2020-12-29, 10:13 AM
Để save lại để dành, có khi sau này cần đến Cám ơn Đạn iu quí
Chuyện trên trời dưới đất.
|
2020-12-29, 10:25 AM
(2020-12-29, 10:13 AM)Ech Wrote: Để save lại để dành, có khi sau này cần đến Cám ơn Đạn iu quí Đơn mẫu thôi nha, nếu có viết thì ráng tìm và thêm thắt những chi tiết nào đắc giá nhất mà mình thấy được ở nàng mà viết. Tuyệt đối cấm việc in ra cả chục bản rồi gởi cho chục em một lúc, bởi chục em là hai chục màu sắc khác nhau, em này có cái này chưa chắc em kia có cái giống vậy. Phụ nữ họ rất kỵ nghe cái họ không phải, cái họ không có. Và không có gì cảm động hơn là mình ráng "bươi móc" ra và tìm cái "đặc biệt" của nàng, chỉ cần nhấn mạnh cái đó là ẻm tê tái liền, hóa ra đến cái "ẩn tướng" của mình mà thằng chả cũng biết, chắc chả là người sâu sắc đây. Thắc mắc gì thêm thì liên hệ với chiên gia tư vấn tình yêu, cầu gia đạo cạo da đầu Ngại Văn Đạn để biết thêm. Love is now or never...
2020-12-29, 10:43 AM
(2020-12-29, 10:32 AM)NhuCanhVitBay Wrote: Con mèo của nàng đã bị thiến... Anh còn ước không ? Mình giả bộ nịnh vậy cho nàng vui trong lúc đó thôi mà anh. Chứ tui mà về được với nàng, bảo đảm năm giây sau "con mèo" chưa thiến này nằm thay vào chỗ đó, con mèo kia đi chỗ khác chơi liền luôn. Love is now or never...
2020-12-29, 10:57 AM
Anh hai hông biết chiên da tình iu có nhận tiền lệ phí của Ngân Hàng Quốc Gia Việt Nam không nhỉ? hì hì...hì hì. Anh hai từ ngày vượt biên vẫn còn giữ vài tờ.
2020-12-29, 11:10 AM
Tiền nào cũng quý hết anh Hai ơi.
Nhưng không hiểu anh Hai muốn em út tư vấn chuyện gì ạ?. Em chỉ giỏi với mấy tên ranh cỡ Ếch hay Lãng thôi, chứ với anh Hai là hàng sư phụ thì đâu dám nói gì. Nhìn cách anh cưng chị ấy như trứng, hứng như hoa là tụi em ngưỡng mộ rồi, theo còn không kịp nữa kìa. Love is now or never...
2020-12-29, 11:27 AM
Chời em Đạn nói dị làm anh hai mắc cỡ chết đi. Hì hì...hì hì. Vợ chồng trong năm năm đầu gặp nhiều khó khăn và thử thách dữ lắm. Sau đó từ từ chịu hiểu nhau thêm thì sẽ êm xuôi, rồi sống ở đời với nhau cho tới cuối thời gian. Anh hai nghe ngừ ta nói lúc còn trẻ còn tình yêu, khi già rồi thì chỉ còn tình nghĩa. Trong trường hợp của anh chị hai thì ngược lại. Lúc già yêu nhau hơn vì kính trọng nhau hơn. Chỉ có vậy thôi.
2020-12-29, 11:37 AM
(2020-12-29, 11:27 AM)Hai hòn Wrote: Chời em Đạn nói dị làm anh hai mắc cỡ chết đi. Hì hì...hì hì. Vợ chồng trong năm năm đầu gặp nhiều khó khăn và thử thách dữ lắm. Sau đó từ từ chịu hiểu nhau thêm thì sẽ êm xuôi, rồi sống ở đời với nhau cho tới cuối thời gian. Anh hai nghe ngừ ta nói lúc còn trẻ còn tình yêu, khi già rồi thì chỉ còn tình nghĩa. Trong trường hợp của anh chị hai thì ngược lại. Lúc già yêu nhau hơn vì kính trọng nhau hơn. Chỉ có vậy thôi. Đâu anh Hai có bí quyết gì hay câu chuyện gì hay hay kể cho đàn em nghe đi
2020-12-29, 11:38 AM
(2020-12-29, 11:12 AM)NhuCanhVitBay Wrote: Anh đã viết là đơn XIN YÊU EM rất chuẩn, vui lòng viết giùm là đơn ly thân tri kỹ cho ku Ếch bên thread kia để làm bằng chứng ra toà sau này giữa Ếch và TV Bỏ hai chữ "HẠNH PHÚC" có được không?
