía sau mỗi vết sẹo lành đều có một câu chuyện đớn đau của nó; và phía sau sự tĩnh lặng bền vững của một người cũng có một câu chuyện bão giông của nó, nhưng đã lặng rồi.
- Trăm năm lòng vẫn dặn lòng
Việc đời muôn sự như dòng nước xuôi...
Lượm
...
Bài này hòa âm trong youtube kg được hay nên anh hai đệm saxophone và hòa âm lại.
PS. Dạ thầy ơi, trò nghịch bỏ overlay vào mặt nước, thầy tôi Châu Bá Phai cho trò được mấy điểm ạ?
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,320
Threads: 98
Likes Received: 3,289 in 1,682 posts
Likes Given: 2,100
Joined: Jun 2020
Reputation:
171
Đạo (道)
Chữ “Đạo” (道) bắt đầu bằng hai nét phết (丷) tượng trưng cho Âm-Dương, cùng với chữ “Nhất” (一) tạo thành ‘Âm Dương hợp nhất’. Bên dưới là chữ “Tự” (自), trên dưới kết hợp lại tạo thành chữ “Thủ” (首) là khởi thủy, ban đầu, đứng đầu. Vũ trụ cũng bắt nguồn từ một thứ nguyên thủy nhất rồi mới sinh ra vạn sự vạn vật. Bên trái là bộ “Sước” (辶) nghĩa là chạy, bước đi, biểu thị sự vận chuyển không ngừng. Như vậy, bên trong Đạo đã bao hàm cả Âm và Dương, tĩnh và động, động thì không ngừng sinh hóa, tĩnh thì thanh tịnh vô vi.
Câu chuyện:
"Thứ gì trên thế gian này là trân quý nhất?"
Có người nói rằng:
"Là thứ đã mất đi và thứ không có được"
Nhưng có người lại khẳng định:
"Thứ trân quý nhất trên thế gian không gì bằng thứ ta đang có".
Không ít người trong số chúng ta thường mất cả đời để theo đuổi những thứ cao xa ngoài kia mà quên mất việc trân trọng những điều bình dị đang hiện hữu quanh mình.
Lời khuyên:
“Đức năng thắng số” 德 能 胜 数 có nghĩa là Phúc Đức thắng số phận, vận mệnh. “Đức” chính là sự đức độ, tình yêu thương với con người, còn "số" chính là phúc phận, vận mệnh của mỗi người. Sống có đức sẽ làm thay đổi số phận, số mệnh của con người.
Thứ quý nhất không phải là thứ không có được hay thứ đã mất đi, mà nó chính là thứ hạnh phúc hiện có trong hiện tại. Nói theo đạo Phật, vợ chồng là do duyên số, có nghiệp, có nợ với nhau, chứ không phải khi không mà lấy nhau được. Phần lớn là do duyên số quyết định.
Tuy nhiên, nếu chỉ đổ thừa cho duyên số thì không thực tế. Chúng ta phải chọn lựa, mà trong sự chọn lựa của chúng ta có nghiệp, có nhân quả chi phối bên trong. Tuy nhiên sự lựa chọn cuối cùng vẫn thuộc về phước. Hễ có phước thì chọn đúng, không có phước thì sẽ chọn sai.
Lượm
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,320
Threads: 98
Likes Received: 3,289 in 1,682 posts
Likes Given: 2,100
Joined: Jun 2020
Reputation:
171
“SỐNG LÀ CHO ĐÂU CHỈ NHẬN RIÊNG MÌNH”
Vâng con biết sau thăng trầm năm tháng
Ngày rộng dài chớp mắt hoá hư không
Người với người giữa trời đất mênh mông
Trân trọng hết những người con gặp gỡ
Bởi kiếp trước chắc có duyên có nợ
Nên kiếp này mới hội ngộ tri giao
Là bạn tốt trao tình nghĩa anh hào
Dìu nhau qua bao năm dài tháng rộng
Và con biết giữa bộn bề cuộc sống
Có nhiều người còn khổ sở lầm than
Đem thiện tình và thương mến chứa chan
Nguyện thành tâm sẻ san điều gian khó
Đời vô thường chẳng bận lòng đây đó
Nếu ai làm thương tổn bản thân con
Chỉ mỉm cười không oán trách thiệt hơn
Bởi con nghĩ thứ tha là thanh thản
Con sẽ sống bình an và đơn giản
Cố chấp chi chuyện gian dối lọc lừa
Giữ tâm Từ con ngại gì nắng mưa
Vẫn lựa chọn giúp người khi có thể
Con biết chứ... đời vô thường là thế !
Trao yêu thương ... để ấm áp tim mình
ĐAL
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,320
Threads: 98
Likes Received: 3,289 in 1,682 posts
Likes Given: 2,100
Joined: Jun 2020
Reputation:
171
SỐNG VỚI NHAU THẾ NÀO ?
🔹Tôi hỏi đất: đất sống với nhau thế nào?
👉Đất trả lời: chúng tôi làm nền móng cho nhau.
🔹Tôi hỏi nước: nước sống với nhau thế nào?
