2023-06-25, 10:54 PM
Đức Phật VÔ NGÃ nói:
"Ta KHÔNG PHẢI ta! Ta KHÔNG PHẢI của ta!.."
Cái được gọi là Đức Phật???
"NĂM UẨN???"
Ngoài năm uẩn ấy KHÔNG CÓ CHÚNG SANH nào là ĐứcPhật.
Nếu bỏ NĂM UẨN ra sẽ KHÔNG CÒN gì là CHÚNG TA hay CHÚNG SANH tồn tại.
Ðức Phật dạy:
-- Này hỡi các Tỳ Khưu, sắc (rũpa, thể chất, xác thân nầy) là VÔ NGÃ (anattã, không có một linh hồn).
Nầy hỡi các Tỳ Khưu, nếu trong sắc có ngã, như vậy sắc không phải chịu đau khổ.
Sắc này phải như vầy hay phải như thế kia, trường hợp tương tự có thể xảy ra.
Nhưng vì sắc không có ngã nên sắc này còn phải chịu khổ đau và không thể có trường hợp (ra lịnh):
Sắc này phải như vầy, hay phải như thế kia.
Cùng một cách ấy, thọ (vedana), tưởng (sanna), hành (samkhara) và thức (vinnana) đều VÔ NGÃ .
Vậy như Tỳ Khưu nghĩ thế nào, THÂN này thường còn hay vô thường?
-- Bạch Thế tôn, là VÔ THƯỜNG (anicca).
-- Cái gì VÔ THƯỜNG là khổ não hay hạnh phúc?
-- Bạch Thế tôn là khổ não.
-- Vậy, có hợp lý chăng:
Nếu NGHĨ đến cái gì VÔ THƯỜNG, khổ não và tạm bợ với Ý TƯỞNG: Cái này của tôi, đây là tôi, đây là tự ngã của tôi?
-- Bạch Ðức Thế Tôn, chắc chắn là KHÔNG HỢP LÝ.
-- Cùng một thể ấy, nầy hỡi các Tỳ Khưu, THỌ, TƯỞNG, HÀNH, THỨC, đều là VÔ THƯỜNG và khổ não.
Vậy,
Có HỢP LÝ chăng nếu nghĩ đến cái gì VÔ THƯỜNG, khổ não và TẠM BỢ với Ý TƯỞNG:
Cái này của tôi, đây là tôi, đây là tự ngã của tôi ?
Kinh VÔ NGÃ TƯỚNG.
Đức Phật nói:
"Ta KHÔNG PHẢI ta! Ta KHÔNG PHẢI của ta!.."
"Ta KHÔNG PHẢI ta! Ta KHÔNG PHẢI của ta!.."
Cái được gọi là Đức Phật???
"NĂM UẨN???"
Ngoài năm uẩn ấy KHÔNG CÓ CHÚNG SANH nào là ĐứcPhật.
Nếu bỏ NĂM UẨN ra sẽ KHÔNG CÒN gì là CHÚNG TA hay CHÚNG SANH tồn tại.
Ðức Phật dạy:
-- Này hỡi các Tỳ Khưu, sắc (rũpa, thể chất, xác thân nầy) là VÔ NGÃ (anattã, không có một linh hồn).
Nầy hỡi các Tỳ Khưu, nếu trong sắc có ngã, như vậy sắc không phải chịu đau khổ.
Sắc này phải như vầy hay phải như thế kia, trường hợp tương tự có thể xảy ra.
Nhưng vì sắc không có ngã nên sắc này còn phải chịu khổ đau và không thể có trường hợp (ra lịnh):
Sắc này phải như vầy, hay phải như thế kia.
Cùng một cách ấy, thọ (vedana), tưởng (sanna), hành (samkhara) và thức (vinnana) đều VÔ NGÃ .
Vậy như Tỳ Khưu nghĩ thế nào, THÂN này thường còn hay vô thường?
-- Bạch Thế tôn, là VÔ THƯỜNG (anicca).
-- Cái gì VÔ THƯỜNG là khổ não hay hạnh phúc?
-- Bạch Thế tôn là khổ não.
-- Vậy, có hợp lý chăng:
Nếu NGHĨ đến cái gì VÔ THƯỜNG, khổ não và tạm bợ với Ý TƯỞNG: Cái này của tôi, đây là tôi, đây là tự ngã của tôi?
-- Bạch Ðức Thế Tôn, chắc chắn là KHÔNG HỢP LÝ.
-- Cùng một thể ấy, nầy hỡi các Tỳ Khưu, THỌ, TƯỞNG, HÀNH, THỨC, đều là VÔ THƯỜNG và khổ não.
Vậy,
Có HỢP LÝ chăng nếu nghĩ đến cái gì VÔ THƯỜNG, khổ não và TẠM BỢ với Ý TƯỞNG:
Cái này của tôi, đây là tôi, đây là tự ngã của tôi ?
Kinh VÔ NGÃ TƯỚNG.
Đức Phật nói:
"Ta KHÔNG PHẢI ta! Ta KHÔNG PHẢI của ta!.."