Posts: 5,789
Threads: 48
Likes Received: 4,276 in 2,133 posts
Likes Given: 3,351
Joined: Mar 2021
Reputation:
27
(2025-05-26, 11:05 PM)Lục Tuyết Kỳ Wrote: Amen! 😅😂
Vấn thế gian, tình là chi...
Posts: 862
Threads: 3
Likes Received: 1,913 in 922 posts
Likes Given: 2,028
Joined: Jul 2020
Reputation:
9
(2025-05-26, 05:05 PM)LýMạcSầu Wrote: Cô bạn hỏi thăm sao tôi im lặng quá? Tôi trả lời tôi ok
Thật ra thì tôi vẫn còn bị "dư chấn" của một chuyện xảy ra cách đây vài tuần, còn run vì ớn lạnh, không phải là rung động
Viết như lời đã hứa, viết để nhớ một thời, chứ không phải viết để chứng tỏ"ngoài đơì mình rất chảnh"
Một năm trước, tôi đi dự đám tang anh một cựu Huynh Trưởng cùng sinh hoạt chung khá lâu, sau hơn 30 năm không gặp. Lần đó, gặp lại vài người bạn cũ, trong đó có T, người cùng tôi đi về có nhau thời đại học, nhưng không một lời tỏ tình, cho đến khi tôi đính hôn, (chuyện này hình như tôi đã kế vài lần). Vẫn nụ cười hiền hoà, T chủ động đến trò chuyện với tôi trước khi vào Thánh lể, chia sẻ chuyện con cái. Tôi ít khi tham gia cộng đồng, và liên lạc với ai, nên không hề biết T đã ly hôn. Phải đến một tuần sau, khi tham dự đám tang của mẹ một cựu huynh trưởng khác, tôi mới biết tin. Con gái tôi chọc, hay mẹ và chú T nối lại tình xưa đi, tôi cười, nghĩ đến bàn tay của T vỗ trên vai tôi lúc chào nhau ra về, có lẻ là cái vỗ động viên, khi hai đứa cùng cảnh ngộ, và tự hỏi, cái vỗ vai đó không biết T đã lấy bao nhiêu can đảm để làm. Thôi, cứ để hình ảnh đẹp của nhau còn tồn tại trong lòng hai đứa, vì không ai hoàn hảo, vì mọi thứ trong tưởng tượng bao giờ cũng đẹp như mơ.
Trở lại câu chuyện làm tôi run.
Tôi, T và Hắn chuyện trò thăm hỏi nhau sau khi anh Hắn hạ huyện, rồi chia tay. Dòng đời tiếp tục trôi cho đến gần đây, Hắn tìm được số điện thoại của tôi qua các Huynh Trưởng cũ. Theo lời Hắn kể, thì Hắn hỏi người này, rồi người này hỏi người kia, và tôi biết ai đã cho Hắn số phone của tôi, vì chỉ có cô ấy có.
Hắn nói, chị dâu Hắn muốn mời những người đã dự đám tang anh Hắn đến dự giỗ một năm để cám ơn. Tôi chẳng nghĩ ngợi nhiều, cho đến khi mỗi ngày Hắn gửi tin nhắn cho tôi với một lý do khác nhau. Tôi trả lời nhát gừng vì cảm thấy bất an, và không quên nói xa gần tôi không muốn dấn thân vào đường tình cảm nữa. Hắn ngừng gửi tin nhắn, nhẹ nhõm biết bao.
Một tuần sau, tin nhắn lại tới tấp. nào là anh cô đơn, anh luôn là người đến sau, sao ngày xưa em không ...blah blah... và than đời anh không tình không tiền... Đang tìm đại gia mà nghe Hắn than không tiền, cái mình khựng
Giỡn vậy chứ tôi thừa biết Hắn về hưu từ công ty đó thì không thể nào nghèo được. Và thật sự là sợ nghe cái điệp khúc cô đơn. Tôi không cảm nhận được tấm lòng thành của Hắn. Tôi viện nhiều lý do bận rộn việc nhà cuối tuần để không nói chuyện qua lại. Hắn nhắn lời trách móc như tôi và Hắn là tình nhân. Trời đất hỡi! Có chuyện ép duyên này nữa sao? Hắn tự tin đến thế? Hay tôi đã gửi lộn tín hiệu? Tôi sợ mình chết ngạt vì áp lực với những lời nhắn bất ngờ đó, đành nhắc lại với Hắn, những tổn thương xưa chưa lành, tôi thích bình an một mình, tôi không muốn có người yêu. Hắn im lặng một lúc, rồi trả lời, tụi mình làm anh em thân quý của nhau. Tôi cám ơn và chặn luôn số điện thoại của Hắn.
