VietBest

Full Version: ♩♪♫♬
You're currently viewing a stripped down version of our content. View the full version with proper formatting.
(2024-05-27, 11:38 PM)005 Wrote: [ -> ] JayM và thầy Phai. Hồi thập niên 90 làm gì có version nhạc sĩ Nguyễn Trung Cang qua đời ở nhà riêng và nghiện ngập gì. Hồi đó chỉ có version là ông bị đi cải tạo trên rừng núi và chết tại đó. Việc ông ấy chết do nghiện ngập gì đó là sau này, 5, 6 năm gần đây ông Dê Tử Lưu phát tán rồi thiên hạ mới đồn rùm lên. Mình chỉ nhớ version ngày xưa và xin giữ nguyên bản cho thanh danh người nhạc sĩ tài ba. Những người chung quanh có khi không thích ông rồi phang tá lạ. Ngày Asia làm chương trình riêng ông mẹ ông cũng nói vậy mà. Nghiện ngập nào mà đưa vào cải tạo với tù nhân chính trị. Thông thường là đưa vào các trung tâm cai nghiện phục hồi nhân phẩm. 

Nhưng mà kệ đi, tui giữ phiên bản cải tạo như một phiên bản mến mộ trong lòng mình cho ban Phượng Hoàng.

Bài Thương Nhau Ngày Mưa hay lắm. Thập niên 80, 90 người yêu thích và mến mộ ở hải ngoại thời ấy hát quá chừng. Hôm nào JayM và thầy Phai hát lại đi! Ok-sign-smiley-emoticon

Tôi cũng không có ý muốn hạ giá trị của ông nhạc sĩ nhưng đó là sự thật vì ngày xưa đó trong xóm tôi cũng có mấy thằng bạn bị đưa vô đó cai nghiện và gặp hai ông nhạc sĩ và văn sĩ nêu trên tụi nó về kể lại.
Ngày đó làm gì có trung tâm cai nghiện, chỉ có một cái tập trung tạm thời ở Bình Triệu sau đó thì chúng đưa mấy người ở đó vào nông trường để tự làm tự sống chứ chúng đâu có nuôi mấy người này.
Tôi mới email cho tên bạn và nó xác nhận đó sự thật. Nó còn viết rõ ông Cang ở C3 B10 và nó ở đối diện C3 B9, tuy nhiên nó cho biết là ông Cang được thả về rồi mới qua đời còn ông Ngọc Thứ Lang Nguyễn Ngọc Tú thì chết trong trại.

Nói cho cùng thì nghiện ngập thật ra chỉ là cái nghiệp chứ chẳng phải là cái tội, họ dùng tiền của họ làm ra để "tiêu sầu" chẳng hại gì tới ai. Văn nghệ sĩ họ dùng thứ đó cũng nhiều, nổi tiếng nhất là ông Vũ Hoàng Chương.

Tôi chỉ muốn đề cập tới fact chứ không có ý muốn hạ giá trị của ông nhạc sĩ. Những bài nhạc của ông ta sẽ sống mãi với âm nhạc VN.

p.s : Dạo này tai tôi càng ngày càng ... điếc, ngày xưa hát đã không dễ giờ còn khó hơn nhiều hihi.
(30.05.2024)





___________________________


.sáng tác Nguyễn Trung Cang
.cover by Linh Lan & 5

__________________________

Khi mặt trời vắng bóng
Khi lời nguyện khuất lấp
Nghe lạc loài kiếp sống sao mỏi mong

Như giọt buồn nước mắt
Mưa ngại ngùng héo hắt
Thương người về buốt giá trên đường xa

Bao là tình thắm thiết
Cho giờ này nuối tiếc
Thương nhiều rồi cũng cách xa mà thôi

Mưa từng ngày thiết tha
Mưa bàng hoàng xót xa
Còn mưa mãi giữa bơ vơ đắm trong mơ

Như mưa ngày nào thắm ướt vai em
Như mưa ngày nào khuất lấp sao đêm
Thương em ngày nào khóc ướt môi mềm

Thương nhau thật nhiều biết mấy tin yêu
Cho nhau trọn tình dẫu có điêu linh
Xa nhau trọn đời vẫn nhớ thương nhau

(giang tấu)

Khi mặt trời vắng bóng
Khi lời nguyện khuất lấp
Nghe lạc loài kiếp sống sao mỏi mong

Như giọt buồn nước mắt
Mưa ngại ngùng héo hắt
Thương người về buốt giá trên đường xa

Bao là tình thắm thiết
Cho giờ này nuối tiếc
Thương nhiều rồi cũng cách xa mà thôi

Mưa từng ngày thiết tha
Mưa bàng hoàng xót xa
Còn mưa mãi giữa bơ vơ đắm trong mơ

Như mưa ngày nào thấm ướt vai em
Như mưa ngày nào khuất lấp sao đêm
Thương em ngày nào khóc ướt môi mềm

Thương nhau thật nhiều biết mấy tin yêu
Cho nhau trọn tình dẫu có điêu linh
Xa nhau trọn đời vẫn nhớ thương nhau

Như mưa ngày nào thấm ướt vai em
Như mưa ngày nào khuất lấp sao đêm
Thương em ngày nào khóc ướt môi mềm

Thương nhau thật nhiều biết mấy tin yêu
Cho nhau trọn tình dẫu có điêu linh
Xa nhau trọn đời vẫn nhớ thương nhau
(08.06.2024)






___________________________

ĐÈO BÒNG

.sáng tác Đông Dương
.music arrangement Nam Việt
.cover by 5
___________________________

1.
Đắm chìm vào dòng u mê
Phu thê cách biệt tứ bề
Phụ nhau buông lối quay về
Trầm luân tiếc một lời thề.

