Người về qua cõi phù vân ... Nghiêng vai trút gánh phong trần bỏ đi...

Một lời xin lỗi chân thành
#16
(2020-09-17, 05:53 PM)tuyetvan Wrote: Theo Vân nghĩ thế này, ko biết đúng ko

Ý Ếch nói đừng post cái  gì mà mình lại xóa là thế này 

Tỉ dụ Lan chửi ai đó, Lan chửi cho đả , rồi xóa, vì không muốn giữ post mình chữi

Nếu Lan post cái gì mà thấy có bad image, thì đừng post .. tỉ dụ giận ai quá, chữi cho đã, rồi xóa để phi tang, hay vì chính Lan thấy cái đó không được nice cho lắm

Clap Chắc Vân nói đúng ý của anh Ech rồi đó. Lan thì ngốc quá nên không nghĩ ra đó Vân. Thumbs-up4 Nhưng mà Lan chỉ nói xin lỗi thôi chứ Lan đâu phải là xin lời dạy dỗ gì của ai đâu nà!  Face-with-stuck-out-tongue-and-winking-eye_1f61c

Nói câu này xong chắc bị chửi nữa quá mợi! Nhưng mà kệ đi, ai muốn chửi cứ chửi chứ để trong bụng ấm ức hoài khó chịu lắm!  Becuoi
Reply
#17
(2020-09-17, 06:00 PM)Lan Wrote: Clap Chắc Vân nói đúng ý của anh Ech rồi đó. Lan thì ngốc quá nên không nghĩ ra đó Vân. Thumbs-up4 Nhưng mà Lan chỉ nói xin lỗi thôi chứ Lan đâu phải là xin lời dạy dỗ gì của ai đâu nà!  Face-with-stuck-out-tongue-and-winking-eye_1f61c

Nói câu này xong chắc bị chửi nữa quá mợi! Nhưng mà kệ đi, ai muốn chửi cứ chửi chứ để trong bụng ấm ức hoài khó chịu lắm!  Becuoi

Rất xin lỗi Lan, lại một lần nữa tui làm chuyện ruồi bu rồi. Coi như tui chưa hề nói gì hén. Shy

Reply
#18
Anh Ech, anh không cần nói xin lỗi gì với tui hết á....Anh không có làm chuyện ruồi bu gì đâu...Nếu có trách thì trách chính tui thì đúng hơn...Bỡi tại tui chậm tiêu nên mới không hiểu được ý lời của anh đó thôi. Tui đi ra khỏi thread này luôn đó nha bà con! Biggrin
Reply
#19
Ko phải dạy dỗ đâu Lan ơi. 

Từ lúc biết Lan, Vân nhận thấy hình như người ta hiểu Lan nhiều hơn Lan hiểu người ta

Vì hình như Lan hơi sensitive quá, bạn bè muốn giúp Lan hiểu họ, để Lan gần gũi họ hơn .. chứ nếu Lan ko hiểu họ, thì sao người ta dám gần Lan 

Nhưng Lan cứ nghĩ khác ý họ .. cũng là 1 điều đáng tiếc 

Vân ko dám nói nhiều, Vân chỉ dừng ví dụ này, rồi từ Lan muốn nghĩ sao thì nghĩ nhá 

Vân biết đôi khi Lan cũng muốn hòa nhập với bạn bè, chỉ kẹt 1 cái là.. hình như người nói tiếng anh, người nói tiếng pháp .. nên dễ hiểu lầm nhau .. 

người ta vừa nói gì là Lan hiểu lầm liền, Lan phán ứng mạnh, khiến người ta sợ không dám nói chuyện với cô nàng quá sensitive 

cũng có 1 số người vì cái so sensitive của Lan, mà họ chọc cho Lan càng sensitive 


Nói chung Vân khuyên Lan đừng sensitive quá, có thể Lan có nhiều bạn hơn

Vân xin stop ở đây, Cheerl
Reply
#20
(2020-09-17, 05:07 PM)Bella Wrote: Phải chi you là nick có registered trong đây thì tui xin liền  dù là tui chưa hề hay không hề có làm gì cho you buồn giận. Vì khi mà mình chịu "xin lỗi" mà có một ai đó "cho" hay chấp nhận lời mình xin lỗi thì chắc chắn là tối nay tui sẽ ngủ ngon hơn đó!  Face-with-stuck-out-tongue-and-winking-eye_1f61c

