Posts: 7,218
Threads: 277
Likes Received:
0 in 0 posts
Likes Given: 0
Joined: Jan 2018
Reputation:
218
(2018-06-18, 02:54 PM)Phương Vy Wrote: Phương Vy thích mây và thích màu hồng. Bạn Mây Hồng chọn nick này nên Phương Vy nói "dễ cưng" là thế.
Có bài hát tựa đề Mây Hồng à? Để Phương Vy đi tìm về nghe! Cảm ơn Mây Hồng đã giới thiệu bài hát.
Có bài "Trời ươm nắng, cho mây hồng"
https://vi-vn.facebook.com/notes/nh%E1%B...995569045/
nguyên bài viết đây:
Cảm nhận về Mưa Hồng - Trịnh Công Sơn
22 Tháng 5 2011 lúc 12:37[url=https://vi-vn.facebook.com/notes/nh%E1%BA%A1c-tr%E1%BB%8Bnh-c%C3%B4ng-s%C6%A1n/c%E1%BA%A3m-nh%E1%BA%ADn-v%E1%BB%81-m%C6%B0a-h%E1%BB%93ng-tr%E1%BB%8Bnh-c%C3%B4ng-s%C6%A1n/211322995569045/#][/url]
Cảm nhận về Mưa Hồng - Trịnh Công Sơn
Trời ươm nắng cho mây hồng
Mây qua mau em nghiêng sầu
Còn mưa xuống như hôm nào em đến thăm
Mây âm thầm mang gió lên
Người ngồi đó trông mưa nguồn
Ôi yêu thương nghe đã buồn
Ngoài kia lá như vẫn xanh
Ngoài sông vắng nước dâng lên hồn muôn trùng
Nay em đã khóc chiều mưa đỉnh cao
Còn gì nữa đâu sương mù đã lâu
Em đi về cầu mưa ướt áo
Đường phượng bay mù không lối vào
Hàng cây lá xanh gần với nhau
Người ngồi xuống mây ngang đầu
Mong em qua, bao nhiêu chiều
Vòng tay đã xanh xao nhiều
Ôi tháng năm gót chân mòn trên phiếm du
Người ngồi xuống xin mưa đầy
Trên hai tay cơn đau dài
Người nằm xuống nghe tiếng ru
Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ
-------------------------------
Nếu nghe một bản nhạc Trịnh như "Mưa hồng" ở góc quán cà phê nào đó vào buổi chiều mưa, ắt hẳn không ai lại không thấy mình chìm vào trong tâm trạng u uẩn. Và đôi khi tâm trạng lại dẫn dắt con người ta vào tiềm thức của kỷ niệm…
Lang thang cả chiều dài đất nước vẫn không kiếm tìm được một nơi trốn tránh hình bóng xưa cũ. Có lẽ, đi đâu thì vẫn phải nhớ đến, sang mùa nào cũng vẫn một tình cảm đó dành tặng cho nơi ấy, người ấy.
Trời ươm nắng cho mây hồng
Mây qua mau em nghiêng sầu
Còn mưa xuống như hôm nào em đến thăm
Mây âm thầm mang gió lên
Người ngồi đó trông mưa nguồn
Ôi yêu thương nghe đã buồn
Ngoài kia lá như vẫn xanh
Ngoài sông vắng nước dâng lên hồn muôn trùng
Góc phố dịu dàng trong cái xiên trời nắng hắt lên từng bước chân tan trường. Bóng trắng phấp phới bay những tà áo dài gợi nhớ về tiềm thức xa xôi. Nơi ấy con đường thành bạn với đôi chân buồn mỗi chiều lang thang. Giờ lại bồi hồi mong tìm thấy cái nhìn thân quen, cũng lại mong ấy chỉ là phút nhầm lẫn mà thôi. Tuổi mười tám đôi mươi ở đâu cũng duyên thầm nụ cười, lúng liếng ánh mắt hay dẫu chỉ là bước đi hồn nhiên. Con đường này rồi cũng sẽ lại vẽ lên bóng dáng người em gái áo dài trắng thướt tha buổi tan trường…
Trịnh Công Sơn...
