Xàm Xí Xú
THÁNG HAI KHÔNG NẮNG
tác giả Cát Nhu 


[Image: 1672239371_993_75-Anh-Ban-Tay-Buon-Dep-C...-Nghia.png]
Tháng hai không nắng


Lòng ta như hiên vắng
Người chẳng ghé lại chơi
Nỗi niềm nào sâu lắng
Theo khói bay lên trời


Bàn tay khơi kỷ niệm
Chạm ký ức miên man
Tình xưa thành vị đắng
Vẫn nhấp môi nồng nàn


Bắt đầu từ dấu hỏi
Kết thúc, dấu chấm than
Tình lửng lơ… ba chấm
Xoay lưng chấm xuống hàng


Tháng hai, ngày không nắng
Buồn hong hoài chẳng khô
Dòng trôi dòng trôi mãi
Nhớ nhau chỉ tình cờ!


02.03.2023

Reply
[Image: poemlogo.png]
Grinning-face-with-smiling-eyes4
Reply
Just in time for Valentines Day! Lol

[Image: 329542385-1228168788129516-1245179676253262405-n.jpg]

Reply
Đệ tử: Thưa thầy đạo Phật khuyên người ta buông bỏ, cái gì cũng buông, buông bỏ hết mọi thứ đúng không?

Sư Phụ: Không đúng.

Đệ tử̉: Vậy tại sao thường hay nói buông bỏ tất cả.

Sư Phụ: Buông bỏ tất cả để làm gì?

Đệ tử: Đúng thế, đệ tử cũng thấy rất nghi ngờ! Chúng ta thường nghĩ tu hành là phải buông bỏ hết thảy mọi thứ. Điều này hẳn làm cho nhiều người lo lắng vì nếu ai cũng làm như vậy thì có lẽ thế giới sẽ sụp đổ mất.

Sư Phụ: Mọi sự đều buông bỏ hết sẽ dẫn đến sụp đổ, cái gì cũng không buông bỏ thì cũng sụp đổ.

Đệ tử: Như vậy phải làm thế nào?

Sư Phụ: Thay thế và hoán đổi.

Đệ tử: Nhờ thầy chỉ rõ cho con!

Sư Phụ: Con có thể kêu một người ăn mày cam tâm cho con số tiền đang nắm chặt trong tay họ không?

Đệ tử: Không thể được

Sư Phụ: Con có thể dùng hòn sỏi đổi số tiền trong tay người ăn mày không?

Đệ tử: Không được.

Sư Phụ: Tại sao vậy?

Đệ tử: Vì tiền đáng giá hơn.

Sư Phụ: Vậy nếu dùng vàng để đổi thì sao?.

Đệ tử: Thế thì được.

Sư Phụ: Tại sao?

Đệ tử: Vì vàng đáng giá hơn.

Sư Phụ: Vì thế, cách buông bỏ đơn giản nhất chính là hoán đổi. Muốn buông bỏ được điều gì đó, đầu tiên cần hiểu được là nó bắt đầu khởi lên từ đâu.

🙏 Dùng thức ăn chay thay cho thức ăn mặn, con sẽ buông bỏ được con dao mổ.

🙏 Dùng bố thí thay cho giành giật, con sẽ buông bỏ được lòng tham.

🙏 Dùng tín ngưỡng thay cho trống rỗng con sẽ buông bỏ được cô đơn.

🙏 Dùng trí tuệ thay cho ngu dốt con sẽ buông bỏ được cố chấp.

🙏 Dùng chính niệm thay cho tạp niệm, con sẽ buông bỏ được vọng niệm.

🙏 Dùng hảo tâm thay cho đố kỵ, con sẽ buông bỏ được ưu phiền.

🙏 Dùng nhẫn nhục thay cho oán giận, con sẽ buông bỏ được hận thù.

🙏 Dùng từ ái thay cho tham ái, con sẽ buông bỏ được tâm bệnh.

Sưu Tầm

Reply
(2023-02-09, 04:28 PM)Ech Wrote: Just in time for Valentines Day!  Lol

[Image: 329542385-1228168788129516-1245179676253262405-n.jpg]

Chào Ech! Hello  
Tặng quà va-lăn-tiền mà bằng món quà này không trớt quẻ mới uổng đó! chú chó Alan này vừa già vừa phải tốn tiền lo cho nó trong tương lai nữa nên ông chồng bị dị ứng là đúng rồi! Becuoi
Bởi chúnɡ tɑ khônɡ thể thɑy đổi được thế ɡiới xunɡ quɑnh,
nên chúnɡ tɑ đành phải sửɑ đổi chính mình,
đối diện với tất cả bằnɡ lònɡ từ bi và tâm trí huệ.
                                                                                                            
Reply
(2023-02-10, 09:42 AM)TTTT Wrote: Chào Ech! Hello  
Tặng quà va-lăn-tiền mà bằng món quà này không trớt quẻ mới uổng đó! chú chó Alan này vừa già vừa phải tốn tiền lo cho nó trong tương lai nữa nên ông chồng bị dị ứng là đúng rồi! Becuoi

Em Lan đọc lại đi nha, Alan là tên của thằng chồng, không phải tên em chó đâu Face-with-stuck-out-tongue-and-winking-eye_1f61c

Reply
(2023-02-10, 09:47 AM)Ech Wrote: Em Lan đọc lại đi nha, Alan là tên của thằng chồng, không phải tên em chó đâu  Face-with-stuck-out-tongue-and-winking-eye_1f61c

Oh, vậy là tui nghĩ sai rồi! Tại bả đang nói dìa con chó và đang kiếm người nhận nuôi nó dùm nên tui cứ tưởng "his" là chú chó đó chứ! cảm ơn Ech. Thanks-sign-smiley-emoticon Grinning-face-with-smiling-eyes4
Bởi chúnɡ tɑ khônɡ thể thɑy đổi được thế ɡiới xunɡ quɑnh,
nên chúnɡ tɑ đành phải sửɑ đổi chính mình,
đối diện với tất cả bằnɡ lònɡ từ bi và tâm trí huệ.
                                                                                                            
Reply
(2023-02-10, 09:59 AM)TTTT Wrote: Oh, vậy là tui nghĩ sai rồi! Tại bả đang nói dìa con chó và đang kiếm người nhận nuôi nó dùm nên tui cứ tưởng "his" là chú chó đó chứ! cảm ơn Ech. Thanks-sign-smiley-emoticon  Grinning-face-with-smiling-eyes4

hihi, nếu vậy thì có gì đâu vui? Face-with-stuck-out-tongue-and-winking-eye_1f61c

Reply
(2023-02-10, 10:12 AM)Ech Wrote: hihi, nếu vậy thì có gì đâu vui?  Face-with-stuck-out-tongue-and-winking-eye_1f61c

Ech lại làm cho tui bị hồ đồ rồi nè! Vậy là sao? Alan là tên chú chó hay tên ông già chồng vậy?
Bởi chúnɡ tɑ khônɡ thể thɑy đổi được thế ɡiới xunɡ quɑnh,
nên chúnɡ tɑ đành phải sửɑ đổi chính mình,
đối diện với tất cả bằnɡ lònɡ từ bi và tâm trí huệ.
                                                                                                            
Reply
(2023-02-10, 10:21 AM)TTTT Wrote: Ech lại làm cho tui bị hồ đồ rồi nè! Vậy là sao? Alan là tên chú chó hay tên ông già chồng vậy?

Câu chuyện vui thôi. Bà vợ mua chó tặng chồng, chồng bị dị ứng với chó, thay vì đem con chó đó ra khỏi nhà, thì bà vợ muốn đuổi ku chồng ra khỏi nhà, giử con chó lại.

Rollin

Ôi số phận đàn ông, Biggrin

Reply
(2023-02-10, 10:28 AM)Ech Wrote: Câu chuyện vui thôi. Bà vợ mua chó tặng chồng, chồng bị dị ứng với chó, thay vì đem con chó đó ra khỏi nhà, thì bà vợ muốn đuổi ku chồng ra khỏi nhà, giử con chó lại.

Rollin

Ôi số phận đàn ông,  Biggrin

Thì ra là vậy! Tếu thiệt! Becuoi Becuoi Becuoi
Bởi chúnɡ tɑ khônɡ thể thɑy đổi được thế ɡiới xunɡ quɑnh,
nên chúnɡ tɑ đành phải sửɑ đổi chính mình,
đối diện với tất cả bằnɡ lònɡ từ bi và tâm trí huệ.
                                                                                                            