Lol Tulip4  Heavy-black-heart4 Heavy-black-heart4 Heavy-black-heart4 Tulip4 Lol

[img]webkit-fake-url://f2554867-b93d-418d-a5ad-80a390f3d229/imagejpeg[/img]
Chiếc này đẹp qúa mà không biết cởi nó có khó không nữa  Suytu Chắc không đến nỗi khó nhưng lấy cái bằng để lái trên đường có lẽ không dễ  :nhongnheo:
Reply
#21
Ai cũng mang vác lỗi lầm nhiều qúa tải nên chẳng ai dám xin lỗi ai cả . Xin thêm lỗi nữa sẽ bị chìm tàu.  Thiên hạ xin lỗi mình "xin" "ai cho toôi tình yêu "  Lol  :whistle:  Lol



Reply
#22
[quote pid='282646' dateline='1600366027']
Đọc bài nầy tự dưng ứa nước mắt…
Một lời xin lỗi chân thành
 
Nói theo một lối nói của người Mỹ mà nay nhiều người chúng ta đã rất quen, là tôi nợ những bản nhạc mà chúng ta thường gọi là "nhạc lính" một lời xin lỗi. Một lời xin lỗi thật lớn, thật chân tình nhất và thành thật nhất.

Xin lỗi những bản nhạc lính, những người trình diễn chúng, những người yêu chúng, không chỉ một, mà một ngàn lời xin lỗi. Một vạn lời xin lỗi. Mà vẫn thấy chưa đủ.

Một buổi tối tuần trước, ngồi với Phan Nhật Nam, chúng tôi nhận ra một điều là cuộc chiến Việt Nam bi thảm và vô cùng tàn bạo nhưng đã để lại cho chúng ta, những người ở miền Nam, một kho tàng hết sức quí báu, đó là những bản nhạc viết về những người lính trong chiến tranh, và tuy ngày nay, cuộc chiến đã kết thúc, những bài hát ấy vẫn còn ở lại với chúng ta và chúng vẫn còn tạo ra biết bao nhiêu là cảm động, biết bao nhiêu xao xuyến, và vẫn còn được hát lên để nhớ lại nguyên một thời binh đao tưởng như cung kiếm đã xếp lại, bụi dầy đã phủ kín. Bức tượng người lính dáng điệu mệt mỏi ở lối vào Nghĩa trang quân đội Biên Hòa bị kéo sập không biết nay ở đâu nhưng những bài hát viết cho những người lính này vẫn còn ở mãi với chúng ta.

Những bài hát đầu tiên về những người lính ấy mơ hồ tôi nghe từ chiếc radio trên căn gác ở Hà Nội của người chú... Bài Chiến sĩ của lòng em với những câu "... khi nước nhà phút ngã nghiêng em mơ người trai anh dũng mang thân thế hiến giang sơn chí quật cường hiên ngang... chiến sĩ của lòng em đắm đuối ước mơ ở chiến trường xa dãi nắng dầm mưa nhịp bước oai hùng chàng tiến trong tim em trong khi vang ca say theo chiến thắng..."

Vài tháng sau chú tôi tử trận.

Vào Sài Gòn, khoảng năm 1957, tôi nghe bài Em gắng chờ của Huỳnh Anh và yêu ngay những câu này: "... vai súng hiên ngang hẹn cùng người cũ... trong bóng vinh quang rộn ràng anh bước hiên ngang về làng trời Nam hân hoan reo vang thanh bình ca..." Tôi yêu bài hát ấy vì một cô bạn hàng xóm, tưởng tượng cô là người đứng trên bến sông...

Nhưng đó mới chỉ là những bài hát về lính còn quá hiền lành, khi cuộc chiến chỉ mới bắt đầu... Anh về qua xóm nhỏ, em chờ dưới gốc dừa nắng chiều lên mái tóc, tình quê hương đơn sơ... anh chiến binh tiền tuyến ơi về giải phóng quê hương...

Một thời gian sau, vài ba người bạn trong lớp bỏ học lên đường nhập ngũ... bạn ơi, mai này ai hỏi đến tên tôi, thì xin hãy đáp khoác chiến y rồi... người thư sinh ấy đã xếp bút nghiên giã từ trường yêu với bao nhiêu bạn hiền... Lời ca lãng mạn, hơi bầy đặt, rẻ tiền nhưng tội nghiệp vô cùng. Tôi nhớ một tối lén đi uống bia với người bạn tiễn chàng đi lính. Bài hát ấy được hát lên bởi một người bạn bên những chai bia đầu tiên. Nội trong năm ấy, cả hai đều chết trận.

