Đơn Phương
#1
Mượn bút mực viết lên ngàn nỗi nhớ
Em hững hờ lạnh nhạt vẩn xa xăm
Lỗi lầm chi em giận dỗi thâm trầm
Anh tan nát giửa trời đông tuyết lạnh
 
Căn gác vắng chơi vơi trong hiu quạnh
Em lạnh lùng xa cách với tình anh
Trao về em là cả tấm chân thành
Yêu em mãi khắc sâu và tuyệt đối
 
Đời cô độc dù tình không gian dối
Chút duyên thừa anh chấp nhận thương đau
Giọt đắng tràn trỗi dậy nỗi niềm đau
Đêm não nuột nén sầu trong khói thuốc .



DH
Reply
#2
Nhìn làn khói mỏng buông lơi
Bút viết nữa lời ngẫm nghĩ lại thôi
Cuộc đời cứ thế nổi trôi
Yêu ly khổ biệt hận đời buồn tanh

Rồi đây lẻ bước độc hành
Khóc tình dang dở trời dành riêng ta
Ngoài kia vàng vọt trăng ngà
Lá vàng xào xạc lòng ta bùi ngùi .


DH
Reply
#3
Gió lay chuyển nhẹ lá vàng rơi
Cất bước lang thang dạ rã rời
Vệt khói lam chiều u ảm đạm
mặt hồ phẳng lặng sóng buông lơi
 
Chỉ bỡi đơn phương tình giấu kín
Mượn thơ gởi gém nổi lòng ta
Thu qua đông tới đời phiêu bạt
Cách trở non ngàn chẳng lẻ ra ?


DH
Reply