Posts: 6,537
Threads: 103
Likes Received: 3,657 in 1,859 posts
Likes Given: 2,407
Joined: Jun 2020
Reputation:
172
Anh nhà tôi và anh hai có việc nên phải bay tới Vegas trước, tôi làm tài xế chở cô tôi và mấy đứa nhỏ, vừa men theo những cung đường núi và sa mạc California mùa hè nắng cháy da. Cái kiểu nắng mà đủ để hong khô cả ký ức và rang vàng cả một mâm hạt dưa ngay trên mui xe.
Trên đường đi, tôi mở nhạc cho cô nghe. gout nhạc của cô giống hệt mẹ tôi, có lẽ vì cùng một thời với nhau. Mẹ tôi là hoa khôi Gia Long, còn cô thì được ông bà nội cho vào Marie Curie. Chúng tôi vừa trò chuyện vừa cười, nhắc về thời xưa, về mẹ, về âm nhạc và những “cây si” của tà áo dài trắng phấp phới dưới tán hoa phượng trên phố Sài Gòn.
Vô tình playlist của tôi vang lên “Phải chi em đừng có chồng…”, bài tình ca Tương Tư của Mặc Thế Nhân. Cô khen giọng hát ấm áp, tôi đùa, “Ông sư huynh này của con có biệt danh là "0 tên", chuyên gia hát nhạc thất tình, nghe xong ai cũng muốn đập đầu vô gối thổn thức.”
Tiếng cười vang cả xe, nhưng rồi khi giai điệu chậm rãi trôi qua, không khí trong xe bỗng lắng xuống. Bài hát giống như một cơn gió mát bất chợt giữa sa mạc, khẽ lay dậy những nỗi buồn tưởng đã hóa thành cát bụi. Có những cảm xúc ngỡ đã ngủ yên, chỉ cần một khúc nhạc cũng đủ trỗi dậy, vẫn nguyên vẹn như ngày xưa.
Thật kg ngờ, vừa đó thôi mà mới đây lại nghe tin nhạc sĩ Mặc Thế Nhân đã tạ thế. Đời người cũng như chuyến xe qua sa mạc, có đoạn đường dài hun hút, có khúc ngắn ngủi, có khi gập ghềnh, có khi thẳng tắp, nhưng tất cả rồi cũng trôi qua kg thể níu. Người nhạc sĩ ấy đã rời sân khấu, nhưng giai điệu của ông vẫn ở lại, len lỏi trên từng cung đường ký ức của người nghe. Giống như trong cái nắng chói chang của cuộc sống, mình vẫn bất ngờ bắt gặp một bóng mây lãng đãng, một tiếng hát quen, và nhận ra có những thứ dù con người đã đi xa thì vẫn ở lại thật lâu trong lòng người khác.
Rest In Peace!
Em Về Với Người
Mặc Thế Nhân
Em về với người hết rồi câu chăn gối
Hẹn ước trọn đôi bây chừ riêng một mình tôi
Mơ nhiều ước nhiều để rồi như mây khói
Tình đã vời xa xa vời tiếc thương cũng rồi.
Ôi xa cách từ đây đớn đau đau đớn nào ai hay
Xin miễn sao đời em được vui với duyên tình ai
Anh không trách gì đâu có chăng anh trách đời riêng anh, không giữ em dài lâu để em lỡ duyên tình đầu.
Em về với người đã vội quên hay nhớ
Ngày đó còn nhau ái từng mơ mộng ngàn sâu
Bây giờ hết rồi em về vui bên nớ
Người đó và tôi chung trời cách nhau mấy đời..!
Tương Tư 4
Mặc Thế Nhân
https://app.box.com/s/6t66frsbg7k7mnik08fs5aailowidq7z
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,537
Threads: 103
Likes Received: 3,657 in 1,859 posts
Likes Given: 2,407
Joined: Jun 2020
Reputation:
172
Chiếc SUV chở cả nhà vòng theo cung đường quanh co uốn lượn, càng lên cao cảnh càng đẹp như tranh thủy mặc. Bên trái là vách đá dựng đứng, bên phải là vực sâu hun hút, mây trắng lững lờ trôi ngang tầm mắt như chỉ cần đưa tay ra là chạm được. Tôi thả hồn ngắm cảnh, lòng nhẹ tênh giữa thiên nhiên kỳ vĩ.
