Người về qua cõi phù vân ... Nghiêng vai trút gánh phong trần bỏ đi...

Góc riêng...
#60
Chúa Nhật, như thường lệ, tôi và chồng cùng nhau đến nhà thờ để tham dự thánh lễ.  Nhà thờ cổ kính và giản dị, nhưng chứa đựng sự bình yên đến lạ thường.  Những tia nắng sớm mai nhẹ nhàng len qua khung cửa sổ kính màu, tạo nên những mảng sáng rực rỡ trên nền gạch cổ kính, như muốn xua tan đi mọi muộn phiền của đời sống.

Chúng tôi đến nhà thờ trước tiên để cầu nguyện cho mẹ và những người thân yêu đã rời xa.  Gửi gắm tình yêu và nỗi nhớ vào từng lời kinh câu nguyện, mong rằng ở nơi xa xôi ấy, người sẽ luôn được bình an.

Tan lễ, tôi cùng anh rảo bước sang nghĩa trang kế bên thăm những người thân đang an nghỉ nơi này.  Lòng tôi chùng xuống khi đến ngôi mộ của người anh.  Ngôi mộ dường như đã bị lãng quên.  Kg có hoa, kg có ai ghé thăm, chỉ có những cơn gió thổi qua, bụi đất bám đầy trên tấm bia.  Trước kia khi vợ anh còn sống, ngôi mộ của anh lúc nào cũng có hoa tươi rực rỡ, được chăm chút cẩn thận.  Nhưng giờ đây, khi cả hai đã ra đi, nó trở nên hoang vắng và lẻ loi.  Nhìn ngôi mộ mà lòng tôi trĩu nặng một nỗi buồn khôn tả, quặn thắt.  Sự cô đơn của anh giờ đây cũng giống như sự cô đơn của ngôi mộ anh - lạnh lẽo, trống trải.  Anh từng là một người rất được yêu thương, ngôi mộ của anh từng là nơi chứa đựng biết bao nhiêu kỷ niệm, biết bao nhiêu lời thăm hỏi của người còn sống, hàng triệu người đã đến tiễn đưa.  Vậy mà giờ đây, chỉ còn lại sự im lặng và tĩnh mịch.  Thời gian trôi qua, và cùng với nó là những kỷ niệm dần phai nhạt trong lòng người.

Tôi chợt nhận ra chúng ta thường gắn bó với những người đã khuất qua những kỷ niệm, những ngày tháng đã qua.  Khi còn sống, chúng ta nhớ về họ, nghĩ về họ, và đến thăm họ, như một cách để giữ họ lại gần mình hơn.  Nhưng rồi cuộc sống vẫn tiếp diễn, chúng ta dần bị cuốn vào những lo toan, những bộn bề, và đôi khi quên mất việc phải tiếp tục giữ họ sống trong lòng mình.

Những cảm xúc trong tôi lại ùa về, nhẹ nhàng lau chùi đi lớp bụi đã phủ đầy, chồng tôi lặng lẽ cắm những bông hoa tươi mới lên mộ anh.  Những bông hoa ấy như một lời nhắn gửi “dù có thế nào đi nữa, anh vẫn kg cô đơn, vẫn còn những người nhớ về anh”, vẫn còn những tình cảm và ký ức chưa bao giờ phai nhạt.

Chúng ta thường nghĩ rằng mình có nhiều thời gian, nhiều cơ hội để làm mọi thứ, để yêu thương và trân trọng những người chung quanh.  Nhưng sự thật là cuộc sống này vô thường, kg ai biết trước ngày mai sẽ ra sao.  Những người ta yêu thương có thể rời xa ta bất cứ lúc nào, nhưng tình yêu và sự quan tâm chân thành sẽ luôn ở lại.  Chúng ta có thể kg thể ở bên nhau mãi mãi, nhưng những gì chúng ta để lại – tình yêu, lòng nhân ái, những kỷ niệm đẹp – sẽ luôn sống mãi trong trái tim của những người còn lại.

Tôi nhớ đến quyển sách đã đọc, khi Keith ra đi, Karen đã trải qua những giai đoạn của đau khổ - từ chối, giận dữ, đau buồn, tuyệt vọng, rồi cuối cùng mới đến sự chấp nhận và chữa lành.  Cũng giống như Karen, tôi hiểu rằng cuộc sống là một chuỗi những giai đoạn như vậy.  Chúng ta sẽ phải đối diện với những mất mát, những nỗi đau, nhưng điều quan trọng nhất là cách chúng ta vượt qua và tìm lại sự bình yên trong tâm hồn.

Anh đứng đó, bên cạnh tôi, trong sự im lặng.  Tôi biết anh cảm nhận được nỗi buồn và sự lẻ loi mà tôi đang trải qua, cũng như tôi cảm nhận được sự chia sẻ và thấu hiểu từ anh.  Người đã luôn bên cạnh tôi qua những sóng gió cuộc đời.  Anh là người đã ở đó khi tôi kg thể tự mình đứng vững, người đã luôn sẵn sàng giang rộng vòng tay để ôm lấy tôi khi tôi gục ngã, những ngày tháng dài anh âm thầm chịu đựng cùng tôi.  Anh luôn như vậy, lặng lẽ nhưng đầy kiên vững, luôn sẵn sàng ôm lấy những tổn thương của tôi và biến chúng thành sức mạnh cho tôi.

