Posts: 1,853
Threads: 1
Likes Received: 568 in 242 posts
Likes Given: 671
Joined: Apr 2020
Reputation:
131
Anh nghe bài hát này nhe. Một bài hát trong game nổi tiếng của một thời FF VIII. Em rất thích bài này.
Chuyện hồi sáng, em cảm ơn anh
Hy vọng anh sẽ ngủ lại được.
Dù mạnh mẽ tới đâu... khi hết tiền tôi vẫn buồn
Posts: 2,085
Threads: 13
Likes Received: 579 in 353 posts
Likes Given: 417
Joined: Dec 2020
Reputation:
89
Cảm ơn em gái.
Chắc hết ngủ luôn vì nghe bài nhạc dễ thương của em tặng, rồi gần sáng ngủ luôn, chắc sẽ mơ rằng có người đến bên mình, vừa gãi lưng vừa hát cho anh nghe mấy câu cuối này.
Shall I be the one for you,
Who pinches you softly but sure.
If a frown is shown then,
I will know that you are no dreamer...
Posts: 2,085
Threads: 13
Likes Received: 579 in 353 posts
Likes Given: 417
Joined: Dec 2020
Reputation:
89
Buồn tình vào kể chuyện trên trời dưới đất nghe chơi cho vui.
Tính theo giòng họ bên nội nhà tui thì ba tui vốn là con trai trưởng, thế nên cái vị trí của ba tui và sau này là tui vốn lớn lắm, mỗi khi về thăm nhà thờ tộc thì lũ khũ ông già bà cả đến thăm, hết gọi mình là anh với cậu, nhiều khi vì lễ giáo mà mình phải nhận thôi chứ cũng ngại thấy mồ.
Trong số đó thì tui thân với gia đình một tên em con cô con cậu, hắn tuy lớn tuổi hơn tui nhưng phải gọi tui là anh, xưng em ngọt xớt, dĩ nhiên tui chỉ dám xưng tui, gọi hắn là chú, một kiểu như chú em vậy. Do nhà thờ tộc của tui nằm trong mãnh vườn nhà hắn nên gia đình tui giao cho hắn phần chăm sóc nhà thờ, quét dọn mỗi khi rằm, đốt nhang mỗi khi có giỗ kỵ ông bà, chạp mã hằng năm. Và cũng là địa điểm mà mỗi khi về quê nhà hắn dành cho tôi một căn phòng riêng biệt để ở lại vài ngày trong đó, vợ hắn cũng rất thuộc tính tui, biết anh Út thích món thịt heo luộc cuốn rau sống bánh tráng, thích ăn mỳ quảng thay cơm nên phải nói là lo chu tất mọi việc. Dĩ nhiên để đền đáp lại mỗi đầu năm giòng họ tui cũng góp tiền gởi về cho gia đình hắn một số kha khá để chu toàn mọi việc .
Thời trẻ hắn là dân lái heo kiêm luôn đồ tể, ngày ngày vẫn chạy chiếc honda chở hai cái rọ heo hai bên, đi khắp làng trên xóm dưới xem nhà nào có heo đến lứa thì vào hỏi mua, trả giá cao để mua, mang về xẻ thịt giao cho vợ cung cấp cho mấy cái chợ làng, cho mấy cái hàng ăn trong huyện. Nói thật ra thì nghề ấy giỏi lắm cũng chỉ đủ sống, muốn khá hơn thì phải dùng thêm rất nhiều chiêu thức khác mới có lời, thí dụ như đạp cân, chỉnh cân, làm sao cho con heo trăm ký phải còn chín chục thì mới có lời nhiều. Chuyện ấy thì trong lúc trà dư tửu hậu sau này, tui mới được nghe hắn kể lại với đôi chút giấu diếm nên mới biết đại khái thôi, nhưng nếu hỏi kỹ ở mấy người dân trong xóm thì hầu như ai cũng kể ra vanh cách những thủ đoạn của mấy tay buôn heo thời xưa, luôn thay đổi kiểu cách mới khi kiểu cũ bị phát hiện.
Hồi đó hắn cũng là tay đào hoa, sẵn cái mã cao ráo, miệng lưỡi mềm mỏng nên chuyện trai gái hắn cũng là tay số một, kể cả khi có vợ có con rồi nghe đâu vẫn chưa chừa cái tật đó. Vợ hắn cũng như bao bà vợ nhà quê khác, cũng lắm lời, cũng nhiều chuyện hết biết, nhưng riêng cái vụ ghen tuông thì hầu như không có hoặc có rất ít, một là do hắn khôn khéo, không gây ra hậu quả nghiêm trọng, hai là chuyện tiền bạc mua bán đều giao hết cho vợ nắm, giỏi lắm cũng chỉ giữ lại chút ít để tiêu xài thôi, riêng chuyện chi cho gái gú thì hắn rất kỵ bởi cái phương châm của hắn luôn phải là, ai mê tui thì bao tui thì tui chịu, ai mê tui mà không bao tui thì xin miễn tiếp. Thật là có tài.
