Posts: 3,679
Threads: 43
Likes Received: 1 in 1 posts
Likes Given: 0
Joined: Dec 2017
Reputation:
284
Khi thưởng thức các nhạc phẩm của cố nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ, chúng ta có thể quả quyết ông chính là một nhạc sĩ của đồng quê …
Sinh ra trong một gia đình quan lại, tuy cha ông đều là quan nhà Nguyễn, nhưng suốt thời ấu thơ cố nhạc sĩ (tên khai sinh là Hoàng Hữu Ngạnh) lại luôn ở bên người mẹ hiền, gắn bó với làng quê Bích Khê – một xóm thôn rất đẹp nằm bên bờ sông Thạch Hãn, Quãng Trị . Dọc bờ sông là những nương dâu xanh ngát, với người dân ở đây trồng dâu nuôi tằm, quay tơ, dệt vải, có những đêm trăng thanh gió mát, trai gái dập dìu cất tiếng hát ven sông … Hình ảnh xinh đẹp của quê hương ấy, đã ngấm vào ông như một tình yêu bản năng, và sau này đã cất lên thành nhạc .
Ô ! ô ! sáng hôm nay trên quê hương tôi,
Quê hương xinh xinh quê hương hữu tình,
Quê hương xinh xinh quê hương hòa bình..
Bức tranh của làng quê, dù sáng hay chiều, dù ngày hay đêm, khoảnh khắc nào cũng thật đẹp, cũng thật ấn tượng trong lòng người, như một bức tranh giàu màu sắc cứ rộn rã mãi trong lòng ta . Nhiều tác phẩm của ông đậm chất dân dã thôn làng và giàu âm hưởng đồng quê. Bởi thế, cố nhạc sĩ Phạm Duy đã nói về Hoàng Thi Thơ : " Nhờ anh, chúng ta chứng kiến cảnh tượng đưa em xuống thuyền trong đám cưới trên đường quê. Nhạc của anh lúc nào cũng giống như một đám rước : rước tình về với quê hương trong một thời đại đầy sóng gió”.
Vì vậy, tình yêu quê hương đất nước luôn nồng nàn trong tâm hồn cố nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ ...
Làm người huy hoàng phải chọn làm người dân Nam ...
Posts: 176
Threads: 10
Likes Received: 0 in 0 posts
Likes Given: 0
Joined: Jan 2018
Reputation:
10
Posts: 2,691
Threads: 0
Likes Received: 0 in 0 posts
Likes Given: 2
Joined: Feb 2018
Reputation:
114
(2020-04-30, 01:44 PM)guest1221 Wrote: Khi thưởng thức các nhạc phẩm của cố nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ, chúng ta có thể quả quyết ông chính là một nhạc sĩ của đồng quê …
Sinh ra trong một gia đình quan lại, tuy cha ông đều là quan nhà Nguyễn, nhưng suốt thời ấu thơ cố nhạc sĩ (tên khai sinh là Hoàng Hữu Ngạnh) lại luôn ở bên người mẹ hiền, gắn bó với làng quê Bích Khê – một xóm thôn rất đẹp nằm bên bờ sông Thạch Hãn, Quãng Trị . Dọc bờ sông là những nương dâu xanh ngát, với người dân ở đây trồng dâu nuôi tằm, quay tơ, dệt vải, có những đêm trăng thanh gió mát, trai gái dập dìu cất tiếng hát ven sông … Hình ảnh xinh đẹp của quê hương ấy, đã ngấm vào ông như một tình yêu bản năng, và sau này đã cất lên thành nhạc .
Ô ! ô ! sáng hôm nay trên quê hương tôi,
Quê hương xinh xinh quê hương hữu tình,
Quê hương xinh xinh quê hương hòa bình..
Bức tranh của làng quê, dù sáng hay chiều, dù ngày hay đêm, khoảnh khắc nào cũng thật đẹp, cũng thật ấn tượng trong lòng người, như một bức tranh giàu màu sắc cứ rộn rã mãi trong lòng ta . Nhiều tác phẩm của ông đậm chất dân dã thôn làng và giàu âm hưởng đồng quê. Bởi thế, cố nhạc sĩ Phạm Duy đã nói về Hoàng Thi Thơ : " Nhờ anh, chúng ta chứng kiến cảnh tượng đưa em xuống thuyền trong đám cưới trên đường quê. Nhạc của anh lúc nào cũng giống như một đám rước : rước tình về với quê hương trong một thời đại đầy sóng gió”.
Vì vậy, tình yêu quê hương đất nước luôn nồng nàn trong tâm hồn cố nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ ...
Hai anh chị hát quá hay! Bài văn viết giới thiệu về tiểu sử của tác giả HTT lại càng dễ lôi cuốn các khán thính giả và nhất là các "đọc" giả càng dễ tập trung vào bản nhạc này hơn nữa! Me like!!!...
