Lục Sơn Thanh Khê - Printable Version +- VietBest (https://vietbestforum.com) +-- Forum: Giải Trí và Nghệ Thuật / (Entertainment and Art) (https://vietbestforum.com/forum-42.html) +--- Forum: Thơ Văn (https://vietbestforum.com/forum-60.html) +--- Thread: Lục Sơn Thanh Khê (/thread-21548.html) Pages:
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31
32
33
34
35
36
37
38
39
40
41
42
43
44
45
46
47
48
49
50
51
52
53
54
55
56
57
58
59
60
61
62
63
64
65
66
67
68
69
70
71
72
73
74
75
76
77
78
79
80
81
82
83
84
85
86
87
88
89
90
91
92
93
94
95
96
97
98
99
100
101
102
|
RE: Lục Sơn Thanh Khê - Lục Tuyết Kỳ - 2023-06-29 NHỮNG MƠ TƯỞNG CHỨA ĐẦY BI KỊCH Đời người sống chỉ có một lần, câu nói của nhân vật Pavel vốn xưa nay đã không chỉ là một thứ tuyên ngôn hoàn toàn thiếu đi sức sống thực tế, song chúng lại còn thường xuyên bị lạm dụng để cả một thế hệ lao vào tận hưởng mọi mưu cầu có tính bản năng thay vì lý tưởng mà nó hối thúc hay kỳ vọng (mà thực tế chẳng có gì để hy vọng, vì tiếng gọi của lý tưởng trở thành bi kịch mà đôi khi bước chân vào người ta không dám quay đầu lại để suy xét hay cật vấn, mà điều này thực nguy hiểm cho việc nhận thức lại chính mình và cả chính các vấn đề). Chủ nghĩa YOLO đã trở thành trào lưu mạnh mẽ kiểu hiện sinh trước thế hệ mà người ta gọi là gen Z ngày nay, mà J.Sartre và Nietzsche gần như là đại diện lớn nhất cho trường phái này của nó. Hiện sinh có tác dụng nhất định giúp con người quan sát vào hiện tại và cố gắng dự phóng điều gì đó theo mong muốn của mình vào phía tương lai, nó dựa trên cái nhìn của bản thân và quán chiếu vào tha nhân nhưng không bận tâm nhiều tới tha nhân. Nó coi hiện hữu có trước bản chất, và vì thế chính ta quyết định được mọi việc thay vì sẽ có một sự định đoạt ngoại lai (bên ngoài) nào đó. Các bạn chắc hẳn hiểu rõ bối cảnh của Thép Pavel, người tuyên bố “Anh thuộc về đảng, sau đó mới đến em và người thân”. Người chối bỏ và ghẻ lạnh tình yêu con người nhưng một mực tuyên bố về việc luôn sống và chết cho sứ mệnh giải phóng (con người) nhân loại. Nhưng bi kịch là anh ta lại không dám sống trọn vẹn với tình yêu con người hết sức cụ thể, hết sức mãnh liệt và cũng hết sức hiện sinh. Và cuối cùng, điều người ta vẫn né tránh lớn nhất sau tất cả việc sống khổ đau và tuyệt hạnh cho lý tưởng giai cấp, là người ta không còn dám và cũng không được phép truy vấn lại mọi điều mình đã làm và hành trình đã trải qua. Điều đó mới lại chính là cái chết một lần nữa của người tuyên ngôn về việc “sống chỉ có một lần”. Nhưng rõ ràng, như vị cố Bí thư của đất nước Nam Tư cũ, đã nói: hai mươi tuổi không theo cộng sản là không có trái tim, bốn mươi tuổi không bỏ cộng sản là không có cái đầu. Tuổi trẻ thường mang sức sống cuộn trào chỉ muốn được tận hiến đến cạn kiệt với sự trong sáng sắt đá, với lòng nhiệt thanh rực rỡ, và với hết thảy nguồn sống được mẹ cha trao cho, để sẽ hào hứng thiêu rụi nó trước điều mà anh ta sẵn sàng gắn cho nó một ý nghĩa về mặt lý tưởng. Tuổi trẻ vốn chỉ nhìn thấy mọi điều đẹp đẽ theo cách phóng đại và đôi khi là bị lừa dối hoặc tự lừa dối mình về sự cao cả của cái đẹp, cái thiện lẫn cái thiêng liêng vô hình, vô dạng nào đấy. Nếu một người không đề cao giá trị cơ bản là gia đình và tình thân, thì tình đồng loại bao la và mơ hồ không bao giờ là một giá trị thực hữu để người đó có thể sống tốt, sống cao thượng được. Nếu không có phẩm tính tự truy vấn để tỉnh ngộ như Sartre sau đó, hoặc như nhiều người khác (như chính Marx khi cuối đời), sẽ thật khó lòng để hiểu được sống là một động từ không chỉ sinh động mà còn đa nghĩa, chứ không chỉ theo cách “một lần cho mãi mãi”. Điều quan trọng nhất trong sống, đôi khi không phải là cố làm cho nó ý nghĩa, mà lắm lúc phải nhận ra sự vô nghĩa và phi lý của đời sống - cuộc chiến mà nước Nga của Thép Pavel, của Chiến tranh và Hoà bình xâm lược Ukraine (đã từng là một phần của khối thép đó) chẳng là một minh chứng điển hình và sinh động; hay việc, truy bức, đàn áp người Tân Cương, Tây Tạng hoặc những người theo Pháp Luân Công tại Trung Hoa? Theo thuyết linh hồn hay luân hồi thì con người là bất tử về mặt linh hồn (Plato, Phật giáo, Thiên Chúa giáo). Chúng không tiêu tán, mà chỉ thay đổi sự tồn tại của mình. Và thực tế, để chúng ta tồn tại tới ngày nay, chính những thứ chủ thuyết bị quy buộc cho là duy tâm phản động lại là sợi dây kéo được