Lục Sơn Thanh Khê - Printable Version +- VietBest (https://vietbestforum.com) +-- Forum: Giải Trí và Nghệ Thuật / (Entertainment and Art) (https://vietbestforum.com/forum-42.html) +--- Forum: Thơ Văn (https://vietbestforum.com/forum-60.html) +--- Thread: Lục Sơn Thanh Khê (/thread-21548.html) Pages:
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31
32
33
34
35
36
37
38
39
40
41
42
43
44
45
46
47
48
49
50
51
52
53
54
55
56
57
58
59
60
61
62
63
64
65
66
67
68
69
70
71
72
73
74
75
76
77
78
79
80
81
82
83
84
85
86
87
88
89
90
91
92
93
94
95
96
97
98
99
100
101
102
|
RE: Lục Sơn Thanh Khê - Lục Tuyết Kỳ - 2021-06-16 (2021-06-16, 09:42 AM)hoa mac co Wrote: De.p qua' Cám ơn em, chị quởn. RE: Lục Sơn Thanh Khê - vô_danh - 2021-06-16 (2021-06-16, 02:48 PM)Lục Tuyết Kỳ Wrote: Cám ơn em, chị quởn.nghe đồn tiểu sư muội chơi piano mướt lắm dợt vài phím cho huynh nghe đi RE: Lục Sơn Thanh Khê - Lục Tuyết Kỳ - 2021-06-16 (2021-06-16, 05:18 PM)vô_danh Wrote: nghe đồn tiểu sư muội chơi piano mướt lắm Dạ là lời đồn thôi mà, Kỳ chỉ biết đập đàn thôi. RE: Lục Sơn Thanh Khê - Lục Tuyết Kỳ - 2021-06-16 ANH CẢM ƠN EM ! Hôm nay đi vào 1 quán cơm bình dân ở gần 1 bệnh viện , gọi 1 suất cơm với đầy đủ những gì được gọi là “sang nhất”. Ngồi xuống bàn ăn, nhìn đĩa cơm đầy ụ và nghĩ ăn sao cho hết. Một cậu bé cũng bưng 1 đĩa cơm xuống ngồi cùng, nhìn gương mặt hốc hác, làn da ngăm đen, mặc chiếc áo thổ cẩm mỏng tanh và đôi dép lê tổ ong chỉ còn chút xíu nữa là đứt hết, cách ăn mặc của em cũng đoán là người dân tộc vùng cao. Xót xa hơn là nhìn đĩa cơm chỉ có rau bắp cải luộc, lèo tèo một hai miếng đậu phụ lẫn mình trong màu trắng của chút xíu cơm. – Em ăn ít thế ? – Dạ, chỉ 5 nghìn tiền cơm nên được bấy nhiêu thôi anh. Bất giác giật mình nhìn xuống đĩa cơm của mình, đĩa cơm 40 nghìn và đĩa cơm 5 nghìn. – Em ở đâu, xuống thành phố làm gì ? – Nhà em ở Mù Cang Chải, em xuống chăm mẹ em trong bệnh viện. Bố em đi nương trong rừng sâu, chăm rẫy ngô để bán lấy tiền chữa bệnh cho mẹ. – Nhưng em ăn ít vậy sao trông nổi mẹ ? – Mỗi bữa em chỉ dám ăn thế này thôi, còn để tiền lo cho mẹ, em ra đây ăn rồi tiện mua cháo cho mẹ luôn. Vừa nói cậu bé vừa chỉ tay vào chiếc âu nhựa đựng cháo. – Mẹ em bệnh nặng lắm, người ta bảo phải xuống viện mới chữa được, ở nhà uống thuốc lá cây không khỏi được đâu, nhà em phải bán con trâu rồi, năm nay ngô cũng không được mùa, cái mưa, cái lạnh lam cho cả bản em khổ. Mỗi ngày em chỉ dám tiêu 14 nghìn thôi. 5 nghìn mua cơm ăn bữa trưa này, 2 nghìn cháo sáng cho mẹ, 2 nghìn cháo trưa với 5 nghìn cháo chiều hai mẹ con cùng ăn. Tự nhiên thấy cay sống mũi