Chàng thì kg sợ đường đèo, chẳng ngán những vòng cong gắt mà chỉ e tôi bị say xe. Cứ vài phút lại check xem tôi có bị chóng mặt ù tai kg – giọng dịu dàng, ánh mắt quan tâm, lái xe mà như đang giữ trọn tim vợ trong từng khúc cua.
Tôi đang miên man lâng lâng tận hưởng trọn vẹn cái cảm giác được hoàng thượng cưng chìu – một tay cầm lái, một tay ôm hết vợ con trong tim – thì… Anh hai tôi, ông thần gác cổng quá khứ, nhẹ nhàng buông một câu, "Your wife raced on this road."
Trên đèo mây phủ như tranh
Người xưa chợt hiện qua vành bánh xe
Viên đá từ đâu rơi tõm xuống mặt hồ đang yên ả. Không khí trong xe im phăng phắc, thời gian tưởng chừng ngừng lại vài giây. Chàng đang ôm cua vòng cong mà hình như khựng lại một nhịp, tay siết mạnh steering wheel hơn một chút rồi quay sang anh hai, gằn giọng hỏi, "You survived that without a heart attack?"
Anh hai tôi nhún vai, từ tốn nhả một chữ, "Almost." Ý như ai sống sót rồi sẽ hiểu. 😆
Còn tôi? Ngồi ghế sau vô cùng đoan trang, cắn một miếng lê ướp lạnh mát rượi cổ họng, mắt vẫn hướng ra mây trắng, thở nhẹ:
"We weren’t racing. We were drifting."
Hồi đó còn trẻ, còn ngông, còn… máu. 😎
Chiếc Civic độ full body kit, lowered suspension, custom exhaust, cold air intake, 17-inch chrome rims. Engine roared, exhaust screamed, rear tires danced through every turn like they had wings. Drifting kg ABS, kg traction control, chỉ có steering wheel, handbrake, gan bằng thép và một trái tim lỳ như đá.
Còn bây giờ tôi ngồi ghế sau của chiếc luxury SUV ăn lê, được chồng check từng nhịp tim xem có chóng mặt kg. Thỉnh thoảng nhìn khúc cong đẹp quá, lòng vẫn... hơi nhớ cái cảm giác đuôi xe trượt ngang nhẹ một cái, nghe tiếng bánh rít lên, nhả bung khói lẫn bụi đường phía sau...
Người cầm lái thảnh thơi qua khúc hiểm
Kẻ ngồi sau bị lật tung cả thanh xuân.
Nghe bài này, nhớ về kỷ niệm của thanh xuân đầy chiến tích. 🤭
LK Nữ Ca - Kỷ Niệm, Tuổi Ngọc, Tuổi Mộng Mơ, Tuổi Thần Tiên
Phạm Duy
Verse 1
Cho tôi lại ngày nào
Trăng lên bằng ngọn cau
Me tôi ngồi khâu áo
Bên cây đèn dầu hao
Cha tôi ngồi xem báo
Phố xá vắng hiu hiu
Trong đêm mùa khô ráo
Tôi nghe tiếng còi tàu
Cho đi lại từ đầu
Chưa đi vội về sau
Hmm-hmm-hmm-hmm-hmm
Hmm-hmm-hmm-hmm-hmm
Verse 2:
Em ước mơ mơ gì tuổi mười hai tuổi mười ba
Em ước mơ em là em được là tiên nữ
Ban phép tiên cho hoa biết nói cả tiếng người
Ban phép tiên cho người chắp cánh bay giữa trời
Thật đẹp thay, thật đẹp thay giấc mơ hoa
Thật đẹp thay, thật đẹp thay giấc mơ hoa
Verse 3
Em ước mơ mơ gì tuổi mười ba tuổi mười bốn
Em ước mơ mang hồn em mang hồn thi sĩ
Theo gió mưa em đi hát xây mộng cho người
Trên cánh thơ tuyệt vời hát yên vui cõi đời
