2024-01-28, 10:26 PM
Một ngày đầu xuân nắng ấm, sau năm tháng dài miệt mài băng rừng hành quân, người lính trẻ gom nhặt thương nhớ đầy vơi sau những dặm trường mê mải để trở về quê xưa thăm người vợ hiền. Chắc chắn đó là những phút giây đã được người mong ngóng đã từ lâu, bởi vì họ đã “bao lần ngồi thâu đêm” để đếm đến ngày sang xuân. Đến khi nghe từng đàn én đang ríu rít gọi nhau ở ngoài kia, thấy hoa thắm ngợp trời trong nắng xế, thì biết rằng xuân đã đến, cũng là mùa của sum họp đoàn viên.
Em ơi đôi lúc nghe lòng buồn trên sườn đồi thông xanh
Sương phủ đầy vai anh canh tàn trăng mờ ánh
Long lanh sao rớt vương đầy trời dòng cát trắng bao la
Chờ sáng đến chim ca cho đường dài cũng không xa.
Ở đoạn nhạc này, một khung cảnh được vẽ ra bằng những ca từ mang đậm dấu ấn của nhạc sĩ Tuấn Khanh: Một bài nhạc dòng phổ thông đại chúng nhưng sử dụng chữ và hình ảnh rất lãng mạn, như một bức tranh toàn bích: sườn đồi thông xanh, trăng mờ ánh, long lanh sao rớt… Bức tranh mô tả hình ảnh một người lính đang phiên gác lúc đã tàn canh, sương khuya phủ ướt đầy vai áo đã sờn, ánh trăng chỉ còn le lói và từng ánh sao long lanh đang rớt xuống phía chân trời tạo thành hình ảnh như là một dòng cát trắng đang lơ lửng giữa bầu trời cao rộng. Anh lính có lẽ thấy lòng buồn và cô quạnh quá nên mong trời mau sáng, để được nghe tiếng chim ca tưng bừng và cảm nhận khoảng cách ngày về sẽ được thu ngắn lại.
https://nhacxua.vn/cam-nhan-am-nhac-mua-...a-day/amp/
Lân Nhã tâm sự trên tường nhà là chưa hát thể loại nhạc này và run khi nhạc sĩ Đức Trí kêu hát. Thật sự nghe Lân Nhã hát thật nhẹ nhàng như lời tâm sự thủ thỉ của người chiến sĩ, nhất là những ca sĩ này tuy ở VN nhưng hát trọn vẹn kg sửa lời. Một bài hát và hoà âm tuyệt vời.
Mùa Xuân Đầu Tiên
Tuấn Khanh
Bao nhiêu thương nhớ gom nhặt đầy anh trở về thăm em
Bao lần ngồi thâu đêm nghe mùa Xuân vừa đến
Em ơi hoa thắm rơi ngập đường trời nắng xế vương vương
Lòng nhớ tới em luôn khi chiều tàn chim gọi đàn.
Em ơi đôi lúc nghe lòng buồn trên sườn đồi thông xanh
Sương phủ đầy vai anh canh tàn trăng mờ ánh
Long lanh sao rớt vương đầy trời dòng cát trắng bao la
Chờ sáng đến chim ca cho đường dài cũng không xa.
Người yêu ơi! Biết chăng anh về?
Người yêu ơi! Nhớ chăng lời thề
Anh say sưa nhịp bước trên hè
Anh nâng niu nụ hoa vừa hé
Đôi môi xinh người em nhỏ bé mộng mơ.
Mùa Xuân ơi! Biết tôi yêu đời
Mùa Xuân ơi! Nói sao nên lời
Em ơi em, dù nhớ vơi đầy
Bao lâu nay, đợi nhau là mấy
Anh đâu ngờ bến bờ hạnh phúc là đây.
Anh ơi! Xuân đến bên thềm rồi nhắp rượu hồng vơi đi
Hết rồi mùa chia ly cho tình Xuân vừa ý
Xin yêu thương đến đôi bạn hiền để xóa hết cô đơn
Rồi quyến luyến nhau hơn cho người em thôi giận hờn.
