Tâm Linh Thiên Hạ Sự
#1
Sỗ tay ghi chú tâm linh thiên hạ sự tại Vietbest. 

Cheer Cheer Cheer

Tokiyori, một tay đánh kiếm có danh, sức mạnh ít người địch nổi, thế mà hờ cơ bị đánh phải một bạt tai, vẫn thản nhiên không biết giận, thật lòng tự chủ của ông đã đến bực! Ông tự thú: "Trước kia tôi vẫn tưởng tôi là người đại dũng, lúc mà trong tay cầm mấy vạn tinh binh đánh Nam dẹp Bắc; trước tôi không có một người nào dám cản đường. Thế mà khi phải bị đánh một bạt tai, tôi trấn tĩnh được ngay, quả tim tôi không đập mạnh, lòng tôi yên lặng như không có việc gì, bấy giờ, tôi mới cảm thấy cái khí độ hùng dũng trước kia, sánh với bây giờ, rất còn nhu nhược, hèn thấp đến bực nào. Tự chủ được cái lòng tự đại của mình mới là đại dũng đó".


Thu Giang Nguyễn Duy Cần

Cheer Cheer Cheer
May all Living Beings always live happily!
May they free from enmity
May they all share the blessings
Springing from the good that I have done!                
Admire Admire 



Reply
#2
Nuôi Gà Đá

Vua Tuyên Vương sai Kỷ Sảnh nuôi gà đá. 
Được mười hôm, Vua hỏi. Kỷ Sảnh thưa: 
- Chưa được. Gà hăng lắm! Chưa thấy gà khác đã muốn đá rồi! 
Cách mười hôm nữa, vua lại hỏi. Kỷ Sảnh thưa: 
- Chưa được. Gà còn hơi hăng. Trông thấy gà khác đã muốn đá rồi! 
Cách mười hôm nữa, vua lại hỏi. Kỷ Sảnh thưa: 
- Được rồi! Gà bây giờ, cho nghe thấy tiếng gà khác, cũng không cho vào đâu. Trông như gà gỗ, mà thực, có đủ các ngón tay. Gà khác trông thấy nó cũng đủ sợ, phải lùi chạy ngay! 

Thu Giang Nguyễn Duy Cần
Cái cười của thánh nhân

vnthuquan.net

Cheer Cheer Cheer
May all Living Beings always live happily!
May they free from enmity
May they all share the blessings
Springing from the good that I have done!                
Admire Admire 



Reply
#3
Quên Thầy [Image: smile.gif]


Ngày kia, có một người đi tìm thầy học đạo. 
Gặp một người hướng dẫn, ông này căn dặn: 
- Hãy kiên tâm ngồi tịnh nơi đây. Đúng năm nữa sẽ gặp mặt Thầy. 
Năm sau, ông ấy đến hỏi: 
- Đã gặp Thầy chưa? 
- Thưa, đã gặp. 
- Vậy, cứ tịnh thêm năm nữa, sẽ nghe thầy dạy đạo cho. 
Năm sau, ông ấy đến hỏi: 
- Đã nghe Thầy truyền đạo chưa? 
- Thưa đã được Thầy truyền rồi. 
- Vậy bây giờ hạy tịnh thêm năm nữa, đến khi nào không còn nghe Thầy nói nữa, bấy giờ anh mới chứng được đạo. 

Cheer

Lời bàn: 
Lời nói cuối cùng của người hướng dẫn quả rất bất ngờ đối với phần đông những kẻ xưa nay đi tìm Đạo vẫn có thành kiến "Không thầy đố mầy làm nên" 

Thầy, dưới hình thức một người đã đắc Đạo, những sách vở kinh truyện, những giáo điều tôn giáo, luân lý... Trong con đường tìm Đạo tuy cần, nhưng chỉ cần lúc ban đầu mà thôi. "Có" Thầy, nhưng rồi phải "quên" Thầy và sau cùng "mất". Thầy thì mới chứng được Đạo. Aurobindo Ghose có nói "thầy là một cần thiết", Thầy cũng là một trở ngại". 

