2021-10-24, 06:22 PM
Cuối tuần này thật là nhận được quá nhiều "Tin Buồn":
- Nhà báo Lê Văn - Cựu chủ biên ban Việt Ngữ đài Tiếng Nói Hoa Kỳ VOA qua đời vào lúc 6am, Thứ Bảy, 23 tháng 10 tại Texas.
- Cụ Bùi Diễm vừa ra đi sáng nay ở Washington.
- Và tiễn đưa một người anh quen biết hơn hai mươi năm mới vừa nằm xuống.
- Hết Chân Như rời khỏi, bây giờ đến chị Hoà Ái từ biệt RFA nơi chị đã cộng tác 9 năm 11 tháng.
“Chẳng vì ai thì hãy vì mình vậy
Cứ nở hoa cho khỏi thẹn với mùa
Dẫu chỉ là một bông hoa dại
Ở góc vườn, nơi khuất bóng người qua”
-Trần Đình Thọ-
Bài hát của Việt Khang sáng tác cho anh THDT mỗi khi nghe vẫn thổn thức khôn nguôi...
Con Đường Việt Nam
Việt Khang
Trong bóng tối trại giam, nơi cầm tù những người có tội.
Nhưng trớ trêu tình đời – có những người đi tù vì quê hương.
Anh Trần Huỳnh Duy Thức cũng trót mang kiếp ngục tù đọa đày,
xác thân anh đang còm cõi gầy hao,
vẫn ung dung vẫn nụ cười ngày nào.
Anh đi tù vì đồng bào, vì quê hương.
Trong bóng tối trại giam, đêm gục đầu anh ngồi nhớ nhà.
Anh nhớ cha mẹ già, nhớ vợ hiền, nhớ cả đàn con ngoan.
Ôi ngày về xa quá, biết mẫu thân có chờ được ngày về?
Đến khi hay tin người đã tàn hơi,
nén đau thương, nén dòng lệ tủi hờn.
Anh chưa về, chưa đội được vành khăn tang.
Thương anh, thương quê hương.
Vì quyền dân vẫn còn chưa đủ.
Vì tự do – dân chủ còn lu mờ.
Vì cơ cực còn gieo rắc thê lương.
Vì quanh anh đầy bao nỗi xót thương…
Thương cho dân mình còn nghèo.
Người theo người cầu thực chốn tha hương.
Thương cho Việt Nam mình bé nhỏ
trước ngoại xâm, trước hiểm họa diệt vong.
Trong bóng tối trại giam – nơi cầm tù những người có tội.
Nhưng trớ trêu nào bằng – có những người bởi nặng tình non sông.
Bao người vì yêu nước vẫn dấn thân
dẫu ngục tù đọa đầy,
dẫu chông gai để còn có ngày mai,
vẫn đôi chân bước đường dài miệt mài.
Đi cho trọn, trọn Con Đường Việt Nam.
***
Trong bóng tối trại giam – nơi cầm tù những người có tội.
Nhưng trớ trêu tình đời – có những người đi tù vì quê hương.
Bao người vì yêu nước vẫn dấn thân dẫu ngục tù đọa đầy,
dẫu chông gai để còn có ngày mai,
vẫn hiên ngang bước đường dài miệt mài.
Đi lao tù vì đồng bào, vì quê hương.
Trong bóng tối trại giam, đêm gục đầu anh ngồi nhớ nhà.
Anh nhớ cha mẹ già, nhớ vợ hiền, nhớ cả đàn con ngoan.
Ôi ngày về xa quá, biết mẫu thân có chờ được ngày về?
Đến khi hay tin người đã tàn hơi, nén đau thương, nén dòng lệ tủi hờn.
Anh chưa về, chưa đội được vành khăn tang.
Thương anh, thương quê hương.
Vì quyền dân vẫn còn chưa đủ.
Vì tự do – dân chủ còn lu mờ,
vì cơ cực còn gieo rắc thê lương.
Vì quanh anh đầy bao nỗi xót thương…
Thương cho dân mình còn nghèo.
Người theo người cầu thực chốn tha hương.
Thương cho Việt Nam mình bé nhỏ,
trước ngoại xâm, trước hiểm họa diệt vong.
Trong bóng tối trại giam – nơi cầm tù những người có tội.
Nhưng trớ trêu nào bằng – có những người bởi nặng tình non sông.
Anh Trần Huỳnh Duy Thức vẫn dấn thân dẫu ngục tù đọa đầy,
dẫu chông gai để còn có ngày mai.
Vẫn đôi chân bước đường dài miệt mài.
Đi cho trọn, trọn Con Đường Việt Nam.
Vẫn đôi chân bước đường còn miệt mài.
Đi cho trọn, trọn Con Đường Việt Nam.