Nhắc đến thời sinh hoạt Thiếu Nhi Thánh Thể cũ, nhớ đến mấy anh Huynh Trưởng dễ thương, Nam-Trung-Bắc, có đủ.
Anh Nam Kỳ biết đàn guitar, lấy thơ của tôi phổ nhạc, rất tiếc, những kỷ vật đó để trong valise ở garage, một đêm quên không đóng cửa, đã bị đạo chích lấy đi. Đến anh Bắc Kỳ đẹp trai, nhưng có lẻ hồi nhỏ mẹ anh không rơ lưỡi anh bằng mật ong, nên anh nói chuyện như dùi đục chấm nước mắm. Tôi còn nhớ, anh đã mời tôi đi coi phim The Killing Fields, không có tia lửa nào xẹt, nên chúng tôi tiếp tục coi nhau là bạn. Anh Trung Kỳ thì tặng tôi một đóa hoa ngày Mother's Day và mời tôi về nhà tham gia tiệc cùng ngày, tôi từ chối vì phải về mừng lễ với Mẹ tôi. Nhớ mãi những ân tình dịu dàng xưa, tôi có mong một dịp tái họp các Huynh Trưởng cũ, nhưng bây giờ thì... sợ.
Thế đó, cuộc đời ba chìm bảy nổi, chín lênh đênh dạy tôi một bài học, mà học mãi đến giờ mới ngộ ra tí xíu.
Sau trắc nghiệm lần này, tôi thấy mình đã lên thêm được một tầng mây, càng lơ lửng trong thế giới một mình, bình an.
Không biết đó có thành thói quen không, hay vì mình chưa gặp đúng người. Vì khi gặp đúng người, làm gì có cái cảm giác nghẹt thở khi nghe những lời tán tỉnh không hợp tai, và bực bội khi mình đã vạch ra ranh giới, mà người bên kia vẫn cố tình thò chân qua thử nhiệt độ của nước, hay chơi chiêu đẹp trai không bằng chai mặt, thì tôi nhấn nút cho họ biến.
Kết quả của những lần vấp ngã, là một lớp băng lạnh làm đông lại vết thương lòng. Rồi khi trái tim đã tê không còn cảm giác thì thấy đâu màu hồng mơ ước của hoa giấy hay màu vàng rực rỡ của hoa mai, chỉ thấy màu đỏ bầm của trái tim lạnh ngắt, nên đành rút gươm ra chém ba cái dây nhợ lòng thòng vướng víu bước chân tôi, vô ích.
Điều tôi sợ nhất là đọc và cảm nhận người đối diện. Và điều tôi thấy buồn là mất đi một người bạn, dù là một người bạn rất ít khi gặp mặt.
Tôi nhớ đến câu, không có nhân duyên nào trên đời này là ngẫu nhiên, và tôi tin thế, dặn lòng biết ơn những gì đã xảy ra, dù tốt hay xấu, vì tất cả đến với mục đích uốn nắn nên tôi của ngày hôm nay.
Tự dưng tôi nghĩ đến bài hát của Nhạc Sỹ Trần Tiến về Lá Diêu Bông, nghe ông chia sẻ vui!
Và để nhớ "thời con gái kiêu sa"
Lời ru buồn nghe mênh mang
Mênh mang sau lũy tre làng
Khiến lòng tôi xôn xao.
Ngày lấy chồng em đi qua con đê
Con đê mòn lối cỏ về
Có chú bướm vàng bay theo em
Bướm vàng đã đậu trái mù u rồi
Lấy chồng sớm làm gì
Ðể lời ru thêm buồn
Ru em thời thiếu nữ xa rồi
Còn đâu bao đêm trong xanh
Tát gàu sòng vui bên anh
Ru em thời con gái kiêu sa
Em đố ai tìm được lá diêu bông
Em xin lấy làm chồng
Ru em đời thiếu nữ xa rồi
Mình tôi lang thang muôn nơi
Ði tìm lá cho em tôi
Ru em thời con gái hay quên
Thương em tôi tìm được lá diêu bông
Sao em nỡ vội lấy chồng
Diêu bông hỡi diêu bông
Sao em nỡ vội lấy chồng!