Hai năm sau, tôi đi học xa, mấy năm sau mới về. Tôi không nghe những bài hát ấy nữa. Tôi nghe Beatles, rock, nhạc cổ điển Tây phương, nhạc đồng quê, nhạc dân ca Mỹ, nhạc phản chiến... Ở Việt Nam, cuộc chiến đang trở nên khốc liệt hơn. Những bản nhạc tôi nghe trong những năm xa nhà là thứ nhạc hoàn toàn khác. Bob Dylan, Joan Baez, Peter Paul & Mary, Pete Seeger... cũng nói về chiến tranh đấy, nhưng trở lại Sài Gòn tôi mới lại được nghe những bản nhạc lính mà tôi đã bỏ quên đi trong suốt những năm xa nhà. Thư nhà cho biết dăm ba người bạn cùng lớp đã truy thăng thiếu úy...

Sáng nay vừa thức dậy, nghe tin em gục ngã nơi chiến trường... trong vườn tôi vô tình hoa tường vi vẫn nở thêm một đóa... Nếu em không là người yêu của lính... tên thật là em các bin, họ hàng em có trăm nghìn... từ ngày tôi lên cai việc làm tôi rất nhiều, binh ngoan cho nốt tốt, lười cho coóc vê... đi quân dịch là thương nòi giống... hãy nhớ tới anh luôn luôn, yêu em vì lòng chờ mong... anh đi chiến dịch... lòng súng nhân đạo cứu người lầm than... anh là lính đa tình... phi đạo chạy dài anh cất cánh bay lên...

Trở lại Sài Gòn, những buổi chiều trong quán nước mở trang báo ra đọc thấy tên bạn bè mấy người trên trang cáo phó chết trận cao nguyên.

... viết tên người yêu lên ba lô nặng trĩu... đừng trước ngõ cũ nghe giặc tràn qua thôn xóm... thăm em dăm ba ngày rồi anh đi... xuyên lá cành trăng lên lều vải... chiều mưa biên giới anh đi về đâu... anh không chết đâu anh, người anh hùng Mũ Đỏ tên Đương... quỳ hôn đất thân yêu, Quảng Trị ơi mừng quê hương giải phóng...

Nhạc Việt đã đổi khác... em ngại ngùng dạo phố... bên người yêu tật nguyền... anh trở về trên đôi nạng gỗ... bại tướng cụt chân...

Những bài hát như thế phải có cả trăm bài cho đến nay vẫn còn được hát lên. Hát để nhớ lại những bất hạnh của một thời tuổi trẻ. Những chuyện đáng lẽ phải quên đi. Nhưng những chuyện đó cũng lại là một phần của đời sống chúng ta.
Chúng ta phải cám ơn những bài hát ấy mặc dù chúng bi thảm, đau đớn. Chúng vẫn nhắc chúng ta về những thương tích không bao giờ lành trên cơ thể của mỗi người.


Trong khi những người lính miền Bắc không có được những bài ca như thế. Chỉ là những bài ca đặt hàng, ngợi ca lãnh tụ hay những tiếng chầy trên sóc Bom Bo cum cụp cum... tìm diệt Mỹ giải phòng cho dân mình... bóng cây kơ nia, tiếng đàn ta lư...

Họ không có được những ca khúc nên hồn để còn hát lên được cho mãi tận này hôm nay. Trong khi những mất mát của họ không hề nhỏ. Nhưng ngày nay, còn đươc mấy người hát những bài hát ấy. Và nếu hát chúng lên thì có được bao nhiêu người xúc động?

Cám ơn những bài nhạc lính. Xin lỗi những bài nhạc lính, những bài nhạc có một thời mà không ít người trong chúng ta đã coi thường nó, cũng có thể đã khinh bỉ nó, coi nó là quê mùa, sến... trong khi chúng hay biết là chừng nào. Nửa trên vĩ tuyến 17 không có được một nền nhạc như thế.

Tôi thành thật xin lỗi những bài nhạc lính, xin lỗi các tác gỉả, những người hát chúng, một trăm ngàn lần.

Mà vẫn thấy chưa đủ.