Thật đẹp thay, thật đẹp thay giấc mơ hoa
Thật đẹp thay, thật đẹp thay giấc mơ hoa
Verse 4
Xin cho em, một chiếc áo dài
Cho em đi, mùa xuân tới rồi
Mặc vào người rồi ra
Ngồi lạy chào mẹ cha
Hàng lụa là thơm dáng tiểu thơ
Xin cho em, một chiếc áo mầu
Cho em đi nhẹ trong nắng chiều
Một chiều nhiều người theo
Ở ngoài đường, trên phố
Và lòng người như áo phất phơ
Xin cho em một chiếc áo như mây hồng
Xin cho em một chiếc áo như mây hồng
Xin cho em một chiếc áo như mây hồng
Xin cho em một chiếc áo như mây hồng
Verse 5
Tuổi thần tiên nép trong tay mẹ hiền
Một dòng sữa thơm xa xưa còn truyền
Tuổi thần tiên đến khi em vừa lớn
Áo ngắn đi dần, may áo mới luôn
Tuổi thần tiên lắng nghe cha ngọt ngào
Giọng trầm hát câu ca dao dạt dào
Tuổi thần tiên có thêm anh chị yêu
Có thêm ông bà tóc trắng da nheo
Đường ngôi rẽ tóc xanh tóc chưa dài
Guốc đây rồi còn thêm giày mới
Đường ra ngõ thấy xa tít chân trời
Viên kẹo đường ngậm hoài chẳng tan
Khi vừa về đẹp tuổi thần tiên
Cho tôi lại từ đầu
Chưa đi vội về sau...
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,537
Threads: 103
Likes Received: 3,657 in 1,859 posts
Likes Given: 2,407
Joined: Jun 2020
Reputation:
172
Khi còn bé, mẹ tôi cho học đàn tranh. Học thì ít, mà bứt đứt dây thì nhiều. Nhưng có lẽ nhờ những ngày đó, âm thanh ngũ cung của đàn tranh, đàn bầu, tiếng sáo… vẫn như sợi khói mỏng quẩn quanh trong tiềm thức, kg tan đi hẳn.
Lớn lên, thỉnh thoảng tôi lại mò mẫm gảy thử. Tiếng đàn kg hẳn là âm thanh, mà là chiếc cầu nhỏ dẫn tôi trở về những ngày ngồi xếp bằng bên khung cửa, gió thổi tóc rối, tay run run trên dây.
Ngồi chơi với cô, cô hỏi, “Lúc nhỏ học đàn tranh, giờ còn nhớ kg hay chỉ chơi piano thôi?”
Tôi chỉ cười.
Anh hai đi vào phòng ngủ cũ của tôi ngày xưa, lôi ra cái hộp đàn phủ bụi nhiều năm. Cây đàn tranh ấy, lúc tôi mới sang Mỹ, cô đã lặng lẽ gói trong lớp vải mềm, nhờ người quen mang theo chuyến bay dài nửa vòng trái đất.
“Cho con bé, để nó còn nhớ quê mình,” cô nói đơn giản vậy thôi. Nhưng tôi biết, cái hộp gỗ nâu sậm ấy là nơi cô cất cả một mùa bé thơ đã khép. Có lẽ cô muốn giữ cho tôi một sợi dây mỏng nối về cội nguồn, thứ tiếng nói kg lời của quê hương, của mẹ, của những năm tháng trong veo chưa kịp xa.
Trong những chương trình của PBN, tiếng đàn bầu luôn là một trong những đoạn tôi yêu thích nhất từ những ngày còn bé xíu ngồi xem cùng mẹ. Có điều gì đó rất riêng, rất u hoài trong âm thanh của dây đơn ấy, cả tâm hồn dân tộc được gói ghém trong một tiếng rung nhẹ. Mỗi lần phần nhạc dạo cất lên, tim tôi lại chùng xuống, như được kéo ngược về một nơi xa xăm, một miền ký ức chỉ có gió, khói lam chiều, và giọng ru của mẹ.