2.
Phũ phàng lòng người đục trong
Gieo neo rối sợi chỉ hồng
Buộc nhau vướng kiếp chung chồng
Lầm than giấc mộng đèo bòng.

Hò hơ hơ hơ hơ hơ hơ hơ
Lòng còn vương nên lòng đau đáu thương càng thương

Thương số phận hồng nhan
Ước vọng giàu sang dở dang sớm nở vội tàn
Đâu trách được người ta
Trách gần trách xa trách duyên trách cho thân mình
Trách mình, trách mình không đủ thứ tha.

3.
Cúi đầu vội vàng yêu đương
Oan khiên ai oán đoạn trường
Lợi danh khúc mắc đo lường
Mộng du trong cõi vô thường.

(giang tấu)

Phũ phàng lòng người đục trong
Gieo neo rối sợi chỉ hồng
Buộc nhau vướng kiếp chung chồng
Lầm than giấc mộng đèo bòng.

Hò hơ hơ hơ hơ hơ hơ hơ
Lòng còn vương nên lòng đau đáu thương càng thương

Thương số phận hồng nhan
Ước vọng giàu sang dở dang sớm nở vội tàn
Đâu trách được người ta
Trách gần trách xa trách duyên trách cho thân mình
Trách mình, trách mình không đủ thứ tha.

Cúi đầu vội vàng yêu đương
Oan khiên ai oán đoạn trường
Lợi danh khúc mắc đo lường
Mộng du trong cõi vô thường.

Lợi danh khúc mắc đo lường
Mộng du.... trong cõi... vô.... thường.
(15.06.2024)






_______________________________________

NHƯ ĐÃ DẤU YÊU


.sáng tác Đức Huy
.music arrangement Hoàng Sinh Official
.cover by Mỹ Châu & 5
_______________________________________

Trong đôi mắt anh em là tất cả
Là nguồn vui là hạnh phúc anh dấu yêu
Nhưng em ước gì mình gặp nhau lúc anh chưa ràng buộc
Và em chưa thuộc về ai

Anh sẽ cố quên khung trời hoa mộng
Ngày hè bên em tình mình đến rất nhanh
Em sẽ cố quên lần đầu mình đến bên nhau
Nồng nàn như đã dấu yêu từ thuở nào

Em đến với anh với tất cả tâm hồn
Anh đến với em với tất cả trái tim
Ta đến với nhau muộn màng cho đớn đau
Một lần cho mãi nhớ thương dài lâu

Trong đôi mắt anh em là tất cả
Là niềm vui là mộng ước trong thoáng giây
Em sẽ cố quên rằng mình đã đến trong nhau
Nồng nàn như đã dấu yêu từ thuở nào

(giang tấu)

Anh sẽ cố quên khung trời hoa mộng
Ngày hè bên em tình mình đến rất nhanh
Em sẽ cố quên lần đầu mình đến bên nhau
Nồng nàn như đã dấu yêu từ thuở nào

Em đến với anh với tất cả tâm hồn
Anh đến với em với tất cả trái tim
Ta đến với nhau muộn màng cho đớn đau
Một lần cho mãi nhớ thương dài lâu

Trong đôi mắt anh em là tất cả
Là niềm vui là mộng ước trong thoáng giây
Em sẽ cố quên rằng mình đã đến trong nhau
Nồng nàn như đã dấu yêu từ thuở nào

Ta sẽ cố quên rằng mình đã đến trong nhau
Nồng nàn như đã dấu yêu từ thuở nào
(23.06.2024) 





______________________________________

GIỌT NƯỚC MẮT NGÀ
.sáng tác Ngô Thụy Miên
.music arrangement Nam Trân Entertainment
.cover by 5
______________________________________

Em đứng bên sông buồn
Nhìn cuộc tình trôi qua và lòng người phôi pha
Trên hai đóa môi hồng
Nụ cười đã đi xa
Ôi giọt nước mắt nào cho cuộc tình đầu

Em ngỡ như cơn mộng
Người tình về bên em và gọi thầm tên em
Nhưng trên đóa mi sầu ngày dài vẫn qua mau
Em tựa lá úa mầu cho cuộc tình dài sau

Thôi một giọt nước mắt này
Cho cuộc tình đam mê, cho người tình trăm năm
Em về đan tóc lụa là
Kết từng chuỗi ngày buồn riêng mang

Anh đi về dấu giáo đường
Cho cuộc tình bay cao, cho lòng mình xôn xao
Em cuộn theo tháng ngày dài
Kiếp này trót gặp người cho buồn

Trong áng mây u hoài
Giọt lệ nào thương vay, tình đành tràn mi cay
Đau thương xé môi gầy, mà lòng vẫn mơ say
Ôi giọt nước mắt ngà cho cuộc tình đầu tiên

(giang tấu)

Thôi một giọt nước mắt này
Cho cuộc tình đam mê, cho người tình trăm năm
Em về đan tóc lụa là
Kết từng chuỗi ngày buồn riêng mang