Bùi Bảo Trúc


https://aihuubienhoa.com/p119a8296/mot-loi-xin-loi-chan-thanh-bui-bao-truc


Tulip4 Tulip4 love love love Tulip4 Tulip4
[/quote]

LTP mang ơn người lính VNCH.   Tulip4
Reply
#23
Hihi, Vân ko biết tại sao phải xin lỗi những bản nhạc lính

Post đầu tiên dài quá, Vân ráng đọc để coi  .. ai làm lỗi gì nhạc lính .
 mà xin lỗi 

Có ai biết tại sao phải xin lỗi ko vậy?
Reply
#24
(2020-09-17, 06:41 PM)tuyetvan Wrote: Hihi, Vân ko biết tại sao phải xin lỗi những bản nhạc lính

Post đầu tiên dài quá, Vân ráng đọc để coi  .. ai làm lỗi gì nhạc lính .
 mà xin lỗi 

Có ai biết tại sao phải xin lỗi ko vậy?

V không hiểu thật hả?

Ông Bùi Bảo Trúc có thời đã coi thường những bài hát đó.  Bây giờ, ông nghe lại, mới thấy những bài hát đó có ý nghĩa. Hơn nữa những người lính Việt Cộng không được đến 1 bài.
Reply
#25
Ông coi thường? 


Là sao Vân ko hiểu thiệt .. điễn hình ông làm gì mà coi thường? Phong có biết ko?

Nếu chỉ gọi đó là nhạc sến, Vân cũng ko nghĩ là coi thường .. Vì thiệt ra, hình như nhiều bản nhạc popular ngày xưa đều được gọi là nhạc sến, Vân nghĩ nó là cái tên ám chỉ popular, như vậy đâu có phải là coi thường
Reply
#26
(2020-09-17, 06:41 PM)tuyetvan Wrote: Hihi, Vân ko biết tại sao phải xin lỗi những bản nhạc lính

Post đầu tiên dài quá, Vân ráng đọc để coi  .. ai làm lỗi gì nhạc lính .
 mà xin lỗi 

Có ai biết tại sao phải xin lỗi ko vậy?

Không hiểu thật sao?.  Shy

Thật ra thì đây chỉ là những lời xin lỗi của chính tác giả bài này, vì đã có một thời gian dài trước đó, ông ta và một số người khác có tâm trạng giống ông ta, đã từng coi thường những bài nhạc viết về người lính VNCH, cứ một hai chê nó sến, nó ủy mị, đại khái thế. Con số ấy không phải là ít, nếu ta nhìn lại thời ấy, không phải ai ai cũng đồng ý bước vào cuộc chiến để giữ gìn quê hương và gia đình mình. Thiếu gì những tay chết nhát, thiếu gì những tay phản chiến, cạo đầu trọc lóc trốn trong những ngôi chùa trong miếu để được sống, biết đâu ông tác giả này là một trong số đó thì sao?.  Face-with-stuck-out-tongue-and-winking-eye_1f61c  

Cái khác nhau cơ bản giữa hai nền âm nhạc thời ấy là ngoài những bản hùng ca mà cả hai cùng diễn tả thì bên này vẫn có những bài nhạc diễn tả tâm trạng thực tế của con người khi đối diện với cuộc chiến, ở đó có sự chia ly, mất mát, người đi kẻ ở, Tôi nó sinh ra nhằm chinh chiến mới quen nhau mà thương mến, còn bên kia thì độc nhất chỉ có những bài hát tạm gọi là oai hùng kiểu biển người, xúi giục người ta lao vào chỗ chết không một chút sợ hãi. Ông này chỉ nêu ra được vấn đề thôi mà không đưa ra được lời giải thích, vậy thôi.

Để bây giờ, khi mọi việc đã lắng xuống, ngồi nhìn lại, tác giả tự nhận biết mình có lỗi rất nhiều nên viết một lời xin lỗi, chuyện ấy nó cũng giống như lời của mấy "Bà Mẹ VN anh hùng" (*) vẫn thường nói, Nếu biết vậy thì ngày xưa tau đã chỉ cho "mấy ổng" bắt hết tụi bây cho rồi, để tụi bây sống làm chi cho giờ mang nợ, mang tội!... Grinning-face-with-smiling-eyes4

Vân cũng như rất nhiều người khác  không cảm thấy có lỗi thì đó là chuyện của Vân và nhiều người khác, còn họ cảm thấy họ có lỗi thì họ xin, tha cho họ hay không là quyền của Vân. That's all.  Smiling-face-with-halo4

(*): Đến tận bây giờ, mỗi khi nổi cơn giận dữ, muốn rủa một cái gì đó cho hả tức, thay vì chửi thề, văng tục, tụi tui vẫn hay chu cái mỏ nhọn lên chửi đổng. "Bà mẹ VN... anh hùng...".  Biggrin
Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ...
Reply
#27
(2020-09-17, 06:58 PM)tuyetvan Wrote: Ông coi thường? 