loài người ra khỏi những tăm tối và khổ hạnh, nơi những kẻ vô thần và duy vật không tin vào bất cứ điều gì ngoài khả năng vượt trội (cả sự tàn nhẫn) của con người. Mà chính vì thứ tuyên ngôn “đời người chỉ sống có một lần” mà giờ đây đa phần bọn họ đâm trở nên ham sống sợ chết và bỗng hoá hèn nhát còn hơn cả những loài côn trùng chui rúc trong những đống mùn mục thối để tận hưởng đời sống duy nhất có một lần của mình. Sự trốn chạy trở thành lý tưởng của hầu hết mọi loại người trong một xã hội thịnh hành sự độc đoán đã suy đồi và chất đầy các bất công. Thứ chủ nghĩa YOLO đó dẫn người ta tới, như người phương Tây có câu ngạn ngữ mà tôi vẫn thường nhắc đến “mọi con đường dẫn tới địa ngục đều được lát bằng thiện tâm”, sự duy ngã, cái vị kỷ tuyệt đối và tính bất chấp để đạt được mục đích. Vốn thiện tâm (động cơ) là một điều tốt (cao đẹp, trang hoàng mọi thứ được xem là ý nghĩa lớn lao), nhưng cách thức để hiện thực chúng hầu hết đưa ta tới những thảm hoạ (hậu quả) khôn lường. Cần phải nhớ rằng, đời người sống chỉ có một lần, chúng xuất phát từ cái nôi của việc đấu tranh giai cấp vô sản của Liên Xô. Ở đó nó kêu gọi vô sản toàn thế giới đoàn kết lại, song coi phần còn lại là kẻ thù hoặc ít nhất là chỉ gây hại cho “cách mạng” - sự chuyên chế và chuyên chính trở thành công cụ và phương cách của lý tưởng. Pavel tưởng rằng sống một cuộc đời cao đẹp và ý nghĩa, nhưng xét cho cùng anh ta sống một cách trống rỗng, đánh mất tất cả mọi thứ đáng ra mình có thể có được như một con người tự do - tình yêu, tài sản, sức khoẻ và tinh thần cao thượng hoà ái. Trong tình yêu với Tonya, anh ta không chỉ hẹp hòi, bất cẩn, phiến diện mà còn đầy định kiến và phán xét. Thứ tình yêu của anh ta vạch ra một lằn ranh đỏ để khẳng định thân phận con người, thay vì cứu vớt con người (nhất là những người trong cuộc). Và đôi khi, ta dâng tâm hồn thanh khiết của ta cho những kẻ giết người hàng loạt mà không hề hay biết. Stalin hay Mao chẳng là những kẻ đã ra lệnh hoặc thi hành các chính sách kinh rợn lên hàng chục triệu con người trong thời tại vị quyền bính của mình? Và lắm khi, chính vì tự hào đã từng “đời người sống chỉ một lần” ấy mà người ta chỉ muốn được chết đi vì tủi hổ, song họ nào chết được dễ dàng mà họ lại buộc mình phải sống tiếp với cái chết đang mục rữa, đầy nuối tiếc sâu thẳm và lan tràn trong bản thân hòng gắng phục chữa những điều mình đã (trực tiếp cũng như gián tiếp) gây ra cho cái đời sống nghiệt ngã đã cuốn họ vào kia. Như Chúa nói, sự thật sẽ giải phóng anh em. Điều đó quan trọng hơn mọi thứ được coi là lý tưởng. Luân Lê RE: Lục Sơn Thanh Khê - Lục Tuyết Kỳ - 2023-07-02 Ai cũng muốn cho đi một điều gì đó, nhưng nhiều khi, có những người, tìm mãi nhưng vẫn không thấy được đôi tay của họ ở đâu, để đặt vào đó món quà của mình, nên lại thôi. Ai cũng muốn kéo ai đó đứng lên sau thất bại, nhưng có những người, tìm mãi vẫn không thấy được đôi tay của họ ở đâu, để cầm lấy, kéo họ đứng lên. Họ chính là chúng ta, những con người khi không có niềm tin vào sự chân thành của người, người muốn cho, ta lại không có tay để nhận; khi không niềm tin vào bản thân, người kiên trì đưa tay ra, ta lại không có tay để cầm lấy đứng lên sau thất bại. Đôi tay để cho và đôi tay để nhận đều được làm bằng niềm tin. Vì tin nên cho, vì tin nên nhận; và vì tin nên đưa tay ra, và cũng chính vì tin nên mới đưa tay ra cầm lấy. Có lẽ, món quà đẹp nhất mà chúng ta có thể tặng được cho người là tin vào họ; và món quà tốt nhất chúng ta có thể tặng được cho mình là niềm tin vào bản thân. Vì tin có một nơi còn đáng giá hơn những thứ phù phiếm ngoài kia, nên có kẻ mới dám ngược giông ngược gió để trở về. Vì tin vào sự kì diệu của tình thương, nên có kẻ mới dám dốc lòng mình cho đi không chờ nhận lại. Giữa thời gian đằng đẵng, trong không gian mênh mông, con người dù to lớn đến đâu, dù sống lâu thế nào, cuối cùng cũng chỉ to lớn bằng một hạt bụi, có kẻ tin hạt bụi đó có thể bay ngược gió, nên đã định hướng được cho dòng đời bất tận của mình. Khi tin vào ai đó chúng ta sẽ có được họ, và khi tin vào bản thân mình, chúng ta sẽ có được tất cả. Cuộc sống của mỗi người là vậy, được tạo ra từ đôi tay của chính mình, và được bảo vệ chở che bởi đôi tay của những người họ đã tin tưởng. Khi không có niềm tin vào những điều tốt đẹp, lòng người như tấm chăn nghèo, không đủ lành lặn để giữ ấm được đôi