Người về qua cõi phù vân ... Nghiêng vai trút gánh phong trần bỏ đi...

Chuyện thương tâm của bốn em họ Nguyễn ở Pennsylvania
#1
Chuyện thương tâm của bốn em họ Nguyễn ở Pennsylvania

December 5, 2018
[Image: thumbnail?appId=YMailNorrin&downloadWhen...true&pid=2]
Từ trái, Jessica, 13, Jonathan, 14, Jesse, 12, và Joseph, ngời anh lớn, 22 tuổi. (Hình: Joseph Nguyễn cung cấp)
Đằng-Giao/Người Việt

QUAKERTOWN, Pennsylvania (NV) – Mới 22 tuổi, đang là sinh viên ngành quản trị kinh doanh năm cuối tại Đại Học Temple University ở Philadelphia, Joseph Nguyễn bỗng trở thành người chủ gia đình, phải chăm lo cho ba đứa em ở Pennsylvania, trong đó đứa út chỉ mới 12 tuổi.

Câu chuyện thương tâm của bốn anh em họ Nguyễn này bắt đầu hồi Tháng Tám năm nay.

Vì ông ngoại bị bệnh nặng, nên ba của Joseph là ông Nguyễn Xuân Nghị, cư dân Quakertown, Pennsylvania, đưa mẹ và ba người em của Joseph về Việt Nam thăm. Joseph bận việc học ở trường nên không theo về.

Theo lời kể lại, từ phi trường về đến khách sạn ở Nha Trang lúc 5 giờ chiều, ba mẹ cùng các em của Joseph đi ăn. Sau đó, trở về phòng, khoảng 8 giờ tối, ông Nghị kêu mệt rồi đi nằm. Trong khi đó, mẹ của Joseph, bà Nguyễn Thị Thúy Vy, phải quay lại phi trường làm thủ tục tìm hành lý thất lạc.

Sau đó bà Vy trở về khách sạn và ngủ cạnh chồng mà không biết cuộc đời bà sẽ hoàn toàn thay đổi từ đấy.

Hai giờ sáng, bà Vy thức dậy uống nước. Thấy chồng nằm sấp thay vì nằm ngửa như thói quen, bà lay chồng nhưng ông không trả lời. Tay chân ông lạnh và cứng ngắt.

Sợ quá, bà lật ngửa ông lên thì mới hay ông tắt thở từ lâu.
Bác sĩ cho biết ông Nghi bị tai biến mạch máu não.

Ông Nghi qua đời sau khi đến Việt Nam chỉ vài giờ, chưa kịp thăm bố vợ. Khi mất, ông chỉ 57 tuổi.
Đang ở Mỹ, Joseph nhận được được điện thoại của đứa em, báo tin “Ba không chịu thức dậy”.

“Mới đầu, con không hiểu gì hết vì nó vừa nói, vừa khóc. Tới khi hiểu, con không biết nghĩ gì. Mới gặp ba đây mà bây giờ ba chết rồi. Tội má con quá!” Joseph nói. “Lúc đó là Tháng Tám.”


[Image: thumbnail?appId=YMailNorrin&downloadWhen...true&pid=3]
Cáo phó anh Nguyễn Xuân Nghị. (Hình: Châu Thanh Trúc cung cấp)

Chỉ có một tiếng thăm cha, bà Vy phải vội vàng bay vô Sài Gòn để làm thủ tục đưa thi hài chồng trở về Pennsylvania theo ý muốn của cha mẹ ông, hiện sống ở Florida.

Khi ba mất, dù sắp xong bằng Cử Nhân, nhưng Joseph muốn bỏ học để phụ má đi làm kiếm tiền nuôi các em. Tuy nhiên, bà Vy dứt khoát muốn con phải học cho xong.

Joseph cố gắng nói: “Nhà con nghèo. Má con làm nail ở tiệm Inter Nails & Day Spa, ba con quét dọn cho GlaxoSmithKline Pharmaceuticals, một viện bào chế thuốc Tây.”

Em khóc nức nở qua điện thoại “face time” khi nói chuyện với phóng viên Người Việt: “Má nhắc con là ba và má đều muốn con phải có bằng đại học.”