Anh đi về dấu giáo đường
Cho cuộc tình bay cao, cho lòng mình xôn xao
Em cuộn theo tháng ngày dài
Kiếp này trót gặp người cho buồn

Trong áng mây u hoài
Giọt lệ nào thương vay, tình đành tràn mi cay
Đau thương xé môi gầy, mà lòng vẫn mơ say
Ôi giọt nước mắt ngà cho cuộc tình đầu tiên
(29.06.2024)





____________________________________


RỪNG XƯA ĐÃ KHÉP

.sáng tác Trịnh Công Sơn
.music arrangement Nguyễn Đức Lượng
.cover by 5
____________________________________
Ta thấy em trong tiền kiếp với cọng buồn cỏ khô
Ta thấy em đang ngồi khóc khi rừng chiều đổ mưa
Rừng Thu lá úa em vẫn chưa về
Rừng Đông cuốn gió em đứng bơ vơ

Ta thấy em trong tiền kiếp với mặt trời lẻ loi
Ta thấy em đang ngồi hát khi rừng về nhiều mây
Rừng Thu thay lá mưa bay buồn rầu
Rừng Đông buốt giá mưa bay dạt dào

Ta vẫn mong ta chờ mãi trên từng ngày quạnh hiu
Ta vẫn mong em về đây cho đời bày cuộc vui
Mùa Xuân đã đến em hãy quay về
Rừng xưa đã khép .......em hãy ra đi......

(giang tấu)

Ta thấy em trong tiền kiếp với cọng buồn cỏ khô
Ta thấy em đang ngồi khóc khi rừng chiều đổ mưa
Rừng Thu lá úa em vẫn chưa về
Rừng Đông cuốn gió em đứng bơ vơ

Ta thấy em trong tiền kiếp với mặt trời lẻ loi
Ta thấy em đang ngồi hát khi rừng về nhiều mây
Rừng Thu thay lá mưa bay buồn rầu
Rừng Đông buốt giá mưa bay dạt dào

Ta vẫn mong ta chờ mãi trên từng ngày quạnh hiu
Ta vẫn mong em về đây cho đời bày cuộc vui
Mùa Xuân đã đến em hãy quay về
Rừng xưa đã khép em hãy ra đi....

Rừng xưa đã khép
Rừng xưa đã khép
em hãy ra đi......

Rừng xưa đã khép
Rừng xưa đã khép
em hãy ra đi......

Rừng xưa đã khép
Rừng xưa đã khép.....
em hãy ra đi......
(06.07.2024)






.music arrangement: Dee Trần.
(12.07.2024)





____________________________

CHIA TAY TÌNH ĐẦU
.sáng tác Nguyễn Ngọc Thiện
.cover by Linh Lan & 5
____________________________

Người yêu hỡi xin giấu lệ sầu khi chia tay tình đầu
Dù xa cách như những ngọt ngào ta quen nhau ngày nào
Còn đâu đó trên phố hẹn hò, còn in dấu phong kín một đời
Cười lên đi người yêu ơi dù lòng ta nát tan

Tình yêu đó như phép nhiệm màu cho ta qua từng ngày
Tình yêu đến như sóng dịu dàng, ta yêu nhau nồng nàn
Tình như gió bay đến tình cờ để muôn kiếp khô héo đợi chờ
Người yêu ơi tình đôi ta là cơn đau cuối cùng

Lần cuối xin giấu chua xót để trái tim bớt băng giá
Rượu nhấp trong phút chia ly sao cay đắng
Lần cuối không nói xa cách sợ ướt đôi mắt nhung nhớ
Ðường phố trong phút chia ly cúi đầu

(giang tấu)

Tình yêu đó như phép nhiệm màu cho ta qua từng ngày
Tình yêu đến như sóng dịu dàng, ta yêu nhau nồng nàn
Tình như gió bay đến tình cờ để muôn kiếp khô héo đợi chờ
Người yêu ơi tình đôi ta là cơn đau cuối cùng

Lần cuối xin giấu chua xót để trái tim bớt băng giá
Rượu nhấp trong phút chia ly sao cay đắng
Lần cuối không nói xa cách sợ ướt đôi mắt nhung nhớ
Ðường phố trong phút chia ly cúi đầu
(14.07.2024)

 



_________________________________

NHỮNG ĐỒI HOA SIM

.thơ Hữu Loan
.nhạc Dzũng Chinh
.music arrangement Tam Ni song ca
.cover by Tam Ni & 5
_________________________________

Những đồi hoa sim tím chiều hoang biền biệt
Vào chuyện ngày xưa nàng yêu hoa sim tím khi còn tóc búi vai
Mấy lúc xông pha ngoài trận tuyến
Ai hẹn được ngày về rồi một chiều mây bay
Từ nơi chiến trường Đông Bắc đó
Lần ghé về thăm xóm hoàng hôn tắt sau đồi

Những chiều hành quân
Ôi những chiều hành quân
Chiều hoang biền biệt
Một chiều rừng mưa được tin em gái mất
Chiếc thuyền như vỡ đôi
Phút cuối không nghe được em nói
Không nhìn được một lần dù một lần đơn sơ
Để không chết người trai khói lửa
Mà chết người em nhỏ hậu phương tuổi xuân thì