quá, chẳng lẽ trên đời này nhiều người khổ thế, kẻ ăn không hết người lần chẳng ra. Gắp vội mấy miếng thịt sang đĩa cơm cậu bé: – Em ăn đi, anh không ăn hết được, em cứ ăn tự nhiên, đừng ngại. Liền tay gắp phần nữa đĩa cơm sang, mắt cứ nhòa theo đĩa cơm trắng. – Em cứ ăn hết đi, hết anh lại gọi. – Em cảm ơn anh, em không ăn hết được, để lát em mang vào cho mẹ ăn cùng. Đến lúc này thì chỉ còn biết trước mặt mình đĩa cơm đã hóa long lanh. Em còn lo cho cả mẹ trong những lúc đói khát. Em đáng mặt hơn hàng trăm, hàng vạn người ngoài xã hội kia coi cha mẹ như cỏ rác, mắng chửi, dọa nạt,hay nói đúng hơn là bất hiếu. – Em còn đi học không, học lớp mấy rồi? – Em không, em học hết lớp 3 thôi, rồi phải nghỉ, nếu còn đi học thì năm nay em học lớp 6 rồi đấy. Cô giáo ở bản cũng đến nhà khuyên em đi học, nhưng nếu em đi, mẹ em biết làm thế nào, tiền đâu mà đi học, em thèm cái chữ lắm, muốn đi học lắm, nhưng thôi để khi nào em không nghèo nữa. Có lẽ thế em ak, “nghèo” không phải là cái tội, em nghèo tiền bạc, nhưng tấm lòng thì em có dư, anh cũng mong em thoát nghèo, mẹ em sớm khỏi bệnh, chỉ thế thôi, để em được sống đúng với tuổi thơ của mình. Đời còn nhiều mảnh đời cơ cực quá, ai cũng phải bon chen, nhưng ít nhất nhìn vào bản thân mình còn quá may mắn. Cậu bé nhanh chóng ăn và vội đứng dậy: – Em phải vào đây không mẹ chờ. Thấy cậu bé vội vàng, mình dúi vào tay cậu một trăm nghìn ” Đây, anh không có nhiều, em cầm lấy mua cháo cho mẹ”, cậu bé khước từ và không giám nhận. ” Không sao đâu, anh cho, coi như anh cho mượn, sau này em giàu, mà có duyên gặp lại thì trả anh cũng được”.Nhanh tay giành chiếc âu đựng cháo của cậu vào bảo bà chủ quán cho đầy một âu rồi đưa cho cậu bé. – Em cứ vào với mẹ đi, anh thanh toán cho. Thấy mắt cậu bé rưng rưng, rồi nhẹ nhàng nói ” Em cảm ơn, cảm ơn anh đã cho em một bữa no bụng, cảm ơn anh” Không em ak, anh mới phải cảm ơn em, cảm ơn em đã cho anh một cảm nhận, một góc khuất của những người trên bản cao. Hy vọng mọi điều tốt lành sẽ đến với em và gia đình. Sống mũi còn cay khi nghe những gì em nói, dắt xe khỏi quán, đầu còn vương vấn hình ảnh em, một người con hiếu thảo. Tự hỏi đến khi nào, mình mới bằng một nửa của em. Lượm RE: Lục Sơn Thanh Khê - Lục Tuyết Kỳ - 2021-06-16 VIẾT CHO TUỔI BỐN MƯƠI (2) Cuộc đời này vốn dĩ chẳng vẹn tròn Đừng cố sống để hài lòng thiên hạ Sẽ mệt mỏi nếu cầu toàn nhiều quá Tâm mỗi người ai đoán được nông sâu Mọi điều trôi ta nhớ đừng cưỡng cầu Chỉ cần thấy lòng bình yên là đủ Bốn mươi tuổi mới hiểu ra nhiều thứ Tâm được An - cuộc sống khắc yên bình Bao bạn hữu cần một người hiểu mình Để tin tưởng sẻ chia