Posts: 3,396
Threads: 43
Likes Received: 1 in 1 posts
Likes Given: 0
Joined: Jan 2018
Reputation:
98
(2021-06-22, 12:32 PM)abc Wrote: xin cho hỏi hai câu :
Thấy vậy mà không phải vậy
và
Thấy vậy mà chưa chắc là vậy
nên hiểu ra sao và nên nói câu nào ?
Hmm..... 2 câu tuy gần giống nhau nhưng lại có ý nghía tương đối khác nhau.....
Trong câu đầu ..... " Thấy vậy mà không phải vậy" thì chữ quan trọng nhất là " mà".... Vì chữ này nói lên 1 điều chắn chắn là 100%...... Nói cách khác là đã biết kết quả của 1 sự gì đó rồi.....
Trong câu sau.... " Thấy vậy mà chưa chắc là vậy"..... tuy có chữ "mà" nhưng nó không phải là chữ quan trọng, chữ " chưa chắc" mới là quan trọng..... Vì chữ "chưa chắc" nói lên 1 điều chưa ngả ngủ, chưa chắc chắn, chưa được biết.... chỉ biết 50% là có hay 50% là không........ Nói cách khác là 1 sự, 1 điều gì đang làm, đang diễn ra mà chưa có kết quả..... và chỉ là 1 sự suy đoán thôi......
Câu nào nên dùng hay câu nào không nên dùng..... thì tùy theo hoàng cảnh, tùy theo thời cơ ...... Khó nói lắm..... khó nói lắm ..... Khi có sự nào chắc chắn thì dùng câu đầu..... khi mình còn những nghi vấn hay chưa chắc chắn thì dùng câu sau..... Until then .... Good Luck....
Don't join me.... You don't know the power of the Dark Side of the Blue Moon!!!!......... Đừng theo tôi... Nhà ngươi không biết sức mạnh của Bóng Tối của Mặt Trăng Xanh!!!!
Posts: 13,350
Threads: 204
Likes Received: 1,528 in 714 posts
Likes Given: 1,676
Joined: Oct 2018
Reputation:
185
(2021-06-22, 06:27 PM)ngap_ruoi Wrote: Hmm..... 2 câu tuy gần giống nhau nhưng lại có ý nghía tương đối khác nhau.....
Trong câu đầu ..... "Thấy vậy mà không phải vậy" thì chữ quan trọng nhất là "mà".... Vì chữ này nói lên 1 điều chắn chắn là 100%...... Nói cách khác là đã biết kết quả của 1 sự gì đó rồi.....
Trong câu sau.... "Thấy vậy mà chưa chắc là vậy"..... tuy có chữ "mà" nhưng nó không phải là chữ quan trọng, chữ "chưa chắc" mới là quan trọng..... Vì chữ "chưa chắc" nói lên 1 điều chưa ngả ngủ, chưa chắc chắn, chưa được biết.... chỉ biết 50% là có hay 50% là không........ Nói cách khác là 1 sự, 1 điều gì đang làm, đang diễn ra mà chưa có kết quả..... và chỉ là 1 sự suy đoán thôi......
Câu nào nên dùng hay câu nào không nên dùng..... thì tùy theo hoàng cảnh, tùy theo thời cơ ...... Khó nói lắm..... khó nói lắm ..... Khi có sự nào chắc chắn thì dùng câu đầu..... khi mình còn những nghi vấn hay chưa chắc chắn thì dùng câu sau..... Until then .... Good Luck....
Nếu nói về chữ quan trọng nhất thì đó là chữ "thấy". Bà mẹ nó chứ, không có chữ đó, chả có các chữ sau
Posts: 803
Threads: 7
Likes Received: 103 in 42 posts
Likes Given: 44
Joined: Jun 2020
Reputation:
40
Như vậy nhưng không phải vậy, mà còn hơn vậy nữa. Hì hì…hì hì.
Posts: 2,598
Threads: 205
Likes Received: 689 in 283 posts
Likes Given: 178
Joined: Aug 2019
Reputation:
41
Hai thằng ngồi cãi nhau, một thằng nói 4 x4 =16 thằng kia thì bảo là 19. Hai thằng cứ thế cãi nhau, không ai chịu ai, bèn lôi lên Quan xử.
Nghe xong câu chuyện Quan phán:
- Thằng 4 x 4 = 19 được về, còn thằng 4 x 4 = 16 lôi ra đánh 50 gậy cho ta.
Sau khi bị đánh đủ 50 gậy, tên này ấm ức vào trình quan:
Thưa Quan, tại sao con trả lời đúng mà lại bị đánh.