tay, chạm vào người làm người lạnh, ôm lấy mình làm mình đau. Lượm RE: Lục Sơn Thanh Khê - Lục Tuyết Kỳ - 2023-07-06 Hôm trước tôi đã chia sẻ một tí những gì đã học hỏi được từ bố chồng tôi với Jay về Singapore và Vietnam, đã định viết bài dài hơn nhưng bệnh làm biếng kg có hứng viết. Singapore là một hòn đảo nhỏ bé với chiều dài lập quốc chưa lâu, cách Malaysia chỉ một eo biển ngắn thôi. Vốn là thuộc địa của Anh, và là căn cứ chính của Anh ở Đông Nam Á. Singapore trở thành một nước độc lập và năm 1965. Mặc dù tài nguyên kg có, nhưng với mô hình phát triển kinh tế và tài ba lãnh đạo cùng sự cứng rắn của nhà lập quốc, bán đảo nhỏ bé này đã vượt lên mọi khó khăn và trở thành một trong bốn con rồng của Châu Á về kinh tế và sự thịnh vượng. Một đảo quốc đa văn hoá: Hoa - Ấn Độ - Malaysia, ngôn ngữ chính là tiếng Anh và thường được ví von là một Châu Âu nhỏ ở Châu Á, cửa ngõ giao thương từ Âu sang Á. Một đất nước sạch bóng, cây xanh được trồng khắp nơi, cứ 1 trong 6 người trẻ là triệu phú và có thể xử dụng lưu loát ít nhất 4 ngôn ngữ. Năm 2022, Singapore đứng thứ 6 trên thế giới với mức GDP bình quân đầu người là 74K USD. Rất tiếc, chính phủ Singapore đã ngỏ ý giúp VN phát triển kinh tế theo mô hình Singapore nhưng bọn lãnh đạo chóp bu từ chối sự giúp đỡ. Chị bạn tôi vừa du lịch ở Singapore và bài viết của chị khá đầy đủ nên rinh về chia sẻ. ... Có lẽ Singapore là nước châu Á phục hồi nhanh nhất sau Covid, ngay cả cuộc chiến tranh Nga và Ukraina cũng ảnh hưởng rất ít tới nơi này. Một đảo quốc nhỏ xíu mà bây giờ mỗi công dân của họ sở hữu cuốn hộ chiếu giá trị nhất thế giới. Ngay cả sân bay cũng tấp nập hơn xưa, hơn cả những năm trước dịch dù đã có nhà ga thứ ba, nhưng họ đang xây và sắp hoàn thành nhà ga thứ 4. Các chuyến bay tới đều đông kín người. Người giàu có khá giả từ khắp châu Á như Ấn độ, Hồng kông, Indonesia, Việt Nam, Trung Quốc … đều sang đây du lịch , mua sắm, khám chữa bệnh, làm các dịch vụ ngân hàng tài chính. Các công ty nước ngoài lớn đã và đang đổ sang mở văn phòng, chi nhánh tại Singapore. Người giàu khắp nơi trên thế giới đều thi nhau lấy thường trú nhân tại đây; lý do chính là vì thể chế của họ tạo ra một đất nước an toàn, ổn định, một đất nước đánh thuế thu nhập doanh nghiệp và cá nhân trong top rẻ nhất thế giới. ( 17%) Mặc dù Singapore chưa chính thức mở cửa lại cho khách du lịch Trung Quốc sau Covid. Nhưng những người TQ nhiều tiền họ đã sang Campuchia, Lào … tìm mọi cách nhập quốc tịch Campuchia, Lào rồi sang đây du lịch, mua sắm, và đầu tư để trở thành thường trú nhân của quốc đảo này. Chính phủ Singapore trong 10 năm qua đã thay đổi thuế trước bạ nhà đất (chỉ đánh vào người nước ngoài ) từ 20% lên tới hiện nay là 60% ; để nhằm chặn bớt sự đầu cơ bất động sản của người ngoại quốc. Mặc dù vậy những người giàu có, siêu giàu vẫn không ngừng mua bất động sản tại đây. Singapore là nơi mà người giàu có, nhiều tiền vẫn sang đây để du học, chữa bệnh, và cất tiền. Chính phủ Singapore cũng dành ra những khu đất đẹp xây lên những khu căn hộ đẹp và thuận tiện giao thông để bán với giá ưu đãi cho công dân của họ. Thế nên mọi công dân của họ chỉ cần có việc làm, có thu nhập là có thể trả góp mua nhà và không có người dân nào là không mua nổi nhà. Trường học từ tiểu học đến hết Trung học đều miễn phí, an sinh xã hội cũng thuộc hàng bậc nhất thế giới. Quy hoạch tổng thể của họ cũng là bậc nhất thế giới nơi mà số cây xanh nhiều hơn số người dân của đảo quốc này, nơi mà ngay trung tâm thành phố cứ mở cửa ra là thấy công viên, cây xanh và đường đi bộ. Tôi bắt đầu sang Singapore từ những năm đầu 1990 của thế kỷ trước mà vẫn không khỏi ngạc nhiên, khâm phục vì sự thay đổi mỗi ngày của quốc đảo này . Thế giới dù rất nhiều sự bất ổn, nhưng cảm giác an toàn và bình yên nơi đây chính là sức mạnh của đất nước nhỏ bé này. PHT RE: Lục Sơn Thanh Khê - Lục Tuyết Kỳ - 2023-07-06 Nhiều người nói tình yêu là chú chó con, phải bỏ đi thì nó mới đuổi theo, nhưng đuổi theo để làm gì? Đuổi theo một người không còn muốn ở cạnh ta, thì ngay cả khi họ quay lại với ta, liệu tình yêu còn ở đó không? Tôi nghĩ tình yêu là cái cây, phải cùng nhau chăm sóc. Ngày qua ngày vun đắp những điều nhỏ nhoi, tưởng chừng vô nghĩa, nhưng rồi sẽ nảy mầm. Tình yêu cũng là cuốn sách, có mở đầu và kết thúc, nhưng kết thúc ở đâu, như thế nào, được bao nhiêu trang, diễn