2018-02-02, 11:42 AM
(2018-02-02, 09:58 AM)Hảo Hảo Wrote:
Nếu các ngươi tha thứ cho người ta, thì Cha các ngươi trên trời cũng sẽ tha thứ cho các ngươi”(Mt 6,14).
- Đức Giêsu yêu cầu các môn đệ, “hễ “có” thì phải nói “có”, “không” thì phải nói “không"
****cho nên tôi không có giận ai đâu ...chỉ là tôi không thích tốn thời gian tàm xào nên ít nói với nhửng người không hiểu tôi nói gì mà thôi .
Tôi đả từng là 1 phật tử .
2. Người đời và sư tha thứ.
Tha thứ không phải là một giáo thuyết xây trên không tưởng, hay chỉ dành cho những người theo giáo lý cuả Chúa Giêsu, mà dành cho mọi người. Có những người đã xuất hiện trước Chúa Giêsu mà họ cũng đã đề cập đến vấn đề này. Chúng ta thử rảo qua xem :
Nhận xét của nhân gian.
Người đời chia con ngườilàm hai loại xung khắc nhau, đó là hiền nhân quân tử và kẻ tiểu nhân. Trong xã hội bị ảnh hưởng Nho giáo, con người hiền nhân quân tử được đề cao, coi là bậc thầy, coi như mẫu mực của con người ; còn tiểu nhân là những người tầm thường, bề tôi và nếu hiểu theo tinh thần Kitô giáo, thì lại hiểu tiểu nhân là những kẻ tội lỗi. Vì thế, người đời mong ước được trở nên các hiền nhân :”Sĩ hy hiền, hiền hy thánh, thánh hy thiên “: người học mong ước trở nên hiền nhân, hiền nhân mong được trở nên thánh nhân, và thánh nhân được ví như trời.
Những kẻ tiểu nhân, những kẻ vũ phu có những hành động vụt chạc, thiếu suy nghĩ, không cầm mình được, khi bị xỉ nhục là tuốt gươm xông đánh kẻ thù giống như trường hợp chàng Tân Ti Tụ ; còn người quân tử hiếu dũng không thèm chấp nhặt những sỉ nhục ấy, họ bình thản đón nhận như không có sự gì xẩy ra, lại còn đón nhận một cách vui vẻ như hiền triết Soccrates. Vì thế, người đời coi tha thứ là đặc tính của bậc trượng phu, anh hùng :
Đấng trượng phu đừng thù mới đáng,Đấng anh hùng đừng oán mới hay.
( nhưng tôi chưa làm được điều đó ...vì tôi còn vướng nhiều bụi trần và trong tôi chưa gạt bỏ được tội lổi của chính tôi . tôi chưa hoàn toàn làm chủ được chính tôi )
Đức Giêsu yêu cầu các môn đệ, “hễ “có” thì phải nói “có”, “không” thì phải nói “không"
Đức Phật cũng yêu cầu con chien Đức Giêsu hễ “có” thì phải nói “không có” để lỡ khi nào Giác Ngộ ra rằng "không có thằng Chúa Trời nào" thì không có rên rỉ "Sao đành bỏ con"