Nay em đã khóc chiều mưa đỉnh cao
Còn gì nữa đâu sương mù đã lâu
Em đi về cầu mưa ướt áo
Đường phượng bay mù không lối vào
Hàng cây lá xanh gần với nhau
Một thời xứ hoa đào bảng lảng những chiều sương giăng, gợn lăn tăn bên hồ Than Thở đôi bóng tình nhân sóng bước. Trong làn hơi nước ấy thi thoảng đưa chút hương dịu nhẹ tóc ai, thi thoảng vương lên cỏ hương chút nhớ thương. Đi bên người mà tựa như mình đang phiêu diêu ở chốn nào đó. Giờ chỉ một mình dưới lất phất hơi nước nơi chân cầu lượn quanh con thác chỉ mình một người lặng lẽ nhớ.. Những lời thủ thỉ đó vẫn còn bên tai mà người em gái ấy không còn sánh bước bên cạnh. Đâu đấy trên cao mây đã phủ màu tím nhớ nhung…
Người ngồi xuống mây ngang đầu
Mong em qua, bao nhiêu chiều
Vòng tay đã xanh xao nhiều
Ôi tháng năm gót chân mòn trên phiếm du
Người ngồi xuống xin mưa đầy
Trên hai tay cơn đau dài
Người nằm xuống nghe tiếng ru
Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ
Lặng lẽ Lang-biang vẫn xanh mướt đồi cây xòa bóng những con đường cô quạnh. Ngồi một mình trong chiều dần buông xứ mộng mơ mà nghe tiếng vó ngựa khua lộc cộc còn nỗi buồn nào cô đọng hơn nơi đây. Còn đâu hơn đây điệu hoang sơ giữa núi rừng điệp trùng vi vút những đồi thông buồn đến nao lòng. Có phải cứ lẩn trốn lại càng thấy mình bất lực khi bị buộc giữ bằng chính tâm hồn. Giữa thinh không chỉ vang lên một nhịp buồn tưởng như vô tận. "Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ"...
"Mưa hồng" đưa tâm hồn người nghe vào một câu chuyện bất tận mà bất cứ ai cũng có thể cảm nhận được chút buồn mơn man trong từng giai điệu. Có những lúc là niềm vui kỷ niệm, khi lại thấy man mác cảm xúc vây quanh mình. Nhạc sỹ Trịnh Công Sơn đã thổi vào "Mưa hồng" một sức sống bền lâu mang đến cho bao lớp người nghe tâm trạng bâng khuâng và chút lặng yên mà nghĩ suy. Và hãy thử lần nào đó chìm lắng trong giai điệu của "Mưa hồng" một chiều trên cao nguyên Lang-biang, nơi câu chuyện được kể bằng ký ức...
(2018-06-18, 01:27 PM)Phương Vy Wrote: Chị Hoa Sa Mạc!
hihihi chị, ăn chay nếu chị ăn không đúng thì sẽ dễ bị xỉu (giống em)
chị cũng có bị xỉu 1-2 lần, nhưng là vì lý do khác
Hội Trưởng Hội Ham ăn mà xỉu vì thiếu ăn thấy nó sao sao đó
APPROACH LOVE AND COOKING WITH RECKLESS ABANDON ~ DALAI LAMA
Posts: 4,117
Threads: 44
Likes Received:
0 in 0 posts
Likes Given: 0
Joined: Mar 2018
Reputation:
136
Bài viết về bài hát Mưa Hồng của Trịnh Công Sơn dễ thương ghê chị ạ.
Còn bài hát Mây Hồng tác giả là Từ Công Phụng, lời của Hà Huyền Chi.
Em mang về mời sis Mây Hồng và cả nhà cùng nghe nhé. Lời bài hát đúng như sis Mây Hồng nói buồn ơi là buồn!
Mây Hồng
Từ Công Phụng, sáng tác 1998
Lời: Hà Huyền Chi
Hát và thể hiện Expressivo
Anh nhớ mãi căn nhà ấy có cánh cửa sổ
Mở vào tim người
Mỗi sáng em thức dậy mây hồng đậu trên môi
Một lần anh tới đó với băn khoăn nỗi chờ
Mắt không rời khung cửa sổ
Vì nhỡ khi em thức giấc tình cờ
Anh đứng đó như tù nghìn năm trước
Nhìn nắng lung linh mơn man trên cành
Cửa vẫn đóng như từ nghìn năm cũ
Và thời gian như ngừng lại buồn tênh
Anh mơ phút gặp lại ngờ như cơn huyễn mộng
Môi tìm môi ngát nụ hoài mong
Tay hối hả từng vòng quấn quít
Như cơn bão hồn nhiên với gió tím mây hồng
Sông rất cạn hai lá đò mắc cạn
Chèo vô duyên nên mệnh số vô duyên
Trăm con nước với thủy triều lai láng
Đã đẩy thuyền trôi tới hai ngã đời
Anh nhớ mãi căn nhà vuông cửa sổ
Trong ngăn riêng của ký ức tình si
Anh tới đó máng hồn mình trên đó
Với mây hông vưà ngủ đậu trên mi ./.
Live in harmony with one another. Romans 12:16