Chôn cất người chồng chung vai sát cánh bên mình suốt 24 năm qua chưa được ba tháng, thì một Chủ Nhật, 4 Tháng Mười Một, chị Vy ho ra máu và thở rất khó khăn.

Joseph đưa mẹ vào nhà thương.

Sáng hôm sau, bà Vy trút hơi thở cuối cùng lúc 5 giờ, cũng vì tim mạch, theo kết luận của bác sĩ.


[Image: thumbnail?appId=YMailNorrin&downloadWhen...true&pid=4]
Cáo phó chị Nguyễn Thị Thúy Vy. (Hình: Câu Thanh Trúc cung cấp)

“Câu nói cuối cùng của má con là, ‘Má sợ vô nhà thương lắm, con ơi,’” Joseph nghẹn ngào.
Mồ côi cả cha lẫn mẹ chỉ trong vòng ba tháng ngắn ngủi, Joseph sững sờ như người mất hồn. Em nói: “Con không biết làm sao mà con đi học lại được, vì bây giờ, trách nhiệm của con là phải lo cho ba đứa em.”

Các em Joseph là Jonathan 14 tuổi, Jessica 13 tuổi, và Jesse chỉ mới 12 tuổi.

Joseph không bao giờ quên được lúc bác sĩ rút ống để mẹ em ra đi. Ba tháng trước, em đột ngột mất cha. Bây giờ, em đột ngột mất mẹ.

Kinh khủng hơn cả lúc phải chứng kiến cảnh mẹ mình trút hơi thởi cuối cùng là lúc Joseph phải ra báo hung tin cho ba đứa em. “Từ lúc ba con mất, mấy em con cứ sợ má con cũng ra đi,” Joseph nói đứt khúc.

Em nghẹn ngào: “Tiếng tụi nó òa khóc làm con không cầm lòng nổi.”
Bốn anh em ôm nhau khóc ngất trong bệnh viện lạnh lẽo.
Từ nay trở đi, bốn đứa trẻ chỉ còn có nhau.


[Image: raw?appid=YMailNorrin&ymreqid=5b28e1ec-d...NePJFcLA02]
Phóng viên Người Việt phỏng vấn Joseph Nguyễn qua Face Time. (Hình: Thiện Lê/Người Việt)

Ngày còn sống, cha mẹ các em vẫn nhắc nhở rằng trên đời này, không gì quan trọng bằng gia đình cả, theo Joseph.

Càng lúc, ý muốn bỏ học để lo cho các em càng cao, nhưng Joseph biết nguyện vọng của cha mẹ là muốn em hoàn tất việc học. “Bởi vậy con đang xin các giáo sư cho con học mùa chót trên ‘internet’ vì con phải ở nhà với mấy em,” Joseph nói. “Nhất là Jessica, vì nó rất gần gũi ba con.”

Bình thường, Joseph ở trọ gần trường để đi học, vì nhà em cách trường quá xa.

Cô Châu Thanh Trúc, chủ tiệm Inter Nails & Day Spa, nơi mẹ của Joseph làm việc trong 10 năm qua, kể: “Từ khi anh Nghị mất, chị Vi sụt ít nhất là 20 pound. Người chị sa sút thấy rõ, nhưng không ai ngờ chị lại ra đi đột ngột như anh ấy. Mới Thứ Bảy chị còn làm ở tiệm mà Chủ Nhật, chị không còn nữa.”
Theo nhận xét của cô Trúc, ba mẹ Joseph là một cặp vợ chồng lý tưởng. “Hai người hết sức thương nhau và hết sức thương con,” cô Trúc nhớ lại.
Cô cho biết bà Vy chỉ làm việc bán thời gian vì chị muốn dành sức để chăm sóc các con.

Cô Trúc kể: “Bất cứ chuyện gì, dù lớn hay nhỏ, chị ấy cũng muốn đích thân lo cho mấy đứa. Tụi nhỏ rất may mắn có chị Vy là mẹ, và hai vợ chồng cũng rất may mắn được có nhau.”

Cô tiếp: “Tôi cứ khuyên Joseph hoài là, ‘Bây giờ con vừa là cha, vừa là mẹ của mấy em. Con phải can đảm mà học xong theo ý cha mẹ để có thể giúp các em nhiều hơn.”