Tôi hiểu rằng mình kg cần phải cố gắng mạnh mẽ hay giả vờ ổn nữa.  Tôi có thể cho phép mình yếu đuối, có thể dựa vào anh để tìm lại sự bình yên.

Trên đường rời nghĩa trang, bước chân tôi khựng lại ôm chặt lấy anh.  Nép mình vào ngực anh, ôm anh thật chặt thật chặt để tìm chút an ủi giữa những cảm xúc chồng chất.  Lắng nghe nhịp tim anh đập đều đều bên tai, một giai điệu quen thuộc, tôi cảm nhận được sự ấm áp từ anh, một cảm giác an toàn và yên bình lan tỏa trong lòng, một sự bình yên mà tôi cần giữa những sóng gió cảm xúc này.  Anh khẽ siết chặt tôi trong vòng tay, dịu dàng và vững chắc như bao lần trước - bảo bọc, che chở tôi khỏi những tổn thương và mất mát đang bao trùm - luôn ở đó, như một ngọn hải đăng giữa biển cả mịt mù, dẫn lối cho tôi quay về bến bờ an lành.

Cuộc đời là một hành trình đầy những nỗi đau và mất mát, nhưng cũng là một hành trình của sự chữa lành và hy vọng.  Mỗi người trong chúng ta đều phải đối diện với những khoảnh khắc tối tăm, nơi mà sự mất mát như một cơn bão cuốn đi mọi thứ, để lại một khoảng trống sâu thẳm trong tâm hồn.

Nhưng qua những giây phút đau đớn ấy, tôi nhận ra điều quan trọng kg phải là những gì chúng ta đã mất đi, mà là cách chúng ta đối diện và bước tiếp.  Dù cuộc đời có ném mình vào bao nhiêu thử thách thì tình yêu và hy vọng sẽ luôn là ngọn đèn dẫn lối, giúp ta tìm lại chính mình sau cơn bão.  Chúng ta có thể chọn ở lại trong bóng tối của nỗi đau, hoặc chúng ta có thể tìm kiếm những tia sáng nhỏ bé để soi đường mình bước.  Những tia sáng ấy có thể là tình yêu của những người còn lại bên mình, là những kỷ niệm quý giá mà mình giữ lại, hay đơn giản là những khoảnh khắc yên bình khi nép mình vào ngực người mình yêu thương.

Mộ vắng đìu hiu dưới nắng soi
Lòng buồn tưởng nhớ đến muôn nơi
Bên đồi hoang lặng, anh đứng đó
Một vòng tay ấm giữa cuộc đời…

Anh hai tôi nói khi tôi có thể đối diện và viết ra cảm xúc của mình, cũng là lúc những vụn vỡ trong trái tim tôi đang được chữa lành.  Kg biết ra sao, nhưng cũng là một chút hy vọng… phải kg?

https://app.box.com/s/fgwkmvz41s1r5builgmyah5jr548ukbt

[Image: E446-A048-A3-DF-44-A4-BEC5-2-C1-BED11-CA23.jpg]
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-

願得一心人,
白頭不相離.
[-] The following 3 users Like Lục Tuyết Kỳ's post:
  • JayM, TanThu, vô_danh
Reply


Messages In This Thread
Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-06-21, 01:58 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-06-22, 08:35 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-06-23, 02:32 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-06-27, 10:24 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-06-28, 07:43 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-06-30, 05:44 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-07-05, 03:37 AM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-07-23, 02:23 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-08-04, 01:16 AM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-08-05, 11:37 AM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-08-06, 03:58 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-08-07, 11:49 AM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-08-10, 05:01 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-09-28, 05:59 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-10-01, 01:03 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-10-02, 12:31 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-10-02, 09:21 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-10-03, 05:58 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-10-06, 01:48 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-10-10, 01:26 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-10-19, 09:15 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-10-21, 09:53 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-10-23, 09:35 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-10-25, 12:35 AM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-10-28, 07:42 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-11-23, 01:45 AM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-11-26, 12:56 AM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-11-26, 01:44 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-11-30, 02:47 AM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-12-01, 08:14 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-12-04, 08:43 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-12-05, 04:42 AM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-12-06, 06:30 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-12-07, 10:00 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-12-13, 10:26 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-12-15, 08:41 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2021-12-17, 10:15 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2022-01-05, 05:07 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2022-01-06, 09:34 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2022-05-18, 10:37 AM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2022-08-06, 01:07 AM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2022-08-08, 01:37 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2022-08-22, 10:29 AM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2022-09-01, 06:22 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2022-09-04, 06:46 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2022-12-30, 01:03 AM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2023-01-01, 03:28 AM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2023-02-19, 06:19 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2023-05-26, 10:47 AM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2023-07-03, 04:44 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2023-08-08, 06:43 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2023-10-28, 09:55 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2023-11-07, 01:33 AM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2023-11-19, 12:24 AM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2024-01-21, 11:42 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2024-02-15, 08:39 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2024-02-17, 08:11 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2024-03-09, 06:13 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2024-08-24, 01:55 PM
RE: Góc riêng... - by Lục Tuyết Kỳ - 2024-08-26, 01:59 AM