- Nhà báo Lê Văn - Cựu chủ biên ban Việt Ngữ đài Tiếng Nói Hoa Kỳ VOA qua đời vào lúc 6am, Thứ Bảy, 23 tháng 10 tại Texas.
- Cụ Bùi Diễm vừa ra đi sáng nay ở Washington.
- Và tiễn đưa một người anh quen biết hơn hai mươi năm mới vừa nằm xuống.
- Hết Chân Như rời khỏi, bây giờ đến chị Hoà Ái từ biệt RFA nơi chị đã cộng tác 9 năm 11 tháng.
“Chẳng vì ai thì hãy vì mình vậy
Cứ nở hoa cho khỏi thẹn với mùa
Dẫu chỉ là một bông hoa dại
Ở góc vườn, nơi khuất bóng người qua”
-Trần Đình Thọ-
Bài hát của Việt Khang sáng tác cho anh THDT mỗi khi nghe vẫn thổn thức khôn nguôi...
Con Đường Việt Nam
Việt Khang
Trong bóng tối trại giam, nơi cầm tù những người có tội.
Nhưng trớ trêu tình đời – có những người đi tù vì quê hương.
Anh Trần Huỳnh Duy Thức cũng trót mang kiếp ngục tù đọa đày,
xác thân anh đang còm cõi gầy hao,
vẫn ung dung vẫn nụ cười ngày nào.
Anh đi tù vì đồng bào, vì quê hương.
Trong bóng tối trại giam, đêm gục đầu anh ngồi nhớ nhà.
Anh nhớ cha mẹ già, nhớ vợ hiền, nhớ cả đàn con ngoan.
Ôi ngày về xa quá, biết mẫu thân có chờ được ngày về?
Đến khi hay tin người đã tàn hơi,
nén đau thương, nén dòng lệ tủi hờn.
Anh chưa về, chưa đội được vành khăn tang.
Thương anh, thương quê hương.
Vì quyền dân vẫn còn chưa đủ.
Vì tự do – dân chủ còn lu mờ.
Vì cơ cực còn gieo rắc thê lương.
Vì quanh anh đầy bao nỗi xót thương…
Thương cho dân mình còn nghèo.
Người theo người cầu thực chốn tha hương.
Thương cho Việt Nam mình bé nhỏ
trước ngoại xâm, trước hiểm họa diệt vong.
Trong bóng tối trại giam – nơi cầm tù những người có tội.
Nhưng trớ trêu nào bằng – có những người bởi nặng tình non sông.
Bao người vì yêu nước vẫn dấn thân
dẫu ngục tù đọa đầy,
dẫu chông gai để còn có ngày mai,
vẫn đôi chân bước đường dài miệt mài.
Đi cho trọn, trọn Con Đường Việt Nam.
***
Trong bóng tối trại giam – nơi cầm tù những người có tội.
Nhưng trớ trêu tình đời – có những người đi tù vì quê hương.
Bao người vì yêu nước vẫn dấn thân dẫu ngục tù đọa đầy,
dẫu chông gai để còn có ngày mai,
vẫn hiên ngang bước đường dài miệt mài.
Đi lao tù vì đồng bào, vì quê hương.
Trong bóng tối trại giam, đêm gục đầu anh ngồi nhớ nhà.
Anh nhớ cha mẹ già, nhớ vợ hiền, nhớ cả đàn con ngoan.
Ôi ngày về xa quá, biết mẫu thân có chờ được ngày về?
Đến khi hay tin người đã tàn hơi, nén đau thương, nén dòng lệ tủi hờn.
Anh chưa về, chưa đội được vành khăn tang.
Thương anh, thương quê hương.
Vì quyền dân vẫn còn chưa đủ.
Vì tự do – dân chủ còn lu mờ,
vì cơ cực còn gieo rắc thê lương.
Vì quanh anh đầy bao nỗi xót thương…
Thương cho dân mình còn nghèo.
Người theo người cầu thực chốn tha hương.
Thương cho Việt Nam mình bé nhỏ,
trước ngoại xâm, trước hiểm họa diệt vong.
Trong bóng tối trại giam – nơi cầm tù những người có tội.
Nhưng trớ trêu nào bằng – có những người bởi nặng tình non sông.
Anh Trần Huỳnh Duy Thức vẫn dấn thân dẫu ngục tù đọa đầy,
dẫu chông gai để còn có ngày mai.
Vẫn đôi chân bước đường dài miệt mài.
Đi cho trọn, trọn Con Đường Việt Nam.
Vẫn đôi chân bước đường còn miệt mài.
Đi cho trọn, trọn Con Đường Việt Nam.
Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.
-CT-
願得一心人,
白頭不相離.