Chị Sầu ui úi ui,
Bỏ Hắn qua 1 bên, còn T kìa chị Sầu. Người ta chắc còn ngại ngùng vì nét kiêu sa của chị Sầu. Tới tới đi Sầu, biết đâu duyên cũng cần tí chủ động. Nam nữ bình quyền mà Sầu
Tự nhiên nhớ tới ai đó làm nick, rồi từ đó có thêm Cả Khó, Hai, Ba, Bốn Khó, và mình cũng lọt vô danh sách, được xếp hạng 9 Khó
Nhắc lại vì là những kỷ niệm vui đã qua. Chị Sầu như chị viết về mình, chưa hẳn khó, có lẻ chưa đúng tầng số
Hôm nay bận không Sầu? Thời tiết nơi Cỏ hôm nay dễ chịu ghê, mát làm buồn ngủ. Bên Sầu vẫn lạnh?
Một ngày vui nhe Sầu và các bạn
...
Thôi kệ, kệ thôi chớ biết răng chừ
Lình bình, khình khình, rứa mới là mình
Vui là chính, chính là vui cho mình
Chứ biết làm răng, làm răng bây chừ ...
Posts: 13,480
Threads: 205
Likes Received: 1,964 in 885 posts
Likes Given: 2,006
Joined: Oct 2018
Reputation:
185
(2025-05-26, 05:05 PM)LýMạcSầu Wrote: Cô bạn hỏi thăm sao tôi im lặng quá? Tôi trả lời tôi ok
Thật ra thì tôi vẫn còn bị "dư chấn" của một chuyện xảy ra cách đây vài tuần, còn run vì ớn lạnh, không phải là rung động
Viết như lời đã hứa, viết để nhớ một thời, chứ không phải viết để chứng tỏ"ngoài đơì mình rất chảnh"
Một năm trước, tôi đi dự đám tang anh một cựu Huynh Trưởng cùng sinh hoạt chung khá lâu, sau hơn 30 năm không gặp. Lần đó, gặp lại vài người bạn cũ, trong đó có T, người cùng tôi đi về có nhau thời đại học, nhưng không một lời tỏ tình, cho đến khi tôi đính hôn, (chuyện này hình như tôi đã kế vài lần). Vẫn nụ cười hiền hoà, T chủ động đến trò chuyện với tôi trước khi vào Thánh lể, chia sẻ chuyện con cái. Tôi ít khi tham gia cộng đồng, và liên lạc với ai, nên không hề biết T đã ly hôn. Phải đến một tuần sau, khi tham dự đám tang của mẹ một cựu huynh trưởng khác, tôi mới biết tin. Con gái tôi chọc, hay mẹ và chú T nối lại tình xưa đi, tôi cười, nghĩ đến bàn tay của T vỗ trên vai tôi lúc chào nhau ra về, có lẻ là cái vỗ động viên, khi hai đứa cùng cảnh ngộ, và tự hỏi, cái vỗ vai đó không biết T đã lấy bao nhiêu can đảm để làm. Thôi, cứ để hình ảnh đẹp của nhau còn tồn tại trong lòng hai đứa, vì không ai hoàn hảo, vì mọi thứ trong tưởng tượng bao giờ cũng đẹp như mơ.
Trở lại câu chuyện làm tôi run.
Tôi, T và Hắn chuyện trò thăm hỏi nhau sau khi anh Hắn hạ huyện, rồi chia tay. Dòng đời tiếp tục trôi cho đến gần đây, Hắn tìm được số điện thoại của tôi qua các Huynh Trưởng cũ. Theo lời Hắn kể, thì Hắn hỏi người này, rồi người này hỏi người kia, và tôi biết ai đã cho Hắn số phone của tôi, vì chỉ có cô ấy có.
