2020-07-18, 04:50 PM
ĐỨC TIN Và CẦU NGUYỆN
(Faith and Prayer)
Hỏi: Các nhà Ki-tô thần bí diễn tả những cách thức cầu nguyện (tĩnh tâm) mà qua đó họ nói chuyện với Thượng-đế, hoặc cái hiện tượng mà họ gọi là Thượng-đế. Họ nói rằng, cách thức cầu nguyện như vậy, có điều gì đó kỳ lạ xảy ra mà họ cho là hợp thông với Thượng-đế. Họ đã bị thuyết phục rằng đó không phải là ảo giác, ảo tưởng. Họ có đang tự gạt chính họ không? Thế thì đức tin là gì? Dường như đức tin cho con người lực lượng làm được những việc khác thường.
J. Krishnamurti: Khi bạn là một người theo chủ nghĩa dân tộc thì nó cho bạn thêm lực lượng khác thường để tàn sát kẻ khác. Hãy nhìn cái điều mà họ đang làm! Vậy thì một ảo tưởng có thể nào cho bạn thêm sinh khí và sức mạnh để làm được những việc vượt bậc không? Hiển nhiên nó có thể. Hãy nhìn những nhà Ki-tô truyền giáo đã làm gì trên thế giới bởi vì họ tin tưởng vào một điều gì. Niềm tin đó có lẽ hoàn toàn không thực, một hình ảnh mà tâm trí đã tạo nên, nhưng họ đã tin tưởng vào nó, bị dính mắc với nó, và họ muốn cải đổi tất cả những người khác trên thế giới trở thành cùng một niềm tin giống như họ. Họ chịu đựng với những hoàn cảnh hết sức bất tiện, với bệnh tật và mọi thứ gian nan. Và những nhà thần bí nào mà nói chuyện với Thượng-đế qua sự cầu nguyện – tôi không biết Thượng-đế gì, không ai biết – họ có ảnh tượng là có một thực thể tối thượng mà xuyên qua cầu nguyện, qua đức tin (faith), qua lòng tận tụy hiến dâng, qua lòng sùng kính, bạn có thể dời được đồi núi. Hãy quan sát cái điều mà nước Mỹ, Nga-sô, Ấn-độ và các quốc gia khác đang làm. Họ có đức tin to tát về quốc gia họ, về chủ nghĩa dân tộc họ, và họ đang xây dựng một thế giới kỹ thuật rộng lớn để tiêu diệt những kẻ khác mà những người này cũng đang làm cái điều giống y chang như họ. Đi lên cung trăng, cần có năng lực khổng lồ; còn tiềm năng kỹ thuật, đức tin... Người Mỹ đầu tiên đã cặm lá cờ của họ trên mặt trăng!
Trong thế giới Cơ-đốc giáo, đức tin thế chỗ cho sự hoài nghi. Hoài nghi có tánh thực sự thanh tẩy, nó thanh lọc tâm trí. Nếu bạn hoài nghi kinh nghiệm và quan niệm của bạn, thì bạn được tự do quan sát một cách rõ suốt. Với thế giới quan Đông-phương, Phật-giáo và Ấn-giáo, hoài nghi là một trong những nhân tố trọng đại. Đòi hỏi bạn hoài nghi và đặt nghi vấn, bạn không bị ép buộc phải chấp nhận: hãy là ánh sáng cho chính bạn, cái ánh sáng không thể được trao truyền cho bạn từ bất cứ ai. (Dĩ nhiên, hiện nay, ở Ấn-độ và Châu-Á, nó đã tiêu tan toàn bộ, họ giờ đây cũng như bất cứ ai khác, họ đang trở thành những nhà buôn). Sức mạnh hùng vĩ không đến qua sự cầu nguyện, nó cũng không sinh khởi từ ảo tưởng, đức tin; nó đến từ sự trong sáng, qua đó tâm trí có thể thấy một cách rõ ràng. Và sự trong sáng đó không đến không đi. Khi bạn thấy một sự gì rõ suốt – thí dụ, chủ nghĩa dân tộc là sự hủy hoại nhất trên thế giới này – khi đó bạn dứt hẳn với nó. Và sự chấm dứt gánh nặng đeo mang đó cho bạn sinh khí, năng lực, sức mạnh. Tương tự, nếu bạn được tự do toàn triệt khỏi hết thảy những lệ thuộc dính mắc, nó mang đến cho bạn sức mạnh của thương yêu, với điều đó bạn có khả năng làm được nhiều hơn so với tất cả những kinh nghiệm và cầu nguyện kia.
Để vượt thoát qua một ảo tưởng, qua một biểu tượng, qua một lý tưởng thì dễ dàng thôi. Nhưng thấy được một cách chính xác chúng ta là gì và vượt lên khỏi thì đòi hỏi rất nhiều năng lực, tri giác và hành động; nó vô cùng gian nan, cam go. Nghĩa là chúng ta phải trở nên tỉnh thức phi thường trong tất cả mọi hành vi và cảm giác của mình. Nhưng chúng ta không sẵn lòng làm tất cả điều đó. Chúng ta nghĩ rằng xuyên qua đôi chút cầu nguyện dễ dàng, chúng ta có thể nói chuyện với Thượng-đế. Thượng-đế, rốt cùng lại, được sắp đặt bởi tư tưởng: Thượng-đế Cơ đốc giáo, những vị thượng-đế Ấn giáo; Phật tử thì không có Thượng-đế nhưng họ có những hình ảnh riêng của chính họ.
