2021-07-04, 01:15 AM
(2021-07-04, 12:27 AM)Be Saint Wrote: CHUYỆN DIỄN ĐÀN:
Một phần quan trọng của nền dân chủ của chúng ta là có được một thị trường tư duy, các diễn đàn cởi mở, nơi những người có quan điểm khác nhau có thể được lắng nghe và đối xử với sự tôn trọng. Mikie Sherrill.
Thỉnh thoảng, với cái nick Be Sain tôi có vào diễn đàn VB một vài lần. Đa số là chỉ theo dõi tình hình hoặc chỉ thăm dân cho biết sự tình. Diễn Đàn là một thế giới nhỏ được thu hẹp lại từ một thế giới rộng lớn ngoài kia. Dù chỉ le que mấy chục mạng, nhưng cũng lắm đa sự hỷ nộ ái ố mọi bề. Nhân diện và cá tánh được thể hiện qua các nicks thành viên cũng đa dạng muôn trùng, mỗi nick một vẻ, còn thượng vàng hạ cám thì ô hô ai tai.
Có một điều là dù thế nào đi nữa, thế giới diễn đàn có nhiều khía cạnh rất là con người và cũng có nhiều khía cạnh rất là quái dị và khá lạ lùng. Và có thêm một điều chắc chắn là khó có thể xác định được bản tánh thật của thành viên tham dự qua các nicks mà họ đang thể hiện.
Hôm nay tôi rảnh rỗi nên đi đạo quanh. Thấy có câu thành ngữ hay hay thì mang về, dịch vội vài chữ. Đăng lại trong thread mà tôi đã bỏ bê khá lâu. Có thêm một câu thành ngữ nữa, tính bỏ qua không để ý, nhưng một khi đã đề cập về diễn đàn thì cũng nên mang về cho đủ bộ.
Tôi đã quen với các diễn đàn mạng, nơi mà sự thô lỗ và bình luận xúc phạm là quy tắc, nơi có quá nhiều người dường như tự hào về những lời lăng mạ của họ. Bryan Burrough.
CÀ KÊ DÊ NGỖNG:
Tôi thỉnh thoảng cũng tham dự Reddit, hoặc Quora. Cái hay của hai diễn đàn này nếu thích thú chủ đề nào thì cứ tha hồ vô đó mà đọc, thế nào cũng gặt hái được nhiều đóng góp hay. Có lần vô ý đi lạc vào diễn đàn vào thế giới của y khoa, có những câu chuyện y khoa khiến ta kinh khiếp. Và có những câu chuyện các bác sĩ kể cho nhau nghe làm ta đọc xong rồi thì làm thế nào hai hàng nước mắt cũng phải chảy dài vì xúc động, và thêm nữa nhiều câu chuyện về cái đau cái bệnh làm cho bệnh nhân vật vã bên bờ sống chết đến bác sĩ, y tá cũng phải đau lòng rơi lệ. Tôi là người ngoại cuộc mà đọc xong cũng đau lòng. Cuộc đời là thế đó. Kết cuộc thì phận ai nấy mang, hồn ai nấy giữ. Tôi tưởng là tôi sau khi đi lạc vào thế giới diễn đàn của y khoa đó, tôi đọc xong cho biết rồi chắc cũng sẽ giả từ đi luôn. Thế mà, thỉnh thoảng tôi lại vẫn quay về đó, vẫn đọc những câu chuyện rất người và người và cũng gặt hái không ít cái hay từ vô số các câu chuyện đó.
Diễn đàn là thế đó. Thích thú nhất là mỗi khi tôi lên diễn đàn, chọn một đề tài, lựa threads nào hợp với mắt tai mũi lưỡi của tôi và cứ thế mà cặm cụi đọc vì tôi biết thế nào đi nữa cũng gặt hái nhiều điều lợi ích cho bộ não do các thành viên đã dụng tâm chia sẽ qua nhiều khía cạnh tích cực. Đọc những threads chia sẽ đó rồi thì thấy ít nhiều cũng khá là bổ não, bổ tâm, bổ gan, bổ tim bổ ruột và bổ luôn cả phần linh hồn, hay bổ luôn cái gì đó mà tôi cảm thấy tôi đang thiếu sót.