Tôi nhớ người nghệ sĩ có mái tóc dài lãng tử, ngồi lặng lẽ bên dàn nhạc, tay nghiêng nghiêng kéo cần đàn bầu. Bên cạnh là tiếng đàn tranh, đàn tỳ bà, sáo trúc hòa quyện trong ánh đèn sân khấu. Tiếng đàn ngân lên như kéo theo cả hồn Việt qua từng note, từng ký âm. Một mảnh quê hương hiện về. Một nỗi buồn đẹp, nhẹ như sương, thấm vào lòng người xa xứ từ lúc nào kg hay. Mình nhỏ xíu ngồi bên mẹ mà lòng tự nhiên nghẹn ngào, kg hiểu sao nước mắt cứ chực tuôn.
Với tôi, đó kg chỉ là âm nhạc. Đó là một phần căn cước. Âm hưởng ngũ cung ấy như dòng máu chảy ngầm trong người, lâu lâu được đánh thức qua một tiết mục, một giai điệu, hay một cây đàn tranh cũ cô tôi gửi từ VN sang.
Vậy mà hôm nay, vẫn là tiếng đàn ấy, giờ chỉ còn lại trong băng đĩa cũ, trên YouTube, và trong những buổi chiều tôi ngồi gảy nghịch móng.
Người đã rẽ một khúc đời, mang theo tiếng đàn về miền miên viễn
Còn lại âm thanh lặng như làn gió cũ thổi nhẹ ngang qua tim.
Mong ông an nghỉ. Rest In Peace.
L
Một giai điệu của tuổi thơ, gảy một khúc hoài niệm cho cô nghe mà anh hai tôi bảo tôi bứt dây ra được có vậy thôi.
https://app.box.com/s/cnfnyr8l1gsvo50w6f6l4e8z4acf6fk9
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 4,808
Threads: 154
Likes Received: 2,468 in 993 posts
Likes Given: 584
Joined: Nov 2021
Reputation:
55
(2025-08-24, 06:40 PM)Lục Tuyết Kỳ Wrote: Trong những chương trình của PBN, tiếng đàn bầu luôn là một trong những đoạn tôi yêu thích nhất từ những ngày còn bé xíu ngồi xem cùng mẹ. Có điều gì đó rất riêng, rất u hoài trong âm thanh của dây đơn ấy, cả tâm hồn dân tộc được gói ghém trong một tiếng rung nhẹ. Mỗi lần phần nhạc dạo cất lên, tim tôi lại chùng xuống, như được kéo ngược về một nơi xa xăm, một miền ký ức chỉ có gió, khói lam chiều, và giọng ru của mẹ.
5 rất sợ nghe tiếng đờn bầu. Có một dạo Thuý Nga Paris vớt được ông này làm một dọc dài các bài hoà âm phối khí, bài nào cũng có độc huyền cầm riết 5 bị ác cảm luôn. Mua dĩa về xem, tới bài nào có tiếng đàn bầu là bấm lướt nhanh luôn.
Posts: 6,537
Threads: 103
Likes Received: 3,657 in 1,859 posts
Likes Given: 2,407
Joined: Jun 2020
Reputation:
172
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,537
Threads: 103
Likes Received: 3,657 in 1,859 posts
Likes Given: 2,407
Joined: Jun 2020
Reputation:
172
Bài này AI hát nhưng sáng tác rất hay từ ca từ đến giai điệu, đánh trúng tim dân mê rock. Tôi để repeat vì thích, chàng nghe chàng bảo hay. 😍
Ước gì ngũ ca hay sư huynh cover, chắc chắn sẽ hay hơn AI hát.
Tìm được version người hát, cũng OK, chưa đủ cái day dứt bứt tóc của rock.