Sau này khi nhà cửa, con cái đã vững vàng, hắn bỏ nghề buôn heo cực nhọc mà quay sang việc chở heo đực đi thả nọc. Hồi đó nhà hắn nuôi hẵn hai con heo đực thật to trong nhà, vợ ngày ngày xắt rau lang, cắt chuối cây nấu với cám gạo, cho thêm các thức ăn thừa mua lại ở trong mấy cái quán trên huyện chở về trong hai cái thùng nhựa to. Mỗi khi có ai đó gọi điện thoại kêu chở heo đi thả nọc, hắn theo ca mà chọn con nào sung nhất, cho vào cái chuồng to có hai bánh hai bên, cột vào sau xe honda cẩn thận rồi hai thầy trò chở nhau đi, gần thì mất hơn tiếng, xa thì buổi sáng làm một chặp rồi về. Phải nói là mấy con heo nọc này khôn cực kỳ, nhác thấy thầy vào mở chuồng, cho húp hai cái hột gà sống trước khi đi làm nhiệm vụ thì anh nào anh nấy hiểu ý liền, tự động leo vào chuồng xe, miệng cứ hực hực lên ra chiều khoái chí lắm, mặc cho anh còn lại trong chuồng cứ gầm gừ, chực húc tung cửa chuồng vì ganh tỵ.
Phải nói rằng nhờ tên em này khéo léo, khôn lanh trong mọi việc mà gia đình khấm khá lên dần, con cái cũng đầy đủ, cô con gái đầu có chồng ra riêng mua nhà mở tiệm may trên huyện, anh con trai thứ học bên Đông y, nhưng lại thích ở nhà nuôi chim nuôi gà đá, cô gái út xinh đẹp thì có chồng làm quan to ở Tam Kỳ, mỗi khi về nhà vẫn hay đi trên chiếc xe hơi màu trắng tự hào đậu trong cái sân rộng. Ngoài ra vào cái nhiệm kỳ thứ hai của ông Obama, hắn còn được người anh thứ ba bảo lãnh qua Mỹ chơi, thật ra thì đi làm chui, nghe đâu là cắt cỏ dọn vườn chi đó bên đấy, lãnh tiền mặt để dành, cứ visa cấp cho 6 tháng nhưng ở năm tháng rưỡi thì lo về, lần sau đi được thêm lần nữa mới nghỉ luôn.
Ấy vậy mà đến năm hắn 60, chẳng hiểu nghĩ sao hắn lại từ bỏ hết, tự dưng có lần về tui thấy hắn cạo đầu trọc lóc, bảo là đi tu, nhưng chỉ tu tại gia, thích ăn chay niệm Phật. Ngày niệm hai cữ, sáng sớm một cữ, chiều tối một cữ, mỗi cữ phải hai tiếng đồng hồ, lạy cho đủ 100 cái, sau này tăng dần lên 150 cái rồi 200 cái mới ghê. Điều đáng nói là mỗi đêm hắn đều để cái máy phát tý hon trên bàn Phật, cứ đều đều phát ra tiếng Nam Mô A Di Đà Phật không biết mệt. Tui ngủ cái phòng gần đó, mấy ngày đầu còn thấy khó ngủ, sau này nghe quen nên cũng không thấy gì phiền, cứ thế mà ngủ. Bảo rằng ghiền thì không đúng, nhưng quen thì có thể. Cũng may chuyện ăn uống thì cô vợ lo chu toàn, một phần nấu chay cho hắn ăn, một phần nấu mặn cho tui và cô ta ăn, hôm nào ngày rằm thì chỉ mỗi mình tui ăn mặn thôi.
Cuộc đời nếu chỉ có thế thì cũng chẳng có gì đáng nói, bỗng một hôm cô vợ trong một lần đi chợ, dắt chiếc xe honda nữ qua đường không nhìn trước ngó sau, cắm cúi mà đi thì bị một anh say rượu chạy xe tông một phát, chết tại chỗ. Cuộc đời của hắn bị xáo trộn lên vì việc này.