biến hay dở ra sao thì có lẽ chúng ta phải cùng viết, rồi cùng đọc, tự cảm nhận. Tình yêu đôi khi lại đơn giản như cốc nước lọc, có hôm tỉnh dậy sau cơn say đêm trước có thể uống một lèo năm cốc to, cũng có hôm khác cả ngày không động tới một giọt. Người ta không phải cần nhau mọi lúc trong đời, nhưng nếu lúc cần nhau nhất lại không thể bên nhau, thì tình yêu liệu còn ý nghĩa gì? Và hơn hết, tôi thấy tình yêu giống như một chiếc chăn bông, bạn không cần nó bốn mùa, nhưng nếu hoàn toàn không có nó quanh mình, sẽ có những lúc bạn cảm thấy cô độc và lạnh lẽo không gì bù đắp nổi. Làm sao ai biết trước được rồi điều gì sẽ xảy ra, tựa như thứ triết lý của nhân vật nữ tóc vàng trong Trùng Khánh Sâm Lâm của Vương Gia Vệ - một cô gái luôn đeo kính đen và mặc áo mưa mọi lúc: “Ai biết rằng khi nào thì trời sẽ nắng, hoặc mưa?” Khi nào trời sẽ nắng? sẽ mưa? Khi nào ta yêu nhau, khi nào ta sẽ hết yêu nhau? Khi nào ta đến bên nhau, khi nào ta rời tay nhau? Nếu được hỏi lại rằng “Anh có còn yêu em nữa không?”, có lẽ tôi sẽ trả lời: “Không, nhưng có thể anh sẽ nhớ em mỗi mùa đông”. Lượm RE: Lục Sơn Thanh Khê - Lục Tuyết Kỳ - 2023-07-08 Trước khi chia sẻ bài, tôi xin mượn câu nói của LM. Đặng Hữu Nam người đã bị csVN đàn áp nhiều lần vì dám công khai nói lên sự thật. "BIẾT SỰ THẬT; THẤY SỰ THẬT NHƯNG LẤY QUYỀN ĐỂ TUYÊN TRUYỀN SỰ DỐI TRÁ THÌ KHÔNG CÒN GÌ TRƠ TRẼN HƠN" Những kẻ lương tâm bị khuyển cẩu tha mất tiếp tục bày trò khiêu khích dư luận và luật pháp. Thái Lan là đất nước pháp trị chứ kg phải jungle law như cs, có sức chơi game bẩn thì chờ hầu toà tiếp tục. ... Càng chống chế càng sa lầy: Hệ quả của cuộc biểu tình trước văn phòng PSPF ở Thái Lan Lừa gạt dư luận, phạm luật, gây hại cho người tị nạn và tạo khó khăn thêm cho LM Namwong Ts. Nguyễn Đình Thắng Ngày 8 tháng 7, 2023 http://machsongmedia.org Thứ Hai 3 tháng 7 vừa rồi, khoảng 20 người đã làm cuộc biểu tình chớp nhoáng trước văn phòng của People Serving People Foundation (PSFP), tổ chức do BPSOS phối hợp cùng một số nhân sĩ người Thái thành lập để hợp pháp hoá các hoạt động bảo vệ người tị nạn. Nội dung biểu tình là tẩy chay là lên án một số cá nhân vì cho rằng họ cáo buộc và đe doạ LM Peter Prayoon Namwong. Nhóm tổ chức cuộc biểu tình đã quay video đưa lên Facebook, đồng thời chuyển cho một youtuber ở Hoa Kỳ để sử dụng với mục đích phỉ báng. Họ đã: 1. Đánh lừa dư luận 2. Tự đặt mình vào tầm ngắm của luật pháp Thái Lan 3. Gây nguy hại cho một số người tị nạn 4. Tạo thêm khó khăn cho LM Namwong Đánh lừa dư luận Tại cuộc biểu tình, Ông Nguyễn Văn Thành đóng vai đại diện của các cựu thuyền nhân lưu lạc và không quy chế (without status) để phát biểu. Sau đó, ông ta tiếp tục vai diễn ấy trên một kênh youtube ở hải ngoại. Thực tế, Ông Thành tuy là cựu thuyền nhân nhưng đã hồi hương và có passport Việt Nam. Ông ta chỉ mới quay lại Thái Lan năm 2018. Ông ta không hề lưu lạc, không hề vô tổ quốc. Hình 1 -- Passport Việt Nam của Ông Nguyễn Văn Thành Họ tái diễn màn gạt gẫm như đã từng làm: Võ Văn Dũng vô tổ quốc nhưng có passport Việt Nam, Kieng Sabay sống nghèo khó trong căn chung cư xập xệ nhưng có nhà riêng cho thuê, Đoàn Huy Chương không được BPSOS giúp gì nhưng có chữ ký nhận tiền tài trợ, Grace Bùi dùng chứng cứ có cạo sửa để vu không nhân viên của BPSOS. Khi đưa một người khai man lý lịch làm khuôn mặt đại diện cho các cựu thuyền nhân lưu lạc, họ xem thường dư luận, khinh miệt khả năng phán đoán của người đọc, người xem. Tự đặt mình vào tầm ngắm của luật pháp Thái Lan Văn phòng PSPF ở trong khu “kín cổng” (gated community), người lạ vào thì phải trình báo và phải được phép. Khi qua cổng, khách phải ghi lại thông tin cá nhân và bị chụp hình. Chắc chắn nhóm tổ chức biểu tình đã không khai thật ý định sẽ biểu tình. Khai gian để xâm nhập khu kín cổng là vi phạm luật Thái Lan và, nếu có người báo cáo, sẽ bị cảnh sát điều tra vì ảnh hưởng đến an ninh của tất cả cư dân trong khu vực kín cổng. Tệ hơn, họ quay video để phổ biến trên Facebook hành vi xâm nhập bất hợp pháp và rồi phát tán lên youtube. Hình 2 – Hình ảnh của nhiều người bị lừa đi biểu tình đã phổ biến trên Facebook khi chưa được phép Gây nguy hiểm cho người tị nạn Trong số khoảng 20 người tham gia biểu tình, chúng tôi nhận nhiện phân nửa thuộc nhóm tổ chức. Số còn lại đã bị lừa. Họ được rủ lên văn phòng PSPF để gặp các luật sư nhằm yêu cầu can thiệp cho Ông Đường Văn Thái được tự do. Đến nơi, họ được cho xếp hàng trước cửa, rồi có người căng biểu ngữ tiếng Anh. Không rành tiếng Anh, họ chỉ phát hiện mình bị lừa khi xem Facebook và youtube. Họ đang lo sợ vì: 1. Họ bị dẫn dắt để xâm nhập khu “kín cổng” và sẽ gặp lôi thôi với luật pháp nếu bị cảnh sát điều tra. 2. Họ có thể bị dễ dàng nhận diện qua video trên Facebook và qua kênh youtube. 