(2024-03-04, 04:59 PM)LýMạcSầu Wrote: [ -> ]Thấy ai cũng than bị phong thấp vì thời tiết, mẹ Sầu cũng thế, đau nhức hoài.
Haha, mấy cô kia than đau vì phong thấp nhưng anh phai chắc chắc cái đau phong thấp của mấy cổ góp lại cũng không bằng một nửa của anh phai (đó là nói về cơn đau phong thấp còn cái đau khác từng trải qua anh phai không dám có ý kiến
).
Chịu thôi không có thuốc nào chữa hết đâu. Chỉ có nước ráng tập khi có thể để cơn đau ít hành.
(2024-03-04, 04:59 PM)LýMạcSầu Wrote: [ -> ]Thấy ai cũng than bị phong thấp vì thời tiết, mẹ Sầu cũng thế, đau nhức hoài.
Ngoài đời lúc nào Chị Sầu cũng cười hêt đó Cỏ, trong héo ngoài tươi
Cỏ vui ghê, muồn coi hình lừa tình hay hình bà già
Mỗi lần chị viết, nhớ tới lời khuyến khích của sư phụ ABC, viết cho mình và cho người
Tội bác gái, đau nhức người không khoẻ, ngủ không ngon
Không biết ra sao ngày sau, hiện tại Cỏ cảm thấy cuộc đời mình cũng còn có 1 thứ may mắn là sức khoẻ
Hình nào mà khi Cỏ gặp chị, Cỏ khóc thét lên không nhận ra
Vì ở ngoài còn sang chảnh hơn trong hình nữa
(2024-03-04, 05:21 PM)phai Wrote: [ -> ]Haha, mấy cô kia than đau vì phong thấp nhưng anh phai chắc chắc cái đau phong thấp của mấy cổ góp lại cũng không bằng một nửa của anh phai (đó là nói về cơn đau phong thấp còn cái đau khác từng trải qua anh phai không dám có ý kiến ).
Chịu thôi không có thuốc nào chữa hết đâu. Chỉ có nước ráng tập khi có thể để cơn đau ít hành.
"đưởng thương đau đầy ải nhân gian, ai chưa qua chưa phải là người"
(2024-03-04, 06:11 PM)Dewdrop Wrote: [ -> ]Tội bác gái, đau nhức người không khoẻ, ngủ không ngon
Không biết ra sao ngày sau, hiện tại Cỏ cảm thấy cuộc đời mình cũng còn có 1 thứ may mắn là sức khoẻ
Hình nào mà khi Cỏ gặp chị, Cỏ khóc thét lên không nhận ra
Vì ở ngoài còn sang chảnh hơn trong hình nữa
chị bị rối loạn tiền đình khá lâu rồi, nên ráng không để bị stress quá, nó quay mòng mòng là khỏi làm việc.
Thôi Cỏ đợi gặp măt luôn đi, chị Sầu sợ Cỏ khóc thét vì thất vọng
Khi nào mấy chị em mình, Tea, Jay, Cỏ và chị, hẹn gặp nhau ở Cali đi, chắc vui lắm
(2024-03-04, 06:51 PM)LýMạcSầu Wrote: [ -> ]"đưởng thương đau đầy ải nhân gian, ai chưa qua chưa phải là người"
chị bị rối loạn tiền đình khá lâu rồi, nên ráng không để bị stress quá, nó quay mòng mòng là khỏi làm việc.
Thôi Cỏ đợi gặp măt luôn đi, chị Sầu sợ Cỏ khóc thét vì thất vọng
Khi nào mấy chị em mình, Tea, Jay, Cỏ và chị, hẹn gặp nhau ở Cali đi, chắc vui lắm
Rối loạn tiền đình là bệnh gì chị? Có giống Vertigo như Cỏ không?
Cỏ cũng tránh đưa mình vào những trường hợp bị áp lực
Ai không tốt, không nice với mình thi lo né, tập tánh bất cần dần dần dù rằng không dễ
Còn việc làm thì không tránh được nên có khi bị chỉ vì nó
Cỏ giỡn chị Sầu đừng buồn Cỏ nhe. Cỏ chờ chị liệng qua cho Cỏ đó
Hôm nào có dịp bộ tứ gặp nhau sẽ rất vui
(2024-03-04, 07:15 PM)Dewdrop Wrote: [ -> ]Rối loạn tiền đình là bệnh gì chị? Có giống Vertigo như Cỏ không?
Cỏ cũng tránh đưa mình vào những trường hợp bị áp lực
Ai không tốt, không nice với mình thi lo né, tập tánh bất cần dần dần dù rằng không dễ
Còn việc làm thì không tránh được nên có khi bị chỉ vì nó
Cỏ giỡn chị Sầu đừng buồn Cỏ nhe. Cỏ chờ chị liệng qua cho Cỏ đó
Hôm nào có dịp bộ tứ gặp nhau sẽ rất vui
Yes Cỏ, Vertigo, Benign Paroxysmal Positional Vertigo (BPPV), gọi tắt là Crystals. Chị phải ngồi ngủ cả tháng trời, không đi được, vì không điều khiển được đôi chân của mình. Đến giờ chị đi bộ không còn như xưa, khi mệt là chân này đá chân kia, và không chạy được.