Ôi ngày trở lại nhìn đồi sim nay vắng người em thơ
Ôi đồi sim tím chạy xa tít tan dần theo bóng tối
Xưa, xưa nói gì bên em
Một người đi chưa về mà đành lỡ ước tơ duyên
Nói, nói gì cho mây gió
Một rừng đầy hoa sim nên để chiều đi không hết

Tím cả chiều hoang nay tím cả chiều hoang
Đến ngồi bên mộ nàng
Từ dạo hợp hôn nàng không may áo cưới
Thoáng buồn trên nét mi
Khói buốt bên hương tàn nghi ngút
Trên mộ đầy cỏ vàng
Mà đường về thênh thang
Đồi sim vẫn còn trong lối cũ
Giờ thiếu người xưa ấy đồi hoang mới tiêu điều

(giang tấu)

Ôi ngày trở lại nhìn đồi sim nay vắng người em thơ
Ôi đồi sim tím chạy xa tít tan dần theo bóng tối
Xưa, xưa nói gì bên em
Một người đi chưa về mà đành lỡ ước tơ duyên
Nói, nói gì cho mây gió
Một rừng đầy hoa sim nên để chiều đi không hết

Tím cả chiều hoang nay tím cả chiều hoang
Đến ngồi bên mộ nàng
Từ dạo hợp hôn nàng không may áo cưới
Thoáng buồn trên nét mi
Khói buốt bên hương tàn nghi ngút
Trên mộ đầy cỏ vàng
Mà đường về thênh thang
Đồi sim vẫn còn trong lối cũ
Giờ thiếu người xưa ấy đồi hoang mới tiêu điều



Ghi chú:

Cũng bài thơ này, nhạc sĩ Anh Bằng phổ nhạc ra bài CHUYỆN HOA SIM,  nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc ra bài ÁO ANH SỨT CHỈ ĐƯỜNG TÀ
(20.07.2024)






_________________________________

THAO THỨC VÌ EM

.sáng tác Lam Phương
.music arrangement Love Kar.
.cover by 5
________________________________

Em ơi suốt đêm thao thức vì em
Vì lời giã từ lúc anh ra về
Rằng mai đây anh lại thăm
Ước gì cả cuộc đời
Là mình luôn luôn có đôi

Em ơi nhớ thương, thương nhớ cả đêm
Làm sao quên được phút giây êm đềm?
Cầu mong sao cho trời sáng
Đến giờ mình hẹn hò
Là đời quên hết sầu lo

Sao em ngồi lặng lẽ để lòng anh tái tê?
Hãy trả lời anh đi, nghĩ gì mà đợi chờ?
Nhiều lần chung ước mơ, bên nhau ta thầm hứa
Quên đi chuyện năm xưa
Em biết cho chăng?

Thương em, nhớ em, tất cả là em
Còn gì đẹp bằng lúc ta sum vầy?
Cầu mong sao duyên đẹp đôi
Ước nguyện trọn cuộc đời
Là được mãi mãi gần em

(giang tấu)

Sao em ngồi lặng lẽ để lòng anh tái tê?
Hãy trả lời anh đi, nghĩ gì mà đợi chờ?
Nhiều lần chung ước mơ, bên nhau ta thầm hứa
Quên đi chuyện năm xưa
Em biết cho chăng?

Thương em, nhớ em, tất cả là em
Còn gì đẹp bằng lúc ta sum vầy?
Cầu mong sao duyên đẹp đôi
Ước nguyện trọn cuộc đời
Là được mãi mãi gần em

Cầu mong sao duyên đẹp đôi
Ước nguyện trọn cuộc đời
Là được mãi mãi gần em

Cầu mong sao duyên đẹp đôi
Ước nguyện trọn cuộc đời
Là được mãi mãi ..... gần em
(25.07.2024)





___________________________

.sáng tác Minh Kỳ & Hoài Linh
.music arrangement Nhan KT
.cover by Như Hoa & 5
___________________________

Chiều nao tiễn nhau đi khi bóng ngả xế tàn
Hoàng hôn đến đâu đây màu tím dâng trong hồn ta
Muốn không gian ngừng tan níu đôi chân thời gian
Ngừng trôi cho giây phút chia ly này kéo dài
Trước khi phân kỳ ước sao cho tàu đừng đi

Xe lăn trong đêm khuất xa dần biết đâu tìm
Mưa Thu bay bay sắt se lòng ướt vai mềm
Hoàng hôn dần buông
mà ai còn đứng im trong chiều sương xuống

Tâm tư cô đơn trách con tàu nỡ sao đành
Đem bao yêu thương đến nơi nào cách đôi tình
Đường bao nhịp nối tình trăm nghìn mối
Hướng theo một bóng người.

Tà dương khuất trong sương là mỗi lần ngóng chờ
Nhìn theo phía chân mây đợi chuyến xe xưa về chưa
Có hay chăng người ơi chốn xa xôi chàng trai
Còn đem yêu thương khắc lên muôn vạn oán hờn
Nếu mai đây về cũng trên chuyến tàu hoàng hôn

(giang tấu)

Xe lăn êm êm lúc ga chiều sắp lên đèn
Mưa Thu bay bay vắt ngang trời ướt vai mềm.
Hoàng hôn dần xuống người trai vì nước đi xây tình quê hương.