👉Nước trả lời: chúng tôi hoà lẫn vào nhau.
🔹Tôi hỏi gió: gió sống với nhau thế nào?
👉Gió trả lời: chúng tôi nâng cánh cho nhau.
🔹Tôi hỏi mây: mây sống với nhau thế nào?
👉Mây trả lời: chúng tôi tan biến vào nhau.
🔹Tôi hỏi cỏ: cỏ sống với nhau thế nào?
👉Cỏ trả lời: chúng tôi hoà quyện và réo rắt bên nhau.
🔹Tôi hỏi cây: cây sống với nhau thế nào?
👉Cây trả lời: chúng tôi che chở và leo quấn cho nhau.
🔹Tôi hỏi người: người sống với nhau thế nào?????
Không ai trả lời
Không ai trả lời,
Không ai nói gì cả.
Vì người còn đang bận giận hờn và chà đạp lên nhau,
Vì người còn chôn chặt nụ cười và không cùng chia sẻ,
Vì người còn nghi kị và mưu chước lẫn nhau,
Vì người còn nặng nỗi thương đau,
Vì người còn quên cách yêu nhau,
Vì người còn chưa biết được rằng sự sống vốn rất mau... tàn lụi...
"Cảm ơn chiếc lá lìa cành,
Cho ta thấy được mong manh kiếp người..
Cảm ơn ai đó khóc, cười
Cho ta thấy được lòng người đổi thay."
Nguyện người an nhiên, tâm bao dung như mây trời, đau không khóc, nụ cười trên môi mỗi ngày để từng giây phút được vui và hạnh phúc khi còn được thở.
Lượm
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 4,794
Threads: 95
Likes Received: 1 in 1 posts
Likes Given: 0
Joined: Jan 2018
Reputation:
152
(2021-11-01, 11:40 AM)Lục Tuyết Kỳ Wrote: Ơi Kỳ đây Be 3,
Cha tên thật là Giuse Nguyễn Trọng Tước, còn Nguyễn Tầm Thường là bút hiệu của Cha đó nàng. Nếu nàng nghe về tiểu sử của Cha nàng sẽ thích lắm, Cha tu Dòng Tên, rồi Cha sang trại tỵ nạn phục vụ mấy năm, sau đó sang Taiwan, những nơi này Cha đều có viết bài và nhật ký cho những chuyện Cha đã tận mắt thấy ví dụ như tập truyện ngắn trong đó có bài: Mẹ May Mắn Hơn Con nói về những cô gái lấy chồng Đài Loan, Tiếng Đàn Kg Người Đánh, etc... đọc rớt nước mắt. Theo như Kỳ biết hình như ngoài ở nhà dòng ra thì Cha đi khắp nơi phục vụ chứ kg ở hẳn ở một giáo xứ nào, nơi nào cần thì Cha đến thôi.
Đây là một trong những bài trong Nước Mắt & Hạnh Phúc mà Kỳ hay đọc khi lòng bất an, Kỳ chia sẻ với nàng nhe.
Cô Đơn
Cô đơn là cho đi mà không có người nhận, là muốn nhận mà chẳng có ai cho. Cô đơn là chờ đợi, mà cái mình chờ đợi chẳng xảy đến. Như hai bờ sông nhìn nhau mà vẫn nghìn trùng cách xa bởi dòng sông, nên cô đơn là gần nhau mà vẫn cách biệt. Không phải cách biệt của không gian mà là cách biệt của cõi lòng. Bởi đó, vợ chồng có thể cô đơn bên nhau.
Càng gần nhau mà vẫn cách biệt thì nỗi cô đơn càng cay nghiệt. Đã cay nghiệt mà vẫn phải gần nhau thì lại càng cô đơn hơn.
Người ta gần nhau mà vẫn có thể xa nhau, vì trong cuộc đời, mỗi người đều có hai thế giới. Thế giới riêng trong cõi lòng tôi và thế giới ngoài vũ trụ. Thế giới tâm hồn tôi sụp đổ thì thế giới bên ngoài thành hoang vắng, vô nghĩa. “Lòng buồn cảnh có vui đâu bao giờ”. Vì thế, tôi có thể cô đơn giữa đám đông. Cả vườn hoa chẳng có nghĩa gì nếu không có loài hoa tôi kiếm tìm. Người đưa thư trở thành thừa thãi nếu không có cánh thư tôi đang chờ mong. Chỉ một cánh hoa của lòng tôi thôi cũng đủ làm cho cả khu đồi thành dễ thương. Chỉ một cánh thư thôi cũng đủ làm cho bầu trời xanh thăm thẳm. Làm gì còn cô đơn nữa nếu đã có bắt gặp.