2020-12-29, 06:07 PM
2020-12-29, 07:32 PM
(2020-12-29, 06:07 PM)đại ngu Wrote: Vịt ơi, tui sợ mấy bà vợ giờ còn kềm kẹp hơn nhà nước VC nữa Câu này hay
Vung cước tung hoành viện dưỡng lão
Thần quyền xưng bá trường mầm non
2020-12-30, 04:13 PM
Vậy là còn hai ngày nữa là qua năm mới, hay còn gọi là tết Tây, tết Duơng lịch.
Thường thì cách hai ba ngày trước tết Tây, ai ai cũng ngồi nhìn lại những được mất trong một năm qua, thường thì người ta hay nói đến cái mất nhiều hơn, cứ làm như dọn dẹp hết cho mình những bề bộn trong năm cũ để đón năm mới với nhiều thay đổi hơn, nhiều cái mới hơn vậy. Thôi thì mình cũng bắt chước thiên hạ, rảnh rỗi pha một ly cà phê, vừa uống vừa kiểm điểm nhưng được mất trong năm qua coi sao. Dĩ nhiên viết ở đây, chơi ở đây thì nói chuyện ở đây cho nó gọn, chứ viết chuyện trên trời dưới đất ở bên ngoài, nơi những mãnh đời riêng hay chung ai mà hiểu, ai mà nghe. Chuyện trên trời dưới đất ở đây coi vậy mà nhiều, tuy VB có được ba năm mà mình dường như chỉ mới tham gia cũng gần một năm thôi, nhưng phải nói thiệt, một năm có quá nhiều biến động, đủ thứ vui buồn lẫn lộn, nhưng khi ngồi ngẫm nghĩ thấy vui nhiều hơn buồn thì phải, vui trong những cái đáng để vui, vui trong những cái buồn, cái bực đã có. Đừng hỏi tại sao mình ăn nói ngược ngạo, chuyện làm mình buồn bực mà mình lại thấy vui, bởi sau tất cả, khi mọi chuyện đã qua rồi, ngồi mà nhớ lại mới thấy mình đôi khi cũng vô lý thật, người đôi khi cũng vô lý thật, cứ làm như chúng ta đang sống trong một xã hội ngày càng vô lý, vô nghĩa nên hình thành mình cũng vô lý vô nghĩa theo vậy. Hớp một ngụm cà phê cho người nó tê tê rồi viết tiếp, thời gian còn nhiều mà. Với lại dù sao thì mình cũng lỡ mang tiếng là người viết dài, viết dai nhưng dở sai thì tùy người đối diện, ai thương mình thì bảo hay, ai ghét mình thì bảo dở, nhưng thôi kệ đi, đời mà, chẳng có một cái mẫu số chung nào là đúng, là sai, là hay, là dở hết. Có một người bạn ở đây đã từng bảo với mình trong những ngày mình tịnh khẩu, nói theo ngôn ngữ của hai tên kia là diện bích hay đến tháng gì đó, anh là người ham viết, ghiền cái tiếng cóc cóc của cái keyboard mỗi đêm mà chịu tịnh khẩu kể cũng lạ, chịu sao nổi?. Ừa hén, bạn ý nói cũng đúng, tịnh khẩu thì chịu sao nổi. Chắc phải note lại, dặn người thân với bạn bè nếu mai này lỡ mình một lần nằm xuống thì xin cái hòm nó rộng rộng chút, đừng lèn chặt, nhớ bỏ theo cái laptop cùi của mình và một cục phát wifi, nằm ở trỏng có buồn buồn thì ngồi dậy, lấy máy ra gõ lóc cóc cho đỡ ghiền, có khi enter một phát, chữ nghĩa nó được mã hóa bay cái vèo lên đây cho mọi người đọc, kể cũng vui... hì. Love is now or never...
2020-12-30, 04:49 PM
Anh hai hễ có rãnh thời giờ thì vô VB đọc những gì em Đạn viết, trước hơn ai hết. Hì hì...hì hì. Cách viết của em Đạn làm anh hai nhớ lại lúc nhỏ thường đọc truyện của Duyên Anh. Cảm ơn em Đạn cho những dòng chữ gây lại những kỷ niệm đẹp của thời thơ ấu, mặc quần xà lỏn mỏng manh ra ruộng bắt dế về đá với mí thằng bạn.