(Còn tiếp, nghỉ mệt chút )
Posts: 2,085
Threads: 13
Likes Received: 579 in 353 posts
Likes Given: 417
Joined: Dec 2020
Reputation:
89
Thế là từ đó tên em tui phải tự túc tất cả, từ nấu ăn cho đến giặt quần giặt áo, kể cả chăm sóc giùm cho gia đình tui cái nhà thờ. lần trước về quê vào thăm nhà thờ, thăm hắn, đến bữa ăn tui hơi ái ngại, dù cho hắn có mời tui ở lại ăn chơm chay do hắn tự nấu hay, Anh thích gì cứ lên chợ mua về nấu mà ăn, tui cũng khéo léo từ chối, ra ngoài mà ăn cho tiện. Chợ quê mà, thức ăn thì quá rẻ, mình cũng không phải người cầu kỳ, ăn gì mà chẳng được, ăn để sống chứ đâu phải sống để ăn đâu, có điều không ăn thì đói, đói thì làm sao có sức mà yêu... đời. Ăn mà không ngon thì sự yêu đời nó giảm bớt đi là cái chắc rồi.
Lần này về Đà Nẵng, chạy vào trong quê, đến trước cửa nhà hắn thì thấy cửa đóng then cài, gọi điện thoại cho hắn thì không thấy tín hiệu. Đang loay hoay trước cổng thì có người hàng xóm quen đi tới cho biết, hắn đã bỏ nhà đi vào Sài Gòn tu trong một ngôi chùa nào đó rồi, giờ anh phải chạy lên huyện gặp con gái của hắn mới lấy được chìa khóa dể vào nhà. Tức tốc chạy lên, gặp cô con gái đầu của hắn mới biết, hắn đã vào tu trong ngôi chùa Đại Tòng Lâm ở Bà Rịa Vũng Tàu rồi, tui có hỏi, bộ ở ngoài này hết chùa để hắn tu rồi hay sao mà phải vào tuốt trong đó tu mới được vậy trời. Cô con gái hắn cười cười bảo, ổng nói trong đó mới đúng là cái nơi ổng tu, đúng cái môn phái mà ổng tu. Cô ta còn nói thêm, hắn và một ông nữa ở xã trên rủ nhau đi cùng một lúc. Vào cùng tu một chùa, còn ở chung một phòng nữa.
Thế nên sau khi ở Đà Nẵng về, tui cất công chạy lên tận chùa Đại Tòng Lâm để gặp hắn coi thử ra sao. Tìm mãi, hỏi thăm mãi mới gặp được hắn, bởi nói thiệt, trong đời tui chưa từng thấy cái ngôi chùa nào mà lớn như cái chùa này, đi bộ thăm nó thôi cũng hết cả buổi sáng. nghe đâu đây là ngôi chùa giữ nhiều kỷ lục nhất VN thì phải, nào là có ngôi chánh điện rộng nhất VN, có tượng ông Phật Di Lặc bằng đá hoa cương to và nặng nhất VN, những 60 tấn...
Và qua đó mới biết thêm cái môn mà hắn đang theo được gọi là Pháp Môn Tịnh Độ, đại khái theo tui hiểu sơ sơ là người theo cái môn này chỉ ăn rồi chuyên tâm ăn chay niệm Phật thôi, mang phước lành cho cuối đời mình, mình tự cứu được mình thì cứu được chúng sanh gì đó. Việc ấy thì nói thật chỉ dành cho mấy ngài Tu sĩ theo đạo mới giải thích dược, chứ tui dù có lên Google tra tới tra lui, đọc xuôi đọc ngược cũng không hiểu gì sất. Chỉ biết với thằng em cô cậu của tui thì nó hạnh phúc lắm luôn, bởi ở được nuôi ăn rất ngon, hắn bảo mỗi bữa có những 10 món chay muốn ăn món gì cũng được, ngày ngày cứ theo cữ, có 4 lần tụng kinh niệm Phật, ngoài ra có có một cái máy gì nho nhỏ, cầm nơi tay, bấm một phát sẽ phát ra tiếng kinh Nam Mô A Di Đà Phật, duy nhất chỉ một lần chứ không tụng hoài, còn bấm còn tụng, hết bấm hết tụng, hay thiệt là hay luôn.
