VietBest

Full Version: "Hỡi thế gian tình là chi..." II
You're currently viewing a stripped down version of our content. View the full version with proper formatting.
(2025-01-20, 10:48 PM)Dewdrop Wrote: [ -> ]Chị Sầu hỏi anh Nhiều Chuyện đi rồi nói nhỏ nhỏ Cỏ và các bạn gái nghe với

Cỏ không dám réo anh Nhiều Chuyện nữa, thấy tên Cỏ là anh Nhiều Chuyện giật mình bỏ chạy rồi Shy

Rolling-on-the-floor-laughing4 Rolling-on-the-floor-laughing4
Thân chúc em Sầu và anh Nhiều Chuyện một năm mới an lành mạnh khỏe nhiều may mắn  Tulip4 Tulip4 Hug Hug .

Lì xì em Sầu lấy thảo Wink
[Image: 20250129-125102.jpg]
(2025-01-29, 01:25 PM)phai Wrote: [ -> ]Thân chúc em Sầu và anh Nhiều Chuyện một năm mới an lành mạnh khỏe nhiều may mắn  Tulip4 Tulip4 Hug Hug .

Lì xì em Sầu lấy thảo Wink
[Image: 20250129-125102.jpg]

Cám ơn anh Phai, anh Phai lì xì nhiều quá, năm nay chắc Sầu phát tài  Tulip4  Rolling-on-the-floor-laughing4

Mến chúc anh Phai nhiều sức khỏe và vạn sự như ý trong năm Ất Tỵ Tulip4
Mến chúc các bạn VB năm mới nhiều sức khỏe và vạn sự như ý  Heavy-black-heart4




[Image: FB-IMG-1738100855646.jpg]



Cháu nội chúc mừng năm mới  các ông bà  Rolling-on-the-floor-laughing4



[Image: 20250129-132637.jpg]
Xông đất nhà chị Sầu Rolling-on-the-floor-laughing4 

Thương chúc chị Sầu và gia đình năm mới vui vẻ, hạnh phúc, may mắn, vạn sự như ý Tulip4 Heavy-black-heart4 Tulip4 


[Image: poster-happy-new-year-spring-at-ty-2025_...jpg!w700wp]
Chúc Sầu năm nay được tăng lương, tăng bonus, khỏe mạnh, công việc hanh thông.

[Image: IMG-20250130-113451-2.jpg]
(2025-01-30, 03:34 PM)TNNA Wrote: [ -> ]Chúc Sầu năm nay được tăng lương, tăng bonus, khỏe mạnh, công việc hanh thông.

[Image: IMG-20250130-113451-2.jpg]

Cám ơn TNNA Tulip4
MIỀN NAM VẪN CÒN NẰM ĐÓ, NÓ CHỈ MẤT ĐI MỘT THỨ: VĂN HOÁ!!…

Hôm trước, vào một buổi chiều muộn, sau khi mua ít đồ từ chợ bước ra, tui thấy một bà cụ chừng bảy mươi. Bà ăn mặc đẹp đẽ thẳng thớm, tóc bới cao, gương mặt trang điểm nhẹ, bày chiếc bàn xếp ra sau đuôi xe mình, đặt mấy nải chuối xanh trên đó. Ngang qua, bà cười thật tươi với tui:

– Cậu ơi, mua giùm tui nải chuối đi cậu, chuối xiêm đen nhà trồng ngon lắm.

Cái thằng chẳng mấy khi ăn chuối định cám ơn rồi lướt qua nhưng đành dừng lại. Có lẽ bị nắm níu bởi cái giọng nói quá chừng ngọt.

– Bao nhiêu một nải vậy bà ơi?

– Dạ thưa cậu, năm đồng. Cái này là chuối xiêm đen nên nó mắc hơn chuối thường một chút.

– Vậy bà cho con hai nải nhe.

– Cậu ơi, sắp tối rồi, hay là cậu lấy giúp bà già bốn nải này luôn đi. Ăn hổng hết mình bỏ tủ lạnh hoặc nấu chè hay làm chuối chiên cũng ngon. Chưn cẳng tui bị khớp, ngồi từ chiều giờ bán được có một nải. Tối rồi, cậu lấy hết, tui tính 18 đồng thôi.

– Dạ được rồi, bà lấy hết cho con đi.

Bà cẩn thận gói mỗi nải vô từng bịch riêng, còn dặn dò thêm cách phân biệt chuối xiêm đen và xiêm thường.

Thằng tui cứ đứng xớ rớ hoài, hỏi thăm đủ thứ. Là để được nghe cái giọng nói ngọt mềm, được nghe cái cách nói của một-người-miền-Nam-cũ khi trước mỗi câu trả lời, bà đều “DẠ THƯA CẬU”.

Thấy đâu đó bóng dáng bà nội, bà Tư, thấy mình như đang đứng giữa cái vùng đất đã từng được lớn lên, với những con người hiền hoà, khiêm nhường và quá đỗi ngọt ngào trong ứng xử. Tự nhiên thấy quê hương ở ngay trên chỗ này, ngọt ngào vô phương.