2020-12-30, 05:41 PM
Cuối năm mà nói đến những mất mát chắc không ai nỡ trách mình, đúng hông?. Đầu năm mà nói chuyện xui xẻo mới là không nên. Người Việt mình hay nghĩ như vậy. Bởi vậy nhắc đến những mất mát xem ra cũng là một cách để tưởng nhớ về người đã ra đi.
Ở ngoài đời sống thường nhật, hẵn ai cũng biết năm nay là một năm mất mát, càng về cuối năm càng nhiều mất mát, nhiều người tuy chỉ biết mặt, nghe tên họ thôi, nhưng thấy nó gần như thân thuộc với mình vì quen mặt, quen tiếng của họ quá rồi, thế mà tự dưng một sớm một chiều họ lăn đùng ra chết cũng khiến mình ngỡ ngàng rồi bùi ngùi, chưa hẳn vì họ có thân thích gì với mình, cũng có thể mình chưa thích họ, nhưng bất cứ sự ra đi nào của một ai đó cũng khiến mình ngậm ngùi, có một chút tiếc nuối khi nhìn lại mình với một câu hỏi lớn, bao giờ đến người thân của mình, bao giờ đến mình, chẳng hạn. Ai cũng bảo cuộc sống nó vô thường vô thưởng gì đó ngẫm lại cũng đúng, bởi con người, dù được mệnh danh là chúa tễ của trái đất, lấn át mọi loài động vật khác, suy cho cùng lại luôn là nhỏ bé, yếu ớt trước mọi nghịch cảnh của cuộc đời, sống nay chết mai, ai mà biết được. Còn có những mất mát khác ngoài việc mất người thân quen, mất việc, mất đi niềm hy vọng vào cuộc sống, mất đi niềm tin, mất đi cái lý tưởng, mất đi tuổi thơ, mất đi người mình yêu thương... kể cả mất đi chính mình. Tính cho hết thì còn nhiều cái để mất nữa lắm, nhưng thôi, cuộc đời nó vốn thế mà, ai cãi lại được mệnh trời, ai cãi lại được sự sắp xếp của tự nhiên, sinh lão bệnh tử luôn là cái vòng tuần hoàn chung của kiếp người, vậy thôi. Còn ở đây, trong phạm vi nhỏ bé của cái diễn đàn này, có những mất mát mà đôi khi ngồi nghĩ lại, nhớ lại, mình bỗng chạnh lòng, nao nao. Tôi mất đi những gì?. Nhiều... Có những nicks mà mình thích trao đổi, đùa giỡn vui vẻ bỗng một ngày bỏ đi mãi mãi mà chẳng biết lý do gì, đôi khi bâng khuâng tự hỏi lòng, mình có làm gì để họ bỏ đi không?. Người ta có thể đưa ra nhiều lý do cho một sự ra đi, rằng thì là đủ thứ, nhưng tôi tin hiếm ai tự đặt ra cho mình một câu hỏi cho chính mình là vậy. Người ta thường nói, mất tiền mất bạc dễ kiếm, mất tình mất nghĩa coi vậy chứ khó tìm lại. Nói dễ, làm khó. Năm nay là năm bản lề, dưng không lại có một cuộc bầu cử lớn mà cả thế giới quan tâm đến, thế là nảy sinh ra biết bao mâu thuẫn với nhau, tất cả cũng chỉ vì việc binh ông này ghét ông kia mà ra. Chuyện sẽ chẳng gì đáng nói nếu người ta hành xử với nhau theo một cách văn minh, lịch sự, có thể mâu thuẫn về lý tưởng chứ đừng mâu thuẫn về cá nhân, bỉ tư tưởng không bỉ cá nhân, đại khái là được chỉ trích về cái lý tưởng, cái không thích chứ không nên chỉ trích về một cá nhân ai đó. Nhưng thường thì họ làm ngược lại, nó theo phe đó cứ việc lôi tông chi họ hàng nó ra mà chửi, mà rủa, dùng những từ ngữ khó nghe mà nhắm vào. Chẳng hiểu được ích gì, chẳng hiểu nó nghe nó có hiểu hay không, mình cứ chửi cho sướng cái miệng của mình đa, tính gì tính. Đặc biệt, tôi