Tui có hỏi, thế chú có tính về nhà không, hắn bảo không với vẽ rất cương quyết, còn nói thêm, hiện tại em còn sức thì xin mỗi năm về nhà hai lần, giữa năm xin về 20 ngày lo đám giỗ cho người vợ, cuối năm về ăn Tết với gia đình một lần, qua Tết lại vào tu tiếp, khi nào hết sức thì hết đi, ở lại đây luôn vì chuyện hậu sự nhà chùa lo hết, gần chết thì đưa vào khu Vãng Sinh Đường nằm chờ, chết thì có người mang đi thiêu, tro cốt cho vào hũ, đậy kín, gia đình xin thì cho mang về, không ai xin thi mang vào chùa cất. Hắn còn ca tụng, Vị sư Trụ trì chùa này là một vị Bồ Tát sống, nội cái việc lo ăn uống cho cả ngàn tăng ni ở đây mỗi ngày đã tốn hết hơn ngàn đô Mỹ, anh nhân lên theo ngày theo tháng theo năm thì biết, làm tui há hốc mồn kinh ngạc và quên đi rằng, chi phí nào mà bù đắp vào cho đủ vậy ta?. Giờ có viết ra đây cũng không dám nghĩ đến việc đó luôn, chắc cũng phải chờ cao tăng nào vào giải thích hộ vậy, có thì hiểu biết thêm, không có ai thì đành chịu vậy. Tò mò làm chi đến chuyện làm ăn của người khác, xấu lắm luôn.
Trước khi chấm dứt câu chuyện kể ở đây, tưởng cũng nên kể thêm một chi tiết vui vui. Có thể thằng em tui hối hận về những gì trước đây nó đã làm nên nó mới tu theo kiểu này, bởi có nghe nói, Buông đao là thành Phật mà, tui tin là vậy. Ít ra người ta cũng có một cái cớ để đi Tu, nếu không trở thành một ông Thầy để giảng đạo, giúp đời đi nữa thì chí ít ra cũng tự giúp cho chính mình thoát khỏi vòng luân hồi, kiếp sau thành người tốt thì sao?. Riêng cái chi tiết vui vui là chuyện của ông kia. Đó là một ông đàn ông còn phong độ, đi theo thằng em tui vào đây tu là để trốn lánh, không phải trốn trốn cái sự đời đen bạc mà là trốn.. gái bu theo!. Đẹp trai, con nhà giàu, có điều kiện, có vợ con đàng hoàng nhưng số đào hoa, nghe đâu có tới 6, 7 bà người yêu bu theo đòi về sống chung và gây nhau ỏm tỏi, thế nên ổng trốn vào đây tu. Theo quy định thì nhà chùa thu hết diện thoại không cho liên lạc ra ngoài nhưng do ông ta giàu, khi dến có những hai cái điện thoại, chỉ nộp lại một cái và giữ lại một cái lén xài. Khi cho tôi số đt ông có dặn nên gọi sau 8 giờ tối mới chắc ăn, còn ông ta thì giữ chế độ im lặng, gọi đến chỉ thấy rung mà không nghe chuông, nhờ vậy mà thằng em của tui vẫn nghe điện thoại của con gái hắn hoài, còn ông này ai gọi tới hay ổng gọi ai sau 8 giờ tối thì chỉ có trới biết. Kể cả sau này trời yên biển lặng, ông này mà không về nhà ở luôn tui cùi sút móng, mà quy định ở đây về là về luôn, lần sau xin vào chẳng ai cho, chắc bị dí nữa ổng phải tìm cách trốn khác thui...
Posts: 2,085
Threads: 13
Likes Received: 579 in 353 posts
Likes Given: 417
Joined: Dec 2020
Reputation:
89
Test ảnh từ điện thoại.
Posts: 1,853
Threads: 1
Likes Received: 568 in 242 posts
Likes Given: 671
Joined: Apr 2020
Reputation:
131
(2021-04-30, 06:12 AM)Dan. Wrote: Test ảnh từ điện thoại.
Sao hình anh bỏ lên nó nhỏ xíu vậy.
Em bỏ lên anh coi thử nè.
Dù mạnh mẽ tới đâu... khi hết tiền tôi vẫn buồn
Posts: 2,085
Threads: 13
Likes Received: 579 in 353 posts
Likes Given: 417
Joined: Dec 2020
Reputation:
89
(2021-04-30, 08:01 AM)Mãi Yêu Thương Wrote: Sao hình anh bỏ lên nó nhỏ xíu vậy.
Thường thì ảnh chụp bằng điện thoại hay máy ảnh lớn anh thường chuyển vào computer, dùng ACDSee resize lại rồi bỏ lên postimage, sau đó mới bỏ lên đây nên nó lớn. Hôm nay trời Sài Gòn nóng sôi, đi bộ ở bờ kè xong ngồi uống ly cam vắt, thử lấy điện thoại ra chụp rồi thử bỏ thẳng lên đây qua cái nút Add image to post ở dưới, bên tay trái thì thấy hình nó nhỏ vậy ah.