Tâm tư bâng khuâng hướng theo người đến xa vời.
Mong cho mai sau khúc thanh bình hát vang lời.
Tình ta lại nối và tươi đẹp mãi như trăng rằm giữa trời.

Người ơi, chí nam nhi khi đã gửi sa trường
thì xin phút chia ly này hãy quên đi sầu thương.
Đến mai đây mùa thương, nở hoa trên ngàn phương
là khi đôi tim sẽ vui chung nhịp nỗi niềm.
Ánh trăng chan hòa chiếu riêng cho mình và ta.

Nếu mai đây về, cũng trên chuyến tàu .....hoàng hôn.
(27.07.2024)





___________________________

THUYỀN HOA

.sáng tác Phạm Thế Mỹ
.music arrangement Nhan KT
.cover by Mỹ Châu & 5
___________________________

Thuyền em đi trên sông trăng sáng
Cưới nhau về ta rước hội vui
Trên sông dài thuyền hoa giăng
Bao cô nàng miệng cười xinh xắn

Thuyền em trôi vào ánh sáng
Ánh sáng hồng tươi những đèn hoa
Với bao màu xanh ngát hồn ta
Thuyền em trôi vào đêm vui

Ơi... ơi ơi...khoan ơi hò khoan
Tiếng hát em vang cả giòng sông
Giòng sông xanh, xanh lên tình người
Giòng sông xanh, xanh lên ước mơ

Thuyền em trôi về bến mới
Bến yên lành xuôi mái chèo vui
Bến thanh bình ta sống thảnh thơi.

Làng quê ta hôm nay vui quá
Rước em về trên chiếc thuyền hoa
Chân mang giầy đầu che khăn
Đôi môi hồng miệng cười tươi tắn

Chợ quê xưa thành phố mới
Rước em về con nước mừng vui
Rước em về cho bến nghỉ ngơi
Thuyền hoa ơi dừng đây thôi.

Ơi... ơi ơi...khoan ơi hò khoan
Mắt sáng em hơn cả vầng trăng
Rồi mai đây ta trở về nguồn
Chở yêu thương về qua bến sông

Dòng sông ơi thuyền hoa ơi
Có em về cây trái nở hoa
Có em về trăng sáng đời ta.

(giang tấu)

Làng quê ta hôm nay vui quá
Rước em về trên chiếc thuyền hoa
Chân mang giày đầu che khăn
Đôi môi hồng miệng cười tươi tắn.

Chợ quê xưa thành phố mới
Rước em về con nước mừng vui
Rước em về cho bến nghỉ ngơi
Thuyền hoa ơi dừng đây thôi.

Ơi... ơi ơi...khoan ơi hò khoan
Mắt sáng em hơn cà vầng trăng
Rồi mai đây ta trở về nguồn
Chở yêu thương về qua bến sông

Dòng sông ơi thuyền hoa ơi
Có em về cây trái nở hoa
Có em về trăng sáng đời ta.

Thuyền em trôi về bến mới
Bến yên lành xuôi mái chèo vơi
Bến thanh bình .... ta ...sống ..thảnh thơi.
(01.08.2024)






Có người từ lâu nhớ thương biển
Ngày xưa biển xanh không như bây giờ biển là hoang vắng
Lời tôi nhỏ bé tiếng gió thét cao biển tràn nỗi đau
Tình em quá lớn sóng cũng vỡ tan đời tôi đánh mất
Giấc mơ không còn biển xưa đã cạn
Vắng em trên đời biển thầm than khóc ngàn lòng với tôi
Cùng tôi biển chết, cùng em biển tan
Ngàn năm nỗi đau hóa kiếp mây ngàn cô đơn biển cạn

Có người hẹn tôi tới phương trời
Biển xưa lắng nghe trắng xóa nỗi niềm biển không lên tiếng
Ðời tôi nhỏ bé trước những khát khao chìm trong nỗi đau
Tình em quá lớn với những đam mê làm nên oan trái
Sóng reo não nề hải âu không về
Vắng em trên đời biển thầm than khóc ngàn lần với tôi
Cùng tôi biển chết, cùng em biển tan
Ngàn năm nỗi đau hóa kiếp mây ngàn cô đơn biển cạn

Đời tôi nhỏ bé trước những khát khao chìm trong nỗi đau
Ngàn năm nỗi đau hóa kiếp mây ngàn cô đơn biển cạn
(04.08.2024)


Bài nhạc này tên là Trúc Đào, do nhạc sĩ Anh Bằng phổ nhạc lên
thơ của thi sĩ Nguyễn Tất Nhiên. Lúc hát cứ ngọn trúc đào, ngọn
trúc đào riết, nên lúc làm hình ảnh bị lậm chữ đó luôn. Xin cáo lỗi
cùng các tác giả nhạc và lời với sự tri ân một nhạc phẩm tuyệt vời
cho làng âm nhạc Việt Nam.