Là sao Vân ko hiểu thiệt .. điễn hình ông làm gì mà coi thường? Phong có biết ko?

Nếu chỉ gọi đó là nhạc sến, Vân cũng ko nghĩ là coi thường .. Vì thiệt ra, hình như nhiều bản nhạc popular ngày xưa đều được gọi là nhạc sến, Vân nghĩ nó là cái tên ám chỉ popular, như vậy đâu có phải là coi thường

Ổng coi thường là chuyện của ổng, có thắc mắc thì đi gặp ổng mà hỏi, hỏi người khác thì làm sao người ta trả lời được, vì người ta có coi thường đâu mà biết cách trả lời.  Rollin 

Nghe nói Vân cao mét bảy lăm gì đó nhưng hướng nhìn còn thấp lắm luôn, đề nghị bắc cái ghế hay cái thang bảy mươi lăm mét rồi leo lên đó ngồi mà nhìn, chắc thấy rõ hơn.

Becuoi
Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ...
Reply
#28
dạ ... cám ơn anh Đạn

đơn giản là Vân chẳng hiểu tại sao ỗng lại xin lỗi nhạc lính VNCH

nếu ỗng cho là ỗng coi thường nhạc lính VNCH .. thì Vân chỉ thắc mắc ổng coi thường dưới hình thức thế nào 

có vậy thôi ạ  Shy




theo Vân .. gọi nhạc nào đó là "sến" không phải coi thường

lúc trước Vân cũng nghĩ , kêu người ta "sến" là coi thường 

nhưng vô tình đọc đâu đó, Vân thấy có nhiều dòng nhạc được xếp vào "sến" .. hiểu theo nghĩa Vân là .. nó "popular" , nhiều người nghe, thì gọi nó là "sến"

mà nếu nhìn như vậy , thì chữ "sến" lại không có ý nghĩa coi thường
Reply
#29
(2020-09-17, 07:27 PM)Ngại đạn. Wrote: Ổng coi thường là chuyện của ổng, có thắc mắc thì đi gặp ổng mà hỏi, hỏi người khác thì làm sao người ta trả lời được, vì người ta có coi thường đâu mà biết cách trả lời.  Rollin 

Nghe nói Vân cao mét bảy lăm gì đó nhưng hướng nhìn còn thấp lắm luôn, đề nghị bắc cái ghế hay cái thang bảy mươi lăm mét rồi leo lên đó ngồi mà nhìn, chắc thấy rõ hơn.

Becuoi

 Rollin Rollin Rollin Rollin
Reply
#30
Nói chung, "Nhạc sến" được quy cho cái mác “nhạc não tình”. Nhưng thế nào là “Nhạc sến”? Có nhiều cách giải thích, nhưng theo tôi cách giải thích thuyết phục nhất, do đây là dòng nhạc sáng tác cho đại chúng, theo giai điệu Boléro, Hambanera, Slow rock… mà hầu hết lấy điệu Boléro làm chủ đạo, ca từ dễ hiểu, dễ thuộc từ trong sinh hoạt đời thường, mang nặng tâm trạng của số đông kể cả thành thị lẫn nông thôn, nên khi được các ca sĩ có chất giọng phù hợp phổ biến trên các phương tiện truyền thông thời bấy giờ rất dễ đi vào lòng người, lan tỏa nhanh thành một xu hướng nhạc thị hiếu, tạo thành phong trào, gu âm nhạc đáp ứng cho số đông.








https://sites.google.com/site/ccamnhac/ccan-87-1




chắc vì Vân nghĩ .. nhạc sến chỉ mang tính chất popular .. nên Vân không cho đây là "coi thường"

nhạc mà nhiều người nghe .. tức là đắc hàng .. thì sao lại cho rằng là "coi thường" ???

Suytu
Reply