2022-03-05, 08:03 PM
(tt và hết) Sư Toại Khanh Giảng Tứ Như Ý Túc (3-3)
https://www.toaikhanh.com/videotext.php?vid=jSmnoFquseU&abt=T%E1%BB%A9+nh%C6%B0+%C3%BD+t%C3%BAc
Tôi hỏi như vậy thì khi nào cái tâm mấy cô bị xáo trộn thì mấy cô tu tập Tĩnh Giác chi, Định Giác chi và Xả Giác chi.
Xả Giác chi là tu tập như thế nào?
– Đó chính là sự thanh thản trong Bốn Niệm xứ. Thanh thản như thế nào?
– Thanh thản bằng cách nghĩ rằng tất cả ĐỀU VÔ THƯỜNG, KHỔ VÀ VÔ NGÃ. Thì đó chính là Xả Giác chi.
Còn thế nào là Định Giác chi?
– Định Giác chi là an trú vào một trong 30 đề mục. Chẳng hạn như niệm Phật,niệm Pháp, niệm Tăng, niệm Thí, niệm Giới niệm Thiên niệm xanh vàng đỏ trắng hư không ánh sáng v.v…
(Trời ơi có vậy mà sao không học. Tôi muốn lớp mình kỳ sau phải thuộc lòng cái đó. Phải học cái đó kỳ sau tôi mới giảng được).
Đọc chép (tt):
Vào những khi tâm yếu đuối thụ động, chán nản rã rời thì hành giả nên quay lại với Cần Giác chi, Hỷ Giác chi và Trạch Pháp Giác chi.
Hồi xưa Đức Phật Niết bàn khoảng 300 năm, có một ông vua giỏi lắm. Ổng vô chùa gặp một ông sư. Vị này là A La Hán, ổng hỏi Đạo Ngài. Ổng vô mấy lần như vậy. Có bữa đó ổng vô, ổng nói: “Bạch ngài, nãy giờ con đặt câu hỏi sao ngài không trả lời”. Vị A La hán nói: “Tôi đã trả lời ngài rồi”. Ổng hỏi Ngài trả lời làm sao? Vị A La Hán mới nói: "Vậy vua hỏi làm sao!" Chỉ có bấy nhiêu đó thôi mà ổng chịu đi theo làm học trò ngài. Chơi vậy đó, khơi khơi vô ịch xuống cái hỏi sao tôi hỏi mà ngài không trả lời. Ở đời có những cái lì vậy đó, phải trị nó thôi.
Phần hỏi ôn bài:
- Trạch Pháp giác chi là gì cô Tuyết? Chi Pháp nó là gì, cô? – Là trí tuệ. Như vậy những khi nào tâm mình nó bị chùng xuống thì mình bèn dùng trí tuệ Trạch Pháp Giác chi. Còn Hỷ Giác chi là lúc đó mình nên nghĩ đến cái gì làm mình vui, trong thiện pháp đó nghe.
Giờ nghe tôi hỏi:
- Lúc tâm mình xuống dốc thì mình nên tu tập Hỷ Giác chi, như vậy Hỷ Giác chi là niềm vui phải không ạ? Vậy niềm vui nào nên có trong những lúc đó? – Đúng, phải xác định vậy mới được.
- Rồi Cần Giác chi là cái gì?
– Có hai cách trả lời.
Bây giờ tôi nhắc lại 37 Pháp trợ bồ đề. Sở dĩ mấy hôm nay tôi hối thúc các vị học Chi Pháp là bởi vì tôi có cảm giác
Tứ chánh cần là :
Tôi muốn các vị về học thuộc lòng cho tôi, mai mốt tôi hỏi, ghi mấy câu này:
- Câu 1: Ôn tập kỹ lưỡng để có thể biết chính xác vị trí các Tâm và Sở hữu trên biểu đồ. Thí dụ tôi hỏi Tâm đại tố thứ sáu nằm ở đâu. Hoặc hỏi Sở hữu hoài nghi nó nằm ở đâu là mấy cô phải chỉ liền. Chớ lúc đó không thể i..i..a..a.. được.