Bà nội Joseph từ Floria bay qua, định giúp các cháu. Nhưng vì ở tuổi ngoài 80, lại không quen lạnh nên bà không giúp được gì nhiều.

Theo lời Joseph, ngày còn sống, ông Nghị thường về nhà trước, lo cơm nước cho gia đình. “Ba con đổ bánh xèo ngon lắm. Mỗi lần về nhà là con nói ba làm món này,” Joseph rưng rưng kể. “Bây giờ, con không biết làm bánh xèo cho mấy em con.”

Ngày trước, anh Nghi hay đàn guitar cho chị Vy hát trong lúc các con ngồi học. Jessica, bé gái, chơi dương cầm rất hay và ông Nghị cũng thường ngồi bên thưởng thức tiếng đàn của con mình. “Ba mất, Jessica buồn lắm, vì nó rất gần ba con,” Joseph lo cho em. “Mà đứa nào cũng thương ba má hết.”

Bây giờ, tiếng guitar của ba và giọng ca của mẹ không còn nữa. Jessca cũng không muốn đến gần cây dương cầm.
Thay vào tiếng nhạc, gian nhà chỉ còn tiếng khóc của bốn trẻ mồ côi.
“Con không tưởng tượng Lễ Giáng Sinh năm nay sẽ ra sao trong nhà con. Mọi năm trước, gia đình con quây quần nấu thức ăn, kể chuyện vui trong năm lúc ăn uống, rồi ra sa-lông coi TV rồi mở quà. Vui lắm,” Joseph cố dằn cơn nức nở.

Giáng Sinh năm nay, trong căn nhà vắng lặng ở Pennsylvania, có bốn đứa bé bên nhau nghe tiếng sột soạt chén dĩa. Trên bàn thờ, ba mẹ lặng lẽ nhìn các con trong thinh lặng ngàn thu.

Joseph chuẩn bị bán căn nhà của cha mẹ vì trợ cấp chính phủ chỉ có $3,500 một tháng, trong lúc chi chí lên hơn $5,000. Lương em, nếu bỏ học, làm full time chỉ được $1,400 trước khi trừ thuế.
Hai quỹ Go Fund Me dưới đây do bà nội Joseph nhờ người quen lập cho em. Mọi đóng góp đều vào trương mục của em, Joseph khẳng định.

https://www.gofundme.com/Vivian-Nguyen
https://www.gofundme.com/help-for-vi-amp-peter039s-kids

Ngoài ra, nếu ai muốn giúp bốn đứa trẻ mồ côi này một cách trực tiếp, có thể gởi ngân phiếu cho Joseph Nguyễn về tiệm cô Châu Thanh Trúc ở 1741 N Broad St., Lansdale, PA 19446.

Báo địa phương nơi các em sống có đăng tin về hoàn cảnh thương tâm này:

http://www.buckscountycouriertimes.com/opinion/20181121/gianficaro-orphaned-children-of-nguyen-family-of-quakertown-need-strength-this-thanksgiving

Ngoài ra, đài Fox 29 News cũng có bài tường thuật về các em:


MY HEART JUST BREAKS FOR THESE FOUR CHILDREN FROM QUAKERTOWN, WHO LOST BOTH THEIR PARENTS, SUDDENLY, IN A 3 MONTH PERIOD.22-YEAR OLD JOSEPH NGUYEN, 14-YEAR OLD JONATHAN, 13-YEAR OLD JESSICA AND 12-YEAR OLD JESSE ARE PUTTING UP SUCH A BRAVE FRONT. THE CHILDREN SUFFERED SUCH AN UNIMAGINABLE LOSS. BACK IN AUGUST, THEY WENT ON VACATION TO VIET NAM WITH THEIR PARENTS, EXCEPT FOR JOSEPH, WHO STAYED HOME TO WORK. IT WAS SUPPOSED TO BE AN AMAZING FUN-FILLED TRIP, BUT IT TURNED INTO A NIGHTMARE. THE FAMILY HAD GONE OUT TO DINNER AFTER THEY LANDED, AND THEN WENT TO BED. SADLY, THE DAD, 57-YEAR OLD PETER NGUYEN NEVER WOKE UP. 14-YEAR OLD JONATHAN HAD TO CALL BACK TO THE STATES TO BREAK THE UNBELIVABLE NEWS TO HIS BROTHER. THE FAMILY WAS ABSOLUTELY DEVASTATED.THEN, THE UNTHINKABLE HAPPENED, THE MOM, SUDDENLY TOOK ILL ON NOVEMBER 6TH. SHE SAID SHE COULDN'T BREATHE. HER FAMILY RUSHED HER TO THE HOSPITAL, BUT THE 46-YEAR OLD DIDN'T MAKE IT. VIVIANE NGUYEN DIED OF A THYROID STORM. JOESPH, THE OLDEST TELLING ME, "TO LOSE BOTH PARENTS IN LESS THAN A HALF A YEAR IS HEARTBREAKING. I HAVE REALLY NO WORDS TO SAY." THE YOUNGEST SAYS HE TOLD HIS MOM AFTER HIS DAD DIED, THAT HE NEVER WANTED TO LOSE HER, AND NOW HE HAS NO PARENTS. JESSE CHOKING BACK TEARS AS HE TOLD ME, HE KISSED HIS MOM GOOD BYE ON THE CHECK EVERY MORING BEFORE HE WENT TO SCHOOL, AND HE ALWAYS WORKED HARD TO MAKE HER PROUD.THE QUAKERTOWN COMMUNITY AND BEYOND IS RALLING AROUND THESE CHILDREN. A FAMILY FRIEND SET UP A GO FUND ME CAMPAIGN TO HELP. THE LINK TO DONATE IS:


THE CHILDREN SAY THEY ARE VERY VERY APPREICIATIVE OF THE LOVE AND SUPPORT. JOSEPH, WHO IS A SENIOR AT TEMPLE UNIVERSITY, IS TAKING SOME TIME OFF FROM HIS STUDIES TO HELP HIS BROTHERS AND SISTER, BUT HE DOES HOPE TO GRADUATE IN THE SPRING.THE KIDS TELL ME THEIR PARENTS LOVED EACH OTHER SO MUCH. THEY SAY THEIR DAD WAS QUITE A JOKESTER AND THE MOM ALWAYS LAUGHED AT HIS JOKES. THEY LOVED HER LAUGH. THE CHILDREN TELL ME THEIR PARENTS WERE MARRIED FOR 20-YEARS AND THEY ARE FINDING SOME PEACE KNOWING THEY ARE HAPPY TOGETHER AGAIN IN HEAVEN.HERE IS THE STORY THAT AIRED ON FOX 29 NEWS. PLEASE SHARE THEIR 

STORY POSTED BY DAWN TIMMENEY FOX 29ON THURSDAY, NOVEMBER 15, 2018

NV
[Image: with-love-smiley-emoticon.gif]
Reply
#2
Bạn của XX forward cho XX. Thấy tội quá.  :loudly-crying-face4:
[Image: with-love-smiley-emoticon.gif]
Reply
#3
:loudly-crying-face4: :loudly-crying-face4: :loudly-crying-face4:
Reply
#4
Người cha ban đầu mất vì accident, còn người mẹ mất sau này là do nổi buồn, stressful ...
 Bởi thế, khi trong gd có người thân bệnh, qua đời thì những người có trọng trách quan trọng như người mẹ phải bình tỉnh, gạt bớt nổi lo để sống với các con...Bởi vì lũ trẻ sẽ là người chịu hậu quả nhiều nhất. Cái này mm không dám khuyên ai hết mà chỉ tự nhắn nhủ với bản thân mình thôi.
 Thôi thì mọi người giúp một tay nhưng ráng nhìn positively dầu sao bên Mỹ cũng có trợ cấp xã hội. Về mặt tài chánh thì cũng đở hơn ở VN nhưng về tinh thần thì khó mà có gì bù đắp nổi.

Bởi vậy mỗi sáng khi lũ trẻ bước ra khỏi nhà, làm gì làm hãy hug chúng nó một cái thật chặt....hum....Who know Heavy-black-heart4

Reply
#5
Tội thiệt ah..

Crying-face4

Reply