_____________________________


TRÚC ĐÀO

.thơ Nguyễn Tất Nhiên
.phổ nhạc Anh Bằng
.music arrangement Nhân KT
.cover by 5
_____________________________

Chiều xưa có ngọn trúc đào
Mùa Thu lá rụng bay vào sân em
Chiều Thu gió lạnh êm đềm
Vàng sân lá đổ cho mềm chân em

Tại vì hai đứa ngây thơ
Tình tôi dạo ấy là ngơ ngẩn nhìn
Nhìn vầng trăng sáng lung linh
Nhìn em mười sáu như cành hoa lê

Rồi mùa Thu ấy qua đi
Chợt em mười tám, chợt nghe lạnh lùng
Thuyền đành xa bến sang sông
Hàng cây trút lá tình đi lấy chồng

Chiều nay nhớ ngọn trúc đào
Mùa Thu lá rụng bay vào sân em
Người đi biết về phương nào?
Bỏ ta với ngọn trúc đào bơ vơ

Chiều nay nhớ ngọn trúc đào
Mùa Thu lá rụng bay vào sân em
Người đi biết về phương nào?
Bỏ ta với ngọn trúc đào bơ vơ




Nguyễn Tất Nhiên và vấn đề tự tử


Hoàng Dung

Tôi không được quen Nguyễn Tất Nhiên, chỉ gặp anh có một lần vào năm 1972, khi tôi rời Pleiku về tu nghiệp tại Tổng Y Viện Cộng Hòa và anh vào đó khám bệnh, nhưng rồi ngay sau đó tôi phải lên Biên Hòa công tác.

Tuy nhiên, trước khi đi, tôi cũng kịp chộp cuốn thơ Thiên Tai mà anh tặng chung cho các bác sĩ trong trại bệnh. Đối với một độc giả chỉ biết anh qua thơ như tôi, cuốn Thiên Tai đã thể hiện phần nào cuộc đời Nguyễn Tất Nhiên, một cuộc đời lao đao vì tình và bị ám ảnh bởi cái chết. Bởi thiên tai của anh chẳng phải động đất, hỏa hoạn hay bão lụt mà chỉ là những cô gái anh quen và được anh gọi là những thiên tai lớn êm đềm.

Ngay ở bìa sau cuốn thơ, Nguyễn Tất Nhiên cũng công nhận là có ý tưởng tự sát từ năm mười tám tuổi.

Tôi không được đọc hai cuốn thơ đầu của anh, Nàng Thơ Trong Mắt và Dấu Mưa Qua Đất, nhưng tôi nghĩ cuốn thơ nào của anh chắc cũng đầy mơ mộng, đầy tình yêu, nhưng cũng đầy cay đắng, hận thù và chết chóc.

Chết là một vấn đề quan trọng của con người và tùy theo mỗi người quan niệm, chết có thể là khởi đầu hay chấm dứt. Hầu như nhà văn hay thi sĩ nào cũng có lúc viết về cái chết, trong đó có một số viết về tự tử hay có người đã tự tử thực sự.

Trong những tác giả viết về tự tử, có nhân vật Kiều của Nguyễn Du, Werther của Goethe, Kirilov của Dostoievski..., một số tác giả như Chateaubriand có ý định tự tử, Guy de Maupassant tự tử nhưng không chết. Một số đã tự tử thật sự , như Nhất Linh, Tam Ích, Van Gogh và nhất là người thi sĩ yêu thích của Bùi Giáng, Gerard de Nerval. Vấn đề tự tử tùy thuộc nhiều vào mỗi cá nhân nhưng cũng ít nhiều bị ảnh hưởng bởi yếu tố văn hóa, xã hội...

Cộng Sản bài bác tự tử vì vô lý mà trong thiên đường của họ có người chán sống.

Thiên Chúa Giáo phản đối tự tử vì cho rằng Thượng Đế đã ban cho con người sự sống nên chỉ có Thượng Đế mới quyết định được sự chết.

Điều này trái với quan niệm của Albert Camus. Trong cuốn Huyền Thoại Sisyphe, ông cho rằng tự tử là một vấn đề hoàn toàn có tính cách cá nhân để cho mỗi con người hoàn toàn quyết định.

Cách nay hơn một trăm năm, nhà xã hội học Durkheim đã nghiên cứu vấn đề tự tử. Trong cuốn Le Suicide, ông phân biệt ba loại tự tử căn cứ trên mỗi quan hệ giữa con người và xã hội.

Loại tự tử đầu tiên của Durkheim là tự tử vị tha, altruistic, xảy ra với những người mà mối quan hệ vủa họ với xã hội, với cộng đồng quá bền chặt. Những cái chết của Đặng Dung, Hoàng Diệu, Nhất Linh, Nguyễn Khoa Nam... là những cái chết vị tha. Cuộc đời của họ đã như gắn liền với quốc gia, dân tộc và đồng đội. Họ tìm cái chết để giữ gìn khí tiết không những cho bản thân mình mà còn cho tập thể.

Loại tự tử thứ hai, anomic, xảy ra khi con người phải đối phó với những thay đổi bất ngờ của xã hội và tương quan giữa con người với ngoại giới bị mất thăng bằng. Trong văn học thế giới, Maiakovski tự tử vì thất vọng với chủ nghĩa Cộng Sản, Stephen Zweig tự tử vì sự sụp đổ của nền văn minh Âu Châu. Mishima, tác giả Kim Các Tự, tự tử vì sự suy sụp của tinh thần võ sĩ đạo của Nhật.

Loại tự tử thứ ba, vị kỷ hay egoistic, xảy ra đối với những người gặp khó khăn trong mối giao tiếp với xã hội xung quanh.