3. Hình ảnh của họ, có người có con nhỏ, bị phát tán khi chưa được phép có thể dẫn đến nguy hiểm cho bản thân và gia đình. Để tiện can thiệp và bảo vệ cho các nạn nhân này, luật sư của chúng tôi đang phỏng vấn để lấy thông tin của từng người tố cáo đã bị lừa và nay đang trong tình trạng nguy hiểm. Trước đây, Bà Grace Bùi đã tạo nguy hiểm cho một nhân viên của BPSOS khi kết hợp với chương trình Youtube Nửa Vòng Trái Đất để vu khống người này cung cấp thông tin cho công an Việt Nam bắt cóc Đường Văn Thái. Nhân viên BPSOS này, cũng là thân phận tị nạn, đã phải dời đi một quốc gia khác vì lý do an toàn cá nhân. Có người còn cho chúng tôi biết đã được nhóm tổ chức hứa trả 50 USD nếu tham gia biểu tình, nhưng người này đã từ chối. Chúng tôi có thu lại lời khai để sử dụng khi đến lúc. Hình 3 – Bà Grace Bùi lên chương trình youtube Nửa Vòng Trái Đất để vu khống BPSOS và gây nguy hiểm cho một nhân viên của BPSOS cũng là người tị nạn Tạo thêm khó khăn cho LM Namwong LM Namwong đang bị Toà Giám Mục của Giáo Phận Nakhon Ratchasima điều tra về mối liên quan đến các hồ sơ di dân gian lận vào Canada. Để trả lời, LM Namwong có thể giải thích vì nhẹ dạ, cả tin nên đã nể tình bao che cho thủ phạm. Như vậy, chỉ là lỗi bất cẩn có thể châm chước. Cuộc biểu tình dàn dựng ngày 3 tháng 7 đã trói cột LM Namwong vào tình huống khó thoát: cấu kết với những phần tử kích động bạo lực nhằm bịt miệng nhân chứng và tấn công uy tín của bất kỳ ai phanh phui sự thật, và cản trở cuộc điều tra của Toà Giám Mục. LM Namwong sẽ khó giải thích cách nào tài liệu nội bộ của Uỷ Ban Điều Tra của Toà Giám Mục đã lọt vào tay một youtuber ở Hoa Kỳ để thực hiện chiến dịch công kích, đe doạ. Không những thế, một số khách mời tại sự kiện 30 tháng 4 tổ chức ở tư gia của LM Namwong lại xuất hiện trong vai chủ chốt tại cuộc biểu tình, tạo nên tình huống có thể là tình ngay lý gian khó phân trần, giải thích. Hình 4 -- Hai khuôn mặt chính trong cuộc biểu tình là khách mời đến sự kiện 30 tháng 7 tổ chức tại tư gia của LM Namwong, ngày 30/042/2023 Kết luận Cuộc biểu tình ngày 3 tháng 7 trước văn phòng PSPF là một màn dàn dựng với mục đích ngăn cản cuộc điều tra của BPSOS về các hồ sơ di dân gian lận vào Canada và những gây thiệt hại gây ra cho những trường hợp xứng đáng, đồng thời cản trở cuộc điều tra của Toà Giám Mục về mối quan hệ của LM Namwong với những thủ phạm đưa lậu người vào Canada. Màn dàn dựng này đánh lừa dư luận bằng cách cho người khai man lý lích diễn vai đại diện các cựu thuyền nhân lưu lạc vô tổ quốc, xâm phạm khu kín cổng để thực hiện việc trái phép, phổ biến hình ảnh mà không được phép của nhiều người tị nạn, và đang đẩy LM Namwong vào thế khó chối cãi mối quan hệ với các thủ phạm gian lận di dân. Trong số 15 người thuộc nhóm tổ chức, chúng tôi nhận diện có 11 người tham gia biểu tình, 8 người vẫn còn được luật sư của chúng tôi đại diện pháp lý và 4 người đã ký nhận với BPSOS về tài khoản trợ cấp khẩn cấp tổng cộng hơn 10 nghìn USD. Có một điều lạ là một người tham gia và phát biểu tại cuộc biểu tình hôm 3 tháng 7, thì 2 hôm sau đã lẳng lặng đến PSPF để xin sự trợ giúp pháp lý. Luật sư của chúng tôi đang rà soát lại từng hồ sơ của những người này trước khi thông báo quyết định đến từng người. Chúng tôi chủ trương không nêu thông tin cá nhân ngoại trừ trường hợp bất khả kháng. Đây là trường hợp bất khả kháng mà chúng tôi phải lên tiếng. Thông tin liên quan: Dư luận viên tồi bị lộ hàng: https://www.youtube.com/watch?v=UeaEQ21rthY SBTN phỏng vấn Ông Kiêng Sabay: Tại sao cứ phải gạt gẫm đồng hương? https://machsongmedia.org/vietnam/bao-ve-nguoi-ti-nan/1945-sbtn-phong-van-ong-kieng-sabay-tai-sao-cu-phai-gat-gam-dong-huong.html Nam Lộc trả lời Sean Lê: Võ Văn Dũng đủ tiêu chuẩn định cư Canada – Có thật không? https://machsongmedia.org/vietnam/bao-ve-nguoi-ti-nan/1943-nam-loc-tra-loi-sean-le-vo-van-dung-du-tieu-chuan-dinh-cu-canada-co-that-khong.html Vụ Đường