2022-01-10, 11:25 PM
Xàm Xí Xú
|
2022-01-10, 11:26 PM
(2022-01-10, 11:25 PM)Thuctinh Wrote: Các nàng tụi em thật thà và dễ thương lăm, không như mấy anh đâu Lúc trước anh cũng tưởng như vậy
Vung cước tung hoành viện dưỡng lão
Thần quyền xưng bá trường mầm non
2022-01-10, 11:29 PM
2022-01-10, 11:33 PM
(2022-01-10, 11:29 PM)Thuctinh Wrote: Lúc nào cũng như vậy, như hai thầy trò đẹp của em nè Anh nhớ có 1 đêm đó, trăng thanh gió mát, mây trắng lửng lơ. Sư phụ Tiên Sô bỗng nổi cảm giác bất ngờ, cầm cây dao đi vòng vòng chợ gặp người là chém. Đêm đó anh ngồi dưới bàn nính thở, muổi cắn không dám đập luôn
Vung cước tung hoành viện dưỡng lão
Thần quyền xưng bá trường mầm non
2022-01-10, 11:50 PM
(2022-01-10, 11:33 PM)RungHoang Wrote: Anh nhớ có 1 đêm đó, trăng thanh gió mát, mây trắng lửng lơ. Sư phụ Tiên Sô bỗng nổi cảm giác bất ngờ, cầm cây dao đi vòng vòng chợ gặp người là chém. Mây che làm trăng mờ, khiến anh nhìn lầm người. Hai thầy trò tiên Tuyệt và tiên Sắc chỉ múa gươm và chổi lông gà, chê cây dao Về nhà anh có bị bịnh sốt rét không?
2022-01-12, 10:02 PM
FB Yen Kim
Ta dá tit ta dá tit ta dá tit Ta dá tit tá dá tit ta dá tit ta da tit ta da tit ta dá tit tá dá tit ta dà tit ta dà Di dá di dá da... Hôm qua mình mới nghe Lê Cát Trọng Lý hát bài Cây lặng gió chẳng dừng. Em hát rất siêu và ca từ cũng rất siêu, như vốn dĩ là vậy. Thế nhưng ở bài này em lại cho thêm vào một khúc tiếng Phạn không ai hiểu. Và em giải thích khi ghét nhau người ta thường quăng cho nhau những lời khó nghe, lúc đó mình hãy giả đò không hiểu, như là đang nghe thứ ngôn ngữ xa lạ nào đó... Khi người ta giận nhau ghét nhau người ta ném lời vào nhau như ném đá. Cho nên mình đừng nên hiểu làm gì. Đừng nên hiểu, để không phải tổn thương. Đi qua thăng trầm của đời người, mấy ai chẳng từng rơi nước mắt khi bị đời chà đạp, thậm chí bị chính những người yêu thương mình làm đau mình bằng những lời nói tưởng chừng vô hại nhưng lực sát thương lại quá cao, có khi theo đuổi mình đến tận cuối cuộc đời. Có những người được trời cao ưu đãi, có được người bạn đời rộng lượng và thông thái nên được sống là chính mình. Nhưng cũng có những người được cuộc đời quăng vô lò toi luyện, người bạn đời của họ chính là người mang đến những bài học chua cay ngọt đắng mà họ buộc phải trãi qua và tốt nghiệp. Nếu học hoài mà vẫn thi không đậu, người đó dần đánh mất chính bản thân mình. Lỡ đánh mất thì phải tìm về. Không cần phải gắng sức lắm đâu. Chỉ cần yên lặng và tỉnh thức. Mỗi sáng và mỗi trưa, mình đều được tiếng chim hót đánh thức. Nằm yên một chút lắng nghe, có con tiếng trong trẻo dễ thương, có con tiếng kêu nghe rất vui nhộn, chắc con chim này hài hước lắm. Cũng có lúc, mới trưa hôm qua nè, mình nghe có tiếng chim chét chét mà mình bật cười tỉnh ngủ, chắc là một nàng chim chanh chua lắm đây! Lắng nghe rồi cảm nhận. Tiếng chim, tiếng gió, tiếng vo ve của mấy con ong.. Những âm thanh sống động của cuộc sống thật sự. Rồi bạn sẽ thảng thốt nhận ra, những lời nói làm bạn đau lòng kia không phải âm thanh của cuộc sống, mà chỉ là thứ rác rưởi mà bạn phải ném bỏ đi để con đường cuộc đời bạn từ nay dương quang sáng lạn. Arials Nin có viết một câu rất hay: " Bạn có thể lựa chọn sống bó buộc trong một chồi non hoặc nở rộ như một đoá hoa hồng". Lựa chọn là quyền của riêng mình, đó là ân sủng mà không ai có quyền tước đoạt. Chúc mừng những ai đang được là chính mình, chúc mừng những ai đang tìm lại chính mình. Chúc các bạn mỗi giờ, mỗi phút, mỗi giây đều được là chính bản thân mình, tự do, tự tại! (13/01/2022 - Được là chính mình)
2022-01-16, 10:38 PM
BỆNH VÔ CẢM
BÀI VĂN 9,5 ĐIỂM VỀ "BỆNH VÔ CẢM" GÂY XÚC ĐỘNG SÂU SẮC. Những câu văn của em Phan Hoàng Yến, học sinh lớp 9A2 trường trung học Chu Văn An, Hà Nội đã gây ấn tượng mạnh với người đọc không chỉ bởi đề tài em lựa chọn mà còn bởi cách hành văn rất tinh tế và sắc sảo. Bài văn được cô giáo ch 9,5 điểm với nhận xét: "Em có những phát hiện và suy nghĩ sâu sắc về hiện tượng đáng buồn này. Một người có trái tim nhân hậu, đa cảm và tư duy sắc sảo như em thật đáng quý. ĐỀ BÀI : TRÌNH BÀY SUY NGHĨ CỦA EM VỀ MỘT SỰ VIỆC HOẶC HIỆN TƯỢNG Ở ĐỊA PHƯƠNG HOẶC TRƯỜNG, LỚP .. (ĐẶT NHAN ĐỀ CHO BÀI VIẾT) BỆNH VÔ CẢM Có được một xã hội văn minh, hiện đại ngày nay một phần lớn cũng là do những phát minh vĩ đại của con người. Một trong số đó chính là sự sáng chế ra rô-bốt, và càng ngày, rô-bốt càng được cải tiến cao hơn, tỉ mỉ hơn làm sao cho thật giống con người để giúp con người được nhiều hơn trong các công việc khó nhọc, bộn bề của cuộc sống. Chỉ lạ một điều: Đó là trong khi các nhà khoa học đang "vò đầu bứt tóc" không biết làm sao có thể tạo ra một con chip "tình cảm" để khiến "những cỗ máy vô tình" biết yêu, biết ghét, biết thương, biết giận thì dường như con người lại đi ngược lại, càng ngày càng vô tình, thờ ơ với mọi sự xung quanh. Đó chính là căn bệnh nan y đang hoành hành rộng lớn không những chỉ dừng lại ở một cá nhân mà đang len lỏi vào mọi tầng lớp xã hội - bệnh vô cảm. Nhìn thấy cái xấu, cái ác mà không thấy bất bình, không căm tức, không phẫn nộ. Nhìn thấy cái đẹp mà không ngưỡng mộ, không say mê, không thích thú. Thấy cảnh tượng bi thương lại thờ ơ, không động lòng chua xót, không rung động tâm can. Vậy đó còn là con người không hay chỉ là cái xác khô của một cỗ máy? Trước hết là về cái đẹp, bây giờ ra ngoài đường, hiếm ai có thể bắt gặp một người đàn ông đạp xe ung dung dạo mát, thưởng ngoạn cái không khí trong lành, tươi mát dưới những hàng cây cổ thụ vàm bóng quanh bờ hồ; một người con gái dịu hiền, yêu kiều trong chiếc váy thanh thoát tản bộ trên những con đường hoa sấu, hoa sữa đầy mộng mơ mà hầu hết là những dòng người tấp nập, vội vã, chen lấn xô đẩy trên đường, xe buýt. Lúc ấy cũng chính là lúc mà con người ta mất một phần tâm hồn đẹp đẽ đã bị chôn vùi dưới lớp cát. Phải chăng cũng vì như thế mà họ càng lúc càng khép chặt cánh cửa trái tim mình lại, không còn biết hưởng thụ cái đẹp mà chỉ nghĩ đến tiền, đến công việc ngày mai ? Vô cảm với cái đẹp mới chỉ là bước đầu. Một khi người ta đã không biết ngưỡng mộ, không biết say mê, rung động