2021-06-27, 12:06 PM
Thơ Đề Tranh
Mây về đâu, nước về đâu
Người vung tay áo qua cầu phù sinh
Bạc đầu hai chữ nhục vinh
Bên sông tỉnh giấc, ra mình chiêm bao
Thơ Đề Tranh
Thương ai múc nước trên nguồn
Vớt trăng
Vớt cả nỗi buồn tử sinh
Vọng Tưởng
Chiều đi qua bờ cỏ
Ai bỏ quên chiếc giày
Người đi từ lâu lắm
Sao vẫn còn quanh đây
Unnamed
Mòn tay mài mực làm thơ
Mấy năm chửa được một tờ tâm kinh
Một đêm bất giác giật mình
Hỏi tâm, tâm động, hỏi tình, mênh mông !
Qua Sông
Mười năm nữa
Ta giã từ phố xá
Về rừng xưa
Làm ẩn sỹ vô ngôn
Bao thân quen rồi cũng thành xa lạ
Chuyện nửa đời
Một nhát cuốc vùi chôn
Nào Phải
Ta bỏ đi, mà chưa từng bỏ cuộc
Về Tây Thiên đâu chỉ một lối mòn
Quên phố xá, ta lên ngàn hái thuốc
Gióng chuông chiều trên đỉnh đá chon von
Hỏi mượn nhau một chút tình rêu cỏ
Về làm thơ tiêu sái những đêm khuya
Và đâu đấy những buồn vui nho nhỏ
Đã hóa thân từng chiếc lá chia lìa
Mai ta đi, với chốn về mù mịt
Nẻo tà dương, đời mạt pháp lâu rồi
Nhớ người xưa, ta về ngồi diện bích
Trăng trên đầu... theo tuế nguyệt đầy vơi.
(Thơ Hải Thệ)
Vietheravada.net
Mây về đâu, nước về đâu
Người vung tay áo qua cầu phù sinh
Bạc đầu hai chữ nhục vinh
Bên sông tỉnh giấc, ra mình chiêm bao
Thơ Đề Tranh
Thương ai múc nước trên nguồn
Vớt trăng
Vớt cả nỗi buồn tử sinh
Vọng Tưởng
Chiều đi qua bờ cỏ
Ai bỏ quên chiếc giày
Người đi từ lâu lắm
Sao vẫn còn quanh đây
Unnamed
Mòn tay mài mực làm thơ
Mấy năm chửa được một tờ tâm kinh
Một đêm bất giác giật mình
Hỏi tâm, tâm động, hỏi tình, mênh mông !
Qua Sông
Mười năm nữa
Ta giã từ phố xá
Về rừng xưa
Làm ẩn sỹ vô ngôn
Bao thân quen rồi cũng thành xa lạ
Chuyện nửa đời
Một nhát cuốc vùi chôn
Nào Phải
Ta bỏ đi, mà chưa từng bỏ cuộc
Về Tây Thiên đâu chỉ một lối mòn
Quên phố xá, ta lên ngàn hái thuốc
Gióng chuông chiều trên đỉnh đá chon von
Hỏi mượn nhau một chút tình rêu cỏ
Về làm thơ tiêu sái những đêm khuya
Và đâu đấy những buồn vui nho nhỏ
Đã hóa thân từng chiếc lá chia lìa
Mai ta đi, với chốn về mù mịt
Nẻo tà dương, đời mạt pháp lâu rồi
Nhớ người xưa, ta về ngồi diện bích
Trăng trên đầu... theo tuế nguyệt đầy vơi.
(Thơ Hải Thệ)
Vietheravada.net
Xin cứ để cho tôi đốt ngọn đèn của tôi đi… mà đừng bao giờ hỏi nó sẽ làm tan được bóng tối hay không. R. Tagore