2024-06-29, 05:28 PM
Mùa ra trường của tụi nhỏ, lời khuyên của tôi cho chúng là, "Follow your dreams, but if your college degree doesn’t cover your student loans, don’t expect me or anyone else to pay them for you." - Learn to take responsibility and master your own life.
John F. Kennedy famously said: "Ask not what your country can do for you - ask what you can do for your country."
...
Nước Mỹ dưới triều đại suy tàn của cụ Joe và Animal Farm/Trại Súc Vật qua bài viết về XHCN cộng sản.
Trại Súc Vật: THỦ ĐOẠN CẦM QUYỀN
"Trại súc vật" là một tiểu thuyết châm biếm của George Orwell, xuất bản năm 1945. Câu chuyện lấy bối cảnh tại một trang trại nơi các loài động vật nổi dậy chống lại người nông dân trại chủ của chúng, với hy vọng tạo ra một xã hội nơi động vật có thể bình đẳng, tự do và hạnh phúc. Tuy nhiên, cuối cùng, những con lợn ác ôn tham lam bần tiện, do Napoléon lãnh đạo, trở thành tầng lớp “ưu tú” mới của trang trại, nắm quyền kiểm soát giống như, thậm chí tồi tệ cách mà người nông dân đã làm.
Orwell sử dụng trang trại và cư dân trong trại như một câu chuyện ngụ ngôn về Cách mạng Nga và Liên Xô sau đó. Các thủ đoạn được đề cập—làm nghèo đói, mù chữ, và ưu tiên cảnh sát hơn giáo dục và chăm sóc y tế—phản ánh các phương pháp được các chế độ toàn trị sử dụng để duy trì quyền kiểm soát dân chúng.
1. Bần cùng hóa: Những con vật trong trang trại làm việc chăm chỉ với hứa hẹn về một cuộc sống tốt đẹp hơn, nhưng khi đàn lợn hôi hám bẩn thỉu giành được quyền lực, thành quả lao động của họ chỉ mang lại lợi ích cho giai cấp thống trị. Điều này phản ánh sự phê phán củan Orwell đối với thời kỳ Stalin, nơi tầng lớp lao động vẫn ngày càng nghèo hơn, lo cho thức ăn từng bữa bất chấp những nỗ lực và hy sinh của họ.
2. Mù chữ: Kiểm soát thông tin và giáo dục là chủ đề được lặp đi lặp lại trong "Trại súc vật". Lợn tộc hạn chế khả năng đọc và viết của các loài động vật khác, đơn giản hóa ngôn ngữ và viết lại lịch sử để tăng cường khả năng kiểm soát của chúng. Điều này thể hiện sự thao túng sự thật và truyền thông trong một nhà nước độc tài độc đảng toàn trị, hạn chế kiến thức như một phương tiện áp bức.
3. Chi tiêu nhiều hơn cho công an hơn là giáo dục hoặc chăm sóc y tế: Trong sách, những chú chó sát thủ được huấn luyện để phục vụ như lực lượng công an, thanh gươm lá chắn của Napoléon, dùng để khủng bố, đe dọa và loại bỏ phe đối lập. Trong khi đó, dịch vụ giáo dục và chăm sóc sức khỏe cho các loài động vật khác lại bị bỏ quên. Điều này phản ánh quan sát của Orwell về sự đầu tư của nhà nước vào các cơ chế đàn áp phúc lợi của công dân.
4. Tước đoạt dân quyền: Sau khi trở thành thủ lĩnh của Trại Súc Vật, chế độ của Napoleon dần dần tước bỏ quyền của các động vật khác, thay đổi một cách tinh vi luật lệ của trang trại để biện minh cho các đặc quyền và quyền kiểm soát của lợn tộc đối với các động vật khác. Những con lợn tham lam bần tiện bắt đầu sống trong biệt phủ trang trại, nội thất toàn gỗ quý hiếm thậm chí dát vàng, ngủ trên giường và buôn bán với con người để thu hút ngoại tệ cho riêng băng đảng, tất cả những điều này ban đầu đều trái với luật của trang trại.