trước những điều đẹp đẽ thì trái tim cũng dần chai sạn rồi đến đóng băng. Khi ấy, không chỉ là cái đẹp mà đứng trước những hành động ác độc, vô lương tâm, con người ta cũng cảm thấy bình thường, không oán trách cũng không cảm thông, động lòng với những nạn nhân bị hại. Một tháng trước, tôi đọc được một bài báo trên mạng có đưa tin về vụ một đứa bé Trung Quốc hai tuổi bị xe tải cán. Thương xót, đau lòng làm sao khi nhìn cô bé đau đớn nằm trên vũng máu mà không một người nào qua đường để ý, cuống cuồng gọi cấp cứu. Họ nhìn thấy rồi đấy nhưng họ lại cố tình như không thấy, đi vòng qua cô bé để tiếp tục con đường nhạt thếch, sáo mòn của mình. Càng chua xót, đau lòng, phẫn nộ hơn khi chiếc xe tải tiếp theo nhìn thấy cô bé nằm đó, vẫn thoi thóp thở, bám víu lấy cuộc đời lại vô tình chẹt cả bốn bánh xe nặng trịch đi qua người cô bé, thản nhiên đi tiếp. Người qua đường vẫn thế, vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra. Cô bé xấu số chỉ được cấp cứu khi một người phụ nữ nhặt rác đi qua, thấy cảm thông, đau lòng nên đã bế cô đi bệnh viện. Có những con người ích kỷ, vô tâm, tàn nhẫn như vậy đấy. Không những thế, bây giờ ra đường gặp người bị cướp, bị trấn lột, bị đuổi chém nhưng lại không thấy anh hùng nào ra can ngăn, cứu giúp hay chỉ một việc nhỏ nhoi thôi là báo công an. Đó là những con người "không dại gì" và cũng chính "nhờ" những người "không dại gì" đó mà xã hội ngày càng ác độc, hỗn loạn. Chính lẽ đó mà căn bệnh vô cảm càng được thể truyền nhiễm, lây lan. Vô cảm còn là con đường trực tiếp dẫn đến những cái xấu, cái ác. Nó là một căn bệnh lâm sàng mà trong đó, não của người bệnh vẫn hoạt động nhưng trái tim lại hoàn toàn băng giá. Người ta đã vô cảm thì làm sao có thể thấu hiểu được nỗi đau, tình cảm của người khác, người ta chỉ nghĩ đến mình và lợi ích của riêng mình mà thôi. Nếu không vô cảm, tại sao các cô giáo ở trường mầm non lại nhẫn tâm giật tóc, đánh đập, bịt miệng các cháu bé còn ngây thơ, nhỏ tuổi ? Tại sao một người còn chưa qua tuổi trưởng thành lại vô tư chém giết cả nhà người ta để lấy của cải ? Xa hơn nữa là các công chức bình thản ăn tiền ủng hộ, trợ giúp những số phận đau thương, bất hạnh của người dân để kiếm lợi cho riêng mình. Và còn nhiều, còn nhiều hành động xấu xa hơn nữa. Tất cả những điều vô lương tâm ấy đề xuất phát từ căn bệnh vô cảm mà ra. Chúng ta biết bệnh vô cảm vô cùng nguy hiểm nhưng lại đặt ra câu hỏi: Rốt cuộc thì nguyên nhân tại sao ? Suy cho cùng, tình cảm là điều chi phối tất cả. Những người vô cảm là những người bị thiếu hụt tình yêu thương. Chính vì không cảm nhận được tình yêu thương mà người ta ngày càng lạnh giá. Một phần nữa cũng là do xã hội hiện đại quá bận rộn và đòi hỏi con người phải làm việc, làm việc và làm việc mà bỏ quên thời gian để trao nhau hơi ấm của tình thương, để ươm mầm cảm xúc. Tình cảm như những hạt mưa, hạt mưa càng to, càng nặng thì càn dập tắt được những ngọn lửa của lòng thù hận, ghen ghét, bi ai và nó cũng như một ngọn lửa thổi bùng cháy mãnh liệt trong tâm hồn để nuôi dưỡng tiếp nguồn