2022-01-25, 09:32 AM
FB Jimmy Nguyen Nguyen
Sớ táo quân
Hồi đó cứ gần đến ngày Tết là các bạn sinh viên đều cố gắng in một quyển báo, gọi là báo xuân. Dân văn nghệ văn gừng nhiều, chỉ có dịp này mới show hàng được. Đủ món ăn chơi. Nhiều nhất là thơ, văn. Xưa viết có hay cỡ nào cũng chẳng ai biết. Gởi cho các toà soạn báo thì đa số là vô ... thùng rác. Nghĩ lại bây giờ sướng hơn ngày xưa rất nhiều . Tui viết cũng nhiều, lâu lâu có bài được đăng báo thì cũng có nhuận bút, còn đa số là một đi không trở lại. Nản quá bỏ viết luôn. May bây giờ có Facebook.
Mới đầu viết cũng không có bao nhiêu người đọc. Sau nhờ chị Hoàng Lan giới thiệu vô vài trang mạng với thành phần độc giả chọn lọc, bài của tui được nhiều người biết tới. Những trang mạng đều có nội quy riêng và có Admin duyệt bài. Đa số những bài có khuynh hướng chính trị đều bị gỡ. Nhưng nhờ những trang này mà số người kết bạn khá đông. Sau này những bài có hơi hướng chính trị chỉ đăng trong trang nhà vẫn có người ghé xem. Thật hạnh phúc và xin cám ơn rất nhiều.
Để viết bài lôi cuốn người đọc, người viết phải có vốn sống và đưa cái vốn đó vào lời văn. Bây giờ văn chương theo kiểu tưởng tượng những chuyện không có thật (như những năm sau 75 ) không ai đọc hoặc không đọc hết cuốn được. Tui hay chuyên kể chuyện xưa, chuyện nay, đa số là có thật nên bao ....hấp dẫn. Không viết dài quá 1000 chữ, để bà con vừa chán là... hết bài.
Cách dùng chữ cũng cẩn thận. Chỉ xài những từ ngữ thời VNCH, lâu lâu bị lộn một vài từ sau 75. Cách dùng chữ là thái độ chính trị. Mình không thể ăn nói theo văn hoá mà mình không thích. Do đó viết được một bài cho bà con đọc rất vất vả. Thường là mất ba đến bốn tiếng đồng hồ.
Thời đại thông tin, ngồi một chỗ mà chịu xem TV hay YouTube, có thể biết mọi việc xảy ra ở đâu xa lắm. Xem nhiều đài, nhiều bình luận trái chiều ta có thể hiểu vấn đề khá tường tận. Nhất là có bạn bè năm châu, gọi điện tán dóc...., thì không cần đến Mỹ cũng xạo xạo chuyện Mỹ và được người bên Mỹ đọc. Cái khó là mình trình bày sự hiểu biết, có thể phiến diện nhưng quan trọng là phải đưa ra được ý kiến riêng của mình. Nếu được nhiều người đồng ý thì mình có fans . Đó là kinh nghiệm muốn chia sẻ với bà con. Năm qua, viết dài ngắn cũng được hơn trăm bài. Nhưng bữa nào bận quá không lên bài được là bà con lo lắng. Bệnh của tui như ngọn đèn trước gió, bữa nào nó thổi cái vù là xong. Cầm cự được đến đâu hay đến đó. Thuốc giảm đau dùng hoài nó làm cái đầu cũng lùng bùng dữ lắm. Bài đăng được bạn comments nhiều mà không trả lời được cũng là một thiếu sót. Nhiều bạn giận không thèm còm nữa. Thật sorry.
Hôm nay đi làm về, bạn gái bày trên bàn một dĩa bánh loại cúng ông táo. Tui quẹt liền một bài sớ chớ không thì quên, post liền cho Ngọc Hoàng kịp đọc hihi. Sớ là cách xả stress. Ngay cả chương trình của đài cs cũng dám nêu lên những tiêu cực. Không đi đến đâu vì phải có chất hài trong đó. Tuy nhiên nó cũng làm ta thư giãn. Bữa nay táo Mỹ rủ táo Úc và táo Việt đi chung....