Xuân nay ta chúc cho mẹ già vui vườn cà thêm hoa
Vui ruộng đồng bao la tóc bạc phơ đẹp quá
Xin yêu thương đến vơi hận thù để tiếng hát hôm nay
Người chiến sĩ mơ say bên đàn trẻ bé thơ ngây.
Em ơi đôi lúc nghe lòng buồn trên sườn đồi thông xanh
Sương phủ đầy vai anh canh tàn trăng mờ ánh
Long lanh sao rớt vương đầy trời dòng cát trắng bao la
Chờ sáng đến chim ca cho đường dài cũng không xa.
Ở đoạn nhạc này, một khung cảnh được vẽ ra bằng những ca từ mang đậm dấu ấn của nhạc sĩ Tuấn Khanh: Một bài nhạc dòng phổ thông đại chúng nhưng sử dụng chữ và hình ảnh rất lãng mạn, như một bức tranh toàn bích: sườn đồi thông xanh, trăng mờ ánh, long lanh sao rớt… Bức tranh mô tả hình ảnh một người lính đang phiên gác lúc đã tàn canh, sương khuya phủ ướt đầy vai áo đã sờn, ánh trăng chỉ còn le lói và từng ánh sao long lanh đang rớt xuống phía chân trời tạo thành hình ảnh như là một dòng cát trắng đang lơ lửng giữa bầu trời cao rộng. Anh lính có lẽ thấy lòng buồn và cô quạnh quá nên mong trời mau sáng, để được nghe tiếng chim ca tưng bừng và cảm nhận khoảng cách ngày về sẽ được thu ngắn lại.
https://nhacxua.vn/cam-nhan-am-nhac-mua-...a-day/amp/
Lân Nhã tâm sự trên tường nhà là chưa hát thể loại nhạc này và run khi nhạc sĩ Đức Trí kêu hát. Thật sự nghe Lân Nhã hát thật nhẹ nhàng như lời tâm sự thủ thỉ của người chiến sĩ, nhất là những ca sĩ này tuy ở VN nhưng hát trọn vẹn kg sửa lời. Một bài hát và hoà âm tuyệt vời.
Mùa Xuân Đầu Tiên
Tuấn Khanh
Bao nhiêu thương nhớ gom nhặt đầy anh trở về thăm em
Bao lần ngồi thâu đêm nghe mùa Xuân vừa đến
Em ơi hoa thắm rơi ngập đường trời nắng xế vương vương
Lòng nhớ tới em luôn khi chiều tàn chim gọi đàn.
Em ơi đôi lúc nghe lòng buồn trên sườn đồi thông xanh
Sương phủ đầy vai anh canh tàn trăng mờ ánh
Long lanh sao rớt vương đầy trời dòng cát trắng bao la
Chờ sáng đến chim ca cho đường dài cũng không xa.
Người yêu ơi! Biết chăng anh về?
Người yêu ơi! Nhớ chăng lời thề
Anh say sưa nhịp bước trên hè
Anh nâng niu nụ hoa vừa hé
Đôi môi xinh người em nhỏ bé mộng mơ.
Mùa Xuân ơi! Biết tôi yêu đời
Mùa Xuân ơi! Nói sao nên lời
Em ơi em, dù nhớ vơi đầy
Bao lâu nay, đợi nhau là mấy
Anh đâu ngờ bến bờ hạnh phúc là đây.
Anh ơi! Xuân đến bên thềm rồi nhắp rượu hồng vơi đi
Hết rồi mùa chia ly cho tình Xuân vừa ý
Xin yêu thương đến đôi bạn hiền để xóa hết cô đơn
Rồi quyến luyến nhau hơn cho người em thôi giận hờn.
Xuân nay ta chúc cho mẹ già vui vườn cà thêm hoa
Vui ruộng đồng bao la tóc bạc phơ đẹp quá
Xin yêu thương đến vơi hận thù để tiếng hát hôm nay
Người chiến sĩ mơ say bên đàn trẻ bé thơ ngây.
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.



![[-]](https://vietbestforum.com/themes/classic/collapse.png)