- Câu 2: Thuộc lòng Chi Pháp của 37 Pháp trợ bồ đề. Tức là mấy cô phải trả lời nhuần nhuyễn Chánh cần là sao, Chánh định là sao. Ở đây ai trả lời dùm tôi Chánh kiến là sao?
-- Chánh kiến là trí tuệ hiểu biết về Tam tướng và lý Nhân quả.
Hai câu thôi.
Nó như thế này, hôm trước tôi có cái ý, bởi vì tôi đang cho đánh máy và tôi sắp phát hành nội dung của Trung Bộ và Trường Bộ. Tam tạng gồm có ba Tạng: Tạng Kinh, Tạng Luật và Tạng Vi Diệu Pháp (tức Tạng A Tỳ đàm mình đang học đây). Tạng Luật quí vị muôn đời không rớ tới bởi các vị là cư sĩ. Còn tạng Vi Diệu Pháp thì các vị đang học. Tạng Kinh thì gồm có 5 bộ: Trường bộ, Trung bộ, Tăng Chi, Tương Ưng và Tiểu bộ. Những ngày ở VN tôi đã dạy và soạn xong, dạy tới đâu soạn bài tới đó, dạy bằng miệng, đọc sách tới đâu thì giảng xong Trung bộ và Trường bộ rồi. Sau này khi tôi đi bên nhà có gởi qua cho tôi hai cuốn đó. Bây giờ tôi đang nhờ đánh máy để nay mai in cái đó. Và tôi đang làm Tương Ưng bộ Kinh, co nghĩa là trước ngày tôi đi học tôi phải hoàn tất Kinh Tạng, coi như sau này, tôi không dám nói rằng tôi là một vĩ nhân, một VIP trong giới học Phật nếu đọc Kinh tạng thì tôi đã có đóng góp rất là lớn cho những người đó. Tôi nghĩ rằng các vị có thì giờ đọc Kinh tạng các vị nên đọc cái đó. Tôi rất muốn hướng dẫn các vị đọc Kinh tạng dưới ánh sáng, dưới lăng kính của A Tỳ Đàm. Các vị nghe kịp không? Để các vị đừng có cái nhầm lẫn đáng tiếc rằng Tạng Kinh và Tạng Vi Diệu Pháp khác nhau. Không phải! Tạng Vi Diệu Pháp mang nội dung giải thích những gì đã được Đức Phật nói đến một cách ngắn gọn trong Tạng Kinh mà thôi.
Trong Tạng Kinh Đức Phật ngài nói thế này: “Này các tỳ kheo, những gì mà bậc Đạo sư cần phải làm đối với các đệ tử bằng tấm lòng bi mẫn, bằng tình thương sâu sắc thì ta đã làm cho các ngươi rồi. Ta đối với các ngươi là một vị thầy không có nắm giữ bằng tay. Những gì cần dạy cho các ngươi gồm có Tứ như ý túc, Tứ Chánh cần, Tứ niệm xứ, Ngũ căn, Ngũ lực, Thất Giác chi, Bát Chánh Đạo đó là những Pháp mà ta đã dạy cho các ngươi. Các ngươi cần phải thực hành, cần phải tu tập một cách nghiêm túc để đem lại lợi ích cho bản thân mình và chư thiên, nhân loại”.
Trong tạng Kinh nói như vậy thôi. Tạng Kinh ít có giải thích sâu, rõ ràng như Vi Diệu Pháp. Mình học vi Diệu Pháp để mình có thể đọc Kinh Tạng một cách dễ dàng. Chỉ vậy thôi. Chớ Vi Diệu Pháp và Tạng Kinh có nội dung hoàn toàn nhất quán, không có đối lập với nhau.