sống cho chúng ta. Vì vậy, điều duy nhất chúng ta có thể làm để cho căn bệnh vô cảm "không còn đất sống" là hãy biết mở cửa trái tim để biết cảm nhận, biết yêu ghét, thương giận và chia sẻ những điều tinh túy đó cho những người xung quanh mình. "Con người ta không phải là cái đồng hồ và trái tim ta cũng không phải là cái lò xo" - một giáo sư người Anh đã nói như thế. Tóm lại, ta nhận thấy rằng căn bệnh vô cảm đang lan tràn ngày càng rộng lớn và trở nên vô cùng nguy hiểm, biến con người thành một cỗ máy vô tri chỉ biết vận động. Đừng để điều đó xảy ra mà hãy đấu tranh để giành lại phần "người", giành lại "trái tim" mà Thượng Đế, mà tạo hóa đã ban cho chúng ta, đào thải căn bệnh vô tình quái ác ra khỏi xã hội ./. ST
2022-01-22, 03:40 PM
2022-01-22, 08:05 PM
(2022-01-22, 03:40 PM)Ech Wrote: Chỉ có đàn ông mới đem lại hạnh phúc cho nhau Đâu coi được tụi nó làm cái gì đâu cưng
2022-01-24, 09:25 AM
FB Huỳnh Thị Kim Xuyến
12 TRÍCH DẪN CỦA NHÀ VĂN Paulo Coelho SẼ GIÚP THAY ĐỔI TƯ DUY CỦA BẠN. 1. Trong cuộc đời có những thứ chỉ có thể trải nghiệm chứ không bao giờ giải thích được. Tình yêu là một thứ như thế. 2. Khi chúng ta nỗ lực để trở nên tốt đẹp hơn, mọi thứ xung quanh chúng ta cũng sẽ trở nên tốt đẹp hơn. 3. Cuộc sống có cách riêng để thử thách ý chí của một người, có thể là để mọi chuyện xảy ra cùng một lúc hoặc chẳng có chuyện gì xảy ra cả. 4. Nếu bạn muốn thành công, hãy tôn trọng một quy luật: Đừng bao giờ nói dối chính mình. 5. Nếu yêu ai đó, bạn phải sẵn sàng để cho họ tự do. 6. Hãy nhớ rằng bất cứ nơi nào cậu tìm thấy trái tim mình, thì cũng sẽ tìm thấy kho báu của mình. 7. Hãy dũng cảm lên. Sẵn sàng đón nhận rủi ro. Không gì có thể thay thế được trải nghiệm cả. 8. Quá trình khám phá bản thân sẽ buộc chúng ta phải chấp nhận rằng ta có thể đi xa hơn những gì ta vẫn nghĩ. 9. Đừng phí thời gian giải thích, mọi người chỉ nghe những gì họ muốn nghe mà thôi. 10. Khi bạn cứ lặp đi lặp lại sai lầm của mình thì nó không còn là sai lầm nữa, nó là quyết định của bạn. 11. Đừng đầu hàng nỗi sợ của mình. Nếu không, bạn sẽ chẳng thể nói chuyện với trái tim mình được nữa. 12. Bí mật của cuộc sống là dù bạn có ngã 7 lần thì hãy đứng dậy 8 lần.
2022-01-24, 02:05 PM
Có người muốn tặng mày nhưng còn mắc cở nè ku
2022-01-24, 03:05 PM
(2022-01-24, 09:25 AM)Ech Wrote: FB Huỳnh Thị Kim Xuyến Câu này hay 👍 Mỗi người đều có một định kiến, 1 cái nhìn và cũng có sẳn 1 kết luận cho sự việc.
Vung cước tung hoành viện dưỡng lão
Thần quyền xưng bá trường mầm non
2022-01-25, 12:16 AM
(2022-01-24, 09:25 AM)Ech Wrote: 5. Nếu yêu ai đó, bạn phải sẵn sàng để cho họ tự do. Có mới nói nha. 12 câu viết trên kia tuyền là của "thánh" nhân. Người thường vốn dĩ ích kỷ, bắt đầu từ ... ngôn ngữ. Ví dụ, bạn gái tao, bạn trai em. Chỉ là bạn thôi, còn chưa rinh vìa dinh, là đã dùng "sở hữu từ" rồi. Nôm na là manh nha chiếm đoạt.
2022-01-25, 12:44 AM
(2022-01-25, 12:16 AM)005 Wrote: Có mới nói nha. Chuyện thiên hạ, nói cho vui cửa vui nhà. Chuyện của TAO, đứa nào đụng vô thì biết |
« Next Oldest | Next Newest »
|