Văn Thái: Bằng chứng ngậm máu phun người trên chương trình Nửa Vòng Trái Đất https://machsongmedia.org/vietnam/bao-ve-nguoi-ti-nan/1941-vu-duong-van-thai-bang-chung-ngam-mau-phun-nguoi-tren-chuong-trinh-nua-vong-trai-dat.html RE: Lục Sơn Thanh Khê - Lục Tuyết Kỳ - 2023-07-17 Rất tiếc buổi họp mặt của chúng tôi đã kg được vui vẻ trọn vẹn. Hy vọng những hiểu lầm và gút mắt sẽ được tháo gỡ giữa họ, và cũng mong những người bạn tôi ngẫm lại tấm ảnh này. RE: Lục Sơn Thanh Khê - Lục Tuyết Kỳ - 2023-07-18 Càng về chiều càng nóng, giờ này mà bên ngoài 108 F. May là hai cái cây to trước nhà giúp giảm nhiệt rất là hiệu quả nên trong nhà rất là mát dù chỉ để quạt, máy lạnh mở trên lầu, còn bên ngoài thì... RE: Lục Sơn Thanh Khê - Lục Tuyết Kỳ - 2023-07-19 Thể loại thơ này tuy dễ mà khó, khi còn học trung học hình như lớp 9 thì phải trong lớp chúng tôi đã có những giờ "tỏ tình" vui ơi là vui khi học thể loại thơ này. Devotion's embrace His heart's warmth a steady flame Love blooms in his gaze ... 7 tuổi làm thơ, 15 tuổi nổi danh khắp nước Nhật, 52 tuổi đi tu, hơn 200 năm sau Chiyo-ni vẫn giữ vị thế là nữ nhà thơ viết haiku hay nhất và là một trong những nhà thơ được kính trọng nhất trong lịch sử văn học Nhật. 9 bài Haiku (940-948) của Phúc Điền Thiên Đại Ni (Fukuda Chiyo-ni, 福田千代尼). Lá non, lá già đều trở thành một giữa mùa tuyết hoa. * Kìa nhành liễu xanh vướng hay không vướng còn tuỳ gió xuân. * Cho kẻ bẻ cành-- mùi hương trái mận vẫn còn bay quanh. * Làn nước trong lành đặt xuống tất cả trên bờ cỏ xanh. * Sáng nay du hành mưa là hạt giống của dòng nước xanh. * Không lấy một âm thanh con diệc như biến mất giữa hoa tuyết trắng tinh. * Mưa xuân nhẹ nhàng rơi vạn vật trên mặt đất đều trở nên rạng ngời. * Giấc mơ cánh bướm xuân đôi khi bị gián đoạn bởi đoá bồ công anh. * Đom đóm biến mất rồi làn nước xanh mát rượi chỉ có ngần ấy thôi… Pháp Hoan dịch từ bản dịch tiếng Anh của Patrica Donegan & Yoshie Ishibashi và bản dịch tiếng Anh của Gabriel Rosenstock. Đọc những tác phẩm khác của bà tại đây: https://phaphoan.com/category/waka-haiku-kanshi/fukuda-chiyo-ni-福田-千代尼-phuc-dien-thien-dai-ni/ RE: Lục Sơn Thanh Khê - Lục Tuyết Kỳ - 2023-07-23 Nỗi Hận Khôn Nguôi Quỳnh Giao Trung Hoa có bốn nàng tuyệt sắc. Ðẹp đến nỗi chim sa như Tây Thi, làm cá lặn như Vương Chiêu Quân. Ðẹp đến nguyệt thẹn như Ðiêu Thuyền, làm hoa nhường như Dương Quý Phi. Những chữ “chim sa, cá lặn, hoa nhường, nguyệt thẹn” để mô tả tứ đại mỹ nhân này đã là thành ngữ. Nhưng, không hiểu sao, cả bốn nàng đều liên hệ đến các biến cố chính trị trong lịch sử Trung Hoa. Cùng tiếng khen lại có ngay lời bình, làm cho khuynh quốc khuynh thành, có khi làm mất nước. Chả hoá là sắc đẹp phụ nữ có sức mạnh đến vậy sao? Hay là do sự yếu đuối của đấng mày râu? Lên tới đỉnh cao nhất rồi trượt vào vực sâu nhất của thảm kịch, có là là thân phận của Dương Quý Phi, nàng quý phi họ Dương. Con nhà quan, quan nhỏ thôi, nàng có sắc đẹp và lại giỏi nghề múa hát cầm ca nên từ 13 tuổi đã được nhập cung, làm vương phi cho một vị Vương tên là Lý Mạo, con trai thứ 18 và còn rất nhỏ tuổi của Ðường Huyền Tông. Huyền Tông là ông vua hùng tài, cháu nội của Võ Tắc Thiên. Khi còn trẻ đã khởi binh dẹp loạn Vi Hoàng Hậu trong triều và lên ngôi với ý chí khôi phục lại hào quang của thời Ðường Thái Tông. Trong mấy chục năm đầu, khi nhà Ðường của ông còn niên hiệu Khai Nguyên, ông đạt được mục tiêu nhờ biết dùng các bậc hiền thần. Quá tuổi trung niên, ông bị kiêu chí làm mờ trí tuệ và dung túng gian thần trong triều, khởi đầu là Lý Lâm Phủ. Kể từ đó, nhà Ðường của ông gặp họa, là thời kỳ ông đổi niên hiệu thành Thiên Bảo. Lịch sử về sau mới nói về cùng một triều đại mà thời Khai Nguyên thì thịnh trị, qua 15 năm thời Thiên Bảo là đại họa. Nhưng, cái hoạ lớn nhất của Huyền Tông là họa hồng nhan. Ông là người đa tài nhưng hiếu sắc và đặc biệt là lãng mạn mê đắm các người đẹp trong cung. Vị Hoàng Ðế này có thể là người tình tuyệt vời với từng người đẹp. Nhưng cùng lúc ông lại có rất nhiều người, trong số ba ngàn cung tần mỹ nữ được tuyển vào tam cung lục viện. Ông có trước sau 59 người con, 30 trai 29 gái, chưa kể ba con bị mất của bà Huệ Phi họ Vũ, là người đẹp ông quyến luyến nhất và cũng thương tiếc nhất khi nàng tạ thế. Cho đến ngày Huyền Tông liếc thấy nàng phi của con trai mình là Thọ Vương Lý Mạo là Dương Ngọc Hoàn. Nàng