Tôi cô đơn khi thấy quanh mình chỉ là những dòng sông lững lờ, chỉ là những con nước thờ ơ. Tôi có thể cô đơn vì tôi không đến được với người. Tôi cũng có thể cô đơn vì người không muốn đến với tôi. Cô đơn nào thì cũng là một hải đảo. Nhưng nỗi cô đơn bị người khác hờ hững thì cay đắng hơn. Khi tự mình không bước tới thì tôi cũng có thể tự mình bước ra khỏi hàng rào cô đơn đó. Còn nỗi cô đơn bị người khác thờ ơ thì đưa tôi vào nỗi buồn mà có khi đau đớn hơn tù đầy, có khi u ám hơn sự chết, vì đây là nỗi cô đơn tôi muốn chạy trốn mà chẳng trốn chạy được. Tôi thương, nhưng người khác có thương tôi không đấy là tự do của họ. Cho đi phần đời của mình mà không được đáp trả vì thế mới có xót xa.
Cô đơn của Chúa là nỗi cô đơn này.
Chúa đến với kẻ khác nhưng bị kẻ khác chối từ, gọi mà không có tiếng đáp trả, bởi thế, trong vườn Cây Dầu Ngài mới thấy cõi lòng trống trải. Trong cái trống trải ấy, theo Tin Mừng Máccô, Ngài tỏ lộ: “Linh hồn Thầy buồn đến chết được” (Mc. 14:34).
Làm gì có cô đơn nếu có lời đáp trả. Không có lời đáp trả nên mới cứ phải chờ đợi. Đợi chờ không là khởi điểm của cô đơn sao. (vài tiếng piano nhẹ) Đợi chờ càng lâu thì nỗi cô đơn càng dài. Chờ đợi mà chẳng bao giờ xảy tới thì nỗi cô đơn càng héo hắt. Làm gì có cô đơn nếu không có kiếm tìm. Làm gì phải kiếm tìm nếu đã đầy đủ. Vì thiếu vắng nên mới phải đi tìm. Khi sự thiếu vắng quá cay đắng thì nỗi cô đơn dẫn đến sự chết.
Sự thiếu vắng không hệ tại im lặng của không gian hoặc vắng bóng người mà hệ tại sự trống vắng của con tim. Có những quãng đời cô tịch, tôi đi một mình, nhưng càng lặng lẽ tôi càng thấy niềm vui nhiệm mầu trong hồn. Có những khúc đời chung quanh tôi tấp nập bước chân, rộn rã lời cầu chúc mà tôi vẫn nghe hiu hắt. Chúa cũng vậy, những đêm dài ở sa mạc chỉ có trăng và cỏ cây, chỉ có núi đồi và gió, nhưng Chúa không cô đơn. Chiều thứ sáu ở Jêrusalem tấp nập chân người mà cõi lòng Chúa thì hoang vắng. Trong vườn Cây Dầu có các môn đệ đi theo mà Chúa vẫn thấy lẻ loi.
Kẻ cô đơn là kẻ đi tìm niềm cảm thông nhưng chẳng gặp. Vì không gặp nên họ đành trở về thế giới nội tâm cô lẻ của riêng mình. Vì thế giới nội tâm đó đang heo hút trống vắng, nên họ chỉ bắt gặp sự thiếu thốn ở đó mà thôi. Sống trong thiếu thốn để rồi nhìn kẻ khác đầy đủ vì thế mới có nước mắt xót thương cho đời mình.
Ai cũng có lúc cô đơn vì chẳng ai đầy đủ. Ai cũng phải đi tìm vì ai cũng thiếu vắng. Nhưng có những thiếu vắng dễ tìm thấy. Có những thiếu vắng như mênh mông vô hạn. Khi Chúa mất hết tình thân, Chúa tìm đến với Chúa Cha: “Ôi! Cha cũng bỏ con sao”. Khi lòng tôi tan nát, khi đời tôi đắng cay, tôi cũng vẫn còn hy vọng là Chúa. Nếu tôi mất Chúa thì đây mới là sự thiếu vắng hoang tàn nhất. Đây là cô đơn không còn lối thoát.
Trong nỗi cô đơn của tôi hôm nay, khi mà tôi không còn tìm đâu được niềm vui, tôi cũng sẽ nói với Chúa như chính Ngài đã nói với Chúa Cha: — Ôi! Cha cũng bỏ con sao.
Lậy chúa, con tin là Chúa hiểu cõi lòng con. “Ôi! Cha cũng bỏ con sao?”. Đấy chính là lời nguyện của Chúa, lời nguyện của kẻ cô đơn trong giờ cô đơn nhất..
Chỉ có ai đã cô đơn mới có thể hiểu nỗi buồn, mới thấy cái hoang dại trong cuộc đời của kẻ cô đơn. Chúa đã cô đơn trên thập giá.
LM Nguyễn Tầm Thường
Nước Mắt & Hạnh Phúc
Gửi nàng nghe một bài giảng của Cha.
Hi sis Kỳ,
How are you?
Thanks sis chia sẽ LM Nguyễn Tầm Thường cho bé 3 và VB
Yes, Cha đúng là môt nhà truyền giáo gương mẫu phải không ah,
Giọng cha nhe nhàng ấm cúng, lời giảng ngắn gọn, bình dị và sâu sắc.
Cha đã quan sát và lắng nghe được nguyện vọng của con chiên, hướng dẫn cách suy nghĩ và sống sao cho đúng đạo.
Bé 3 đang tìm cách mua sách cha viết, sis có website nào giới thiệu cho bé 3 với. Please.