Hắn nói, chị dâu Hắn muốn mời những người đã dự đám tang anh Hắn đến dự giỗ một năm để cám ơn. Tôi chẳng nghĩ ngợi nhiều, cho đến khi mỗi ngày Hắn gửi tin nhắn cho tôi với một lý do khác nhau. Tôi trả lời nhát gừng vì cảm thấy bất an, và không quên nói xa gần tôi không muốn dấn thân vào đường tình cảm nữa. Hắn ngừng gửi tin nhắn, nhẹ nhõm biết bao.
Một tuần sau, tin nhắn lại tới tấp. nào là anh cô đơn, anh luôn là người đến sau, sao ngày xưa em không ...blah blah... và than đời anh không tình không tiền... Đang tìm đại gia mà nghe Hắn than không tiền, cái mình khựng
Giỡn vậy chứ tôi thừa biết Hắn về hưu từ công ty đó thì không thể nào nghèo được. Và thật sự là sợ nghe cái điệp khúc cô đơn. Tôi không cảm nhận được tấm lòng thành của Hắn. Tôi viện nhiều lý do bận rộn việc nhà cuối tuần để không nói chuyện qua lại. Hắn nhắn lời trách móc như tôi và Hắn là tình nhân. Trời đất hỡi! Có chuyện ép duyên này nữa sao? Hắn tự tin đến thế? Hay tôi đã gửi lộn tín hiệu? Tôi sợ mình chết ngạt vì áp lực với những lời nhắn bất ngờ đó, đành nhắc lại với Hắn, những tổn thương xưa chưa lành, tôi thích bình an một mình, tôi không muốn có người yêu. Hắn im lặng một lúc, rồi trả lời, tụi mình làm anh em thân quý của nhau. Tôi cám ơn và chặn luôn số điện thoại của Hắn.
Nhắc đến thời sinh hoạt Thiếu Nhi Thánh Thể cũ, nhớ đến mấy anh Huynh Trưởng dễ thương, Nam-Trung-Bắc, có đủ.
Anh Nam Kỳ biết đàn guitar, lấy thơ của tôi phổ nhạc, rất tiếc, những kỷ vật đó để trong valise ở garage, một đêm quên không đóng cửa, đã bị đạo chích lấy đi. Đến anh Bắc Kỳ đẹp trai, nhưng có lẻ hồi nhỏ mẹ anh không rơ lưỡi anh bằng mật ong, nên anh nói chuyện như dùi đục chấm nước mắm. Tôi còn nhớ, anh đã mời tôi đi coi phim The Killing Fields, không có tia lửa nào xẹt, nên chúng tôi tiếp tục coi nhau là bạn. Anh Trung Kỳ thì tặng tôi một đóa hoa ngày Mother's Day và mời tôi về nhà tham gia tiệc cùng ngày, tôi từ chối vì phải về mừng lễ với Mẹ tôi. Nhớ mãi những ân tình dịu dàng xưa, tôi có mong một dịp tái họp các Huynh Trưởng cũ, nhưng bây giờ thì... sợ.
Thế đó, cuộc đời ba chìm bảy nổi, chín lênh đênh dạy tôi một bài học, mà học mãi đến giờ mới ngộ ra tí xíu.
Sau trắc nghiệm lần này, tôi thấy mình đã lên thêm được một tầng mây, càng lơ lửng trong thế giới một mình, bình an.
Không biết đó có thành thói quen không, hay vì mình chưa gặp đúng người. Vì khi gặp đúng người, làm gì có cái cảm giác nghẹt thở khi nghe những lời tán tỉnh không hợp tai, và bực bội khi mình đã vạch ra ranh giới, mà người bên kia vẫn cố tình thò chân qua thử nhiệt độ của nước, hay chơi chiêu đẹp trai không bằng chai mặt, thì tôi nhấn nút cho họ biến.
Kết quả của những lần vấp ngã, là một lớp băng lạnh làm đông lại vết thương lòng. Rồi khi trái tim đã tê không còn cảm giác thì thấy đâu màu hồng mơ ước của hoa giấy hay màu vàng rực rỡ của hoa mai, chỉ thấy màu đỏ bầm của trái tim lạnh ngắt, nên đành rút gươm ra chém ba cái dây nhợ lòng thòng vướng víu bước chân tôi, vô ích.