Vạn Lý Sầu
Sáng tác: Quang of Tro-Music
Vạn lý phong sương vạn lý sầu
Tìm người trí kỷ biết tìm đâu
Tìm đâu cho thấy người yêu dấu
Chỉ thấy cô đơn một nỗi sầu ( ừ ơ )
Ta đã bước qua trăm ngả đường
Gió cuốn mây trôi cho đời vương
Phía sau là tháng năm tàn úa
Phía trước chỉ những đoạn vô thường
Chén rượu cay chẳng ai cùng cạn
Câu thơ buồn chẳng ai cùng nghe
Lữ khách buông đời trên phím đá
Chỉ có trời - cũng hoá lặng im
Vạn lý Phong sương vạn lý sầu
Tìm người chỉ kỷ biết tìm đâu
Tìm đâu cho thấy người yêu dấu
Chỉ thấy cô đơn một nỗi sầu
Năm tháng trôi như gió bên hiên
Ký ức rơi từng giọt ưu phiền
Có ai đợi ở nơi xa vắng
Hay chỉ mình ta giữa nhân duyên
Áo phong trần chưa lần gọt sạch
Tình cũng chưa một lần trọn vẹn
Người thương xưa - giờ như mộng lạnh
Chạm vào - chỉ thấy tim đâu thêm
Ơ..à.. ơi người đâu rồi
Ơ..hờ..hơ còn ai gọi
Chỉ còn ta - giữa đất trời ..... Với một nỗi sầu thôi
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,537
Threads: 103
Likes Received: 3,657 in 1,859 posts
Likes Given: 2,407
Joined: Jun 2020
Reputation:
172
Tác giả của "Bài Thánh Ca Buồn" đã về với Chúa.
RIP 🙏
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,537
Threads: 103
Likes Received: 3,657 in 1,859 posts
Likes Given: 2,407
Joined: Jun 2020
Reputation:
172
Hôm nọ anh bạn này làm một khúc rồi hỏi ý kiến, sáng nay ảnh nhắn “xong rồi, đã nghe chưa?”. Giờ mới nghe cũng chưa muộn. 😅
My feeback before the song was completed -
“Giai điệu trôi chậm như những giọt mưa đầu mùa khẽ chạm lên mặt đất, rơi xuống từng khoảng ký ức đã phủ bụi thời gian. Trong từng nốt nhạc là một nỗi buồn dịu dàng, man mác mà kg thể gọi tên, có chút ngập ngừng giữa quên và kg nỡ quên, như thể trái tim vẫn khẽ giữ lại điều gì đó dù lý trí đã nhiều lần muốn buông. Âm thanh nhẹ như sương, len vào từng góc lặng của tâm hồn, khiến mình chỉ muốn ngồi yên bên khung cửa, lặng ngắm mưa và ly cafe còn ấm trên tay, để mặc tâm trí trôi đi theo dòng cảm xúc. Một bài hát kg cố làm người ta khóc hay vui, mà chỉ đơn giản là chạm vào tim rồi để nó rung lên thật khẽ, như hơi thở của buổi sáng mùa thu. ❤️”
Cánh hoa rơi, thời gian như gió cuốn
Ta sợ mai này… chẳng còn thấy xuân.
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Posts: 6,537
Threads: 103
Likes Received: 3,657 in 1,859 posts
Likes Given: 2,407
Joined: Jun 2020
Reputation:
172
Mùa thu mà anh chàng cứ mơ tới mùa xuân.
Giai điệu và giọng hát nhẹ như gió lướt qua mặt sông, khẽ chạm vào lòng rồi tan ra trong khí trời lành lạnh. Mỗi note nhạc như giọt nắng mỏng của chiều tà rơi qua tán lá, đáp lên khung cửa thật dịu dàng. Có gì đó rất yên, rất trong… như thể thời gian cũng chậm lại để lắng nghe, chỉ còn lại hơi thở, giọt nắng chiều, và một chút bình yên len lỏi giữa hoàng hôn London. ❤
Nhìn anh đi... một lần thôi nhé
Đừng để xuân trôi trong âm thầm
Vì tình yêu chẳng bao giờ chết
Người yêu ơi... hoá bóng hình trong tim...
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
|