Nếu căn cứ trên thi văn, thì cái chết của Nguyễn Tất Nhiên, theo Durkheim, là một cái chết vị kỷ. Cũng như Khuất Nguyên, tác giả tập thơ Ly Tao đời xưa đã gieo mình xuống sông Mịch La vì thấy "Đời đục cả một mình ta trong. Đời say cả một mình ta tỉnh". Nguyễn Tất Nhiên có lẽ không bao giờ thích ứng được với xã hội xung quanh. Anh đã luôn sống cô đơn như một linh mục "không mặc áo nhà dòng - nên suốt đời hiu quạnh - nên suốt đời lang thang." Anh không chỉ gặp khó khăn với những người tình mà cỏn đối với cuộc đời:

mỗi cuộc sống phải mua bằng nhục nhã
mỗi mặt trời, phải trả giá một hoàng hôn.


Từ đó anh đã phải thu mình vào chính bản thân:

khi mòn mỏi, nghe đời mình trắc trở
hơn lúc nào tôi quá đỗi thương tôi.


Khuynh hướng thu những cảm xúc cay đắng vào chính bản thân này có lẽ là một yếu tố khiến Nguyễn Tất Nhiên lúc nào cũng nghĩ đến thế nào rồi tôi cũng giết tôi, vì theo phân tâm học, tự tử là hướng cái bản năng hủy phá vào chính bản thân mình.

Nhắc đến Nguyễn Tất Nhiên, tôi liên tưởng đến Hemingway. Tuy Hemingway không gặp khó khăn nhiều với cuộc sống như Nguyễn Tất Nhiên, nhưng ông cũng tự tử vì bất mãn với chính bản thân. Hai con người là hai cuộc sống, hai cách sáng tác khác biệt. Nhưng cả hai đều phải trải qua những giai đoạn trầm cảm (depression) và cả hai đều đã viết nhiều về cái chết.

Trong những tác phẩm của Hemingway, gần như luôn có các nhân vật nằm chờ chết. Catherine Barkley trong A Farewell to Arms chờ chết trong một bệnh viện ở Lausanne,còn Hanry nằm hấp hối dưới chân núi Kilimanjaro và Robert Jorden của For Whom The Bell Tolls chờ chết tại một vùng rừng núi hiểm trở Tây Ban Nha. Trong khi đó, ở trong thơ Nguyễn Tất Nhiên, cái chết cũng thường xuyên là một dự tính:

Tôi còn đứng bên bờ sông giá lạnh
Cho một mưu toan tự tử âm thầm.


hoặc:

Thế nào rồi tôi cũng giết tôi
Xin hận thù em suốt cuộc đời.


Một điều nữa là cả Hemingway lẫn Nguyễn Tât Nhiên đều coi mưa như một biểu tượng. Những cơn mưa tầm tã ngày đêm ướt đẫm cái không khí buồn thảm của A Farewell To Arms. Nhân vật Catherine trong truyện đã nói: "Tôi sợ trời mưa, vì thỉnh thoảng tôi thấy mình chết trong mưa." Nhưng rồi cuối cùng cô cũng chết và đoạn kết của cuốn truyện là Henry lủi thủi bước về một mình trong mưa. Mưa cũng đã ướt đẫm những cuộc tình của Nguyễn Tất Nhiên, kể từ buổi hẹn hò:

người tóc xõa ngang vai
bước qua chiều mưa nhỏ


rồi cuộc tình trở thành trắc trở

đưa em về dưới mưa
xe lăn đều trên dốc
chờ tình nhau mệt nhọc.


và sau đó chỉ là tiếc nhớ:

giọt mưa xanh mấy tuổi nàng
tôi nghe lá rụng như vàng áo xưa.


Có lẽ hơn nữa những bài thơ của Nguyễn Tất Nhiên đã viết về mưa. Mưa trên ngọn trúc đào, mưa vỡ trên tượng Chúa, mưa ướt ngọn lông măng, mưa về phai tóc nhuộm...

Nếu mưa là một trong những hình tượng thể hiện cho những mối tình buồn của Nguyễn Tất Nhiên, một đặc tính khác của trạng thái trầm cảm trong tâm hồn Nguyễn Tất Nhiên là hướng về dĩ vãng. Đọc hết cuốn thơ của Nguyễn Tất Nhiên, tất cả đều là hoài cảm:

tôi có cánh buồm tấp về ký ức
em có chỗ ngồi quên lãng như mây

hoặc:

tro tàn hơi ấm lần đưa
ba năm nhớ lại cũng vừa đủ đau


Hoài cảm lúc nào cũng tạo cho con người một cảm giác bình yên, có lẽ một phần vì niềm đau không còn tác dụng nữa. Phần khác, theo nguyên lý Niết Bàn của Freud, đó là khuynh hướng của con người mỗi khi gặp khó khăn, lại tìm về tuổi thơ vô tư của mình, mà tuyệt đối của trạng thái vô ưu là giai đoạn còn nằm trong bụng mẹ. Cái ám ảnh Nada (hư không) của Hemingway có lẽ cũng là tiếng mời gọi của trạng thái vô ưu đó.

Là thi sĩ, Nguyễn Tất Nhiên chắc không cần biết đến Freud và cũng không thể nào chấp nhận được một cách phân loại máy móc và tổng quát của Durkheim. Đối với anh, mỗi con người là một chủ thể tự do, riêng biệt, cho nên anh đã thách đố Thượng Đế, tự giành lấy quyền quyết định về sự kết thúc của chính bản thân anh:

Phải khép mặt sớm hơn giờ thiên định
Vì Thượng Đề từ lâu kiêu hãnh
Nắm trong tay sinh tử của muôn người.