Điều tôi sợ nhất là đọc và cảm nhận người đối diện. Và điều tôi thấy buồn là mất đi một người bạn, dù là một người bạn rất ít khi gặp mặt.
Tôi nhớ đến câu, không có nhân duyên nào trên đời này là ngẫu nhiên, và tôi tin thế, dặn lòng biết ơn những gì đã xảy ra, dù tốt hay xấu, vì tất cả đến với mục đích uốn nắn nên tôi của ngày hôm nay. 
Tình cảm í mà, đến và đi mình có biết đường nào mà ngăn, đường nào mà tránh. Có những tình cảm đến tự nhiên như những lời thơ xuất hiện trong một ý nghĩ lãng mạn nào đó, rồi nó đi mất cũng đột ngột như đến. Khi chúng ta càng lớn tuổi, có lẽ tâm hồn mình càng chai sạn, sự lãng mạn bị bào mòn, lại càng khó rung động bởi những chân tình, hay tình yêu sôi sục. Có lẽ mình cảm thấy an toàn trong cái vỏ ốc của mình, sợ những phong ba bão táp bên ngoài lắm rồi. Già rồi, ngại phiêu lưu. Trao đổi tình cảm là một cuộc phiêu lưu vô định, biết được người ấy thế nào kia chứ. Có còn là đứa trẻ yêu bằng con tim cuồng loạn nữa đâu, giờ yêu cứ nhét vào nước mắm, tiền nhà, chán thế đấy.
Ủa, mà mình đang nói cái giống gì vậy cà?
Nói chung, Sầu chưa có cái cảm giác an toàn. Chừng nào có cái cảm giác an toàn thì sẽ yêu thôi, đợi đấy. Biết đâu sẽ có cảm giác an toàn khi Sầu 80 tuổi?
Posts: 5,789
Threads: 48
Likes Received: 4,276 in 2,133 posts
Likes Given: 3,351
Joined: Mar 2021
Reputation:
27
(2025-05-27, 03:54 PM)Dewdrop Wrote: Chị Sầu ui úi ui,
Bỏ Hắn qua 1 bên, còn T kìa chị Sầu. Người ta chắc còn ngại ngùng vì nét kiêu sa của chị Sầu. Tới tới đi Sầu, biết đâu duyên cũng cần tí chủ động. Nam nữ bình quyền mà Sầu
Tự nhiên nhớ tới ai đó làm nick, rồi từ đó có thêm Cả Khó, Hai, Ba, Bốn Khó, và mình cũng lọt vô danh sách, được xếp hạng 9 Khó
Nhắc lại vì là những kỷ niệm vui đã qua. Chị Sầu như chị viết về mình, chưa hẳn khó, có lẻ chưa đúng tầng số
Hôm nay bận không Sầu? Thời tiết nơi Cỏ hôm nay dễ chịu ghê, mát làm buồn ngủ. Bên Sầu vẫn lạnh?
Một ngày vui nhe Sầu và các bạn
Ngày đầu tuần bao giờ cũng bận kinh khủng Cỏ ơi! Tại 3 ngày nghỉ nữa. Nhiều khi đang nói phone mà khách gọi vô liên tục, bực mình.
Chị Sầu chờ sung rụng chứ nhất định không chủ động
Nói giỡn chứ chị chưa sẵn sàng. Tới tuổi này rồi, lý trí lấn át tình cảm, chưa nói tới gánh nặng gia đình của mỗi người, khó lắm.
Nhớ 1 thời vui há Cỏ. Đúng là chỉ có 1 thời, không cuộc vui nào kéo dài mãi.
Bên chị hôm nay trời nắng và mát, khoảng mid 60s. Ngày mai dự đoán 80 độ, và sau đó tuột xuốn mid 60s tiếp.
Vấn thế gian, tình là chi...