Posts: 1,853
Threads: 1
Likes Received: 568 in 242 posts
Likes Given: 671
Joined: Apr 2020
Reputation:
131
Em dùng cái đính kèm file nên hình bự hơn.
Anh ra ngoài chơi, uống giùm em ly nước mía với trái dừa nha
Dù mạnh mẽ tới đâu... khi hết tiền tôi vẫn buồn
Posts: 803
Threads: 7
Likes Received: 103 in 42 posts
Likes Given: 44
Joined: Jun 2020
Reputation:
40
Posts: 2,085
Threads: 13
Likes Received: 579 in 353 posts
Likes Given: 417
Joined: Dec 2020
Reputation:
89
(2021-04-30, 12:26 PM)Hai hòn Wrote: Hello em Đạn! Hì hì...hì hì. Anh hai nhớ Sài Gòn về đêm. Chúc em Đạn một ngày dui dui (bây giờ là 1 giờ 26 phút sáng bên Đó).
Hello anh Hai.
Tính đi ngủ rồi mà nghe anh Hai gọi là phải lồm cồm ngồi dậy vào trả lời đây.
Sài Gòn dạo này về đêm vắng vẻ lắm anh, hết tấp nập như mấy hôm trước, lý ra năm nay có bắn pháo bông pháo hoa gì đó mà bỏ rồi. Vì Covid chứ chẳng tử tế gì.
Chúc anh chị luôn vui vẻ, hy vọng có một dịp nào đó mời anh chị đi ăn hủ tíu sườn Vũng Tàu trên đường Trần Hưng Đạo, quận 5, quán này bán món đó ngon bá cháy bù chét luôn.
Posts: 3,346
Threads: 35
Likes Received: 2 in 2 posts
Likes Given: 0
Joined: Mar 2020
Reputation:
229
Posts: 2,085
Threads: 13
Likes Received: 579 in 353 posts
Likes Given: 417
Joined: Dec 2020
Reputation:
89
Posts: 3,346
Threads: 35
Likes Received: 2 in 2 posts
Likes Given: 0
Joined: Mar 2020
Reputation:
229
(2021-05-01, 09:27 AM)Dan. Wrote: Xế đạp hay xế nổ gì thì chạy cũng giống nhau, khác chăng là một bên đạp và một bên nổ thôi. Biết chạy xế đạp thì phải biết chạy xế nổ là vậy. Còn ngồi sau để cho người khác chở thì gọi là xế ôm, có ôm thì có chạy, không ôm không chạy. Vậy muốn ngồi sau để đi ăn bánh tráng cuốn thì phải ôm, dám ôm hông?.
Dzìa đây mà dám chạy bốn bánh tui kiu bằng chị luôn.
Vn có câu: ôm eo ếch
Ôm thì ôm sợ gì, có cái giỏ để giữa mà
Posts: 1,853
Threads: 1
Likes Received: 568 in 242 posts
Likes Given: 671
Joined: Apr 2020
Reputation:
131
(2021-05-01, 11:04 AM)Tàu Hũ Wrote: Vn có câu: ôm eo ếch
Ôm thì ôm sợ gì, có cái giỏ để giữa mà
Vậy chị cưng ôm cái giỏ chứ đâu phải ôm eo.
Lên xe em, em chở leo lề nè. Em là tay lái lụa leo lề thường xuyên. Chở tới nơi, người còn trên xe không thì em hổng biết à.
Dù mạnh mẽ tới đâu... khi hết tiền tôi vẫn buồn
Posts: 2,085
Threads: 13
Likes Received: 579 in 353 posts
Likes Given: 417
Joined: Dec 2020
Reputation:
89
Quote:Tàu Hũ
Vn có câu: ôm eo ếch
Ôm thì ôm sợ gì, có cái giỏ để giữa mà
(2021-05-01, 11:12 AM)Mãi Yêu Thương Wrote: Vậy chị cưng ôm cái giỏ chứ đâu phải ôm eo.
Lên xe em, em chở leo lề nè. Em là tay lái lụa leo lề thường xuyên. Chở tới nơi, người còn trên xe không thì em hổng biết à.
Thì ôm cái giỏ được thôi, chứ làm sao ôm được cái eo của anh Đạn. Một là eo to quá, có muốn ôm cũng không hết, hai là eo này là eo đặc biệt, không dành cho người bạn bè, em út ôm, eo dzàng eo bạc của người ta bộ tưởng dễ ôm lắm sao?.
Cứ nghĩ ra cái cảnh hai người con gái đèo nhau đi chơi mà người ngồi sau ôm eo ếch người ngồi trước... Ý ẹ...
|