Chuyện ở dương trần
Tháng chạp, hăm ba
Táo ở bếp nhà
Về Trời bẩm tấu
Táo không biết nấu
Chỉ biết lắng nghe
Thêm chút muối mè
Là xong tờ sớ
Ngọc Hoàng cũng sợ
Táo quá là đông
Lại tâu lòng vòng
Mất thời gian hết
Năm nay ăn Tết
Mừng năm Nhâm Dần
Là chú cọp vằn
Nhảy cao ba thước
Phi xa bốn bước
Bỏ lại sau lưng
Bao nỗi thê lương
Do con cô vít
Các táo ríu rít
Tụ ở sân chầu
Mặt mũi âu sầu
Vì thương trần thế
Táo Mỹ bệ vệ
Trên chiếc Tesla
Xe chạy tà tà
Ngồi chơi khỏi lái
Táo Úc chơi dại
Xe cũ Hoden
Đề máy ầm ầm
Mà không chịu nổ
Táo Việt cũng khổ
Vinfast xe sang
Chạy điện đàng hoàng
Cũng không cục cựa
(Gió đẩy gió đưa
Cây cải về trời
Táo Việt hỡi ơi
Tiền pin chưa trả)
Táo Mỹ ha hả
Việt , Úc lên đây
Quá giang lên mây
Cùng về thượng giới
Ngọc Hoàng đã đợi
Các táo khá lâu
Táo Mỹ ở đâu
Vô đây trình báo
Ta nghe báo cáo
Xứ sở Bi đần
Mọi thứ rần rần
Rủ nhau lên giá
Dân tình rên la
Làm ăn xập xệ
Cái gì cũng tệ
Có phải vậy không?
Dạ dạ mùa đông
Năm nay thê thảm
Cái con cúm cảm
Lấy mạng dân nhiều
Đầu năm dùng chiêu
Nửa đêm bỏ chạy
Đồng minh không hay
Tam thập lục kế
Hội nghị quốc tế
Thì bác van xin
Gặp ông Putin
Thì run lập cập
Chưa gặp bác Tập
Chưa gặp được ai
Vì bác lai rai
Cả năm ....nghỉ miết
Người dân khôn xiết
Kệ hỏng còn hàng
Hãng xưởng tan hoang
Dầu xăng không có
Chỉ có tiền đô
In thêm liên tiếp
Lạm phát thấy khiếp
Bảy tám phần trăm
Nhiệm kỳ mấy năm
Mà sao chua chát
Còn nước còn tát
(Tát riết còn sình)
Tâu với thiên đình
Ra tay cứu vớt
Ngọc Hoàng trớt quớt
Chưa hết ngạc nhiên
Xứ sở thần tiên
Mà sao quê xệ
Rồi ông nhỏ lệ
Lại nhớ thời Trump
Bốn năm thật sung
Chứng khoán xanh lè
Làm việc lè phè
Tiền vô cả đống
Xăng có... không đồng
Thuế đóng cho vui
Nay tới vận xui
Bầu sai ráng chịu
Táo Mỹ tiu nghỉu
Pin sạc đã đầy
Trần thế về ngay
Kịp thời ăn Tết.
Đến phiên táo Việt....
Kính bẩm Ngọc Hoàng
Nước Việt năm nay
Nhiều chuyện chua cay
Xin trình đầy đủ
Ngọc Hoàng tỉnh ngủ
Lệ đổ hai hàng
Trẫm nghe xóm làng
Chết sao nhiều thế
Dạ dạ trần thế
Mấy ông ỷ y
Đỉnh cao cái lỳ
Vác xin không có
Dịch vô chỗ đó
Chỗ này nhốt dân
Có bịnh đã đành
Khỏe mà cũng chết
Đến khi thấy mệt
Thì mới sửa sai
Hai chục ngàn die
Để cho ta rút ( kinh nghiệm)
Dân tình côi cút
Các quan tỉnh bơ
Vì có fai zơ
Ưu tiên chích trước
Vì dân vì nước
Test kit bên tàu
Mà nói của tao
Đem dân chọt mũi
Có cô ghét chửi
Đóng cửa ở nhà
Vẫn bị phe ta
Bẻ tay để thọt
Quyết không để lọt
Một con cúm nào
Không biết nói sao
Một thời tầm bậy
Có sao nói vậy
Trình với thiên đình
Mong ngài thương tình
Cứu dân của táo
Ngọc Hoàng khẽ bảo
Cực khổ quen rồi
Nữa cũng vậy thôi
Năm nay khỏi tết
Mong sao cho hết
Cộng sản, độc tài
Nước Việt ngày mai
Thành rồng thành hổ
Các quan bớt nổ
Theo kịp nước Lào
Hoặc nước Miên... Cao
Là ta mừng lắm!