Posts: 6,320
Threads: 98
Likes Received: 3,289 in 1,682 posts
Likes Given: 2,100
Joined: Jun 2020
Reputation:
171
(2021-11-18, 03:12 PM)Be 3 Wrote: Hi sis Kỳ,
How are you?
Thanks sis chia sẽ LM Nguyễn Tầm Thường cho bé 3 và VB
Yes, Cha đúng là môt nhà truyền giáo gương mẫu phải không ah,
Giọng cha nhe nhàng ấm cúng, lời giảng ngắn gọn, bình dị và sâu sắc.
Cha đã quan sát và lắng nghe được nguyện vọng của con chiên, hướng dẫn cách suy nghĩ và sống sao cho đúng đạo.
Bé 3 đang tìm cách mua sách cha viết, sis có website nào giới thiệu cho bé 3 với. Please.
Hi Bé 3,
You’re very welcome dear. Kỳ rất là vui Bé 3 có nhã hứng đọc sách và bài viết của Cha.
Bé 3 có vào thẳng trang web của Cha để order sách.
http://nguyentamthuong.com/sach/muasach.php
Ở trang này thì có những bài viết suy niệm của Cha.
http://memaria.org/default.aspx?LangID=38&tabId=568
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 4,794
Threads: 95
Likes Received: 1 in 1 posts
Likes Given: 0
Joined: Jan 2018
Reputation:
152
(2021-11-18, 04:06 PM)Lục Tuyết Kỳ Wrote: Hi Bé 3,
You’re very welcome dear. Kỳ rất là vui Bé 3 có nhã hứng đọc sách và bài viết của Cha.
Bé 3 có vào thẳng trang web của Cha để order sách.
http://nguyentamthuong.com/sach/muasach.php
Ở trang này thì có những bài viết suy niệm của Cha.
http://memaria.org/default.aspx?LangID=38&tabId=568
Cám ơn sis Kỳ
Nếu sau này bé 3 đươc lên "trển" trước, bé 3 se kéo sis lên nhen ...j/k
Bây giờ bé 3 phải tập đi ..từng bước ...từng bước ..chậm...
Posts: 6,320
Threads: 98
Likes Received: 3,289 in 1,682 posts
Likes Given: 2,100
Joined: Jun 2020
Reputation:
171
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,320
Threads: 98
Likes Received: 3,289 in 1,682 posts
Likes Given: 2,100
Joined: Jun 2020
Reputation:
171
Tình Yêu Và Ðau Khổ
LM Nguyễn Tầm Thường
Trích từ Nước Mắt & Hạnh Phúc
Ðau khổ thường bắt đầu bởi yêu thương. Cũng như thường hiểu thế nào là chia ly khi đã có xum họp. Cho đi rồi đợi chờ, chờ đợi nhưng chẳng thấy vì thế mới có niềm đau. Yêu rồi khổ. Khổ đau đưa tới chân trời của nước mắt và mầu tím của cô đơn.
Nếu không có tình yêu. Nếu không có người yêu. Nếu tôi không yêu thì làm gì có khổ đau. Bởi đó, kẻ vì yêu mà đau khổ thì oán trách tình yêu, oán trách người yêu và oán trách chính mình. Nếu tình yêu tạo nên đau khổ thì muốn tránh đau khổ phải tránh yêu đương. Nhưng nếu lẩn tránh yêu thương thì đâu là ý nghĩa của cuộc sống?
* * *
Con sâu có thể làm cho cánh hoa mang thương tích. Nhưng nếu giết bầy sâu bằng cách cày nát cả vườn hoa thì là thảm cảnh đáng buốn. Vết cắn của sâu có làm cánh hoa đau đớn, nhưng nếu nhổ sạch vườn hoa thì khu đất sẽ thành hoang vắng, buồn tênh. Ðời tôi cũng vậy, có đau khổ vì một tình yêu nhưng tôi vẫn có hạnh phúc vì còn tình yêu. Ðau khổ của một tình yêu chỉ là một bông hoa bị sâu cắn trong khu vườn khả năng yêu thương của tôi. Chẳng có năng lực nào cản ngăn một bông hoa khác thắm tươi sẽ trổ sinh.
Tình yêu bàng bạc như thời gian nên tình yêu và cuộc đời là một. Không có sự sống nào mà không liên hệ tới yêu thương. Không muốn yêu để tránh đau khổ là không muốn có yêu thương. Mà không có yêu thương thì tự nó đã là một đau thương rồi. Không có khả năng yêu thương thì là gỗ đá, củi mục. Có khả năng yêu thương mà không được yêu thì sự bất hạnh còn đắng cay hơn là đau khổ của tình yêu. Lẩn tránh đau khổ bằng cách oán trách tình yêu và chối từ yêu thương là đi tìm một khổ đau lớn hơn.