Ta nhẹ nhàng đi như khi ta nhẹ nhàng đến
Ta vẫy tay chào không một chút vấn vương!
Fan của Rosie
Unregistered
[quote pid='236162' dateline='1588272981']
First ever VB wedding ? 
[/quote]
cho tui làm phụ rễ ( nhớ rũ em Khờ làm phụ dâu với tui nha ) :dance:  :dance:
Posts: 800
Threads: 7
Likes Received: 74 in 42 posts
Likes Given: 24
Joined: Feb 2020
Reputation:
30
Hai ca si chị Rosie và anh Guest hát hay qúa
Bài này là bài heart thường hay nghe ... vui vui ... buồn buồn
Heart Hát theo phụ ....
Anh anh ơi! Người tình tôi ơi!
Anh anh ơi! Xem người ta họ cưới nhau rồi!
🌹🌹🌹🌹❤️🌹🌹🌹🌹
~~~~~~~~~~
God, grant me the serenity to accept the things I cannot change.🦋
Posts: 13,378
Threads: 205
Likes Received: 1,690 in 780 posts
Likes Given: 1,804
Joined: Oct 2018
Reputation:
185
(2020-04-30, 02:02 PM)Heart Wrote: Hai ca si chị Rosie và anh Guest hát hay qúa
Bài này là bài heart thường hay nghe ... vui vui ... buồn buồn
Heart Hát theo phụ ....
Anh anh ơi! Người tình tôi ơi!
Anh anh ơi! Xem người ta họ cưới nhau rồi!
🌹🌹🌹🌹❤️🌹🌹🌹🌹
Coi chừng ảnh... chửi
Posts: 800
Threads: 7
Likes Received: 74 in 42 posts
Likes Given: 24
Joined: Feb 2020
Reputation:
30
~~~~~~~~~~
God, grant me the serenity to accept the things I cannot change.🦋
Fan của Heart
Unregistered
Posts: 800
Threads: 7
Likes Received: 74 in 42 posts
Likes Given: 24
Joined: Feb 2020
Reputation:
30
~~~~~~~~~~
God, grant me the serenity to accept the things I cannot change.🦋
Posts: 13,378
Threads: 205
Likes Received: 1,690 in 780 posts
Likes Given: 1,804
Joined: Oct 2018
Reputation:
185
Bông Hồng Mùa Xuân
“Bán cho tôi một bông hồng đi, cô bé!
Đoá nào tươi còn búp nụ mịn màng.”
Tôi ngước lên: “Xin ông chờ tôi lựa.
Một bông hồng vừa ý nghĩa, vừa sang!”
Khách mỉm cười: “Cô thật tài quảng cáo!
Thế... hoa hồng mang ý nghĩa sao, cô?”
Tôi bối rối: “Hình như người ta bảo
Nó tượng trưng tình nồng thắm vô bờ.”
“Cám ơn cô! Giá bao nhiêu đây nhỉ?”
Tôi lắc đầu: “Thôi, xin biếu không ông,
Một đoá hoa không bao nhiêu ông ạ!
Rất mong ông làm người đẹp vừa lòng.”
Khách bỗng nhìn tôi, mặt như xoáy lốc.
“Cô bé lầm! Tôi không tặng người yêu.
Thằng bạn thân tuần qua vừa ngã gục,
Một bông hồng cho nó bớt quạnh hiu.
Nhưng cô bé phải nhận tiền tôi đi chứ!
Hoa cho không, rồi mẹ mắng làm sao?”
Tôi cúi mặt. “Xin gửi người xấu số,
Chuyện của ông làm tôi bỗng nghẹn ngào!”
Khách quay đi, áo hoa rừng đã bạc,
Dáng cao gầy khuất hẳn bóng chiều nghiêng.
Tôi bất chợt đưa tay làm dấu thánh:
(“Mẹ giữ gìn cho người ấy bình yên!”)
Trời đầu xuân còn vương vương sắc lạnh,
Nắng vàng mơ, má con gái thêm hồng.
Tôi bâng khuâng nhớ đến người khách lạ.
(Mình nhớ Người, Người có nhớ mình không?)
Chiều hai chín phố phường sao tấp nập
Người ta vui từng cặp đẹp bên nhau.
Mắt tôi lạc... rồi bỗng dưng bừng sáng;
“Phải anh không? Người khách lạ hôm nào?”
Tim đập mạnh sau áo hàng lụa mỏng,
Anh đến gần, lời nói cũng reo vui:
“...Sao cô bé... hàng hôm nay đắt chứ?
Có nhớ tôi... hay cô đã quên rồi!