Bà Tư, bà nội hay bà bán chuối của tui, chẳng ai được học cao nhưng cái văn hoá ứng xử của họ sao mà văn minh mà dễ thương quá trời quá đất. Nói tới đây, tự nhiên so sánh, rồi tiếc ngẩn tiếc ngơ cái văn-hoá-miền-Nam.

Ai tiếc nuối những phố phường thênh thang xưa cũ, những áo dài thắt eo hay thể chế Cộng Hoà gì đó, cứ việc. Riêng tui, tui tiếc nuối một miền Nam hiền hoà, văn minh và lịch thiệp. Miền Nam vẫn chình ình đó, không mất đi đâu.

Nó chỉ mất một thứ: Văn Hoá.

Nghệ sĩ THÀNH LỘC
Bây giờ chữ "Dạ" đầu câu ngọt lịm dễ thương gần như bị thay thế bởi cái chữ "ạ" nhạt nhẽo và khách sáo vô duyên ở cuối câu mất rồi.

Đúng là văn hóa, chữ nghĩa của người miền Nam cũng dần dà bị bức tử. Anh phai là Bắc rặc mà còn thấy tiếc nuối vô vàn.

Bởi vậy dẫu ai "vô tư" mà xài "nhầm", "tầm", "đỗ" vv... thì anh phai vẫn cứ "lầm/lộn", "khoảng/cỡ", "đậu" vv...
(2025-04-25, 05:22 PM)phai Wrote: [ -> ]Bây giờ chữ "Dạ" đầu câu ngọt lịm dễ thương gần như bị thay thế bởi cái chữ "ạ" nhạt nhẽo và khách sáo vô duyên ở cuối câu mất rồi.

Đúng là văn hóa, chữ nghĩa của người miền Nam cũng dần dà bị bức tử. Anh phai là Bắc rặc mà còn thấy tiếc nuối vô vàn.

Bởi vậy dẫu ai "vô tư" mà xài "nhầm", "tầm", "đỗ" vv... thì anh phai vẫn cứ "lầm/lộn", "khoảng/cỡ", "đậu" vv...

Khách hàng của Sầu mới qua Mỹ, người lớn thì không nghe họ dùng chữ Ạ nhiều băng mấy đứa trẻ.
(2025-04-25, 06:09 PM)LýMạcSầu Wrote: [ -> ]Khách hàng của Sầu mới qua Mỹ, người lớn thì không nghe họ dùng chữ Ạ nhiều băng mấy đứa trẻ.

50 năm rồi, họ đã tẩy não cả hai ba thế hệ, thành ra những người cũ như mình nghe hay đọc thì thấy xốn lỗ tai hay con mắt nhưng cũng không trách những người trẻ được. Tuy nhiên có những người không còn trẻ vẫn cứ "vô tư" dùng những chữ không có hương vị "miền Nam" chút nào, đó mới là điều kỳ khôi.
(2025-04-25, 07:16 PM)phai Wrote: [ -> ]50 năm rồi, họ đã tẩy não cả hai ba thế hệ, thành ra những người cũ như mình nghe hay đọc thì thấy xốn lỗ tai hay con mắt nhưng cũng không trách những người trẻ được. Tuy nhiên có những người không còn trẻ vẫn cứ "vô tư" dùng những chữ không có hương vị "miền Nam" chút nào, đó mới là điều kỳ khôi.

Có thời gian Sầu nghe họ Ạ riết, Sầu cũng bị nhiễm khi bắt phone nói chuyện, phải cố nhớ bỏ nó ra.
Nhắc mới nhớ, lúc này không còn nghe chữ ạ như lúc trước Rolling-on-the-floor-laughing4
(2025-04-25, 04:53 PM)LýMạcSầu Wrote: [ -> ]MIỀN NAM VẪN CÒN NẰM ĐÓ, NÓ CHỈ MẤT ĐI MỘT THỨ: VĂN HOÁ!!…

Hôm trước, vào một buổi chiều muộn, sau khi mua ít đồ từ chợ bước ra, tui thấy một bà cụ chừng bảy mươi. Bà ăn mặc đẹp đẽ thẳng thớm, tóc bới cao, gương mặt trang điểm nhẹ, bày chiếc bàn xếp ra sau đuôi xe mình, đặt mấy nải chuối xanh trên đó. Ngang qua, bà cười thật tươi với tui:

– Cậu ơi, mua giùm tui nải chuối đi cậu, chuối xiêm đen nhà trồng ngon lắm.

Cái thằng chẳng mấy khi ăn chuối định cám ơn rồi lướt qua nhưng đành dừng lại. Có lẽ bị nắm níu bởi cái giọng nói quá chừng ngọt.

– Bao nhiêu một nải vậy bà ơi?

– Dạ thưa cậu, năm đồng. Cái này là chuối xiêm đen nên nó mắc hơn chuối thường một chút.