Anh cũng đưa ra nhận định về sự sống và sự chết:

mỗi cuộc đời, một lý lẽ, bất an
mỗi cuộc chết, có một hình thức, khác.


Bất an là một đặc tính căn bản của đời sống tình cảm mỗi con người, khi phải sinh ra và phải đối diện với cái bao la của vũ trụ, với cái bí ẩn mịt mùng của sự sống và cái chết. Con người trốn chạy nỗi cô đơn, đi tìm sự bình an bằng cách gửi gấm, chia xẻ và hòa đồng tình cảm của mình vào một người, một gia đình, một đoàn thể, một niềm tin hay lý tưởng.

Với Nguyễn Tất Nhiên, anh đã dồn hết cảm xúc vào trong thơ và vào những cuộc tình. Nhưng tâm tư anh đã cảm thấy bất an ngay khi cả anh được yêu:

Hôn nát mặt sao vẫn còn nghi ngại
Nhớ điên đầu sao cứ sợ chia tan.


Nhưng rồi mối tình của anh cũng đổ vỡ:

Thế nào rồi em cũng bỏ tôi
Như những hoàng hôn bỏ mặt trời


và anh đã trở nên cay đắng với tình yêu:

mỗi đắm đuối có một mầm, gian ác
mỗi đời tình, có một thú, chia ly.


Tuy nhiên, không thể nói Nguyễn Tất Nhiên hoàn toàn ở trong tháp ngà. Trước 1975, xã hội miền Nam tuy loạn lạc nhưng cũng đủ tự do và tình người để anh sáng tác và mơ mộng, làm con chim tuyệt vọng bỏ quên trời. Nhưng anh không thờ ơ với thảm họa của đất nước, anh vẫn xúc động trước những cảnh đau thương tang tóc:

Chiều Quân Đội Nghĩa Trang
Chiều mệnh danh Tổ Quốc
Có muôn ngàn câu kinh
Có muôn ngàn tiếng khóc.


Tới 1975, trước thảm trạng di tản, anh cảm thương những thương binh cộng Hòa:

Về trên nạng gỗ mà trông
Lô nhô lãnh đạo cong lưng bôn đào.


Sau đó, sau năm 1975, bản tâm nhân hậu của Nguyễn Tất Nhiên dĩ nhiên phải gặp khó khăn với chế độ mới. Anh đã viết những bài thơ hiện thực:

Những đôi mắt ngó lườm lườm
Những nanh vuốt thú ẩn trong dáng người


Anh đã phải cố gắng:

Ta gượng sống giữa bao trùm nỗi chết
Ta khăng khăng cầm giữ nụ hoa hồng.


Mấy năm sau anh ly hương sang Paris, nhưng tâm hồn vốn nhạy cảm của Nguyễn Tất Nhiên trước những đau thương của đất nước đã bị chấn động mạnh hơn:

Có lẽ em không hay
Đôi cánh chàng đã gãy


và rồi thêm một lần lưu vong sang Mỹ:

Quê hương đã lìa
Người tình đã xa
Bạn bè đã tàn
Mọi thứ đã rã tan cùng đại dương xanh.


Nguyễn Tất Nhiên lại đi tìm cái chết và lần này anh đã thành công.

Là một độc giả yêu thơ Nguyễn Tất Nhiên, tôi đã viết về cái chết của anh. Suốt đời tôi kính phục Đặng Dung, tác giả bài thơ Thuật Hoài đã nhảy xuống biển tự tận khi bị giặc bắt trên năm trăm năm trước. Đời sống và cái chết của Đặng Dung đẹp như bài thơ của ông.

Nhưng sự nghiệp của Đặng Dung đã đặt ông lên ngôi cao của những anh hùng. Con người ông vượt xa mọi nhỏ nhen hèn mọn của cuộc sống "Vô cùng thiên địa nhập hàm ca - trời đất vô cùng một cuộc say."

Vì thế tôi cảm thấy gần gũi hơn với Nguyễn Tất Nhiên. Không phải vì anh cùng lứa tuổi hoặc vì tôi đã có may mắn một lần thấy mặt, mà vì thơ anh, con người anh đã thể hiện những khía cạnh đam mê, hờn giận, ganh ghét, ân hận của đời sống một cách rất dễ thương. Tuy anh chỉ làm thơ cho chính anh, anh tự nhận là một linh mục bị thiêu hủy lầu chuông, không có tín đồ, nhưng khi đi "phổ lời tình nhân gian - thành câu thơ buồn bã", anh đã viết ra tâm trạng mỗi con người bình thường ít ra là trong một giai đoạn nào đó.

Thi sĩ là người nào nếu không phải là những người đi rao giảng lời tình nhân gian nên nếu Nguyễn Tất Nhiên có viết về những mối tình buồn bã, điều đó chỉ giúp anh có một chỗ đứng biệt lập trong văn chương mà thôi.



Hoàng Dung

(Cõi Trời Cõi Ta - Nhà xuất bản Tiếng Quê Hương 2011)


/* nguồn: https://www.ngo-quyen.org/a2416/hoang-du...n-de-tu-tu