Có một con đường, tuy có vất vả nhưng vô cùng bát ngát, mênh mông là hướng về Ngài, Thượng Ðế, tình yêu trọn hảo để đem những khổ đau của mình hòa vào biển rộng yêu thương ấy. Nếu tình yêu có gây đau khổ thì biến đau khổ thành sáng tạo để rồi tiếp tục yêu. Chỉ có tình yêu tuyệt hảo là không nhuốm màu đau khổ. Ðau khổ của tình yêu đến từ yếu đuối và lầm lẫn. Bởi vậy, chỉ có tình yêu không lầm lẫn và yếu đuối của Thượng Ðế mới trọn vẹn vô biên.
Vì yêu mà tôi đau khổ thì có thể vì đau khổ mà tôi biết yêu thương?
* * *
Kẻ chạy trốn tình yêu, thực ra, là kẻ đang tìm tình yêu mãnh liệt. Kẻ oán trách tình yêu, thực ra, là kẻ đang yêu vũ bão. Không ai trốn tình yêu để rồi không yêu mà chỉ trốn tình yêu này để đi yêu một tình yêu khác.
Tình yêu vô hình nên không oán trách tình yêu được mà chỉ có thể oán trách người yêu thôi, nhưng khó mà chỉ oán trách người yêu mà lại không gây thương tích cho mình. Liên hệ giữa người yêu và kẻ yêu là liên hệ gắn bó, phức tạp. Khi yêu thì kẻ yêu và người yêu đi chung một con đường. Bởi đó, không có sự lạc lối nào mà không ảnh hưởng cả hai. Không có mất mát nào mà chỉ có một người gánh chịu.
Khi nói rằng mối liên hệ ấy bị cắt đứt chỉ có nghĩa là họ không còn đi chung đường. Không đi chung một đường không có nghĩa là đã thoát được mọi ràng buộc. Nhiều khi càng cay nghiến thì lại càng nhớ thương mà càng nhớ thương thì lại càng cay nghiến. Vì thế, khi mối liên hệ bị dập gẫy, bị cắt đứt cũng chưa hẳn là kẻ yêu và người yêu xa cách được nhau.
Khi nào chưa quên được vết thương thì lúc đó vẫn còn là gần gũi. Khi nào còn thao thức thì vẫn còn liên hệ. Nếu còn liên hệ thì oán trách người yêu cũng vẫn là oán trách chính mình. Càng oán trách bao nhiêu thì nỗi đau càng sâu.
Tuy còn ràng buộc, còn thao thức, nhưng vì không đi chung một đường nữa nên cũng có nghĩa là ly biệt. Khi đã tạ từ, khi người yêu đã đi xa thì chỉ còn mình là gần mình thôi. Chỉ còn mình biết rõ nỗi đau của mình thôi. Vì người yêu đã cách xa nên oán trách người yêu cũng chẳng làm cho người yêu đau khổ. Chỉ riêng mình chịu. Vì thế, người yêu có thể gây gây đau khổ, nhưng sau đó chính mình lại là kẻ nuôi dưỡng vết thương khổ đau ấy cho thêm lớn và thêm sâu.
Giã từ. Xin để cho cánh chim muốn bay hãy bay xa. Nó chẳng thuộc về mình và cũng chẳng xứng đáng với tình yêu mình ban tặng.
* * *
Tình yêu của chủ thể yêu có thể biến đổi khách thể yêu. Ánh mắt khổ đau nhưng khoan dung và tha thứ của Chúa đã biến đổi đời Phêrô. Thái độ của khách thể khi đón nhận tình yêu cũng tác động con tim của chủ thể yêu. Chúa đợi chờ Mai Ðệ Liên. Nàng đã đáp lại bằng những sợi tóc ăn năn. Chính vì sự đáp lại ấy mà Chúa đã nói: Kẻ yêu nhiều thì được tha nhiều.
Chẳng ai sống mà lại không yêu thương. Nếu không muốn yêu thì họ phải có khả năng yêu để yêu cái không muốn yêu. Như vậy thì cũng đã là yêu rồi. Yêu là yêu ai. Thương là thương người nào. Không có tình yêu trống không. Như vậy tình yêu cần đối tượng. Ðối tượng là cảm hứng cho tình yêu. Tuy nhiên, nếu không có chủ thể yêu thì đối tượng cũng là vô nghĩa.
Cả chủ thể yêu và đối tượng yêu đều là con người bất toàn vì tội lỗi. Bởi tội, con người không còn tuyệt hảo, họ sống trong thiếu vắng. Không có hạnh phúc vô cùng thì họ không thể chỉ cho đi mà không hao mòn. Bởi thiếu vắng nên họ cần được đáp lại để đỡ mòn mỏi, khát khao. Khi yêu, tôi cần được tình yêu đáp trả. Nếu tôi cần tình yêu của người để sống thì yêu người cũng chính là yêu tôi. Và nhiều khi tôi yêu tôi hơn là yêu người. Tôi yêu người, muốn chiếm người để khỏa lấp nỗi cô đơn trống vắng trong tôi. Như vậy thì tình yêu của con người dù đẹp đến đâu, thơ mộng đến đâu cũng vẫn thường mang mầm ích kỷ. Nếu có ích kỷ thì làm sao tránh được gây khổ đau cho nhau.