Cho nên tôi có cái ý là bên cạnh giờ Vi Diệu Pháp thứ bảy mình học Vi Diệu Pháp theo sư trụ trì sắp xếp thì vị nào có nhu cầu học về Trung bộ Kinh, chúng ta sẽ học Trung bộ Kinh vào ngày chú nhật. Hoặc là thứ bảy các vị tới sớm chút xíu Tức là 7g mình học Vi Diệu Pháp thì 5g mình học Tạng Kinh. Học tạng Kinh một tiếng rưỡi thôi, nghỉ giải lao nửa tiếng. Chịu khó tới chùa hai tiếng trước đi. Tôi nghĩ rằng các vị học Vi Diệu Pháp có lẽ dễ ngán hơn Tạng Kinh. Những bài Kinh đó là những vấn đề tu học rất quan trọng. Và nếu nó được ghi âm thì các vị chỉ bỏ vào trong xe mình và đi nghe dọc đường. Vậy đó, tôi sẽ hướng dẫn các vị một lớp Trung bộ Kinh, và nếu nhân duyên cho phép, sau khi mình học xong, một ngày cứ trung bình nửa tháng mình sẽ có một buổi hội thảo về Thiền Tứ Niệm Xứ thông qua lăng kính của Vi Diệu Pháp thì quý vị sẽ có khái niệm.
Tôi có hai điều nhắn gửi các vị ở dây:
Mục Lục các Bài Giảng
(Hết)
https://www.toaikhanh.com/videotext.php?vid=jSmnoFquseU&abt=T%E1%BB%A9+nh%C6%B0+%C3%BD+t%C3%BAc
Tôi hỏi như vậy thì khi nào cái tâm mấy cô bị xáo trộn thì mấy cô tu tập Tĩnh Giác chi, Định Giác chi và Xả Giác chi.
Xả Giác chi là tu tập như thế nào?
– Đó chính là sự thanh thản trong Bốn Niệm xứ. Thanh thản như thế nào?
– Thanh thản bằng cách nghĩ rằng tất cả ĐỀU VÔ THƯỜNG, KHỔ VÀ VÔ NGÃ. Thì đó chính là Xả Giác chi.
Còn thế nào là Định Giác chi?
– Định Giác chi là an trú vào một trong 30 đề mục. Chẳng hạn như niệm Phật,niệm Pháp, niệm Tăng, niệm Thí, niệm Giới niệm Thiên niệm xanh vàng đỏ trắng hư không ánh sáng v.v…
(Trời ơi có vậy mà sao không học. Tôi muốn lớp mình kỳ sau phải thuộc lòng cái đó. Phải học cái đó kỳ sau tôi mới giảng được).
Đọc chép (tt):
Vào những khi tâm yếu đuối thụ động, chán nản rã rời thì hành giả nên quay lại với Cần Giác chi, Hỷ Giác chi và Trạch Pháp Giác chi.
Hồi xưa Đức Phật Niết bàn khoảng 300 năm, có một ông vua giỏi lắm. Ổng vô chùa gặp một ông sư. Vị này là A La Hán, ổng hỏi Đạo Ngài. Ổng vô mấy lần như vậy. Có bữa đó ổng vô, ổng nói: “Bạch ngài, nãy giờ con đặt câu hỏi sao ngài không trả lời”. Vị A La hán nói: “Tôi đã trả lời ngài rồi”. Ổng hỏi Ngài trả lời làm sao? Vị A La Hán mới nói: "Vậy vua hỏi làm sao!" Chỉ có bấy nhiêu đó thôi mà ổng chịu đi theo làm học trò ngài. Chơi vậy đó, khơi khơi vô ịch xuống cái hỏi sao tôi hỏi mà ngài không trả lời. Ở đời có những cái lì vậy đó, phải trị nó thôi.
Phần hỏi ôn bài:
- Trạch Pháp giác chi là gì cô Tuyết? Chi Pháp nó là gì, cô? – Là trí tuệ. Như vậy những khi nào tâm mình nó bị chùng xuống thì mình bèn dùng trí tuệ Trạch Pháp Giác chi. Còn Hỷ Giác chi là lúc đó mình nên nghĩ đến cái gì làm mình vui, trong thiện pháp đó nghe.