Ông thầy giỏi là người không có đệ tử, tức là người đã giúp cho đệ tử mình không cần dùng đến mình nữa. Ở Thiên Đức Sung Phù sách Trang Tử có viết: "Khổng Tử dường như chưa phải là bậc chí nhân! Ông ta làm gì mà đông đệ tử thế? Vậy chứ ông không biết rằng đối với bậc chí nhân, có nhiều đệ tử là tự tạo cho mình có nhiều gông cùm xiềng xích sao? Người đệ tử phải thoát khỏi ông Thầy, mà ông Thầy cũng phải thoát khỏi đệ tử của mình mới là người đắc Đạo" 

Ngày kia Phật chỉ trăng nói với đệ tử: "Kìa là mặt trăng, nhìn theo ngón tay ta mà thấy. Nhưng đừng quên: Ngón tay ta không phải là mặt trăng". Có thấy ngón tay, có nhìn theo ngón tay, và có quên ngón tay... thì mới thấy trăng 
Mỗi người của chúng ta giống một cái chuông, mà ông Thầy của chúng ta cũng là một cái chuông. Nhờ hiện tượng cộng hưởng mà tiếng chuông của ta nổi lên cùng tiếng chuông của ông Thầy, nhưng tiếng chuông của ta không phải là tiếng chuông của Thầy. Cho nên ta mới nói "đồng thinh tương ứng". Cũng như mắt trời gọi ánh sáng giúp cho trăm hoa đua nở, nhưng cây nào trổ hoa nấy. 

Cái Cười Của Thánh Nhân. [Image: smile.gif]

Thu Giang Nguyễn Duy Cần. [Image: smile.gif]

VNTHUQUAN.NET
May all Living Beings always live happily!
May they free from enmity
May they all share the blessings
Springing from the good that I have done!                
Admire Admire 



Reply
#4
Quote:...theo Ramana Maharshi không có level hay cấp bực khi đắc đạo giải thoát . Một là đắc đạo và giải thoát, hai là không!



Nhớ hồi đó, tôi cũng có nói với huynhKKT là, theo PP Nguyên thủy, thì có 4 cấp bậc chứng ngộ. Và huynh KKT cũng nói giống như trong cái post của TD đăng lại từ KKT.

Bốn quả vị của PPNT, đó là: Dự lưu, Nhất lai, Bất lai, và A La Hán (Phật). Bởi vì, đó là tiến trình tâm bắt buộc phải xảy ra như thế, không khác hơn. Nhưng sự vận hành của tâm quá nhanh, chỉ 2-3 sát na cho một quả vị chứng đắc. Có những trường hợp, hành giả đã có căn duyên tu học nhiều kiếp trước, thì kiếp hiện tại họ chứng ngộ luôn một lần từ Dự Lưu cho đến A La Hán, cũng phải trải qua tiến trình thứ tự 4 giai đoạn"chớp nhoáng" quá nhanh của 4 cặp tâm đạo và tâm quả, khiến ta nghĩ là họ chứng ngộ tức khắc từ phàm phu sang A La Hán.

Viết đến đây, tôi nhớ có đọc một câu truyện trong Trưởng Lão tăng kệ về thánh tăng Sivali. Thời Phật còn tại thế, khi cậu Sivali được hơn 7 tuổi, thì xin cha mẹ cho đi xuất gia theo Phật. Ngài đại đệ tử của Phật là Xá Lợi Phất nhận trách nhiệm chỉ dạy ông về giới luật và thiền quán định tuệ. Ngài Mục Kiền Liên phụ trách cạo đầu xuống tóc cho Sivali. Từ khi Sivali bắt đầu được cạo tóc cho đến khi cạo xong, thì Sivali chứng ngộ quả Dự lưu, Nhất lai, Bất Lai, và qủa A La Hán, tức là 4 Quả vị liên tục. Một vị Phật mới có hơn 7 tuổi đầu. :78:


Tôi nghĩ, ông Ramana Maharshi đâu phải tu theo con đường của Phật, mà là đường lối theo Ấn giáo, hoặc tương tự như thế. Ngay như ông UG cũng không có tu tập theo pháp thiền Tứ Niệm Xứ của Phật, mà là theo cách thức giống như là công án thiền tông Trung Hoa. Trước khi UG chứng ngộ (loại giác ngộ theo như ông kể), thì ông miên mật với câu: "Cái tâm thức (giác ngộ) mà Phật Thích Ca và Chúa Jesus đắc, thì nó như thế nào?" Kết quả là tiến trình giác ngộ đó xảy đến cho ông suốt 7 ngày trời, và sau đó ông phủ nhận luôn cái chuyện nghiệp quả tái sinh của nhà Phật, và cho rằng giáo pháp của Phật Thích Ca chỉ là tạo ảo tưởng cho con người. Ông đạp đổ tất cả mọi thứ, những cái gọi là tâm linh hay tinh thần.
Xin cứ để cho tôi đốt ngọn đèn của tôi đi… mà đừng bao giờ hỏi nó sẽ làm tan được bóng tối hay không. R. Tagore
Reply