Càng xa ánh sáng càng nhiều lạnh lẽo, càng lắm bóng đêm. Cũng vậy, càng xa Chúa là tình yêu tuyệt hảo thì tình yêu của con người càng lắm bất hảo.
* * *
Con người được dựng nên bằng tình yêu nên đau khổ không có năng lực giết chết được khả năng yêu thương. Và cái kỳ diệu của cuộc sống là yêu thương có thể nẩy sinh từ đau khổ. Nhiều nhánh hoa tình yêu đã rộ nở sau những đêm dài của khổ đau. Sau đau khổ, cây tình yêu có thể tái sinh và tình yêu nào khi đã đi qua lăng kính của đau khổ thì thường bao giờ cũng sâu thẳm, khác biệt.
Nếu chỉ có tình yêu không có đau khổ thì tình yêu không có đối tượng để trang điểm. Tôi hiểu thế nào là yêu thương bởi trong tôi đã có sẵn khả năng để hiểu thế nào là đau khổ. Làm sao xác định được ánh sáng nếu không có bóng đêm. Chối từ khả năng đau khổ thì cũng chẳng còn khả năng yêu thương nữa. Nếu gọi tình yêu là bông hoa. Nếu bảo cánh bướm là khổ đau vì bướm chỉ hút mật của hoa. Nếu bông hoa chối từ cánh bướm thì vườn hoa cũng cô đơn vì chẳng còn ai để đỏm dáng. Nếu cánh bướm đã làm cho vườn hoa thêm tươi thì có thể bảo đau khổ cũng làm cho tình yêu thêm sâu?
Càng đau khổ tôi càng biết giá trị của yêu thương. Ðau khổ dạy cho tôi thế nào là lầm lẫn, thế nào là mất mát, thế nào là yếu đuối. Nhận thức được sự yếu đuối của mình để hiểu sự yếu đuối của người. Có cay đắng của mất mát để đừng làm kẻ khác mất mát. Khi hiểu sự lầm lẫn của người gây đau khổ cho tôi để biết rằng sự lầm lẫn của tôi cũng gây đau khổ cho người thì đấy là con đường thức tỉnh, là lối đi dẫn tới yêu thương. Như vậy, đau khổ có là tặng vật trong cuộc đời?
* * *
Khi yêu, tôi không chờ đợi một suối đời ngát trong. Tôi không ước mong một dòng sông thời gian không gợn sóng. Yêu là tôi biết rằng sẽ có khổ đau. Ðau khổ có thể làm cây tình yêu rụng lá. Nhưng sau đó, cây tình yêu có thể trổ sinh mầm non ngọc bạc lấp lánh. Giá trị đời tôi được xác định do thái độ của tôi đối với đau khổ và tình yêu, chứ tình yêu, đau khổ, tự nó chẳng có ý nghĩa gì.
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,320
Threads: 98
Likes Received: 3,289 in 1,682 posts
Likes Given: 2,100
Joined: Jun 2020
Reputation:
171
Ở đàn ông thường có một câu nói để nhờ phụ nữ cứu lấy sự vô tâm của mình:
"Em muốn gì thì phải nói ra, để anh làm theo. Em buồn gì thì phải nói anh nghe, để anh sửa..."
Nhưng đàn ông lại không biết, đối với một người phụ nữ, họ cần sự tự giác tự nguyện hơn. Cần cái bản tính có sẵn. Chứ không phải sự máy móc học làm theo, thay đổi.
Phụ nữ không cần một người đàn ông dù nhà ở không xa cô ấy, nhưng khi cô ấy nhắn tin nói: "Em đang rất buồn, mỏi mệt", anh ta chỉ nhắn hỏi lại: "Sao vậy em? Có gì thì kể anh nghe nào!" Hoặc thậm chí còn bình thản, dửng dưng không hỏi, chỉ bảo "Mệt rồi thì nghỉ sớm đi!"
Không hề nhiệt tình lo lắng cho cô ấy, để biết cô hiện đang như thế nào.
Phụ nữ không cần một người đàn ông có cô ấy rồi nhưng vẫn thoải mái trò chuyện, chọc ghẹo các cô gái khác. Tỏ ra mình hệt như một người độc thân, nhắn tin, đăng ảnh không cẩn thận trước bao người.
Và phụ nữ cũng không cần một người đàn ông hôm nay cô ấy ăn đủ các bữa không cũng không biết, cô ấy có gặp khó khăn mệt mỏi gì không cũng không biết, sức khỏe tâm trạng cô ấy thế nào cũng không biết.
Cô ấy chưa kịp tâm sự gì, đã vội chào tạm biệt đi ngủ. Đoạn đường tối om, cô ấy còn chưa bước vào nhà đã quay xe chạy vút đi.
Phụ nữ không cần một người đàn ông như thế.
Chỉ luôn biết xin lỗi, xin lỗi ngập tràn. Luôn khiến người phụ nữ mình yêu phải buồn, phải mệt mỏi, thậm chí rất nhiều lần rơi nước mắt.
Thật ra phụ nữ không cần đàn ông phải tinh tế tuyệt vời, thấu hiểu, đồng cảm. Mà chỉ cần đàn ông thật lòng quan tâm cô ấy, muốn bảo vệ, chăm sóc cho cô ấy. Làm việc gì cũng thật lòng nghĩ đến cô ấy.