5. Những thủ đoạn để duy trì quyền kiểm soát: Tạo ra kẻ thù (thật hoặc tưởng tượng), như Snowball, (hoặc đổ cho các thế lực thù địch luôn tìm cách chống phá, xuyên tạc, kìm hãm sự phát triển của đất nước), để đoàn kết các loài động vật đang sợ hãi và đánh lạc hướng họ khỏi hành động của lũ lợn ác ôn; thực hiện các chính sách cưỡng chế lao động đồng thời giảm thiểu bất đồng chính kiến; và thao túng quá khứ, như thay đổi lịch sử để duy trì quyền kiểm soát hiện tại và tương lai. Đến cuối cuốn tiểu thuyết, loài lợn đã trở nên không thể phân biệt được với con người, quyền lợi cũng như hy vọng về một xã hội tốt đẹp hơn của các loài động vật khác đã hoàn toàn bị xóa bỏ. Quá trình chuyển đổi này phản ánh quan điểm của Orwell về sự phản bội của Liên Xô đối với lý tưởng cách mạng và bản chất của quyền lực.
Orwell thể hiện một cách xuất sắc thông qua tính cách của Napoléon dùng những thủ đoạn tuyên truyền và ngôn ngữ dọa nạt để kiểm soát quần chúng. Ví dụ, nhân vật Squealer, một con lợn với bản chất lưu manh sẵn có, vặn vẹo ngôn ngữ để thuyết phục các con vật rằng việc độc quyền tài nguyên của lợn tộc là điều cần thiết cho sự thịnh vượng của trang trại. Bảy Điều Răn, được cho là nền tảng của sự bình đẳng và tự do của động vật, dần dần bị thay đổi để bào chữa cho sức mạnh ngày càng tăng của lũ lợn và biện minh cho hành động của chúng.
Các thủ đoạn mà lũ lợn ác ôn sử dụng được thiết kế để thực thi quyền cai trị của chúng và ngăn chặn sự bất đồng chính kiến. Bằng cách khiến các loài động vật khác rơi vào cảnh nghèo khó, họ đảm bảo sự phụ thuộc vào lợn tộc để đáp ứng các nhu cầu cơ bản. Việc mù chữ giúp ngăn chặn động vật đặt câu hỏi hoặc thách thức chính quyền vì chúng không thể tiếp cận thông tin có thể kích thích tư duy phản biện. Việc đầu tư vào lực lượng công an trung thành phụ trách các dịch vụ công đảm bảo rằng mọi thách thức đối với quyền lực của lợn tộc ác ôn đều bị trấn áp nhanh chóng và tàn nhẫn.
Tác phẩm của Orwell là sự phê phán sắc bén về sự băng hoại của cái gọi là “lý tưởng cách mạng” và bản chất của quyền lực độc tài độc đảng, lặp lại nỗi lo sợ của tác giả về bầu không khí chính trị toàn cầu vào thời của ông ta, đặc biệt là sự xuyên tạc các lý tưởng xã hội chủ nghĩa ở Liên Xô dưới thời Stalin.
George Orwell nêu bật Napoléon và lũ lợn ác ôn cầm quyền trong “Trại súc vật” tập trung vào việc chúng phản bội cái gọi là “lý tưởng của cuộc cách mạng”. Những con lợn tham lam bần tiện này, từng là đồng đội trong cuộc đấu tranh chống lại sự chuyên chế của con người, đã tự biến thành bạo chúa ác ôn, lạm dụng chính sự áp bức mà chúng từng chống lại.
Hành động phản bội đầu tiên của chúng là làm cho đồng loại của chúng trở nên nghèo khó. Bằng cách giữ họ trong tình trạng kinh tế khó khăn liên tục, lăn lộn kiếm miếng ăn từng bữa, chúng đảm bảo rằng các con vật quá bận tâm với công việc cực nhọc hàng ngày của họ để đặt câu hỏi về quyền lực của lợn tộc hoặc phương hướng mà trang trại đang hướng tới. Thủ đoạn này phản ánh cách những kẻ nắm quyền độc tài độc đảng thao túng các điều kiện kinh tế để củng cố sự cai trị của họ.