Hành quân xong, tôi vừa về hậu cứ,
Ghé ngang đây xin cô một bông hồng
Và mong cô cho tôi xin lời chúc:
“Rất mong ông làm người đẹp vừa lòng.”
Tôi bỗng nghe như tim mình thắt lại,
Gượng tìm hoa, rồi trao tặng tay Người.
Khách nhìn tôi, mắt bỗng dưng dịu xuống,
Đầy đăm chiêu và nghiêm lại nụ cười:
“- Xin lỗi cô, nếu lời tôi đường đột,
Nhưng thật tình tôi không thể nào quên
Người con gái trong một lần gặp gỡ,
Nhớ thật nhiều... dù chưa được biết tên
Một bông hồng - như hôm nào cô nói:
Là tượng trưng tình nồng thắm vô bờ.”
Tôi run tay, nhận hoa hồng Người tặng
Sự thật rồi... mà cứ ngỡ đang mơ.
Lý Thụy Ý
Posts: 618
Threads: 3
Likes Received: 0 in 0 posts
Likes Given: 0
Joined: Feb 2020
Reputation:
44
Posts: 3,919
Threads: 6
Likes Received: 149 in 124 posts
Likes Given: 129
Joined: Dec 2019
Reputation:
69
(2020-04-30, 02:24 PM)Cám ơn Anh Wrote: Bông Hồng Mùa Xuân
“Bán cho tôi một bông hồng đi, cô bé!
Đoá nào tươi còn búp nụ mịn màng.”
Tôi ngước lên: “Xin ông chờ tôi lựa.
Một bông hồng vừa ý nghĩa, vừa sang!”
Khách mỉm cười: “Cô thật tài quảng cáo!
Thế... hoa hồng mang ý nghĩa sao, cô?”
Tôi bối rối: “Hình như người ta bảo
Nó tượng trưng tình nồng thắm vô bờ.”
“Cám ơn cô! Giá bao nhiêu đây nhỉ?”
Tôi lắc đầu: “Thôi, xin biếu không ông,
Một đoá hoa không bao nhiêu ông ạ!
Rất mong ông làm người đẹp vừa lòng.”
Khách bỗng nhìn tôi, mặt như xoáy lốc.
“Cô bé lầm! Tôi không tặng người yêu.
Thằng bạn thân tuần qua vừa ngã gục,
Một bông hồng cho nó bớt quạnh hiu.
Nhưng cô bé phải nhận tiền tôi đi chứ!
Hoa cho không, rồi mẹ mắng làm sao?”
Tôi cúi mặt. “Xin gửi người xấu số,
Chuyện của ông làm tôi bỗng nghẹn ngào!”
Khách quay đi, áo hoa rừng đã bạc,
Dáng cao gầy khuất hẳn bóng chiều nghiêng.
Tôi bất chợt đưa tay làm dấu thánh:
(“Mẹ giữ gìn cho người ấy bình yên!”)
Trời đầu xuân còn vương vương sắc lạnh,
Nắng vàng mơ, má con gái thêm hồng.
Tôi bâng khuâng nhớ đến người khách lạ.
(Mình nhớ Người, Người có nhớ mình không?)
Chiều hai chín phố phường sao tấp nập
Người ta vui từng cặp đẹp bên nhau.
Mắt tôi lạc... rồi bỗng dưng bừng sáng;
“Phải anh không? Người khách lạ hôm nào?”
Tim đập mạnh sau áo hàng lụa mỏng,
Anh đến gần, lời nói cũng reo vui:
“...Sao cô bé... hàng hôm nay đắt chứ?
Có nhớ tôi... hay cô đã quên rồi!
Hành quân xong, tôi vừa về hậu cứ,
Ghé ngang đây xin cô một bông hồng
Và mong cô cho tôi xin lời chúc:
“Rất mong ông làm người đẹp vừa lòng.”
Tôi bỗng nghe như tim mình thắt lại,
Gượng tìm hoa, rồi trao tặng tay Người.
Khách nhìn tôi, mắt bỗng dưng dịu xuống,
Đầy đăm chiêu và nghiêm lại nụ cười:
“- Xin lỗi cô, nếu lời tôi đường đột,
Nhưng thật tình tôi không thể nào quên
Người con gái trong một lần gặp gỡ,
Nhớ thật nhiều... dù chưa được biết tên
Một bông hồng - như hôm nào cô nói:
Là tượng trưng tình nồng thắm vô bờ.”
Tôi run tay, nhận hoa hồng Người tặng
Sự thật rồi... mà cứ ngỡ đang mơ.
Lý Thụy Ý
Thiên ký sự đến đây là hết. Tôi tin rồi hai người lấy nhau, vì không lấy được nhau thì cô bé còn viết nhiều. Lấy nhau rồi là hết chuyện. (Nguyễn Nhược Pháp - Đi Chùa Hương)
|