Đâu có gì buồn đâu Cỏ
(2024-03-04, 01:07 PM)LýMạcSầu Wrote: [ -> ]Hi Jay, tự nhiên Sầu nhớ tới 2 câu trong tuồng cải lương Tiếng Trống Mê Linh, Thi Sách nói," sống chết là chuyện đi về, hợp tan là trò dâu bể". Biết thế vẫn thấy buồn há Jay.
Từ ngày Sầu vào chơi mạng ảo, những lúc cuộc đời đi xuống trong tuyệt vọng và chạm đáy nỗi đau, cũng đã nhận được nhiều sự giúp đỡ của nhiều người bạn chưa từng biết mặt, có khi chỉ là sơ giao, họ đến giúp Sầu rôì biến mất, nên Sầu ví họ là những thiên thần được gửi đến.
Sầu thấy trên FB, người ta khoe những cây Quince nở hoa, đẹp quá.
Nhắc tới hoa thì nhớ tới anh Phai, mong là anh Phai vẫn bình an
Nghĩ tới chuyện hợp tan thì buồn chứ. Hôm nay thấy Sầu, anh Phai cùng mọi người thì vui. Thôi cú vui bây giờ, mọi chuyện tính sau.
(2024-03-04, 01:30 PM)phai Wrote: [ -> ]Cảm ơn Sầu.
Mấy tuần nay anh phai không ok mấy nhưng giờ đỡ chút rồi chắc nhờ thời tiết khá hơn.
Mong là mọi chuyện êm xuôi nhá anh Phai.
(2024-03-04, 02:54 PM)LýMạcSầu Wrote: [ -> ]Buổi sáng thứ Hai, việc dồn lại nhưng tôi lười đến kinh khủng, thả hồn lang thang một chút. Tôi còn nhớ mình đã từng nói, viết là một phần đời của tôi, nên không viết thì thấy nhớ, và những khi viết lan man, tôi quên mất số tuổi của mình. Tự nhủ, không viết nữa, không muốn khơi động lại cảm xúc, nhưng còn cảm xúc là biết mình vẫn còn sống phải không?
Hãy cho tôi là chính tôi, hỡi miệng đời nghiệt ngã.
Thời gian gần đây, tôi thường cầu nguyện trước khi làm một chuyện gì, xin Đức Mẹ soi sáng cho tôi. Thật ra tôi luôn làm thế từ khi có trí khôn, vì tôi yếu đuối, khi một mình đối diện định mệnh, khi sự mạnh mẽ là lựa chọn duy nhất, khi nhìn rõ hơn về nhiều người, nhiều việc. Đêm qua, Mẹ Maria dạy tôi thế nào là tha thứ. Tôi tâm sự với mẹ, tôi muốn làm thế này, tôi muốn làm thế kia, nhưng cuối cùng, Satan trong tôi thua cuộc.
Người ta chỉ đối tốt với tôi vì lợi ích của họ đúng không? Đáng buồn nhỉ? Nhưng họ không đáng trách, vì họ biết yêu bản thân. Và tôi, tôi chấp nhận bản chất của mình như một ơn lành, dù đôi lúc đối với ánh mắt người đời, nó là "ngu", là "nhẹ dạ", là "u mê", là những từ tồi tệ nhất họ có thể gán.
Câu nói mủi lòng của người bạn gợi tôi nhớ đến nhiều việc trong quá khứ, những người bạn sơ giao tốt đến ngỡ ngàng và những người bạn thân giao quay lưng khi mình chới với. Thế mới gọi là tình đời.
Thứ Sáu tuần qua, tôi lại lái xe qua cái hồ thơ mộng để đến nơi họp hàng tháng. Nhưng sáng đó, tôi không còn thấy nó đẹp. Mặt nước đứng yên, đen ngòm như bầu trời hôm ấy. Hai tuần rồi, khí hậu lạnh và có tuyết rơi. Hàng cây Anh Đào hai bên đường vào sở làm đã nở hoa, bỗng đứng chơ vơ trong cơn bão, như niềm vui hoá đá bất ngở theo dòng chảy của thời gian. Có hụt hẫng, nhưng vẫn phải xuôi dòng trong cái lạnh hoá đá, đông luôn cảm giác.
Những ngày Vietbest nhanh chậm, tự dưng tôi có một so sánh buồn cười. VietBest ngoi ngóp như một cuộc tình đang hấp hối, thất vọng, hy vọng và cuối cùng là chấp nhận.
Con người mâu thuẩn đến lạ kỳ, kể cả tôi
Sầu, tin người rồi có lúc ngỡ ngàng, tại sao, tại sao, Jay hiểu cảm giác đó. Jay sẽ viết cho Sầu nhiều hơn. Chúc Sầu buổi tối bình an nhé.