Thứ hai, lũ lợn ác ôn cai trị sử dụng nạn mù chữ như một phương tiện để kiểm soát quần chúng. Giáo dục là nền tảng của tự do và dân chủ, nhưng bằng cách giữ cho băng đảng của mình thừa hưởng giáo dục tốt nhất có thể, lũ lợn vẫn duy trì được quyền thống trị không thể thách thức. Chúng thao túng ngôn ngữ, chắt lọc luật pháp thành những câu châm ngôn đơn giản và sửa đổi lịch sử cho phù hợp với câu chuyện ngụy tạo của chúng, tất cả đều thể hiện một chế độ khủng bố sợ hãi sức mạnh đối với tầng lớp dân chúng có học thức.
Kế đến là việc chi tiêu không giới hạn cho lực lượng công an chó săn thay vì cung cấp giáo dục và y tế cho động vật cho thấy giới lãnh đạo quan tâm đến việc bảo tồn chính mình hơn là phúc lợi của người dân. Tiếng gầm gừ và nanh vuốt của lũ chó nô tài được dùng để làm im lặng những người bất đồng chính kiến và bảo vệ các đặc quyền của lợn tộc ác ôn, thể hiện cách mà các quốc gia độc tài độc đảng toàn trị đầu tư vào vũ lực và lo sợ về hạnh phúc của người dân.
Theo dõi câu chuyện, tác giả ngày càng thất vọng khi chứng kiến sự xuyên tạc cuộc cách mạng của quần chúng bởi những người từng được coi là biểu tượng của hy vọng. Napoléon và lũ lợn đồng bọn của hắn đã chiếm đoạt giấc mơ của nhiều người để lấy sự xa xỉ của một số ít. Dưới chiêu bài bình đẳng và tình đồng đội, chúng đã tích trữ cho mình những đặc quyền và quyền lực, dựng lên một chế độ chuyên chế mới đối với chính những đồng chí mà họ có ý định giải phóng.
Tộc lợn tham lam bần tiện, say sưa với quyền lực, không chỉ chiếm đoạt sản phẩm lao động của những con vật khác mà còn cướp đi giọng nói, quyền lợi và cay đắng nhất là suy nghĩ của họ. Bằng cách thay đổi Bảy Điều Răn, chúng viết lại bản chất cuộc nổi dậy của trang trại, biến quá khứ thành một công cụ đơn thuần để tuyên truyền hiện tại của chúng.
Triều đại của chúng, được đánh dấu bằng việc sa vào những tệ nạn của những kẻ áp bức trước đây của trang trại, là một lời cảnh báo rõ ràng chống lại sự thối nát của bất kỳ ai nắm giữ quyền lực mà không bị kiểm soát.
Đó là sự sa sút đạo đức ở mức cao nhất, một sự phản bội khi nhìn thấy lũ lợn ăn tối với kẻ thù, ăn theo quần áo, lời nói, lòng tham và roi của hắn. Việc trang trại đi từ nền dân chủ đầy hy vọng sang chế độ độc tài lạnh lùng và tàn bạo như bất kỳ triều đại nào của con người là minh chứng cho sự tham nhũng vốn có của quyền lực tuyệt đối.
Khi sử dụng những thủ đoạn này, Napoléon và lũ lợn tham lam bần tiện thể hiện sự coi thường một cách nhẫn tâm đối với sự thiêng liêng của đời sống động vật và các nguyên tắc cách mạng. Chúng chứng minh rằng quyền lực có thể làm tha hóa ngay cả những nhà cách mạng nhiệt thành nhất, biến những người giải phóng thành những kẻ áp bức. "Trại súc vật" không chỉ đóng vai trò là một câu chuyện cảnh báo về chế độ Xô Viết mà còn là một cái nhìn sâu sắc mang tính phổ quát về các mưu đồ quyền lực thường xuyên xảy ra ở các nước XHCN lạc hậu.