Posts: 5,789
Threads: 48
Likes Received: 4,276 in 2,133 posts
Likes Given: 3,351
Joined: Mar 2021
Reputation:
27
(2025-05-27, 06:34 PM)Ech Wrote: Tình cảm í mà, đến và đi mình có biết đường nào mà ngăn, đường nào mà tránh. Có những tình cảm đến tự nhiên như những lời thơ xuất hiện trong một ý nghĩ lãng mạn nào đó, rồi nó đi mất cũng đột ngột như đến. Khi chúng ta càng lớn tuổi, có lẽ tâm hồn mình càng chai sạn, sự lãng mạn bị bào mòn, lại càng khó rung động bởi những chân tình, hay tình yêu sôi sục. Có lẽ mình cảm thấy an toàn trong cái vỏ ốc của mình, sợ những phong ba bão táp bên ngoài lắm rồi. Già rồi, ngại phiêu lưu. Trao đổi tình cảm là một cuộc phiêu lưu vô định, biết được người ấy thế nào kia chứ. Có còn là đứa trẻ yêu bằng con tim cuồng loạn nữa đâu, giờ yêu cứ nhét vào nước mắm, tiền nhà, chán thế đấy.
Ủa, mà mình đang nói cái giống gì vậy cà?
Nói chung, Sầu chưa có cái cảm giác an toàn. Chừng nào có cái cảm giác an toàn thì sẽ yêu thôi, đợi đấy. Biết đâu sẽ có cảm giác an toàn khi Sầu 80 tuổi? 
Tưởng anh Ếch đang vào tuổi dậy thì lần thứ ...
Anh Ếch và anh Phai là cao thủ tình trường, đọc chuyện Sầu kể chắc nhìn xuyên thấu hết
Những người đàn ông trong đời Sầu chưa ai cho Sầu cảm giác an toàn.
Nên anh Ếch nói đúng, bao giờ tìm được người cho Sầu cảm giác an toàn thì biết đâu, còn vụ tới 80t chưa chắc còn sống để yêu.
Như Sầu đã trả lời với Cỏ, cùng ý của anh Ếch, lý trí đi đầu, nhiều thứ phải suy nghĩ, nên thật không thấy hứng thú để phiêu lưu. Thật sự là Sầu sợ lắm những phong ba bão táp, dồng nghĩa với những cung bậc cảm xúc phải đi qua.
Vấn thế gian, tình là chi...
Posts: 7,395
Threads: 149
Likes Received: 6,183 in 2,624 posts
Likes Given: 3,012
Joined: May 2021
Reputation:
68
(2025-05-27, 08:24 PM)LýMạcSầu Wrote: Tưởng anh Ếch đang vào tuổi dậy thì lần thứ ...
Anh Ếch và anh Phai là cao thủ tình trường, đọc chuyện Sầu kể chắc nhìn xuyên thấu hết
Những người đàn ông trong đời Sầu chưa ai cho Sầu cảm giác an toàn.
Nên anh Ếch nói đúng, bao giờ tìm được người cho Sầu cảm giác an toàn thì biết đâu, còn vụ tới 80t chưa chắc còn sống để yêu.
Như Sầu đã trả lời với Cỏ, cùng ý của anh Ếch, lý trí đi đầu, nhiều thứ phải suy nghĩ, nên thật không thấy hứng thú để phiêu lưu. Thật sự là Sầu sợ lắm những phong ba bão táp, dồng nghĩa với những cung bậc cảm xúc phải đi qua. 
Nổ cho vui thôi chứ trong lưới tình có ai dám nhận mình là cao thủ, Ếch hay phai mới vừa thú nhận vẫn mãi ... "một dại khờ một tôi" kìa  .
Có điều này anh phai nghĩ người đàn ông nào đi bên cạnh Sầu hẳn sẽ có cảm giác an toàn, sao Sầu lại mong điều ngược lại  .
Nói về chuyện yêu đương, có nhiều điều khó lý giải. Giống như Jay nói "có một ngày tự nhiên thấy lửa xẹt" anh phai thấy nhiều trường hợp đã xẹt lửa lắm. Có bà chị họ, chồng tử trận năm chỉ mới 23 lúc đó chị có 2 đứa con nhỏ. Chị làm ăn giỏi, việc nhà cũng khéo lại vẫn còn xinh gái mặn mòi lắm lúc đó cũng có bao nhiêu người xách diêm, dầu và cả xăng tới nhà châm lửa mà chỉ tỉnh rụi không xẹt lấy 1 tia. Tới chừng 2 đứa con thành tài, chỉ thành bà ngoại thì đùng một cái lửa xẹt lúc chỉ ngoài 60, người châm lửa gần 70 và không tiền  .