Giờ nghe tôi hỏi:
- Lúc tâm mình xuống dốc thì mình nên tu tập Hỷ Giác chi, như vậy Hỷ Giác chi là niềm vui phải không ạ? Vậy niềm vui nào nên có trong những lúc đó? – Đúng, phải xác định vậy mới được.
- Rồi Cần Giác chi là cái gì?
– Có hai cách trả lời.
- Một là sự nỗ lực trong Tứ Chánh cần, cố gắng đoạn trừ những ác pháp đã có, ngăn chận những ác pháp chưa có, tu tập những thiện pháp chưa có và bảo trì những thiện pháp đã có.
- Cách trả lời thứ hai: Sự nỗ lực ở đây chính là Tứ Chánh cần cũng có, là sự nỗ lực trong tất cả các tâm Thiện và tâm Tố trong trường hợp tu tập và bảo trì Tứ Niệm Xứ.
Bây giờ tôi nhắc lại 37 Pháp trợ bồ đề. Sở dĩ mấy hôm nay tôi hối thúc các vị học Chi Pháp là bởi vì tôi có cảm giác
- một là tôi không còn sống bao lâu nữa.
- Thứ hai là các vị không còn sống bao lâu nữa.
- Thứ ba là lớp học mình không kéo dài bao lâu nữa!
Tứ chánh cần là :
- Cố gắng ngăn chặn ác pháp chưa có.
- Cố gắng đoạn trừ ác pháp đã có.
- Cố gắng tu tập những thiện pháp chưa có và
- cố gắng bảo trì những thiện pháp đã có.
Tôi muốn các vị về học thuộc lòng cho tôi, mai mốt tôi hỏi, ghi mấy câu này:
- Câu 1: Ôn tập kỹ lưỡng để có thể biết chính xác vị trí các Tâm và Sở hữu trên biểu đồ. Thí dụ tôi hỏi Tâm đại tố thứ sáu nằm ở đâu. Hoặc hỏi Sở hữu hoài nghi nó nằm ở đâu là mấy cô phải chỉ liền. Chớ lúc đó không thể i..i..a..a.. được.
- Câu 2: Thuộc lòng Chi Pháp của 37 Pháp trợ bồ đề. Tức là mấy cô phải trả lời nhuần nhuyễn Chánh cần là sao, Chánh định là sao. Ở đây ai trả lời dùm tôi Chánh kiến là sao?
-- Chánh kiến là trí tuệ hiểu biết về Tam tướng và lý Nhân quả.
Hai câu thôi.
Nó như thế này, hôm trước tôi có cái ý, bởi vì tôi đang cho đánh máy và tôi sắp phát hành nội dung của Trung Bộ và Trường Bộ. Tam tạng gồm có ba Tạng: Tạng Kinh, Tạng Luật và Tạng Vi Diệu Pháp (tức Tạng A Tỳ đàm mình đang học đây). Tạng Luật quí vị muôn đời không rớ tới bởi các vị là cư sĩ. Còn tạng Vi Diệu Pháp thì các vị đang học. Tạng Kinh thì gồm có 5 bộ: Trường bộ, Trung bộ, Tăng Chi, Tương Ưng và Tiểu bộ. Những ngày ở VN tôi đã dạy và soạn xong, dạy tới đâu soạn bài tới đó, dạy bằng miệng, đọc sách tới đâu thì giảng xong Trung bộ và Trường bộ rồi. Sau này khi tôi đi bên nhà có gởi qua cho tôi hai cuốn đó. Bây giờ tôi đang nhờ đánh máy để nay mai in cái đó. Và tôi đang làm Tương Ưng bộ Kinh, co nghĩa là trước ngày tôi đi học tôi phải hoàn tất Kinh Tạng, coi như sau này, tôi không dám nói rằng tôi là một vĩ nhân, một VIP trong giới học Phật nếu đọc Kinh tạng thì tôi đã có đóng góp rất là lớn cho những người đó. Tôi nghĩ rằng các vị có thì giờ đọc Kinh tạng các vị nên đọc cái đó. Tôi rất muốn hướng dẫn các vị đọc Kinh tạng dưới ánh sáng, dưới lăng kính của A Tỳ Đàm. Các vị nghe kịp không? Để các vị đừng có cái nhầm lẫn đáng tiếc rằng Tạng Kinh và Tạng Vi Diệu Pháp khác nhau. Không phải! Tạng Vi Diệu Pháp mang nội dung giải thích những gì đã được Đức Phật nói đến một cách ngắn gọn trong Tạng Kinh mà thôi.