Reply
"Yêu một người cũng giống như dọn tới một ngôi nhà. Lúc đầu ta phải lòng nó vì sự mới mẻ. Mỗi buổi sáng ta ngỡ ngàng tự hỏi liệu tất cả có thuộc về mình hay không như thể sợ ai đó sẽ đột nhiên xông vào nhà và bảo rằng đã có một sai sót nghiêm trọng và lẽ ra ta không được ở một nơi tuyệt vời như thế này.
Thế rồi năm tháng trôi qua, tường nhà bắt đầu xuống màu, lớp gỗ rạn nứt dần và ta bắt đầu cảm thấy yêu ngôi nhà này bởi những khiếm khuyết của nó hơn là vì những điểm hoàn hảo. Ta thuộc tất cả mọi ngóc ngách xó xỉnh trong nhà. Ta biết làm thế nào để chìa khóa không kẹt lại trong ổ khi ngoài trời đang lạnh, tấm ván sàn nào bị võng xuống khi có người bước lên và cách mở tủ áo sao cho nó không kêu cọt kẹt.
Chính những bí mật nho nhỏ ấy mới là thứ biến ngôi nhà thành một tổ ấm."
- Người đàn ông mang tên Ove | Fredrik Backman

[Image: 411hVDS5mWL._SX320_BO1,204,203,200_.jpg]
https://www.amazon.com/Man-Called-Ove-No...1476738025

[-] The following 1 user Likes Ech's post:
  • TanThu
Reply
.Mắt tui bị floaters, những thứ bay bay trong võng mạc mắt, gây khó chịu. Mà tui bị khá nhiều, có lần đang lái xe trên freeway, bỗng nhiên tui thắng lại, tên bạn hỏi sao vậy, tui nói, tại nó bay nhiều quá làm tui hổng thấy đường lái, làm từ đó nó không còn dám để tui lái xe nữa :P Dĩ nhiên xài computer thì phiền toái lắm rồi, nhất là sau khi mổ cataract, chỉ còn có mỗi con mắt trái để nhìn computer thôi. Đọc nhiều về nó thì thấy nói không nên mổ vì chuyện rách võng mạc so với chuyện chữa khỏi coi bộ không đáng. Thế nhưng ông bác sĩ nổi tiếng người Hy Lạp của tui nói ổng sẽ mổ cho tui thì tui lại thấy phấn khởi và chấp thuận ngay, dù biết rằng mình chỉ có mỗi con mắt trái là dùng để làm việc, có gì là đi đứt luôn vì con mắt phải rất yếu, hiện tại chỉ dùng để đọc gần thôi.

Tui leo lên bàn mổ hôm thứ ba tuần rồi. Bà bác sĩ gây mê nói "mày sẽ không đau gì đâu", thế mà mỗi lần ông bác sĩ thọc cái cây hút chất lỏng trong mắt tui, tui gầm gừ như con chó vì đau đớn. Cũng may mà cuộc giải phẫu cũng chỉ chừng 15 phút là xong. Hôm sau đến văn phòng bác sĩ tháo băng ra. Lúc làm test, tui đã thấy lo vì nhìn chữ nó cứ như là có cái bóng chệch lên trên mỗi chữ. Rồi khi về nhà tui nhìn vào computer tui mới hỡi ơi tá hỏa tam tinh vì nhìn thấy các chữ nhòe nhẹt hết. Chờ đến thứ năm, tui gọi vào văn phòng bác sĩ nói nổi lo lắng của tui, nhưng y tá nói tuần sau sẽ gặp lại bác sĩ rồi, mới mỗ mà, cho nó thêm thời gian để lành đi. Thì tui cũng biết là cần thời gian để lành, chỉ lo là không biết nó sẽ lành và hết, hay là bị rách võng mạc hay gì gì đó thì sao. Úi trời ơi, gia tài của em chỉ còn có con mắt trái kiếm cơm nuôi vợ con thôi mà. Nghỉ làm luôn mấy ngày còn lại trong tuần vì có thấy đường đâu mà làm ăn được gì. Cuối tuần cũng hồi hộp ra dòm cái computer rồi thất vọng ra nằm coi phim (coi phim ok mới vui chứ). Cũng may mắt phải vẫn còn đó, nên coi phone ok, nên mới chọc ghẹo em Lan được. :P

Sáng thứ hai ra nhìn computer thấy better. Đọc thấy nó rỏ ràng hơn chút. Mừng quá. Sáng hôm nay nhìn computer lại thấy rõ ràng hơn chút nữa. Úi chời, mừng thêm chút nữa. Cho nên mặc dù tự hứa với lòng là sẽ xuống cân, mà hôm nay vào hãng nên đã đi ăn một tô bún bò huế rồi. Ngày mai tui sẽ tái khám với bác sĩ mắt, hy vọng mọi thứ sẽ ổn thỏa.

