(2020-05-04, 05:01 AM)Mãi Yêu Thương Wrote: [ -> ]Lời nói không là dao, mà đôi khi cứa nát tâm hồn ai đó...
Lời nói không là đá, mà có khi dìm người nghe xuống tận vực sâu ....
Có những lúc buột miệng nói lỡ lời, khiến ai đó đau lòng, tổn thương....
Hôm nay, tự biết mình đã sai, dẫu mình cũng đã bị tổn thương, nhưng thôi ... cũng nén lại gởi lời xin lỗi tới người đó. Em xin lỗi anh.
Cảm ơn anh thời gian qua chúng ta đã từng là bạn của nhau.
![[Image: 636091326794739759-807267383_maxresdefault.jpg]](https://cdn.shortpixel.ai/client/q_lossy,ret_img,w_1638/https://www.angelapugh.com/wp-content/uploads/2017/01/636091326794739759-807267383_maxresdefault.jpg)
Các anh trai,
Nếu mai này, anh là người được nhận post này thì anh nghĩ sao ?
Nếu là tôi, tôi sẻ đau lắm!!!!....
Nỗi đau đánh mất 1 cuộc tình không bằng nỗi ân hận nếu mất 1 người bạn như thế
Xin chia buồn với anh nào đó

Chiều nay nhuốm buồn, nỗi buồn không đủ làm vơi đi nỗi nhớ. Có lẽ vì nỗi buồn không đủ làm vơi nỗi nhớ nên thôi không buồn nữa, để cho nhớ ngỗn ngang với triệu triệu sắc màu dịu vợi xa xăm...
Quê nhà ơi! Ngày xưa ai nằm dài ra nghe cỏ hát, ngày xưa ai tắm sông cùng đám bạn, ngày ngày đi bộ tới trường giữa những ngày lập đông nghe gió buốt qua nguời. Quê nhà ấy bây giờ lặng lẽ, xa lắm.... Và một miền nhớ trong đứa con xa quê đang dâng trào qua khóe mắt.
Có lẽ ở đây, em Mãi vẫn là người còn nhiều vương vấn với hai chữ Quê Nhà nhỉ?.
Vẫn nhớ đến những lũy tre xanh sau vườn, vẫn nhớ đồng lúa xanh rờn chạy ngút đến chân trời, vẫn nhớ con trâu nằm thảnh thơi nhai cỏ, nhìn những chiếc máy đang cày bừa. Đâu còn hình ảnh anh trai làng hồn hậu đi tát nước be bờ cho mình, cho gia đình người thương giờ đã xa vắng. Nhớ những bãi cỏ nơi nhiều lần mình nằm nhìn một khoảng bầu trời trong xanh. Nhớ con đường mòn ngày nào Mẹ dẫn mình đến lớp...
Quê Nhà giờ đã xa lắm rồi em, thay cho những hình ảnh thơ mộng ngày xưa là hình ảnh những người nông dân đang oằn mình dưới nắng dưới mưa cày cuốc trên những cánh đồng giờ không phải là của mình, hoặc phải tha phương cầu thực ở phương xa, tay cầm xấp vé số, cái bánh cam, trái dừa trái bắp rồi đưa mình ra nhận về những tờ bạc lẻ, đưa đầu ra nhận về mình ba chữ ký sinh trùng để sống, để tồn tại với đời. Quê Nhà giờ đã mất khi bị chính những người giờ đã xa gọi chung là Việt Nam với chỉ toàn một màu đỏ chói, được ví như một cái đống rác, một cái hố chỉ toàn là bùn làm hoen ố chiếc áo tiểu thư hàng hiệu, đôi khi nhíu mày khó chịu khi ai đó hỏi về cái gốc gác của mình.
Nơi đây tôi ngồi, nơi kia em ngồi, không phải ngồi để chờ nhìn một quê hương sẽ sáng chói sau này, chuyện ấy nó còn xa, xa lắm. Chỉ là ngồi để thở dài, ngồi để tẩn mẫn cân đong đo đếm coi ai buồn hơn ai thì phải... Quê Nhà tôi ơi, Con dường qua ngõ, Bóng Mẹ liêu xiêu trong chiều buông gió, Nhớ thương đàn con biết phương trồi nao, Áo nâu mùa đông thương mình lận đận, đêm buồn Mẹ ru... giờ đã xa lắm rồi, nhắc lại chi cho thêm buồn...
À ơi, hoa bay lên trời cây chi ở lại?,
À ơi, hoa cải lên trời rau răm ở lại chịu lời đắng cay.
À ơi, em đi lấy chồng anh vẫn một mình,
À ơi, táo rụng sân đình, thương anh một mình, một mình nhớ em...
(Trích: Quê Nhà, Trần Tiến.).
Có chút kỷ niệm, không phải là không thể quên mà do mình không muốn.
Có một mảnh tình, không phải là không muốn tiếp tục mà do mình không thể.
Hình như bài thơ này đã đọc rồi thì phải...
(2021-07-07, 03:26 PM)Ech Wrote: [ -> ]Hình như bài thơ này đã đọc rồi thì phải...
Dạ phải, anh nghe thuộc luôn ha

.
Trong một bài hát song ca " Và con tim đã vui trở lại" em chưa bỏ vô đây nên bỏ vô đây để nhớ.
(2021-07-07, 03:28 PM)Mãi Yêu Thương Wrote: [ -> ]Dạ phải, anh nghe thuộc luôn ha
.
Trong một bài hát song ca " Và con tim đã vui trở lại" em chưa bỏ vô đây nên bỏ vô đây để nhớ.
Anh chưa có cái hân hạnh nghe bài sc đó nha Út cưng. Ganh tị qúa đi hihi.
(2021-07-07, 04:12 PM)phai Wrote: [ -> ]Anh chưa có cái hân hạnh nghe bài sc đó nha Út cưng. Ganh tị qúa đi hihi.
Ganh tị cái đầu mày. Bài đó là Mãi song ca với Cỏ, tao nhớ là khúc đầu trong đoạn dạo nhạc Cỏ đọc bài thơ này rất hay nên có ấn tượng. Cho nên khi Mãi ghi lại bài thơ, tao nhớ mang máng có đọc ở đâu, thì ra là đã nghe Cỏ đọc trong bài hát đó. Không biết bài hát đó giờ nằm ở thread nào.
Tìm được nè:
https://m.box.com/shared_item/https%3A%2...c06p5c5dqr
(2021-07-07, 04:25 PM)Ech Wrote: [ -> ]Ganh tị cái đầu mày. Bài đó là Mãi song ca với Cỏ, tao nhớ là khúc đầu trong đoạn dạo nhạc Cỏ đọc bài thơ này rất hay nên có ấn tượng. Cho nên khi Mãi ghi lại bài thơ, tao nhớ mang máng có đọc ở đâu, thì ra là đã nghe Cỏ đọc trong bài hát đó. Không biết bài hát đó giờ nằm ở thread nào.
Tìm được nè:
https://m.box.com/shared_item/https%3A%2...c06p5c5dqr
Oops,

.
Ồ, vậy tao cũng có nghe rồi mà không nhớ. Kỳ heng, tao vốn có trí nhớ hay hơn mày (nhỏ Út làm chứng) mà sao lần này mày lại nhớ giỏi hơn tao.
....Vờ thương phố buồn để khóc
Vờ như xa lạ để quên
Khép cửa đứng cùng gió lạnh
Bên mình hình như không anh ...
Gửi vào khoảng lặng của em gái.