Trong Tạng Kinh Đức Phật ngài nói thế này: “Này các tỳ kheo, những gì mà bậc Đạo sư cần phải làm đối với các đệ tử bằng tấm lòng bi mẫn, bằng tình thương sâu sắc thì ta đã làm cho các ngươi rồi. Ta đối với các ngươi là một vị thầy không có nắm giữ bằng tay. Những gì cần dạy cho các ngươi gồm có Tứ như ý túc, Tứ Chánh cần, Tứ niệm xứ, Ngũ căn, Ngũ lực, Thất Giác chi, Bát Chánh Đạo đó là những Pháp mà ta đã dạy cho các ngươi. Các ngươi cần phải thực hành, cần phải tu tập một cách nghiêm túc để đem lại lợi ích cho bản thân mình và chư thiên, nhân loại”.
Trong tạng Kinh nói như vậy thôi. Tạng Kinh ít có giải thích sâu, rõ ràng như Vi Diệu Pháp. Mình học vi Diệu Pháp để mình có thể đọc Kinh Tạng một cách dễ dàng. Chỉ vậy thôi. Chớ Vi Diệu Pháp và Tạng Kinh có nội dung hoàn toàn nhất quán, không có đối lập với nhau.
Cho nên tôi có cái ý là bên cạnh giờ Vi Diệu Pháp thứ bảy mình học Vi Diệu Pháp theo sư trụ trì sắp xếp thì vị nào có nhu cầu học về Trung bộ Kinh, chúng ta sẽ học Trung bộ Kinh vào ngày chú nhật. Hoặc là thứ bảy các vị tới sớm chút xíu Tức là 7g mình học Vi Diệu Pháp thì 5g mình học Tạng Kinh. Học tạng Kinh một tiếng rưỡi thôi, nghỉ giải lao nửa tiếng. Chịu khó tới chùa hai tiếng trước đi. Tôi nghĩ rằng các vị học Vi Diệu Pháp có lẽ dễ ngán hơn Tạng Kinh. Những bài Kinh đó là những vấn đề tu học rất quan trọng. Và nếu nó được ghi âm thì các vị chỉ bỏ vào trong xe mình và đi nghe dọc đường. Vậy đó, tôi sẽ hướng dẫn các vị một lớp Trung bộ Kinh, và nếu nhân duyên cho phép, sau khi mình học xong, một ngày cứ trung bình nửa tháng mình sẽ có một buổi hội thảo về Thiền Tứ Niệm Xứ thông qua lăng kính của Vi Diệu Pháp thì quý vị sẽ có khái niệm.
Tôi có hai điều nhắn gửi các vị ở dây:
- Thứ nhứt tôi không phải là thiền sư nhưng tôi nghĩ rằng tôi sẽ san sẽ tận tình tận lòng những kiến thức của tôi về Thiền học Phật giáo Nguyên thủy.
- Điều thứ hai là dầu chúng ta ở lứa tuổi nào thì Thiền vẫn là cái gì đó hết sức sinh tử, bởi vì mình không rõ mình đi lúc nào.
Mục Lục các Bài Giảng
(Hết)
⏱️
Diễn đàn tuy ảo, nhưng nghiệp quả có thật
Sư Toại Khanh (Giác Nguyên) Giảng Kinh
Diễn đàn tuy ảo, nhưng nghiệp quả có thật
Sư Toại Khanh (Giác Nguyên) Giảng Kinh



![[Image: vote.png]](https://i.postimg.cc/X75q5Fsv/vote.png)