– Vậy bà cho con hai nải nhe.

– Cậu ơi, sắp tối rồi, hay là cậu lấy giúp bà già bốn nải này luôn đi. Ăn hổng hết mình bỏ tủ lạnh hoặc nấu chè hay làm chuối chiên cũng ngon. Chưn cẳng tui bị khớp, ngồi từ chiều giờ bán được có một nải. Tối rồi, cậu lấy hết, tui tính 18 đồng thôi.

– Dạ được rồi, bà lấy hết cho con đi.

Bà cẩn thận gói mỗi nải vô từng bịch riêng, còn dặn dò thêm cách phân biệt chuối xiêm đen và xiêm thường.

Thằng tui cứ đứng xớ rớ hoài, hỏi thăm đủ thứ. Là để được nghe cái giọng nói ngọt mềm, được nghe cái cách nói của một-người-miền-Nam-cũ khi trước mỗi câu trả lời, bà đều “DẠ THƯA CẬU”.

Thấy đâu đó bóng dáng bà nội, bà Tư, thấy mình như đang đứng giữa cái vùng đất đã từng được lớn lên, với những con người hiền hoà, khiêm nhường và quá đỗi ngọt ngào trong ứng xử. Tự nhiên thấy quê hương ở ngay trên chỗ này, ngọt ngào vô phương.

Bà Tư, bà nội hay bà bán chuối của tui, chẳng ai được học cao nhưng cái văn hoá ứng xử của họ sao mà văn minh mà dễ thương quá trời quá đất. Nói tới đây, tự nhiên so sánh, rồi tiếc ngẩn tiếc ngơ cái văn-hoá-miền-Nam.

Ai tiếc nuối những phố phường thênh thang xưa cũ, những áo dài thắt eo hay thể chế Cộng Hoà gì đó, cứ việc. Riêng tui, tui tiếc nuối một miền Nam hiền hoà, văn minh và lịch thiệp. Miền Nam vẫn chình ình đó, không mất đi đâu.

Nó chỉ mất một thứ: Văn Hoá.

Nghệ sĩ THÀNH LỘC

Bài này hổm nay em thấy tràn lan FB. Nhưng dường như đã đọc qua rồi năm nao thì phải. 

Hổm nay thấy "diễu hành diễu binh" - "phô trương lực lượng" - "hoành tráng" - "cực kỳ" ở FB. Mở ra là thấy mà mở tiếp thì toàn là những mợ tintin mê giai í ới thôi...  Lol
(2025-04-26, 11:58 AM)lưu ly phố Wrote: [ -> ]Bài này hổm nay em thấy tràn lan FB. Nhưng dường như đã đọc qua rồi năm nao thì phải. 

Hổm nay thấy "diễu hành diễu binh" - "phô trương lực lượng" - "hoành tráng" - "cực kỳ" ở FB. Mở ra là thấy mà mở tiếp thì toàn là những mợ tintin mê giai í ới thôi...  Lol

Chị không theo dỏi họ làm gì bên đó vì không muốn ứa gan Rolling-on-the-floor-laughing4

NS Thành Lộc viết như vậy, không biết có bị làm khó dễ không?
Bài thơ đọc trên trang FB của Linh mục Anfu Tran



50 năm qua đi, hơn 2.8 triệu người chết, hàng trăm ngàn người mang thương tích & gánh hậu quả tang thương. Gửi anh chị em bài thơ rất hay lượm được trên mạng của tác giả Trung Dũng Kqđ.


CÁI BÓNG ĐÊM QUA


Đêm qua tôi đã mời cái bóng một điếu thuốc
Cái bóng buồn thiu dừng lại chỗ tôi nằm
Cái bóng hỏi thăm đường về với mẹ
Cái bóng xa nhà đã hơn 45 năm.
Cái bóng bảo không dám về đơn vị
Vì đã tiêu khi đụng trận lần đầu
Cái bóng sợ như rất nhiều bóng khác
Nát thần hồn giờ không biết xác nằm đâu.
Tôi hỏi bóng ở bên nào chiến tuyến?
Bóng lặng thinh và chỉ đứng tần ngần
Mưa ngoài ngõ cứ như ai đang khóc
Cái bóng buồn y hệt bóng nhân dân…
Tôi không thể chỉ đường cho anh về với mẹ
Thôi thì ngồi xuống đây vấn điếu thuốc rê
Về Hà Tĩnh, Thái Bình hay Đồng Tháp…
Nếu không nhớ được nhà thì đâu cũng là quê…
Sáng nay dậy thấy lòng buồn rười rượi
Ra ngã ba đốt mấy nén hương trầm
Khấn Trời Phật có linh thiêng xin tiếp dẫn
Đưa hồn các chiến sỹ về nhà với mẹ từ tâm.
Trong hương khói chuyến xe đò dừng lại
Có ai đó trên xe mĩm miệng cười thầm…

[Image: VNCH.jpg]