2020-05-31, 04:53 PM
(2020-05-31, 04:33 PM)RungHoang Wrote: Tiếp ...Khoẻ Anh Sáu.....
Biết được bệnh tình thì người sư phụ bắt đầu xuống thuốc, mọi thứ đều đủ như thiếu 1 vị thuốc dẫn, người thầy cùng người trò đi về hướng bắc, vùng bắc của Bắc Tạng có 1 cái hồ gọi là Hồ Thánh Nữ, hồ nằm trên cao nguyên nên mùa đông rất lạnh, 2 thầy trò đi trên mặt băng của hồ, người thầy nhìn xuống lớp băng và chỉ cho người đệ tử thấy những mãnh đá có hình xoắn, nhìn như ống, họ đào lên, và đào thêm vài cục đá màu trắng khác và mang về. Họ biết những vị thuốc này rất trân quý nên mỗi lần chỉ lấy 1 ít đủ dùng thôi.
Tây Tạng triệu năm trước là biển, do những mãnh lục địa di chuyển và đôn Tây Tạng lên thành cao nguyên, người Tây Tạng trị bệnh thì muôn màu muôn vẻ, thuốc của họ có thể là động vật, có thể là thực vật, có thể là kim loại, có thể là khoáng chất ... Những cục đá có hình xoắn lày là những mẫu hoá thạch của các sinh vật sống dưới biển hàng triệu năm trước, những ống xoắn ấy là ruột cá hoá thạch, chủ yếu trị về bệnh tiêu hoá.
Những cục đá vị thuốc đặc biệt này mang về luột nước xôi khoảng nửa tiếng đồng hồ, để khô, bỏ vào chậu nghiềng nát và trộn vào thuốc cho uống , người bệnh sau khi uống 5 than thì hết bênh, đứng dậy hoạt động bình thường.
Thần kỳ, bắt mạch đã thần kỳ mà thuốc là hoá thạch cũng thần kỳ . Nhưng chúng ta thấy được là họ tuy nhìn mờ mờ ảo ảo, tưởng chừng như phù phép, nhưng lại rất khoa học, căn cứ vào vật thể để chuẩn đoán môi trường sống, căn cứ vào môi trường sống mà chuẩn đoán bệnh .
Khâm phục !
Chúng sanh ko dùng trí mà suy sét.......chỉ biết lấy tai mắt mà phê phán.........nhất là tâm thức chỉ có tham sân si chủ đạo.......