Ngọc Hoàng lẩm bẩm
Táo Úc ở đâu
Trình báo cho mau
Sao lề mề quá
Táo Úc tà tà
Là dân tộc tính
Dạ dạ tấu trình
Một năm thê thảm
Đầu năm cúm cảm
Là con Delta
Nó ở xa xa
Nhà nhà lo sợ
Con thần lấy vợ
Đám cưới ... lockdown
Hẹn lại năm sau
Hay là năm tới
Bây giờ chỉ đợi
Ô mi cờ rôn
Miễn dịch cộng đồng
Là con cúm lặn
Hai năm lận đận
Mắc nợ hơi nhiều
Thủ tướng vẫn liều
Vay tiền cho tiếp
Đã cho mấy hiệp
Ngân quỹ láng o
Nhưng vẫn ráng lo
Mạng dân trên hết
Nước Úc ít chết
Nhờ được cho tiền
Ở nhà triền miên
Làm sao lây được
Đồng tiền đi trước
Là đồng tiền khôn
Mất của người còn
Nợ ta sẽ trả
Ngọc Hoàng (cười) ha hả
Thật đúng là may
Ai ở xứ này
Là tu mấy kiếp
Ta gởi tấm thiệp
Đến Mô Ri Son
Thủ tướng ngang tàng
Làm ăn coi được
Họa rồi đến Phước
Năm cũ qua đi
Năm mới xuân thì
Quên đi chuyện cũ
Hận thù lủ khủ
Đem bỏ xuống sông
Ganh ghét lòng vòng
Đổ luôn xuống biển
Hãy làm điều thiện
Hãy sống với nhau
Hãy bắc nhịp cầu
Tương thân tương ái
Hãy suy nghĩ lại
Tiền để làm gì
Tiền phải ...cho đi
Thì đời hạnh phúc
Dạ dạ táo Úc
Cũng chúc bà con
Năm mới vuông tròn
Tình ,tiền... đầy nhóc
Không quên tiếng khóc
Vì mất người thân
Thắp nén hương trần
Nguyện cầu siêu thoát
Ngọc Hoàng thương xót
Ta cũng bó tay
Năm cũ không may
Thôi chờ năm tới
Các táo cũng vội
Lặn lội đường xa
Hai ông một bà
Đi lâu ....sao được ( hihi )
Sớ táo quân
Hồi đó cứ gần đến ngày Tết là các bạn sinh viên đều cố gắng in một quyển báo, gọi là báo xuân. Dân văn nghệ văn gừng nhiều, chỉ có dịp này mới show hàng được. Đủ món ăn chơi. Nhiều nhất là thơ, văn. Xưa viết có hay cỡ nào cũng chẳng ai biết. Gởi cho các toà soạn báo thì đa số là vô ... thùng rác. Nghĩ lại bây giờ sướng hơn ngày xưa rất nhiều . Tui viết cũng nhiều, lâu lâu có bài được đăng báo thì cũng có nhuận bút, còn đa số là một đi không trở lại. Nản quá bỏ viết luôn. May bây giờ có Facebook.
Mới đầu viết cũng không có bao nhiêu người đọc. Sau nhờ chị Hoàng Lan giới thiệu vô vài trang mạng với thành phần độc giả chọn lọc, bài của tui được nhiều người biết tới. Những trang mạng đều có nội quy riêng và có Admin duyệt bài. Đa số những bài có khuynh hướng chính trị đều bị gỡ. Nhưng nhờ những trang này mà số người kết bạn khá đông. Sau này những bài có hơi hướng chính trị chỉ đăng trong trang nhà vẫn có người ghé xem. Thật hạnh phúc và xin cám ơn rất nhiều.
Để viết bài lôi cuốn người đọc, người viết phải có vốn sống và đưa cái vốn đó vào lời văn. Bây giờ văn chương theo kiểu tưởng tượng những chuyện không có thật (như những năm sau 75 ) không ai đọc hoặc không đọc hết cuốn được. Tui hay chuyên kể chuyện xưa, chuyện nay, đa số là có thật nên bao ....hấp dẫn. Không viết dài quá 1000 chữ, để bà con vừa chán là... hết bài.
Cách dùng chữ cũng cẩn thận. Chỉ xài những từ ngữ thời VNCH, lâu lâu bị lộn một vài từ sau 75. Cách dùng chữ là thái độ chính trị. Mình không thể ăn nói theo văn hoá mà mình không thích. Do đó viết được một bài cho bà con đọc rất vất vả. Thường là mất ba đến bốn tiếng đồng hồ.