Và vì tên bạn thân hư mất ba cái van tim, xém chết, cho nên bắt đầu tuần tới tui sẽ trở lại với chương trình dash diet, nhất định kỳ này xuống 20 lbs cho bà con lé mắt chơi.

[-] The following 2 users Like Ech's post:
  • phai, TTTT
Reply
(2023-06-20, 01:56 PM)Ech Wrote: .Mắt tui bị floaters, những thứ bay bay trong võng mạc mắt, gây khó chịu. Mà tui bị khá nhiều, có lần đang lái xe trên freeway, bỗng nhiên tui thắng lại, tên bạn hỏi sao vậy, tui nói, tại nó bay nhiều quá làm tui hổng thấy đường lái, làm từ đó nó không còn dám để tui lái xe nữa :P Dĩ nhiên xài computer thì phiền toái lắm rồi, nhất là sau khi mổ cataract, chỉ còn có mỗi con mắt trái để nhìn computer thôi. Đọc nhiều về nó thì thấy nói không nên mổ vì chuyện rách võng mạc so với chuyện chữa khỏi coi bộ không đáng. Thế nhưng ông bác sĩ nổi tiếng người Hy Lạp của tui nói ổng sẽ mổ cho tui thì tui lại thấy phấn khởi và chấp thuận ngay, dù biết rằng mình chỉ có mỗi con mắt trái là dùng để làm việc, có gì là đi đứt luôn vì con mắt phải rất yếu, hiện tại chỉ dùng để đọc gần thôi.

Tui leo lên bàn mổ hôm thứ ba tuần rồi. Bà bác sĩ gây mê nói "mày sẽ không đau gì đâu", thế mà mỗi lần ông bác sĩ thọc cái cây hút chất lỏng trong mắt tui, tui gầm gừ như con chó vì đau đớn. Cũng may mà cuộc giải phẫu cũng chỉ chừng 15 phút là xong. Hôm sau đến văn phòng bác sĩ tháo băng ra. Lúc làm test, tui đã thấy lo vì nhìn chữ nó cứ như là có cái bóng chệch lên trên mỗi chữ. Rồi khi về nhà tui nhìn vào computer tui mới hỡi ơi tá hỏa tam tinh vì nhìn thấy các chữ nhòe nhẹt hết. Chờ đến thứ năm, tui gọi vào văn phòng bác sĩ nói nổi lo lắng của tui, nhưng y tá nói tuần sau sẽ gặp lại bác sĩ rồi, mới mỗ mà, cho nó thêm thời gian để lành đi. Thì tui cũng biết là cần thời gian để lành, chỉ lo là không biết nó sẽ lành và hết, hay là bị rách võng mạc hay gì gì đó thì sao. Úi trời ơi, gia tài của em chỉ còn có con mắt trái kiếm cơm nuôi vợ con thôi mà. Nghỉ làm luôn mấy ngày còn lại trong tuần vì có thấy đường đâu mà làm ăn được gì. Cuối tuần cũng hồi hộp ra dòm cái computer rồi thất vọng ra nằm coi phim (coi phim ok mới vui chứ). Cũng may mắt phải vẫn còn đó, nên coi phone ok, nên mới chọc ghẹo em Lan được. :P

Sáng thứ hai ra nhìn computer thấy better. Đọc thấy nó rỏ ràng hơn chút. Mừng quá. Sáng hôm nay nhìn computer lại thấy rõ ràng hơn chút nữa. Úi chời, mừng thêm chút nữa. Cho nên mặc dù tự hứa với lòng là sẽ xuống cân, mà hôm nay vào hãng nên đã đi ăn một tô bún bò huế rồi. Ngày mai tui sẽ tái khám với bác sĩ mắt, hy vọng mọi thứ sẽ ổn thỏa.

Và vì tên bạn thân hư mất ba cái van tim, xém chết, cho nên bắt đầu tuần tới tui sẽ trở lại với chương trình dash diet, nhất định kỳ này xuống 20 lbs cho bà con lé mắt chơi.

Ủng hộ Ếch, nhớ chụp hình before and after cho bà con coi Kaos-1
Vấn thế gian, tình là chi...


Reply
Sợ quá, before là thùng phuy after là thùng tô nô  Shy

Reply