lời tâm sự Luôn bên ta sẵn sàng không tư lự Là đời này đã ưu ái cho ta Bốn mươi tuổi mọi điều tự vượt qua Không màng chi những xa hoa phù phiếm Sống nhiệt huyết - gieo hạt mầm lương thiện Hạnh phúc là - bản thân tự tạo ra! Chẳng để tâm miệng đời - tiếng gần xa Ai tốt xấu - ai khen chê cũng kệ Miễn bản thân không bao giờ sống tệ Thì lòng mình cứ thế khắc an yên! Bốn mươi tuổi ngắm hoa nở điềm nhiên Dẫu cuộc sống nhiều ưu phiền được mất Nhưng chắt chiu những niềm vui nhỏ nhặt Để lòng mình mát dịu như gió thu!!!! Đồng Ánh Liễu PS. Phá tiếp. RE: Lục Sơn Thanh Khê - hoa mac co - 2021-06-17 (2021-06-16, 05:18 PM)vô_danh Wrote: nghe đồn tiểu sư muội chơi piano mướt lắm Chi. cho anh kia nghe thoi RE: Lục Sơn Thanh Khê - Lục Tuyết Kỳ - 2021-06-17 (2021-06-17, 09:48 AM)hoa mac co Wrote: Chi. cho anh kia nghe thoi Anh kia thích nghe chị khua nồi khua chảo hơn, còn chị chỉ chơi đàn khi kg có ai nghe thôi. RE: Lục Sơn Thanh Khê - Lục Tuyết Kỳ - 2021-06-17 Tặng anh “mèo” và cô sư muội “vịt lười”. ANH EM KẾT NGHĨA Vịt con không có mẹ Mèo nhận làm em nuôi Cả hai đều đơn lẻ Từ nay thành một đôi. Mèo vốn rất sợ nước Nhưng lại thích cá tôm Vịt con chỉ mơ được Âu yếm bàn tay ôm. Một hôm trời mưa lớn Vịt thích thú xuống ao Sợ vịt con đuối nước Mèo hoảng hốt kêu gào! Anh mèo thương em lắm Cứ quấn quýt bên nhau Bé vịt thì mê tắm Cấm! Không được xuống ao! Mèo nói với chú vịt: Em phải tập leo dừa Vô bếp khi trời lạnh Rửa mặt thôi, nhớ chưa! Vịt con kêu chíp chíp "Leo dừa mà "khiếp" gì"? Lên cao nhìn xa tít... Ngoan, nghe lời anh đi! Vịt tặng anh mèo cá " Giá... em rán cho anh Em quá lười vô bếp... Đĩa cá rán ngon lành". "Em chỉ toàn ăn sống Chiên rán mà làm gì Bị suyễn kiêng dầu mỡ Anh mèo yêu, ăn đi!". Vịt thương anh mèo lắm Cứ luôn mồm "đói meo" Đôi mắt tròn xanh biếc Đi đâu cũng cho theo. Lư Châu RE: Lục Sơn Thanh Khê - hoa mac co - 2021-06-17 wuv chi. quack quack quack RE: Lục Sơn Thanh Khê - Lục Tuyết Kỳ - 2021-06-17 (2021-06-17, 04:04 PM)hoa mac co Wrote: wuv chi. quack quack quack Cho em nè... RE: Lục Sơn Thanh Khê - hoa mac co - 2021-06-18 in love with chi. RE: Lục Sơn Thanh Khê - vô_danh - 2021-06-18 (2021-06-18, 09:22 AM)hoa mac co Wrote: in love with chi.thằng nhóc lù khù mất cơ hội RE: Lục Sơn Thanh Khê - Lục Tuyết Kỳ - 2021-06-18 (2021-06-18, 09:22 AM)hoa mac co Wrote: in love with chi. Kg cần "in love", thu cho xong bài hát cho chị đi kìa. @VD, sư huynh à Kỳ đang o bế để có bài hát cho huynh mix đó. RE: Lục Sơn Thanh Khê - Lục Tuyết Kỳ - 2021-06-18 1. Nếu biết xin lỗi, bạn là người dũng cảm. Nếu biết tha thứ, bạn là người mạnh mẽ. Nếu biết cách quên, bạn là