John F. Kennedy famously said: "Ask not what your country can do for you - ask what you can do for your country."
...
Nước Mỹ dưới triều đại suy tàn của cụ Joe và Animal Farm/Trại Súc Vật qua bài viết về XHCN cộng sản.
Trại Súc Vật: THỦ ĐOẠN CẦM QUYỀN
"Trại súc vật" là một tiểu thuyết châm biếm của George Orwell, xuất bản năm 1945. Câu chuyện lấy bối cảnh tại một trang trại nơi các loài động vật nổi dậy chống lại người nông dân trại chủ của chúng, với hy vọng tạo ra một xã hội nơi động vật có thể bình đẳng, tự do và hạnh phúc. Tuy nhiên, cuối cùng, những con lợn ác ôn tham lam bần tiện, do Napoléon lãnh đạo, trở thành tầng lớp “ưu tú” mới của trang trại, nắm quyền kiểm soát giống như, thậm chí tồi tệ cách mà người nông dân đã làm.
Orwell sử dụng trang trại và cư dân trong trại như một câu chuyện ngụ ngôn về Cách mạng Nga và Liên Xô sau đó. Các thủ đoạn được đề cập—làm nghèo đói, mù chữ, và ưu tiên cảnh sát hơn giáo dục và chăm sóc y tế—phản ánh các phương pháp được các chế độ toàn trị sử dụng để duy trì quyền kiểm soát dân chúng.
1. Bần cùng hóa: Những con vật trong trang trại làm việc chăm chỉ với hứa hẹn về một cuộc sống tốt đẹp hơn, nhưng khi đàn lợn hôi hám bẩn thỉu giành được quyền lực, thành quả lao động của họ chỉ mang lại lợi ích cho giai cấp thống trị. Điều này phản ánh sự phê phán củan Orwell đối với thời kỳ Stalin, nơi tầng lớp lao động vẫn ngày càng nghèo hơn, lo cho thức ăn từng bữa bất chấp những nỗ lực và hy sinh của họ.
2. Mù chữ: Kiểm soát thông tin và giáo dục là chủ đề được lặp đi lặp lại trong "Trại súc vật". Lợn tộc hạn chế khả năng đọc và viết của các loài động vật khác, đơn giản hóa ngôn ngữ và viết lại lịch sử để tăng cường khả năng kiểm soát của chúng. Điều này thể hiện sự thao túng sự thật và truyền thông trong một nhà nước độc tài độc đảng toàn trị, hạn chế kiến thức như một phương tiện áp bức.
3. Chi tiêu nhiều hơn cho công an hơn là giáo dục hoặc chăm sóc y tế: Trong sách, những chú chó sát thủ được huấn luyện để phục vụ như lực lượng công an, thanh gươm lá chắn của Napoléon, dùng để khủng bố, đe dọa và loại bỏ phe đối lập. Trong khi đó, dịch vụ giáo dục và chăm sóc sức khỏe cho các loài động vật khác lại bị bỏ quên. Điều này phản ánh quan sát của Orwell về sự đầu tư của nhà nước vào các cơ chế đàn áp phúc lợi của công dân.
4. Tước đoạt dân quyền: Sau khi trở thành thủ lĩnh của Trại Súc Vật, chế độ của Napoleon dần dần tước bỏ quyền của các động vật khác, thay đổi một cách tinh vi luật lệ của trang trại để biện minh cho các đặc quyền và quyền kiểm soát của lợn tộc đối với các động vật khác. Những con lợn tham lam bần tiện bắt đầu sống trong biệt phủ trang trại, nội thất toàn gỗ quý hiếm thậm chí dát vàng, ngủ trên giường và buôn bán với con người để thu hút ngoại tệ cho riêng băng đảng, tất cả những điều này ban đầu đều trái với luật của trang trại.