Thời đại thông tin, ngồi một chỗ mà chịu xem TV hay YouTube, có thể biết mọi việc xảy ra ở đâu xa lắm. Xem nhiều đài, nhiều bình luận trái chiều ta có thể hiểu vấn đề khá tường tận. Nhất là có bạn bè năm châu, gọi điện tán dóc...., thì không cần đến Mỹ cũng xạo xạo chuyện Mỹ và được người bên Mỹ đọc. Cái khó là mình trình bày sự hiểu biết, có thể phiến diện nhưng quan trọng là phải đưa ra được ý kiến riêng của mình. Nếu được nhiều người đồng ý thì mình có fans . Đó là kinh nghiệm muốn chia sẻ với bà con. Năm qua, viết dài ngắn cũng được hơn trăm bài. Nhưng bữa nào bận quá không lên bài được là bà con lo lắng. Bệnh của tui như ngọn đèn trước gió, bữa nào nó thổi cái vù là xong. Cầm cự được đến đâu hay đến đó. Thuốc giảm đau dùng hoài nó làm cái đầu cũng lùng bùng dữ lắm. Bài đăng được bạn comments nhiều mà không trả lời được cũng là một thiếu sót. Nhiều bạn giận không thèm còm nữa. Thật sorry.
Hôm nay đi làm về, bạn gái bày trên bàn một dĩa bánh loại cúng ông táo. Tui quẹt liền một bài sớ chớ không thì quên, post liền cho Ngọc Hoàng kịp đọc hihi. Sớ là cách xả stress. Ngay cả chương trình của đài cs cũng dám nêu lên những tiêu cực. Không đi đến đâu vì phải có chất hài trong đó. Tuy nhiên nó cũng làm ta thư giãn. Bữa nay táo Mỹ rủ táo Úc và táo Việt đi chung....
Chuyện ở dương trần
Tháng chạp, hăm ba
Táo ở bếp nhà
Về Trời bẩm tấu
Táo không biết nấu
Chỉ biết lắng nghe
Thêm chút muối mè
Là xong tờ sớ
Ngọc Hoàng cũng sợ
Táo quá là đông
Lại tâu lòng vòng
Mất thời gian hết
Năm nay ăn Tết
Mừng năm Nhâm Dần
Là chú cọp vằn
Nhảy cao ba thước
Phi xa bốn bước
Bỏ lại sau lưng
Bao nỗi thê lương
Do con cô vít
Các táo ríu rít
Tụ ở sân chầu
Mặt mũi âu sầu
Vì thương trần thế
Táo Mỹ bệ vệ
Trên chiếc Tesla
Xe chạy tà tà
Ngồi chơi khỏi lái
Táo Úc chơi dại
Xe cũ Hoden
Đề máy ầm ầm
Mà không chịu nổ
Táo Việt cũng khổ
Vinfast xe sang
Chạy điện đàng hoàng
Cũng không cục cựa
(Gió đẩy gió đưa
Cây cải về trời
Táo Việt hỡi ơi
Tiền pin chưa trả)
Táo Mỹ ha hả
Việt , Úc lên đây
Quá giang lên mây
Cùng về thượng giới
Ngọc Hoàng đã đợi
Các táo khá lâu
Táo Mỹ ở đâu
Vô đây trình báo
Ta nghe báo cáo
Xứ sở Bi đần
Mọi thứ rần rần
Rủ nhau lên giá
Dân tình rên la
Làm ăn xập xệ
Cái gì cũng tệ
Có phải vậy không?
Dạ dạ mùa đông
Năm nay thê thảm
Cái con cúm cảm
Lấy mạng dân nhiều
Đầu năm dùng chiêu
Nửa đêm bỏ chạy
Đồng minh không hay
Tam thập lục kế
Hội nghị quốc tế
Thì bác van xin
Gặp ông Putin
Thì run lập cập
Chưa gặp bác Tập
Chưa gặp được ai
Vì bác lai rai
Cả năm ....nghỉ miết
Người dân khôn xiết
Kệ hỏng còn hàng
Hãng xưởng tan hoang
Dầu xăng không có
Chỉ có tiền đô
In thêm liên tiếp
Lạm phát thấy khiếp
Bảy tám phần trăm
Nhiệm kỳ mấy năm
Mà sao chua chát
Còn nước còn tát
(Tát riết còn sình)
Tâu với thiên đình
Ra tay cứu vớt
Ngọc Hoàng trớt quớt
Chưa hết ngạc nhiên
Xứ sở thần tiên
Mà sao quê xệ
Rồi ông nhỏ lệ
Lại nhớ thời Trump
Bốn năm thật sung
Chứng khoán xanh lè
Làm việc lè phè
Tiền vô cả đống
Xăng có... không đồng
Thuế đóng cho vui
Nay tới vận xui
Bầu sai ráng chịu
Táo Mỹ tiu nghỉu
Pin sạc đã đầy
Trần thế về ngay
Kịp thời ăn Tết.