Posts: 5,789
Threads: 48
Likes Received: 4,276 in 2,133 posts
Likes Given: 3,351
Joined: Mar 2021
Reputation:
27
(2025-05-27, 08:52 PM)phai Wrote: Nổ cho vui thôi chứ trong lưới tình có ai dám nhận mình là cao thủ, Ếch hay phai mới vừa thú nhận vẫn mãi ... "một dại khờ một tôi" kìa .
Có điều này anh phai nghĩ người đàn ông nào đi bên cạnh Sầu hẳn sẽ có cảm giác an toàn, sao Sầu lại mong điều ngược lại .
Nói về chuyện yêu đương, có nhiều điều khó lý giải. Giống như Jay nói "có một ngày tự nhiên thấy lửa xẹt" anh phai thấy nhiều trường hợp đã xẹt lửa lắm. Có bà chị họ, chồng tử trận năm chỉ mới 23 lúc đó chị có 2 đứa con nhỏ. Chị làm ăn giỏi, việc nhà cũng khéo lại vẫn còn xinh gái mặn mòi lắm lúc đó cũng có bao nhiêu người xách diêm, dầu và cả xăng tới nhà châm lửa mà chỉ tỉnh rụi không xẹt lấy 1 tia. Tới chừng 2 đứa con thành tài, chỉ thành bà ngoại thì đùng một cái lửa xẹt lúc chỉ ngoài 60, người châm lửa gần 70 và không tiền .
Sầu không hiểu lắm câu cảm giác an toàn anh Phai nói, lại còn cười kiểu đó... để Sầu suy nghĩ tiếp
Chuyện tình cảm đúng là khó nói, chẳng ai dám mạnh miệng điều gì.
Vấn thế gian, tình là chi...
Posts: 862
Threads: 3
Likes Received: 1,913 in 922 posts
Likes Given: 2,028
Joined: Jul 2020
Reputation:
9
...
Thôi kệ, kệ thôi chớ biết răng chừ
Lình bình, khình khình, rứa mới là mình
Vui là chính, chính là vui cho mình
Chứ biết làm răng, làm răng bây chừ ...
Posts: 1,690
Threads: 33
Likes Received: 2,392 in 1,136 posts
Likes Given: 4,353
Joined: May 2020
Reputation:
50
Sầu, Kỳ, Cỏ, anh Phai, anh Ech, cả nhà
Sầu - Jay cũng học được bài học "chẳng dám mạnh miệng điều gì về tình cảm"
Anh Phai - "lửa xẹt" là Jay lập lại theo Sầu
Jay có thấy ngoài đời khi lửa xet qua xet lại bùng bùng cháy là cỡ tuổi tóc trắng phau cũng nhí nha nhí nhảnh như mới dậy thì vậy đó
Bởi vậy "Hỡi thế gian tình là chi..."... câu hỏi muôn thuở...
Posts: 5,789
Threads: 48
Likes Received: 4,276 in 2,133 posts
Likes Given: 3,351
Joined: Mar 2021
Reputation:
27
(2025-05-27, 09:51 PM)Dewdrop Wrote: Cỏ hiểu nè 
Ah, Sầu hiểu rồi. Ý anh Phai nói Sầu dữ như chằn, tay luôn nắm chuôi gươm, sẵn sàng chém thiên hạ, nên đàn ông đi bên cạnh Sầu không cần sợ chứ gì
Bởi cứ phải mạnh mẽ hoài mệt rồi, cần làm yểu điệu thục nữ cho đàn ông bảo vệ chứ.
Vấn thế gian, tình là chi...
Posts: 5,789
Threads: 48
Likes Received: 4,276 in 2,133 posts
Likes Given: 3,351
Joined: Mar 2021
Reputation:
27
Vấn thế gian, tình là chi...
Posts: 13,480
Threads: 205
Likes Received: 1,964 in 885 posts
Likes Given: 2,006
Joined: Oct 2018
Reputation:
185
(2025-05-27, 10:43 PM)JayM Wrote: Sầu, Kỳ, Cỏ, anh Phai, anh Ech, cả nhà 
Sầu - Jay cũng học được bài học "chẳng dám mạnh miệng điều gì về tình cảm"
Anh Phai - "lửa xẹt" là Jay lập lại theo Sầu
Jay có thấy ngoài đời khi lửa xet qua xet lại bùng bùng cháy là cỡ tuổi tóc trắng phau cũng nhí nha nhí nhảnh như mới dậy thì vậy đó
Bởi vậy "Hỡi thế gian tình là chi..."... câu hỏi muôn thuở...