có cái tên rất đẹp là Thái Chân thì cũng do Huyền Tông đặt cho: là Hoàng Ðế mà cướp vợ của con thì cũng kỳ! Nhà vua phải dẫn nàng đi qua một đường vòng, là cho nàng đi tu, làm nữ đạo sĩ dưới tên Thái Chân. Sau đó cả năm mới đưa nàng về cung. Năm đó, Ngọc Hoàn mới 18, Huyền Tông tuổi gần gấp ba, 52 tuổi. Kể từ đó, ba ngàn mỹ nữ kia trở thành bóng mờ. Nàng đã là trời một phương. Ðược cất lên làm Quý Phi, nhưng dùng nghi trượng của Hoàng Hậu. Nếu suy theo thời nay, Quý Phi có lẽ không cao lớn, vì có khi còn múa được trên mâm đồng. Khi lớn tuổi hơn một chút, lại rất ham ăn uống không chịu kiêng khem, nàng thuộc loại da thịt đẫy đà, dưới làn da trắng hồng dường như lại ửng chút mỡ màng, râm rấp mồ hôi. Nhưng sắc đẹp Quý Phi thì không bút nào tả xiết, lại gẩy tỳ bà, gõ khánh ngọc, biết múa, biết hát, biết chiều vua. Lại còn biết hờn ghen nữa, làm nhà vua càng mê mẩn. Nhờ Dương Quý Phi mà cả họ Dương được hiển đạt, đã giàu, còn sang, và trong tay nắm giữ cả binh quyền. Ðương thời, nhiều nhà mới tiếc là vì sao không sinh con gái, có khi cả họ được nhờ. Cũng nhờ nàng mà hoa mẫu đơn và quả vải mới đi vào văn học sử. Rồi cũng nhờ Dương Quý Phi mà nhiều kẻ gian nịnh được làm quan lớn, trước hết bằng cách nịnh chính nàng. Khi kẻ gian nịnh vào triều thì trung thần chỉ còn biết cúi đầu đi ra, nếu như còn giữ được cái đầu. Sau Lý Lâm Phủ, hàng ngũ gian thần có thêm Cao Lực Sĩ và An Lộc Sơn, cả hai đều biết chiều vua bằng cách nịnh nọt Quý Phi. Nổi tiếng tài hoa, Ðường Huyền Tông cũng biết quý trọng thi nhân, nhờ vậy mà có lúc Lý Bạch đã vào làm thơ giữa triều. Ông được triệu tới... phổ thơ vào nhạc, để lại cho hậu thế ba bài Thanh bình điệu ngợi ca sắc đẹp Quý Phi... Vân tưởng y thường, hoa tưởng dung.... Xiêm áo tựa mây, dung nhan tựa hoa. Bài thơ trở thành ca khúc, có sự phụ họa của dàn nhạc cung đình gồm 16 nhạc cụ. Người thổi sáo ngọc đệm đàn chính là Huyền Tông. Thời nay, có lẽ ông là người giữ nhịp phách, đánh trống chầu! Lý Bạch tất nhiên biết yêu cái đẹp nhưng cũng thấy nhợn với lũ nịnh thần huyên náo chung quanh, nên làm nhục Cao Lực Sĩ, và vì vậy gây bất hòa với Quý Phi. Nhờ thế, nhà thơ khỏi là ca nhân của cung đình, ông thong dong bước ra ngoài, như con hạc thần bay lên cõi tiên. Trong khi ấy, vị vua hùng tài thời trẻ bắt đầu già nua và quẫn trí bỏ bê triều chính, cho đến ngày chính An Lộc Sơn làm phản và cầm quân đánh vào kinh đô Trường An. Kẻ gian năm nào đã vào nhận làm con nuôi của Quý Phi nay làm triều đình rung chuyển. Anh trai của Quý Phi là Dương Quốc Trung là kẻ bất tài, chỉ nhờ em gái mà lên Tể tướng nắm binh quyền. Không gian thì cũng hèn, nên Quốc Trung lại khuyên Huyền Tông bỏ chạy vào đất Tây Thục để lánh nạn. Trên đường tháo chạy, ba quân nổi loạn vì oán hận gian thần và gây áp lực không chịu đi nếu Hoàng Ðế không giết Quốc Trung. Và giết cả nàng em gái đã khiến nhà vua mê đắm mà gây loạn nước. Kết cuộc thì Ðường Huyền Tông đành tự cứu mạng và cho người thắt cổ Quý Phi tại gò Mã Ngôi, vào đêm mùng bảy tháng Bảy, đêm Thất Tịch... Năm đó, Dương Quý Phi 36 tuổi, Huyền Tông đã bảy mươi. Sau đấy, loạn An Lộc Sơn cũng tan, ông vua già Huyền Tông lụ khụ trở về, nhưng nhà Ðường bắt đầu xuống dốc từ đấy. Mối hận tình ở Mã Ngôi Pha được lưu truyền mãi và gợi hứng cho rất nhiều thi nhân về sau. Trong số này, trác tuyệt nhất có Bạch Cư Dị và bài Trường Hận Ca, bài trường thi 118 câu, mỗi câu lại vàng ngọc tuôn trào như lệ. Nhưng không hiểu sao, các bậc tu minh nam tử tài trí ở đời, cứ có chuyện là đổ lỗi cho khách quần hồng? Ða mang, hiếu sắc và mê muội trong đường tình ái thì hiếm có ai bằng Huyền Tông, nào có phải vì nàng họ Dương? Con người đó không gặp Ngọc Hoàn, thì tất cũng sẽ có nàng khác lên thành Quý Phi. Mà mê muội như vậy, ông không nuôi ong tay áo thì cũng dắt cọp vào nhà. Nếu quả thật là yêu Quý Phi còn hơn triều chính và mạng sống của mình, ông tất phải dắt tay nàng cùng bước vào cõi Thiên Thai, theo đúng lẽ mà Bạch Cư Dị đã viết: như chim liền cánh, như cây liền cành. ‘Trẫm có tội với bá tánh vì nghe lời nịnh thần và bỏ bê triều chính. Trẫm cũng coi Quý Phi là tri kỷ trong đời. Nên sẽ cùng nàng dừng chân tại đây. Tội là ở Trẫm, Mã Ngôi Pha sẽ là nơi mai táng mối tình của Trẫm với nàng.” Dám nói vậy thì trong đám tòng vong của triều đình ai dám bắt ông chết? Mà nếu có chết thì chẳng là xứng đáng sao! Xứng đáng