(Question & Answer Meeting in Brockwood Park – 9/1980)
(Faith and Prayer)
Hỏi: Các nhà Ki-tô thần bí diễn tả những cách thức cầu nguyện (tĩnh tâm) mà qua đó họ nói chuyện với Thượng-đế, hoặc cái hiện tượng mà họ gọi là Thượng-đế. Họ nói rằng, cách thức cầu nguyện như vậy, có điều gì đó kỳ lạ xảy ra mà họ cho là hợp thông với Thượng-đế. Họ đã bị thuyết phục rằng đó không phải là ảo giác, ảo tưởng. Họ có đang tự gạt chính họ không? Thế thì đức tin là gì? Dường như đức tin cho con người lực lượng làm được những việc khác thường.
J. Krishnamurti: Khi bạn là một người theo chủ nghĩa dân tộc thì nó cho bạn thêm lực lượng khác thường để tàn sát kẻ khác. Hãy nhìn cái điều mà họ đang làm! Vậy thì một ảo tưởng có thể nào cho bạn thêm sinh khí và sức mạnh để làm được những việc vượt bậc không? Hiển nhiên nó có thể. Hãy nhìn những nhà Ki-tô truyền giáo đã làm gì trên thế giới bởi vì họ tin tưởng vào một điều gì. Niềm tin đó có lẽ hoàn toàn không thực, một hình ảnh mà tâm trí đã tạo nên, nhưng họ đã tin tưởng vào nó, bị dính mắc với nó, và họ muốn cải đổi tất cả những người khác trên thế giới trở thành cùng một niềm tin giống như họ. Họ chịu đựng với những hoàn cảnh hết sức bất tiện, với bệnh tật và mọi thứ gian nan. Và những nhà thần bí nào mà nói chuyện với Thượng-đế qua sự cầu nguyện – tôi không biết Thượng-đế gì, không ai biết – họ có ảnh tượng là có một thực thể tối thượng mà xuyên qua cầu nguyện, qua đức tin (faith), qua lòng tận tụy hiến dâng, qua lòng sùng kính, bạn có thể dời được đồi núi. Hãy quan sát cái điều mà nước Mỹ, Nga-sô, Ấn-độ và các quốc gia khác đang làm. Họ có đức tin to tát về quốc gia họ, về chủ nghĩa dân tộc họ, và họ đang xây dựng một thế giới kỹ thuật rộng lớn để tiêu diệt những kẻ khác mà những người này cũng đang làm cái điều giống y chang như họ. Đi lên cung trăng, cần có năng lực khổng lồ; còn tiềm năng kỹ thuật, đức tin... Người Mỹ đầu tiên đã cặm lá cờ của họ trên mặt trăng!
Trong thế giới Cơ-đốc giáo, đức tin thế chỗ cho sự hoài nghi. Hoài nghi có tánh thực sự thanh tẩy, nó thanh lọc tâm trí. Nếu bạn hoài nghi kinh nghiệm và quan niệm của bạn, thì bạn được tự do quan sát một cách rõ suốt. Với thế giới quan Đông-phương, Phật-giáo và Ấn-giáo, hoài nghi là một trong những nhân tố trọng đại. Đòi hỏi bạn hoài nghi và đặt nghi vấn, bạn không bị ép buộc phải chấp nhận: hãy là ánh sáng cho chính bạn, cái ánh sáng không thể được trao truyền cho bạn từ bất cứ ai. (Dĩ nhiên, hiện nay, ở Ấn-độ và Châu-Á, nó đã tiêu tan toàn bộ, họ giờ đây cũng như bất cứ ai khác, họ đang trở thành những nhà buôn). Sức mạnh hùng vĩ không đến qua sự cầu nguyện, nó cũng không sinh khởi từ ảo tưởng, đức tin; nó đến từ sự trong sáng, qua đó tâm trí có thể thấy một cách rõ ràng. Và sự trong sáng đó không đến không đi. Khi bạn thấy một sự gì rõ suốt – thí dụ, chủ nghĩa dân tộc là sự hủy hoại nhất trên thế giới này – khi đó bạn dứt hẳn với nó. Và sự chấm dứt gánh nặng đeo mang đó cho bạn sinh khí, năng lực, sức mạnh. Tương tự, nếu bạn được tự do toàn triệt khỏi hết thảy những lệ thuộc dính mắc, nó mang đến cho bạn sức mạnh của thương yêu, với điều đó bạn có khả năng làm được nhiều hơn so với tất cả những kinh nghiệm và cầu nguyện kia.
Để vượt thoát qua một ảo tưởng, qua một biểu tượng, qua một lý tưởng thì dễ dàng thôi. Nhưng thấy được một cách chính xác chúng ta là gì và vượt lên khỏi thì đòi hỏi rất nhiều năng lực, tri giác và hành động; nó vô cùng gian nan, cam go. Nghĩa là chúng ta phải trở nên tỉnh thức phi thường trong tất cả mọi hành vi và cảm giác của mình. Nhưng chúng ta không sẵn lòng làm tất cả điều đó. Chúng ta nghĩ rằng xuyên qua đôi chút cầu nguyện dễ dàng, chúng ta có thể nói chuyện với Thượng-đế. Thượng-đế, rốt cùng lại, được sắp đặt bởi tư tưởng: Thượng-đế Cơ đốc giáo, những vị thượng-đế Ấn giáo; Phật tử thì không có Thượng-đế nhưng họ có những hình ảnh riêng của chính họ.
(Question & Answer Meeting in Brockwood Park – 9/1980)
********
An illusion can give you enormous vitality and strength to do extraordinary things.
When you are a nationalist, it gives you extraordinary power to kill others!
(J. Krishnamurti)
***