2025-01-20, 11:35 PM
(2025-01-20, 10:48 PM)Dewdrop Wrote: [ -> ]Chị Sầu hỏi anh Nhiều Chuyện đi rồi nói nhỏ nhỏ Cỏ và các bạn gái nghe với
Cỏ không dám réo anh Nhiều Chuyện nữa, thấy tên Cỏ là anh Nhiều Chuyện giật mình bỏ chạy rồi


(2025-01-20, 10:48 PM)Dewdrop Wrote: [ -> ]Chị Sầu hỏi anh Nhiều Chuyện đi rồi nói nhỏ nhỏ Cỏ và các bạn gái nghe với
Cỏ không dám réo anh Nhiều Chuyện nữa, thấy tên Cỏ là anh Nhiều Chuyện giật mình bỏ chạy rồi
(2025-01-29, 01:25 PM)phai Wrote: [ -> ]Thân chúc em Sầu và anh Nhiều Chuyện một năm mới an lành mạnh khỏe nhiều may mắn![]()
![]()
![]()
.
Lì xì em Sầu lấy thảo![]()
(2025-01-30, 03:34 PM)TNNA Wrote: [ -> ]Chúc Sầu năm nay được tăng lương, tăng bonus, khỏe mạnh, công việc hanh thông.
(2025-04-25, 05:22 PM)phai Wrote: [ -> ]Bây giờ chữ "Dạ" đầu câu ngọt lịm dễ thương gần như bị thay thế bởi cái chữ "ạ" nhạt nhẽo và khách sáo vô duyên ở cuối câu mất rồi.
Đúng là văn hóa, chữ nghĩa của người miền Nam cũng dần dà bị bức tử. Anh phai là Bắc rặc mà còn thấy tiếc nuối vô vàn.
Bởi vậy dẫu ai "vô tư" mà xài "nhầm", "tầm", "đỗ" vv... thì anh phai vẫn cứ "lầm/lộn", "khoảng/cỡ", "đậu" vv...
(2025-04-25, 06:09 PM)LýMạcSầu Wrote: [ -> ]Khách hàng của Sầu mới qua Mỹ, người lớn thì không nghe họ dùng chữ Ạ nhiều băng mấy đứa trẻ.
(2025-04-25, 07:16 PM)phai Wrote: [ -> ]50 năm rồi, họ đã tẩy não cả hai ba thế hệ, thành ra những người cũ như mình nghe hay đọc thì thấy xốn lỗ tai hay con mắt nhưng cũng không trách những người trẻ được. Tuy nhiên có những người không còn trẻ vẫn cứ "vô tư" dùng những chữ không có hương vị "miền Nam" chút nào, đó mới là điều kỳ khôi.
(2025-04-25, 04:53 PM)LýMạcSầu Wrote: [ -> ]MIỀN NAM VẪN CÒN NẰM ĐÓ, NÓ CHỈ MẤT ĐI MỘT THỨ: VĂN HOÁ!!…
Hôm trước, vào một buổi chiều muộn, sau khi mua ít đồ từ chợ bước ra, tui thấy một bà cụ chừng bảy mươi. Bà ăn mặc đẹp đẽ thẳng thớm, tóc bới cao, gương mặt trang điểm nhẹ, bày chiếc bàn xếp ra sau đuôi xe mình, đặt mấy nải chuối xanh trên đó. Ngang qua, bà cười thật tươi với tui:
– Cậu ơi, mua giùm tui nải chuối đi cậu, chuối xiêm đen nhà trồng ngon lắm.
Cái thằng chẳng mấy khi ăn chuối định cám ơn rồi lướt qua nhưng đành dừng lại. Có lẽ bị nắm níu bởi cái giọng nói quá chừng ngọt.
– Bao nhiêu một nải vậy bà ơi?
– Dạ thưa cậu, năm đồng. Cái này là chuối xiêm đen nên nó mắc hơn chuối thường một chút.
– Vậy bà cho con hai nải nhe.
– Cậu ơi, sắp tối rồi, hay là cậu lấy giúp bà già bốn nải này luôn đi. Ăn hổng hết mình bỏ tủ lạnh hoặc nấu chè hay làm chuối chiên cũng ngon. Chưn cẳng tui bị khớp, ngồi từ chiều giờ bán được có một nải. Tối rồi, cậu lấy hết, tui tính 18 đồng thôi.
– Dạ được rồi, bà lấy hết cho con đi.
Bà cẩn thận gói mỗi nải vô từng bịch riêng, còn dặn dò thêm cách phân biệt chuối xiêm đen và xiêm thường.
Thằng tui cứ đứng xớ rớ hoài, hỏi thăm đủ thứ. Là để được nghe cái giọng nói ngọt mềm, được nghe cái cách nói của một-người-miền-Nam-cũ khi trước mỗi câu trả lời, bà đều “DẠ THƯA CẬU”.
Thấy đâu đó bóng dáng bà nội, bà Tư, thấy mình như đang đứng giữa cái vùng đất đã từng được lớn lên, với những con người hiền hoà, khiêm nhường và quá đỗi ngọt ngào trong ứng xử. Tự nhiên thấy quê hương ở ngay trên chỗ này, ngọt ngào vô phương.
Bà Tư, bà nội hay bà bán chuối của tui, chẳng ai được học cao nhưng cái văn hoá ứng xử của họ sao mà văn minh mà dễ thương quá trời quá đất. Nói tới đây, tự nhiên so sánh, rồi tiếc ngẩn tiếc ngơ cái văn-hoá-miền-Nam.
Ai tiếc nuối những phố phường thênh thang xưa cũ, những áo dài thắt eo hay thể chế Cộng Hoà gì đó, cứ việc. Riêng tui, tui tiếc nuối một miền Nam hiền hoà, văn minh và lịch thiệp. Miền Nam vẫn chình ình đó, không mất đi đâu.
Nó chỉ mất một thứ: Văn Hoá.
Nghệ sĩ THÀNH LỘC
(2025-04-26, 11:58 AM)lưu ly phố Wrote: [ -> ]Bài này hổm nay em thấy tràn lan FB. Nhưng dường như đã đọc qua rồi năm nao thì phải.
Hổm nay thấy "diễu hành diễu binh" - "phô trương lực lượng" - "hoành tráng" - "cực kỳ" ở FB. Mở ra là thấy mà mở tiếp thì toàn là những mợ tintin mê giai í ới thôi...