với trọng tội hôn ám của mình, và nhất là xứng đáng với mối tình cùng nàng Ngọc Hoàn. Thời đó, ít người dám coi ngai vàng và mạng sống như cỏ rác và tình yêu mới là tôn quý trên đời. Ba ngàn cung tần mỹ nữ khiến cho ông có quyền chọn nên chỉ thiết tha với tình yêu đến ngần đó thôi. Vì vậy, Dương Quý Phi thành người đàn bà có tội. Công lý và chân lý của đàn ông vì vậy cũng chỉ có vậy thôi. Nhưng, may là chúng ta còn có Bạch Cư Di. Ông sinh ra khi Huyền Tông đã mất đuợc gần 10 năm, làm quan được hơn mười năm thì chán nản xin về trí sĩ. Những bài thơ u uẩn và nổi tiếng nhất của ông như “Tỳ bà hành” hay “Trường hận ca” có lẽ được viết trong giai đoạn thứ nhì của cuộc đời: cực hay về từ điệu và ngôn ngữ mà cũng cực buồn về ý thơ, về tư tưởng. Bài Trường hận ca của ông là tuyệt tác mà lại không phổ biến trong chúng ta bằng Tỳ bà hành. Phần đầu bài thơ tả sắc đẹp và trí tuệ của Ngọc Hoàn. Không có trí tuệ thì làm sao vuợt qua ba ngàn yểu điệu để ngự trị trong tim của Huyền Tông? Phần thứ hai, rất đột ngột, kể về sự biến An Lộc Sơn và cuộc chạy loạn dẫn đến Mã Ngôi Pha. Phần thứ ba bắt đầu tách khỏi lịch sử để nói về nỗi ân hận khôn nguôi của Huyền Tông khi trở về kinh đô Trường An. Lúc đó, ông sống thật, với mối tình đã chết. Phần thứ tư, Bạch Cư Dị khai thác đến cùng óc thần bí đời Ðường để nói về chuyện một đạo sĩ được sai đi vào núi tiên và tìm gặp được Dương Quý Phi. Phần cuối, nhà thơ tả nỗi xót xa của nàng Ngọc Hoàn về thảm kịch tình yêu và nhờ đạo sĩ trao lại cho nhà vua nửa chiếc thoa vàng với lời thề nguyện thủy chung: trên trời thì nguyện làm đôi chim liền cánh, dưới đất nguyện làm hai cây ghép cành. “Liền cánh chim tung hoành trời biển, “Cây liền cành quyến luyến trần gian.” Lời dịch đó là của ông bạn Trịnh Ðình Thắng, một người yêu Thơ Ðường và cứ phàn nàn mãi là ít ai dịch bài Trường hận ca. Bản của Tản Ðà, cũng dịch theo thể song thất lục bát là “Xin kết nguyện chim trời liền cánh “Xin làm cây cành nhánh liền nhau.” Có lẽ, Nguyễn Du của chúng ta cũng cảm nỗi niềm đắng cay của Dương Quý Phi. Tố Như dùng ngay ý thơ Bạch Cư Dị trong Trường hận ca cho Thúy Kiều... nói thách, nói hờn với Kim Trọng: “Trong khi chắp cánh liền cành “Mà lòng rẻ rúng đã dành một bên.” Không rẻ rúng sao mà sau 18 năm mặn nồng, thì khi hữu sự Hoàng thượng lại tặng thiếp chiếc khăn thắt cổ, để di hận tới thiên cổ... Ông vua này xét ra cũng thường, chỉ hay ở những giấc mơ của ông cho đời sau được vui rầm tháng Tám với điệu vũ nghê thường ông nói là mơ thấy trên cung Quảng, hoặc được tê tái với Trường hận ca, vào một đêm thất tịch của Ngưu Lang và Chức Nữ. RE: Lục Sơn Thanh Khê - LýMạcSầu - 2023-07-23 Sau này chị đọc mấy bài văn lại bị ám ảnh vì nghe tả lại các bà vợ Vua đều rất mũm mĩm, không biết thời đó đẹp chim sa cá lặn là như thế nào RE: Lục Sơn Thanh Khê - Lục Tuyết Kỳ - 2023-07-23 (2023-07-23, 09:25 PM)LýMạcSầu Wrote: Sau này chị đọc mấy bài văn lại bị ám ảnh vì nghe tả lại các bà vợ Vua đều rất mũm mĩm, không biết thời đó đẹp chim sa cá lặn là như thế nào Dạ em cũng thắc mắc giống chị. Em đọc ở đâu đó quên rồi là mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành làm cha con Lý Thế Dân và Lý Trị điên đảo Võ Tắc Thiên có mặt vuông trán rộng, béo phục phịch, đôi mắt phụng dài... chứ đâu có mảnh mai liễu yếu đào tơ như mình thấy trên film. RE: Lục Sơn Thanh Khê - RungHoang - 2023-07-24 (2023-07-23, 10:40 PM)Lục Tuyết Kỳ Wrote: Dạ em cũng thắc mắc giống chị. Cở TK đi vào ngày xưa thì bảo đảm sách vở nào cũng ghi lại là nghiêng thành đỗ nước RE: Lục Sơn Thanh Khê - Lục Tuyết Kỳ - 2023-07-24 (2023-07-24, 08:58 AM)RungHoang Wrote: Cở TK đi vào ngày xưa thì bảo đảm sách vở nào cũng ghi lại là nghiêng thành đỗ nước BN ghi nhầm rồi kìa, là nghiêng thùng đổ nước. RE: Lục Sơn Thanh Khê - LýMạcSầu - 2023-07-24 (2023-07-23, 10:40 PM)Lục Tuyết Kỳ Wrote: Dạ em cũng thắc mắc giống chị. haha, mỗi thời có cái nhìn về sắc đẹp khác quá xá. Giờ chắc Kỳ bắt đầu bận rộn với bà rồi. Xin Chúa và Mẹ Maria ban muôn ơn lành cho Kỳ và gia đình. RE: Lục Sơn Thanh Khê - JayM - 2023-07-24 (2023-07-06, 11:22 AM)Lục Tuyết Kỳ Wrote: Hôm trước tôi đã chia sẻ một tí những gì đã học hỏi được từ bố chồng tôi với Jay về Singapore và Vietnam, đã định viết bài dài hơn nhưng bệnh làm biếng kg có hứng viết. Cám ơn Kỳ. Nhìn nước người thì thấy thương cho đất nước Việt Nam thêm. |