5. Những thủ đoạn để duy trì quyền kiểm soát: Tạo ra kẻ thù (thật hoặc tưởng tượng), như Snowball, (hoặc đổ cho các thế lực thù địch luôn tìm cách chống phá, xuyên tạc, kìm hãm sự phát triển của đất nước), để đoàn kết các loài động vật đang sợ hãi và đánh lạc hướng họ khỏi hành động của lũ lợn ác ôn; thực hiện các chính sách cưỡng chế lao động đồng thời giảm thiểu bất đồng chính kiến; và thao túng quá khứ, như thay đổi lịch sử để duy trì quyền kiểm soát hiện tại và tương lai. Đến cuối cuốn tiểu thuyết, loài lợn đã trở nên không thể phân biệt được với con người, quyền lợi cũng như hy vọng về một xã hội tốt đẹp hơn của các loài động vật khác đã hoàn toàn bị xóa bỏ. Quá trình chuyển đổi này phản ánh quan điểm của Orwell về sự phản bội của Liên Xô đối với lý tưởng cách mạng và bản chất của quyền lực.
Orwell thể hiện một cách xuất sắc thông qua tính cách của Napoléon dùng những thủ đoạn tuyên truyền và ngôn ngữ dọa nạt để kiểm soát quần chúng. Ví dụ, nhân vật Squealer, một con lợn với bản chất lưu manh sẵn có, vặn vẹo ngôn ngữ để thuyết phục các con vật rằng việc độc quyền tài nguyên của lợn tộc là điều cần thiết cho sự thịnh vượng của trang trại. Bảy Điều Răn, được cho là nền tảng của sự bình đẳng và tự do của động vật, dần dần bị thay đổi để bào chữa cho sức mạnh ngày càng tăng của lũ lợn và biện minh cho hành động của chúng.
Các thủ đoạn mà lũ lợn ác ôn sử dụng được thiết kế để thực thi quyền cai trị của chúng và ngăn chặn sự bất đồng chính kiến. Bằng cách khiến các loài động vật khác rơi vào cảnh nghèo khó, họ đảm bảo sự phụ thuộc vào lợn tộc để đáp ứng các nhu cầu cơ bản. Việc mù chữ giúp ngăn chặn động vật đặt câu hỏi hoặc thách thức chính quyền vì chúng không thể tiếp cận thông tin có thể kích thích tư duy phản biện. Việc đầu tư vào lực lượng công an trung thành phụ trách các dịch vụ công đảm bảo rằng mọi thách thức đối với quyền lực của lợn tộc ác ôn đều bị trấn áp nhanh chóng và tàn nhẫn.
Tác phẩm của Orwell là sự phê phán sắc bén về sự băng hoại của cái gọi là “lý tưởng cách mạng” và bản chất của quyền lực độc tài độc đảng, lặp lại nỗi lo sợ của tác giả về bầu không khí chính trị toàn cầu vào thời của ông ta, đặc biệt là sự xuyên tạc các lý tưởng xã hội chủ nghĩa ở Liên Xô dưới thời Stalin.
George Orwell nêu bật Napoléon và lũ lợn ác ôn cầm quyền trong “Trại súc vật” tập trung vào việc chúng phản bội cái gọi là “lý tưởng của cuộc cách mạng”. Những con lợn tham lam bần tiện này, từng là đồng đội trong cuộc đấu tranh chống lại sự chuyên chế của con người, đã tự biến thành bạo chúa ác ôn, lạm dụng chính sự áp bức mà chúng từng chống lại.
Hành động phản bội đầu tiên của chúng là làm cho đồng loại của chúng trở nên nghèo khó. Bằng cách giữ họ trong tình trạng kinh tế khó khăn liên tục, lăn lộn kiếm miếng ăn từng bữa, chúng đảm bảo rằng các con vật quá bận tâm với công việc cực nhọc hàng ngày của họ để đặt câu hỏi về quyền lực của lợn tộc hoặc phương hướng mà trang trại đang hướng tới. Thủ đoạn này phản ánh cách những kẻ nắm quyền độc tài độc đảng thao túng các điều kiện kinh tế để củng cố sự cai trị của họ.