Có nhiều diễn đàn, nhất là diễn đàn của người Việt thường trải qua lắm thăng trầm. Từ ngày các mạng xã hội như Facebook, Snapchat, Instagram, etc. trở nên phổ thông thì nhiều diễn đàn của người Việt cũng âm thầm đóng cửa. Nếu đóng vai đọc giả thầm lặng thì cũng thấy xót ruột giùm cho các chủ diễn đàn khi phải đóng đủ vai trò để làm vừa lòng thành viên. Có nhiều thành viên thì cũng hết lòng với diễn đàn, rồi cũng có thành viên xem chủ diễn đàn như một con nợ và Moderators là luật sư không "bằng cấp".
Mấy ngày trước, tôi có viết vài ba câu vô thưởng vô phạt cho vui. Đọc lại thì có ai đó nói tôi là nói móc nói méo. Tôi ngạc nhiên vì câu nói này. Tôi nói thật đó chớ, sao họ nghĩ là tôi nói móc méo? Tôi tính tìm đọc lại mình viết những gì mà chịu thua vì tìm không ra. Thôi thì chỉ muốn lăng nhăng vài câu. Sau đó log out. Một vài ngày khác bạn bè hỏi tôi tôi đã viết gì thì tôi cũng chịu thua và cũng quên mất không nhớ là mình viết ở thread nào. Nếu tìm lại chắc cũng mất nửa đời người. Thôi bỏ qua cho xong chuyện.
Gần đây tôi biết thêm là có một diễn đàn mới mở. Chủ diễn đàn là một nhân vật khá là quan trọng, quen biết lớn, âm thầm rủ rê một cách khá khéo léo các thành viên mà anh/chị quen thân đã có cơ hội cùng tham dự qua khá nhiều diễn đàn. Tôi nghe loáng thoáng là diễn đàn mở được vài tháng rồi. Nghe nói nhân vật này có công rất lớn với diễn đàn, nhưng diễn đàn củ lại không biết ơn (qua các thread mở ra, tôi đọc thì biết được), bị ban. Thế là diễn đàn mới mở kia thu về một số thành viên bất bình vì cách cư xử của diễn đàn củ. Ai đúng ai sai thì tôi chưa biết. Chuyện ai tuyệt tình hay ai đoạn tình thì tôi cũng không biết luôn. Có người cho tôi cái link thì tôi qua "dòm" một chút cho biết rồi thôi. Hơi đâu mà chơi, thời giờ đâu mà tham dự. Thấy cái diễn đàn mới mà tôi thêm phát rầu. Nhớ đến câu "Ai cũng thích làm tướng chớ không ai muốn làm lính." Thêm một câu nữa, câu này làm tôi nặng lòng nhất "Người Việt mình thiếu tinh thần đoàn kết nên dễ bị chia năm xẻ bảy.
Nói chung, nếu có mười người thì thể nào cũng có chín cái rưởi (9 1/2) diễn đàn!
Tôi thấy có người lên tiếng từ giả vì có chuyện gì đó. Qua bên kia dòm thử lần nữa thì thấy có cái nick mới pop diễn đàn bên kia. Họ thân nhau thì tìm nhau cũng là chuyện đúng. Tôi nghe nói xưa kia nhân vật lớn đó cũng tham dự làng việt xóm việt gì đó, rồi thêm diễn đàn gì đó có bạn cho biết mà tôi quên mất tiêu cái tên. Hai diễn đàn đó mở ra rầm rộ rồi cũng âm thầm đóng cửa. Bây giờ họ chung tay mở diễn đàn mới nữa. Cũng kiên trì thiệt. Tôi cũng phục họ thiệt tình!
KẾT LUẬN:
Thôi thì viết đến đây cũng xong. Cho là tôi nhiều chuyện cũng được. Muốn xách gậy rủ nhau "hành hung" tôi cũng được, nhưng tôi có hai câu nhắn cho ai nếu muốn "hành hung" tôi. Một là làm ơn đọc hai câu thành ngữ bên trên rồi hãy "hành hung". Hai là tôi sẽ logout và di tản qua bên diễn đàn Reddit và Quora một vài ngày hay một hai ba tuần hoặc nhiều ngày hơn nữa xem như là "lánh nạn" tạm thời.
Có ai đó, nếu siêng hơn nữa thì cứ vác gậy qua hai diễn đàn đó mà tìm tôi.
Kính bút.
Be Saint!
Tôi nghỉ có lẻ họ hiểu lầm bạn thuộc nhóm người họ đang tranh chấp, là hiểu lầm thôi.
Đọc bạn viết, hiểu sơ sơ là người vưà từ giả VB hình như đã lập 1 diễn đàn khác.
Vấn thế gian, tình là chi...