Biết một "cô" năm nay 75 tuổi, rất điệu đà, nhìn cũng khá trẻ so với tuổi, rồi đột nhiên iu tha thiết một anh mới 60 thôi, nhất định bảo là duyên số  Tui thì vẫn cho rằng đó là dollar số vì chàng ở VN mà khuyên nàng không được
Nếu một ngày, tui có iu một cô tre trẻ, chắc cũng thật là duyên số
Posts: 5,789
Threads: 48
Likes Received: 4,276 in 2,133 posts
Likes Given: 3,351
Joined: Mar 2021
Reputation:
27
Vấn thế gian, tình là chi...
Posts: 862
Threads: 3
Likes Received: 1,913 in 922 posts
Likes Given: 2,028
Joined: Jul 2020
Reputation:
9
(2025-05-27, 08:52 PM)phai Wrote: Nổ cho vui thôi chứ trong lưới tình có ai dám nhận mình là cao thủ, Ếch hay phai mới vừa thú nhận vẫn mãi ... "một dại khờ một tôi" kìa .
Có điều này anh phai nghĩ người đàn ông nào đi bên cạnh Sầu hẳn sẽ có cảm giác an toàn, sao Sầu lại mong điều ngược lại .
Nói về chuyện yêu đương, có nhiều điều khó lý giải. Giống như Jay nói "có một ngày tự nhiên thấy lửa xẹt" anh phai thấy nhiều trường hợp đã xẹt lửa lắm. Có bà chị họ, chồng tử trận năm chỉ mới 23 lúc đó chị có 2 đứa con nhỏ. Chị làm ăn giỏi, việc nhà cũng khéo lại vẫn còn xinh gái mặn mòi lắm lúc đó cũng có bao nhiêu người xách diêm, dầu và cả xăng tới nhà châm lửa mà chỉ tỉnh rụi không xẹt lấy 1 tia. Tới chừng 2 đứa con thành tài, chỉ thành bà ngoại thì đùng một cái lửa xẹt lúc chỉ ngoài 60, người châm lửa gần 70 và không tiền .
Cỏ nghĩ, phụ nữ hay đàn ông, đều cùng muốn có cảm giác ... cảm giác an toàn với người bên cạnh
... người đàn ông nào đi bên cạnh Sầu hẳn sẽ có cảm giác an toàn.
Anh phai hay anh nào trả lời theo cách nghĩ của bên đàn ông giùm đi
Với Cỏ, hiểu Sầu chút đỉnh, tạm gọi là hơi đủ để đồng ý với câu anh phai viết
(2025-05-27, 10:44 PM)LýMạcSầu Wrote: Ah, Sầu hiểu rồi. Ý anh Phai nói Sầu dữ như chằn, tay luôn nắm chuôi gươm, sẵn sàng chém thiên hạ, nên đàn ông đi bên cạnh Sầu không cần sợ chứ gì 
Bởi cứ phải mạnh mẽ hoài mệt rồi, cần làm yểu điệu thục nữ cho đàn ông bảo vệ chứ.
(2025-05-27, 11:14 PM)LýMạcSầu Wrote: Sầu quen 1 chị giống vậy. Rước anh chồng trẻ qua mới biết sự thật phũ phàng. Chị bỏ tiểu bang đi rồi.
Thì có duyên mới gặp, còn số thì chưa biết 
Số ... con Rệp
...
Thôi kệ, kệ thôi chớ biết răng chừ
Lình bình, khình khình, rứa mới là mình
Vui là chính, chính là vui cho mình
Chứ biết làm răng, làm răng bây chừ ...
Posts: 5,789
Threads: 48
Likes Received: 4,276 in 2,133 posts
Likes Given: 3,351
Joined: Mar 2021
Reputation:
27
Chúc Cỏ, Jay, anh Ếch, anh Phai và các bạn VB ngủ ngon
Vấn thế gian, tình là chi...
|