(2024-03-04, 08:23 PM)LýMạcSầu Wrote: [ -> ]Yes Cỏ, Vertigo, Benign Paroxysmal Positional Vertigo (BPPV), gọi tắt là Crystals. Chị phải ngồi ngủ cả tháng trời, không đi được, vì không điều khiển được đôi chân của mình. Đến giờ chị đi bộ không còn như xưa, khi mệt là chân này đá chân kia, và không chạy được.
Đâu có gì buồn đâu Cỏ
Ohhhh, Cỏ bị hơi khác chị
Khi Cỏ làm liên tục quên ăn quên uống, là thỉnh thoảng Cỏ bị chóng mặt và mọi thứ quay quay xung quanh
Cỏ có khi cảm giác được trước khi xảy ra nên khi đứng lên xách dép đi dìa phải cẩn thận
Còn khi đã trể thì ráng đợi 1 tí rồi mới dám đi, có khi người boss hỏi chở về nhưng Cỏ luôn từ chối
Cỏ ít thích phiền ai
Về ngủ 1 giấc, qua hôm sau giống như bệnh giả đò
Hôm nay thật sự Cỏ có chuyện không vui, phá thì đã phá cả ngày rồi, cười thì cũng đã cười mỗi ngày rồi
Chỉ còn lại chiêu Cỏ hay xài, im lặng. Hihihi. Cỏ gặp chị Sầu sau nhé
Hi, Jay
(2024-03-04, 10:26 PM)Dewdrop Wrote: [ -> ]Ohhhh, Cỏ bị hơi khác chị
Khi Cỏ làm liên tục quên ăn quên uống, là thỉnh thoảng Cỏ bị chóng mặt và mọi thứ quay quay xung quanh
Cỏ có khi cảm giác được trước khi xảy ra nên khi đứng lên xách dép đi dìa phải cẩn thận
Còn khi đã trể thì ráng đợi 1 tí rồi mới dám đi, có khi người boss hỏi chở về nhưng Cỏ luôn từ chối
Cỏ ít thích phiền ai
Về ngủ 1 giấc, qua hôm sau giống như bệnh giả đò
Hôm nay thật sự Cỏ có chuyện không vui, phá thì đã phá cả ngày rồi, cười thì cũng đã cười mỗi ngày rồi
Chỉ còn lại chiêu Cỏ hay xài, im lặng. Hihihi. Cỏ gặp chị Sầu sau nhé
Trước khi chị bị nặng thì cũng bị vertigo nhẹ như Cỏ, ngủ 1 giác là hết.
Cỏ ngủ ngon, ngày mai lại là 1 ngày mới
Chỉ muốn ghé thăm và cầu chúc Sầu một ngày an yên
Luôn nghĩ đến bạn
"
Và tôi, tôi chấp nhận bản chất của mình như một ơn lành, dù đôi lúc đối với ánh mắt người đời, nó là "ngu", là "nhẹ dạ", là "u mê", là những từ tồi tệ nhất họ có thể gán.
Câu nói mủi lòng của người bạn gợi tôi nhớ đến nhiều việc trong quá khứ, những người bạn sơ giao tốt đến ngỡ ngàng và những người bạn thân giao quay lưng khi mình chới với. Thế mới gọi là tình đời."
Sầu, Mấy bữa trước muốn viết cho Sầu thật nhiều, mà lúc đó mệt rã người, phải đi ngủ để ngày hôm sau tỉnh táo lái xe đi làm.
Jay cảm câu của Sầu bôi đậm ở trên. Với Jay thì dù tình đời có đỏ đen thế nào, thì mình cũng không thay đổi bản chất, vẫn tin tưởng nhân loại đẹp nhiều hơn xấu á Sầu. "u mê" thì đã sao, tốt hơn vạn lần ác phải không.
Cuối tuần bình yên ở phương trời của bạn nhé.
(2024-03-08, 09:08 PM)JayM Wrote: [ -> ]"Và tôi, tôi chấp nhận bản chất của mình như một ơn lành, dù đôi lúc đối với ánh mắt người đời, nó là "ngu", là "nhẹ dạ", là "u mê", là những từ tồi tệ nhất họ có thể gán.
Câu nói mủi lòng của người bạn gợi tôi nhớ đến nhiều việc trong quá khứ, những người bạn sơ giao tốt đến ngỡ ngàng và những người bạn thân giao quay lưng khi mình chới với. Thế mới gọi là tình đời."
Sầu, Mấy bữa trước muốn viết cho Sầu thật nhiều, mà lúc đó mệt rã người, phải đi ngủ để ngày hôm sau tỉnh táo lái xe đi làm.
Jay cảm câu của Sầu bôi đậm ở trên. Với Jay thì dù tình đời có đỏ đen thế nào, thì mình cũng không thay đổi bản chất, vẫn tin tưởng nhân loại đẹp nhiều hơn xấu á Sầu. "u mê" thì đã sao, tốt hơn vạn lần ác phải không.
Cuối tuần bình yên ở phương trời của bạn nhé.
Cám ơn Jay, chúc Jay một cuối tuần vui vẻ