Quan trả lời:
- Mày biết là đúng mà còn đi cãi với thằng ngu đó. Cái tội của mày là tốn thời gian của tao và của mày, đã biết nó ngu lại còn cố chấp cãi với nó, bị đánh là đúng. Còn cái thằng ngu kia thì cho nó về, cuộc đời sẽ dạy nó chứ mày có nói thế nào nó cũng không nghe đâu.
Posts: 3,919
Threads: 6
Likes Received: 149 in 124 posts
Likes Given: 129
Joined: Dec 2019
Reputation:
69
(2021-07-26, 08:22 AM)abc Wrote: Hai thằng ngồi cãi nhau, một thằng nói 4 x4 =16 thằng kia thì bảo là 19. Hai thằng cứ thế cãi nhau, không ai chịu ai, bèn lôi lên Quan xử.
Nghe xong câu chuyện Quan phán:
- Thằng 4 x 4 = 19 được về, còn thằng 4 x 4 = 16 lôi ra đánh 50 gậy cho ta.
Sau khi bị đánh đủ 50 gậy, tên này ấm ức vào trình quan:
Thưa Quan, tại sao con trả lời đúng mà lại bị đánh.
Quan trả lời:
- Mày biết là đúng mà còn đi cãi với thằng ngu đó. Cái tội của mày là tốn thời gian của tao và của mày, đã biết nó ngu lại còn cố chấp cãi với nó, bị đánh là đúng. Còn cái thằng ngu kia thì cho nó về, cuộc đời sẽ dạy nó chứ mày có nói thế nào nó cũng không nghe đâu.
Câu truyện khôi hài thôi. Thật ra, quan trên sai rồi .
Khi tha thằng ngu, phạt thằng khôn, vị phụ mẫu chi dân đã tán thành thằng ngu, chê thằng khôn . Vì thế, cho dù đời có dạy thằng ngu cách nào đi nữa, thằng ngu sẽ không bao giờ biết mình sai.
LTP phán: "Cách chức tên quan ngớ ngẩn, giáng xuống làm lính lệ ở biên thuỳ ."
Posts: 2,598
Threads: 205
Likes Received: 689 in 283 posts
Likes Given: 178
Joined: Aug 2019
Reputation:
41
vậy mới nói thấy vậy mà chưa chắc là vậy
Posts: 3,919
Threads: 6
Likes Received: 149 in 124 posts
Likes Given: 129
Joined: Dec 2019
Reputation:
69
(2021-07-26, 08:55 AM)abc Wrote: vậy mới nói thấy vậy mà chưa chắc là vậy
Khi đọc câu chuyện cười đó, LTP cũng nghĩ tới câu: "Thấy vậy mà không phải vậy ." bác đăng ở trên .
Posts: 2,598
Threads: 205
Likes Received: 689 in 283 posts
Likes Given: 178
Joined: Aug 2019
Reputation:
41
Một cô gái hỏi: "Bao nhiêu tiền 1 trái dừa vậy ông?"
Ông già bán dừa trả lời cô gái: "Thưa cô 10 ngàn 1 trái."
Cô gái nói: "Bán cho tôi 2 trái 15 ngàn được chứ, không được tôi đi chỗ khác."
Người bán dừa trả lời: "Cô lấy đi, 15 ngàn 2 trái. Tôi nghĩ như vậy cũng tốt rồi bởi vì cả ngày nay tôi chưa bán được cho ai cả”
Cô gái lấy 2 trái dừa và bỏ đi với cảm giác của một người chiến thắng.
Cô ấy bước vào xe hơi và đi đón cô bạn, cả 2 cùng tới một quán ăn sang trọng. 2 cô gái ngồi xuống bàn và gọi những thứ họ thích. Họ chỉ ăn một ít và để lại rất nhiều thứ mà họ gọi ra.
Sau đó cô ta thanh toán hóa đơn. Hóa đơn là 950 ngàn, cô gái đưa 1 triệu và nói với ông chủ quán: "Khỏi thối"
------------
Sự việc này có vẻ rất bình thường đối với ông chủ quán giàu có. Nhưng nó rất đau đớn cho người bán dừa tội nghiệp.
Tại sao chúng ta thể hiện sự tính toán chi li khi chúng ta mua hàng của những người nghèo khổ tội nghiệp?
Và tại sao chúng ta lại quá hào phóng với những người không cần sự hào phóng của chúng ta?
Mỗi lần một đứa trẻ nghèo đến với tôi để bán một cái gì đó đơn giản, tôi lại nhớ về ba tôi. Ba tôi thường mua những món đồ lặt vặt từ những người nghèo khó với giá cao, mặc dù ông không thực sự cần đến chúng.
Có lần tôi thắc mắc hỏi ba về hành động “kỳ quặc” đó thì ba tôi nói: "Đó chính là chân giá trị của cái gọi là từ thiện"
lượm
|