rất ghét sự suồng sã trong cách xưng hô, gặp một người chưa biết họ già trẻ lớn bé gì đã mày tau chi tớ ra gọi là tự dưng mình chẳng có chút tình cảm nào rồi, một người mà không tự coi trọng mình thì chẳng coi trong ai hết. Chưa bao giờ tôi bảo rằng mình hay, mình giỏi, mình lịch sự hay gì đó. Vẫn còn nhiều chất "con" trong "người" thế nên đôi khi cũng sân si, hỉ nộ ái ố như bao người khác, nhưng tôi biết điểm dừng của mình. Điểm dừng ấy là tự biến những cơn giận dữ, hận thù, nóng giận của bản thân thành thích và không thích, thích thì chơi, không thích thì hô biến, làm chuyện khác vui hơn. Ráng lắm luôn, có khi được, có khi không, nhưng tự hứa với lòng, qua năm mình sẽ cố gắng. hì. Chúng ta hay nói về những điều lớn lao trong cuộc sống, những ước mơ về một tương lai đẹp đẽ trong tương lai, nhưng đôi khi lại đánh mất đi một cái rất đơn giản, có khi chỉ là nhỏ nhặt trong cuộc sống, đó là Sự Tử Tế. Tử tế với nhau, tử tế với người xung quanh, tử tế với một bông hoa đẹp, tử tế với một con vật đang chung sống với mình hay đang là nguồn thực phẩm cho chính mình. Và cũng đánh mất sự sự tử tế với chính con người mình. Sống Tử Tế bây giờ gần như là một lối sống sự xa xỉ vậy. Nói chi đến những bài học vỡ lòng ngày xưa của Thầy Cô dạy mình, ra đường phải biết dừng lại, ngã mũ trước một đám tang ngang qua, phải biết giúp đỡ một người già khó trước mặt mình... Xa vời rồi Thầy ơi... Nghỉ tay một chút, tợp một miếng cà phê thấm giọng, lát vào nói những cái được ở đây, chứ ngồi than mấy cái mất hoài, nghe buồn nẫu ruột luôn. Love is now or never...
2020-12-30, 05:49 PM
(2020-12-30, 04:49 PM)Hai hòn Wrote: Anh hai hễ có rãnh thời giờ thì vô VB đọc những gì em Đạn viết, trước hơn ai hết. Hì hì...hì hì. Cách viết của em Đạn làm anh hai nhớ lại lúc nhỏ thường đọc truyện của Duyên Anh. Cảm ơn em Đạn cho những dòng chữ gây lại những kỷ niệm đẹp của thời thơ ấu, mặc quần xà lỏn mỏng manh ra ruộng bắt dế về đá với mí thằng bạn. Cảm ơn anh. Gì chứ ba cái chuyện hồi nhỏ em một bụng luôn, có dịp kể ra cho vui. Chuyện chơi u, chơi tạt lon, đá dế, chuyện "iu đương" thời nhỏ thì em rành. Thời của em hồi đó yêu ngộ lắm, ba tháng mới cho nắm tay, sáu tháng mới cho hun lên... má, chữ yêu nó còn rất hiếm, khác với thời bây giờ, hở chút là yêu, hở chút là dắt nhau dzô bụi làm gì hổng biết luôn. Love is now or never...
2020-12-30, 06:19 PM
(2020-12-30, 05:49 PM)Dan. Wrote: Cảm ơn anh. Gì chứ ba cái chuyện hồi nhỏ em một bụng luôn, có dịp kể ra cho vui. Chuyện chơi u, chơi tạt lon, đá dế, chuyện "iu đương" thời nhỏ thì em rành. Thời của em hồi đó yêu ngộ lắm, ba tháng mới cho nắm tay, sáu tháng mới cho hun lên... má, chữ yêu nó còn rất hiếm, khác với thời bây giờ, hở chút là yêu, hở chút là dắt nhau dzô bụi làm gì hổng biết luôn. hở chút là dắt nhau dzô bụi làm gì hổng biết luôn. Anh Ech hay ai làm ơn nói cho anh Dan biết dùm, tội nghiệp lắm vì anh Dan vẫn còn ngây thơ nên thắc mắc. |
« Next Oldest | Next Newest »
|