Đến phiên táo Việt....
Kính bẩm Ngọc Hoàng
Nước Việt năm nay
Nhiều chuyện chua cay
Xin trình đầy đủ
Ngọc Hoàng tỉnh ngủ
Lệ đổ hai hàng
Trẫm nghe xóm làng
Chết sao nhiều thế
Dạ dạ trần thế
Mấy ông ỷ y
Đỉnh cao cái lỳ
Vác xin không có
Dịch vô chỗ đó
Chỗ này nhốt dân
Có bịnh đã đành
Khỏe mà cũng chết
Đến khi thấy mệt
Thì mới sửa sai
Hai chục ngàn die
Để cho ta rút ( kinh nghiệm)
Dân tình côi cút
Các quan tỉnh bơ
Vì có fai zơ
Ưu tiên chích trước
Vì dân vì nước
Test kit bên tàu
Mà nói của tao
Đem dân chọt mũi
Có cô ghét chửi
Đóng cửa ở nhà
Vẫn bị phe ta
Bẻ tay để thọt
Quyết không để lọt
Một con cúm nào
Không biết nói sao
Một thời tầm bậy
Có sao nói vậy
Trình với thiên đình
Mong ngài thương tình
Cứu dân của táo
Ngọc Hoàng khẽ bảo
Cực khổ quen rồi
Nữa cũng vậy thôi
Năm nay khỏi tết
Mong sao cho hết
Cộng sản, độc tài
Nước Việt ngày mai
Thành rồng thành hổ
Các quan bớt nổ
Theo kịp nước Lào
Hoặc nước Miên... Cao
Là ta mừng lắm!
Ngọc Hoàng lẩm bẩm
Táo Úc ở đâu
Trình báo cho mau
Sao lề mề quá
Táo Úc tà tà
Là dân tộc tính
Dạ dạ tấu trình
Một năm thê thảm
Đầu năm cúm cảm
Là con Delta
Nó ở xa xa
Nhà nhà lo sợ
Con thần lấy vợ
Đám cưới ... lockdown
Hẹn lại năm sau
Hay là năm tới
Bây giờ chỉ đợi
Ô mi cờ rôn
Miễn dịch cộng đồng
Là con cúm lặn
Hai năm lận đận
Mắc nợ hơi nhiều
Thủ tướng vẫn liều
Vay tiền cho tiếp
Đã cho mấy hiệp
Ngân quỹ láng o
Nhưng vẫn ráng lo
Mạng dân trên hết
Nước Úc ít chết
Nhờ được cho tiền
Ở nhà triền miên
Làm sao lây được
Đồng tiền đi trước
Là đồng tiền khôn
Mất của người còn
Nợ ta sẽ trả
Ngọc Hoàng (cười) ha hả
Thật đúng là may
Ai ở xứ này
Là tu mấy kiếp
Ta gởi tấm thiệp
Đến Mô Ri Son
Thủ tướng ngang tàng
Làm ăn coi được
Họa rồi đến Phước
Năm cũ qua đi
Năm mới xuân thì
Quên đi chuyện cũ
Hận thù lủ khủ
Đem bỏ xuống sông
Ganh ghét lòng vòng
Đổ luôn xuống biển
Hãy làm điều thiện
Hãy sống với nhau
Hãy bắc nhịp cầu
Tương thân tương ái
Hãy suy nghĩ lại
Tiền để làm gì
Tiền phải ...cho đi
Thì đời hạnh phúc
Dạ dạ táo Úc
Cũng chúc bà con
Năm mới vuông tròn
Tình ,tiền... đầy nhóc
Không quên tiếng khóc
Vì mất người thân
Thắp nén hương trần
Nguyện cầu siêu thoát
Ngọc Hoàng thương xót
Ta cũng bó tay
Năm cũ không may
Thôi chờ năm tới
Các táo cũng vội
Lặn lội đường xa
Hai ông một bà
Đi lâu ....sao được ( hihi )