Thứ hai, lũ lợn ác ôn cai trị sử dụng nạn mù chữ như một phương tiện để kiểm soát quần chúng. Giáo dục là nền tảng của tự do và dân chủ, nhưng bằng cách giữ cho băng đảng của mình thừa hưởng giáo dục tốt nhất có thể, lũ lợn vẫn duy trì được quyền thống trị không thể thách thức. Chúng thao túng ngôn ngữ, chắt lọc luật pháp thành những câu châm ngôn đơn giản và sửa đổi lịch sử cho phù hợp với câu chuyện ngụy tạo của chúng, tất cả đều thể hiện một chế độ khủng bố sợ hãi sức mạnh đối với tầng lớp dân chúng có học thức.
Kế đến là việc chi tiêu không giới hạn cho lực lượng công an chó săn thay vì cung cấp giáo dục và y tế cho động vật cho thấy giới lãnh đạo quan tâm đến việc bảo tồn chính mình hơn là phúc lợi của người dân. Tiếng gầm gừ và nanh vuốt của lũ chó nô tài được dùng để làm im lặng những người bất đồng chính kiến và bảo vệ các đặc quyền của lợn tộc ác ôn, thể hiện cách mà các quốc gia độc tài độc đảng toàn trị đầu tư vào vũ lực và lo sợ về hạnh phúc của người dân.
Theo dõi câu chuyện, tác giả ngày càng thất vọng khi chứng kiến sự xuyên tạc cuộc cách mạng của quần chúng bởi những người từng được coi là biểu tượng của hy vọng. Napoléon và lũ lợn đồng bọn của hắn đã chiếm đoạt giấc mơ của nhiều người để lấy sự xa xỉ của một số ít. Dưới chiêu bài bình đẳng và tình đồng đội, chúng đã tích trữ cho mình những đặc quyền và quyền lực, dựng lên một chế độ chuyên chế mới đối với chính những đồng chí mà họ có ý định giải phóng.
Tộc lợn tham lam bần tiện, say sưa với quyền lực, không chỉ chiếm đoạt sản phẩm lao động của những con vật khác mà còn cướp đi giọng nói, quyền lợi và cay đắng nhất là suy nghĩ của họ. Bằng cách thay đổi Bảy Điều Răn, chúng viết lại bản chất cuộc nổi dậy của trang trại, biến quá khứ thành một công cụ đơn thuần để tuyên truyền hiện tại của chúng.
Triều đại của chúng, được đánh dấu bằng việc sa vào những tệ nạn của những kẻ áp bức trước đây của trang trại, là một lời cảnh báo rõ ràng chống lại sự thối nát của bất kỳ ai nắm giữ quyền lực mà không bị kiểm soát.
Đó là sự sa sút đạo đức ở mức cao nhất, một sự phản bội khi nhìn thấy lũ lợn ăn tối với kẻ thù, ăn theo quần áo, lời nói, lòng tham và roi của hắn. Việc trang trại đi từ nền dân chủ đầy hy vọng sang chế độ độc tài lạnh lùng và tàn bạo như bất kỳ triều đại nào của con người là minh chứng cho sự tham nhũng vốn có của quyền lực tuyệt đối.
Khi sử dụng những thủ đoạn này, Napoléon và lũ lợn tham lam bần tiện thể hiện sự coi thường một cách nhẫn tâm đối với sự thiêng liêng của đời sống động vật và các nguyên tắc cách mạng. Chúng chứng minh rằng quyền lực có thể làm tha hóa ngay cả những nhà cách mạng nhiệt thành nhất, biến những người giải phóng thành những kẻ áp bức. "Trại súc vật" không chỉ đóng vai trò là một câu chuyện cảnh báo về chế độ Xô Viết mà còn là một cái nhìn sâu sắc mang tính phổ quát về các mưu đồ quyền lực thường xuyên xảy ra ở các nước XHCN lạc hậu.
![[Image: 400780097-1027650191618524-7760396239592747233-n.jpg]](https://i.postimg.cc/qqfp1GR7/400780097-1027650191618524-7760396239592747233-n.jpg)
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.