người hạnh phúc. 2. Hạnh phúc không kéo dài mãi mãi và bản chất của nó là vậy. Có những lúc bạn cần phải chiến đấu qua những ngày tồi tệ để tiến tới những ngày tươi sáng. Hạnh phúc là một chuỗi những khoảnh khắc. Nó đến và đi. Bạn hãy học cách chấp nhận và trân trọng điều đó. 3. Đời người dài đến vậy, đường lại xa đến thế. Bạn chỉ có thể dựa vào bản thân. 4. Trời sinh ra đức tính ganh đua, hoặc là để bạn trở nên ghen ghét, đố kị và tự dìm mình xuống, hoặc là bạn sẽ vì ganh mà cố gắng, phấn đấu để bằng họ. 5. Bạn chỉ cần có trách nhiệm với những gì mình nói, không cần có trách nhiệm với những gì người khác hiểu. 6. Thực ra trên đời này chẳng có gì là thực sự công bằng cả, chẳng qua là mọi người cảm thấy thế nào là công bằng thôi. 7. Chẳng có gì là tồn tại mãi mãi trong thế giới này, kể cả những nỗi đau và rắc rối của bạn. 8. Sự thật giống như một cuộc giải phẫu. Nó đau nhưng có tác dụng chữa lành. Sự giả dối giống như một viên thuốc giảm đau, nó giúp bạn cảm thấy nhẹ nhõm ngay lập tức nhưng tác dụng phụ thì kéo dài mãi mãi. 9. Nếu ai cũng hài lòng với bạn, nghĩa là bạn đã hoàn thành rất nhiều lời hứa trong cuộc đời. Nếu bạn hài lòng với tất cả mọi người, nghĩa là bạn đã bỏ qua hầu hết lỗi lầm của họ. 10. Mắt luôn hướng đến những vì sao, nhưng chân hãy luôn vững vàng dưới đất. 11. Nếu bạn độc thân, hãy tập trung “nâng cấp” bản thân thay vì tìm một người mới tốt hơn người cũ. Bởi vì khi bản thân bạn đã tốt hơn, tự nhiên bạn sẽ hấp dẫn một người tốt hơn. 12. Cách nhanh nhất để nhận tình yêu là cho, cách mau lẹ để mất tình yêu là giữ nó quá chặt, cách tốt nhất để giữ gìn tình yêu là cho nó đôi cánh tự do. 13. Hầu hết nỗi buồn của chúng ta đều bắt nguồn từ việc lấy hậu trường của mình so sánh với trailer của người khác. 14. Đôi khi những gì bạn muốn không phải là những gì bạn nhận được, nhưng những gì bạn nhận được cuối cùng tốt hơn rất nhiều so với những gì bạn muốn. Lượm RE: Lục Sơn Thanh Khê - Lục Tuyết Kỳ - 2021-06-21 Người bình yên nhất là người biết trân trọng mọi thứ, kể cả nỗi buồn. Người đi xa nhất là người biết nhặt lấy từng nỗi buồn, nhặt lấy từng nghịch cảnh nghịch duyên rồi đốt cháy chúng để làm năng lượng cho cuộc hành trình phía trước. Người thương cuộc sống nhất là người thương được cả từng nỗi đau. Tôi thích nghe những người ngược giông ngược gió để trở về ngồi thật yên dưới hiên chùa kể chuyện, nghe những thứ đã làm họ tổn thương, nghe cách họ chuyển hóa chúng thành thứ có ích cho cuộc sống của mình. Làm gì có cuộc đời nào không có nỗi buồn, làm gì có một cuộc đời bình yên, chỉ có trái tim bình yên thôi. Cuộc sống nhìn từ ô cửa thiền |