Những điều này, vốn dĩ đàn ông có thể làm được. Chỉ là đàn ông cho phép mình vô tâm. Trong lòng vốn yêu thương, trân quý chưa đủ. Đằng sau cô ấy còn làm bao nhiêu chuyện có lỗi.
Đàn ông, cứ đợi đến một ngày đứng trên bờ vực đánh mất đi người phụ nữ của mình rồi, mới chịu thấy quan trọng, báu giá.
Đàn ông, cứ đợi đến khi người phụ nữ của mình nói ra câu mình rất tệ bạc, cô ấy không cần mình nữa, mới chịu nhận ra cô ấy xứng đáng có được một người tốt hơn, xứng được hạnh phúc nhiều hơn thế nào.
Du Phong
...
Winter snow is falling down
Children laughing all around
Lights are turning on
Like a fairy tale come true
Sitting by the fire we made
You're the answer when I prayed
I would find someone
And baby I found you
All I want is to hold you forever
All I need is you more every day
You saved my heart
From being broken apart
You gave your love away
And I'm thankful every day
For the gift
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 2,885
Threads: 1
Likes Received: 213 in 148 posts
Likes Given: 29
Joined: Jun 2020
Reputation:
49
Đôi khi người đàn ông phải tỏ ra mình thật sự yếu đuối.
Làm như vậy đàn bà mới biết họ rất mạnh mẽ như 1 cái phao!
Posts: 56
Threads: 0
Likes Received: 0 in 0 posts
Likes Given: 0
Joined: May 2021
Reputation:
11
Đụng chạm thật, đụng chạm thật, thật là đụng chạm luôn.
Phụ nữ muôn đời vẫn là khó hiểu, thế nên đàn ông luôn tự hỏi lòng mình, phải sống sao đây để làm cho mấy nàng hài lòng nhỉ?. Có khi nào trong thời gian yêu nhau thì những việc kia, (trò chuyện vui vẻ với mấy cô khác) chỉ đơn thuần là những thử thách về độ tin cậy lẫn nhau, về những tình cảm mà người này trao cho người kia, chắc chắn mọi việc sẽ chấm dứt khi cả hai cùng dắt tay nhau vào nhà thờ hành lễ?. Nghĩa là có một sự khác nhau không hề nhẹ giữa hai vị trí, một là người yêu và một là người chồng?.
Thấy tác giả bài viết là Du Phong, có thể là đàn ông nên mình bớt lo chút. Bởi nếu là phụ nữ thì mình tin đúng đến 90%, nhưng nếu là đàn ông thì niềm tin ấy sụt còn 40% thôi, bởi nhiều khi có những anh đàn ông có tính "nịnh đầm" mới hay viết ra như này, một cách để tôn vinh, làm hài lòng mấy nàng là chính.
Cảm ơn con cò. Mình còn niềm hy vọng cho thân phận làm kiếp đàn ông là vậy.
Ồ ly biệt tơi bời bờ lảo đảo,
Em ra đi, đời ôm mặt khóc oà.
(Bùi Giáng)
Posts: 6,320
Threads: 98
Likes Received: 3,289 in 1,682 posts
Likes Given: 2,100
Joined: Jun 2020
Reputation:
171
(2021-11-18, 08:51 PM)Saolấplánh Wrote: Đôi khi người đàn ông phải tỏ ra mình thật sự yếu đuối.
Làm như vậy đàn bà mới biết họ rất mạnh mẽ như 1 cái phao!
Trời đất, cái phao dễ bị đâm thủng lắm Sao ơi.
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,320
Threads: 98
Likes Received: 3,289 in 1,682 posts
Likes Given: 2,100
Joined: Jun 2020
Reputation:
171
(2021-11-18, 08:52 PM)Tiêu Phong. Wrote: Đụng chạm thật, đụng chạm thật, thật là đụng chạm luôn.
Phụ nữ muôn đời vẫn là khó hiểu, thế nên đàn ông luôn tự hỏi lòng mình, phải sống sao đây để làm cho mấy nàng hài lòng nhỉ?. Có khi nào trong thời gian yêu nhau thì những việc kia, (trò chuyện vui vẻ với mấy cô khác) chỉ đơn thuần là những thử thách về độ tin cậy lẫn nhau, về những tình cảm mà người này trao cho người kia, chắc chắn mọi việc sẽ chấm dứt khi cả hai cùng dắt tay nhau vào nhà thờ hành lễ?. Nghĩa là có một sự khác nhau không hề nhẹ giữa hai vị trí, một là người yêu và một là người chồng?.
Thấy tác giả bài viết là Du Phong, có thể là đàn ông nên mình bớt lo chút. Bởi nếu là phụ nữ thì mình tin đúng đến 90%, nhưng nếu là đàn ông thì niềm tin ấy sụt còn 40% thôi, bởi nhiều khi có những anh đàn ông có tính "nịnh đầm" mới hay viết ra như này, một cách để tôn vinh, làm hài lòng mấy nàng là chính.
Cảm ơn con cò. Mình còn niềm hy vọng cho thân phận làm kiếp đàn ông là vậy.
Dạ Kỳ thấy anh chàng viết cũng đúng với phần đông tâm trạng phụ nữ lắm á.
Đúng nhất là câu này, " Thật ra phụ nữ không cần đàn ông phải tinh tế tuyệt vời, thấu hiểu, đồng cảm. Mà chỉ cần đàn ông thật lòng quan tâm cô ấy, muốn bảo vệ, chăm sóc cho cô ấy. Làm việc gì cũng thật lòng nghĩ đến cô ấy."
Kiều Phong đại hiệp thấy cái hình đó, có một tuýp phụ nữ họ chỉ cần vậy thôi đã đủ rồi, kg cần nhiều lời.
Anh ta có thể xem football hay gì gì đó thấy cô ấy về tới nhà thì nhích qua một bên, kéo cô ấy ngồi xuống kế bên, vòng tay ôm để cô ấy tựa đầu lên vai anh ta, một nụ hôn lên trán cô ấy - sự quan tâm nhỏ nhặt này nhưng đối với cô ấy là còn hơn uống mười chai thuốc bổ, như bài hát...
All day long I can hear people talking out loud
But when you hold me near you drown out the crowd
Old Mister Webster could never define
What's being said between your heart and mine
The smile on your face lets me know that you need me
There's a truth in your eyes saying you'll never leave me
The touch of your hand says you'll catch me if ever I fall
You say it best when you say nothing at all
PS. Đổi ngược lại vị trí, nàng ấy có chàng mà còn cợt nhã, đùa giỡn, lẳng lơ đuổi bóng bắt hình với người khác, chẳng phải nàng ta thích hay yêu gì mấy người khác, chỉ đơn thuần là thích cái cảm giác được nhiều attention từ người khác phái thì chàng có nóng máu kg ạ?
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 56
Threads: 0
Likes Received: 0 in 0 posts
Likes Given: 0
Joined: May 2021
Reputation:
11
Thì đó, bởi vì người viết là đàn ông nên Tiêu mỗ tui mới giảm niềm tin vào sự đúng sai của vấn đề mà bài viết nêu ra từ 90 còn 40% thôi, bởi cảm nhận thật sự của hai phái nó khác nhau hoàn toàn là vậy. Như tui nè, nếu cần phải viết ra những cảm nhận của phụ nữ có khi tui còn viết hay, viết đúng hơn anh chàng Du Phong này gấp nhiều lần, chiên gia tâm lý hàng đầu thế giới mà lỵ.
Thế nên mới cho rằng ông này ổng viết ra được như này chẳng qua là ổng muốn "nịnh đầm" một cách khéo léo thôi, chứ cũng giống như bao nhiêu người đàn ông khác trên thế giới, trong đó kể cả tui, khoảng cách giữa việc nói được và làm được coi vậy mà rất xa, xa thăm thẳm luôn là vậy. Biết đâu mấy ông nhận ra được điều này, viết ra được lại là mấy ông luôn vi phạm gấp 10 những ông khác thì sao?.
(2021-11-18, 09:19 PM)Lục Tuyết Kỳ Wrote: ....................
PS. Đổi ngược lại vị trí, nàng ấy có chàng mà còn cợt nhã, đùa giỡn, lẳng lơ đuổi bóng bắt hình với người khác, chẳng phải nàng ta thích hay yêu gì mấy người khác, chỉ đơn thuần là thích cái cảm giác được nhiều attention từ người khác phái thì chàng có nóng máu kg ạ?
Nóng hay lạnh cũng tùy vấn đề, tùy việc mà nói thôi bạn. Nếu tự đặt ra cái tình huống này thì chẳng khác nào người ta tự cô lập mình vào một cái không gian nhỏ bé mà ở nơi đó chỉ có hai người yêu nhau, là vợ chồng của nhau thôi sao?. Một hoang đảo, nơi chỉ có ta với người cùng bầu trời bao la thăm thẳm, làm bạn với ca heo, dừa nước... là đủ?. Mọi tiếp xúc, mọi trao đổi với thế giới, với thiên hạ khác đều bị cấm tiệt?. Quả là bất công, không chỉ cho một người mà cho cả hai luôn.
Thế nên đã có lần ta từng nói, với bạn bè, cái quan trọng nhất chỉ bao gồm hai chữ, TÔN TRỌNG, còn với tình yêu đôi lứa cũng như tình vợ chồng, chỉ bao gồm hai chữ khác, TIN TƯỞNG. Có Tôn trọng lẫn nhau thì tình bạn mới lâu bền, có Tin tưởng nhau thì mới chung sống hạnh phúc mãi mãi được.
Còn hiểu như thế nào là Tôn trọng cũng như Tin tưởng thì thuộc về một vấn đề khác, không bàn tới ở đây.
Chúc nàng luôn vui vẻ, lạc quan hén.
Ồ ly biệt tơi bời bờ lảo đảo,
Em ra đi, đời ôm mặt khóc oà.
(Bùi Giáng)
|