TÌNH HOA TRẮNG
#1
Heart 




TÌNH HOA TRẮNG

Áo tôi vàng
em cài lên hoa trắng,
màu trinh nguyên,
màu mẹ đã qua đời.
Tôi không khóc
khi áo cài hoa trắng,
vì trong hoa
tôi thấy mẹ tôi cười.

Áo tôi vàng
em cài tình hoa trắng,
tình trinh nguyên,
tình của mẹ ngày xưa.
Tôi không khóc
khi nhận tình hoa trắng,
vì là hoa
ngày trước mẹ tôi yêu.


Áo tôi vàng
em cài lên hoa trắng,
giữa mùa trăng hiếu hạnh
nhớ về nguồn.
Tôi không khóc
khi áo cài hoa trắng,
vì mùa trăng
mùa mẹ bước lên ngôi.


Áo tôi vàng
em cài lên hoa trắng,
màu trắng thơm
màu mẹ đẹp tuyệt vời.
Tôi không khóc
khi áo cài hoa trắng,
vì trong hoa
tôi thấy mẹ ngàn nơi.


Áo tôi vàng
em cài lên hoa trắng,
đóa hoa xưa
ngày mẹ xới đất trồng.
Giữa những ngày
mưa chang và nắng quái,
giữa biển cồn
đời mẹ hóa thành bông.


Đời của mẹ
đã hóa thành hoa trắng,
hoa thơm tươi,
hoa thanh bạch, mẹ ơi!
Tình của mẹ
là tình bông hoa trắng,
tình thiêng liêng
lồng lộng giữa đất trời.


Thơ: Tuệ Nguyên – Thích Thái Hòa
Trích Trong Tập Thơ: Sương Đọng Ven Trời




Tulip4 Heavy-black-heart4 Tulip4
Reply
#2
Heart 
Tulip4 Tulip4 Tulip4

[Image: quietness_kindlephoto-643484757.jpg]
Suytu Suytu Suytu
Reply
#3
Heart 
Tulip4 Heavy-black-heart4 Tulip4
[Image: image1_kindlephoto-136102523.jpg]
Reply
#4
Heart 

Tulip4 Heavy-black-heart4 Tulip4

Bình An 

(Nhạc và lời: sư cô Giải Nghiêm
Trình bày: sư cô Ân Nghiêm)


Tôi vẫn sống như bao người đang sống
thắp mặt trời làm trái tim chung
Sáng mở cửa đất trời thơm thơm lạ
Bước đầu ngày _ xin bước bước yêu thương

Lời mẹ ru xưa _ gửi bài ca dao vào giấc ngủ
nghìn năm rồi _ ôi quen quá _ lời ru _
Ngày hôm nay đất trời đâu xa lạ!
Mắt ai nhìn? Mới cả, cả lòng tôi.

Nghìn yêu thương gửi vào đôi chân nhỏ
Hăm bốn giờ trao đổi chỉ yêu thương.
Hoa lá vì tôi giữ nụ cười muôn thuở
Đất Mẹ hiền đưa tôi đến bao phen

Hoa _ là nụ cười của Đất
Em _ là cuộc tình của tôi
Mặt trời là trái tim chung
Bình an trong từng hơi thở
Bình an trong mỗi con người.
223110697 223110697 223110697




love love love
Reply
#5
Heart 
Tulip4 Heavy-black-heart4 Tulip4

Tâm An

Quê hương đi về trên mỗi bàn chân
Bao nhiêu con đường mở ra độ lượng
Tâm không mong cầu bình an là vậy
An vui nơi này an khắp mọi phương
Niềm vui trải dài sự sống
Tôi đi vững trên bàn chân
Mắt tôi mở to giữa đời này đây

Lòng không cầu làm mây trắng bay
Khổ đau từng nuôi ta lớn lên
Xin cho nắng mưa ngày sau
Vững một niềm tin chẳng hề nhạt phai
Hạnh phúc chưa từng là hạnh phúc mình tôi
Vì biết thương mình là đã biết thương trần gian



love 223110697 love  223110697 love
Reply
#6
Ok-sign-smiley-emoticon Winking-thumbs-up-smiley-emoticon 223110697 223110697 Hug Hug Heavy-black-heart4 Heavy-black-heart4 Tulip4 Tulip4
Bởi chúnɡ tɑ khônɡ thể thɑy đổi được thế ɡiới xunɡ quɑnh,
nên chúnɡ tɑ đành phải sửɑ đổi chính mình,
đối diện với tất cả bằnɡ lònɡ từ bi và tâm trí huệ.
                                                                                                            
Reply
#7
Heart 
Tulip4 Heavy-black-heart4 Tulip4


Suytu Heavy-black-heart4 223110697 Heavy-black-heart4 Suytu
Reply
#8
Heart 
Tulip4 Heavy-black-heart4 Tulip4

Dinh dưỡng tốt nhất là tâm thanh tịnh
Bổ dưỡng tốt nhất là ít dục vọng




love 223110697 love 223110697 love
Reply
#9
Heart 




[Image: IMG_0886.JPG]

[Image: IMG_1005.JPG]

[Image: IMG_0988.JPG]

[Image: IMG_0884.JPG]

love 223110697 love 223110697 love
Reply
#10
Heart 
Tulip4 Heavy-black-heart4 Tulip4
Ý tưởng sáng nay

Ý tưởng sáng nay của tôi
Tan trong mù sương
Và dập dờn nỗi nhớ
Ánh trăng tri âm xưa
Cứ dòm vào khung cửa
Muốn hỏi rằng
Giọt mực có buồn không?  


Thế kỷ đã sang trang
Đã lạnh tím mặt trời đông
Tiếng kinh rớt giữa sông thu
Khuya khoắt tiếng ai chèo
Vỗ hoài đau lòng sóng


Tôi sống giữa hoang vu
Giữa bồng bềnh mây đen và gió xám
Hạt bụi bên này
Con mắt bên kia
Một nửa niềm vui
Nhìn giọt sương
Ngọn cỏ gió lùa
Một nửa nỗi buồn
Nhặt cánh hoa tàn
Đề câu thơ
Thả vào cõi điêu linh rỗng không văn hóa


Số phận muôn loài đỏ đen mặc định
Gõ enter thiện ác lập trình ngay
Ký hiệu nhân gian
Đầu bút ngón tay
Bao định mệnh
Bao chương đời
Thực hư ảo giác
 


Ý tưởng sáng nay của tôi
Là hoa hay là rác
Chảy trăm trang
Tim óc đã khô rồi
Nhớ ánh trăng xưa soi mãi mặt người
Sợi tóc bạc
Còn lang thang giữa dặm cầu bất trắc 

Muốn hội thoại với đông tây huyên náo
Sử triết văn mối mọt rỉ dung phàm
Từ, nghĩa rã rời
Sa mạc kiến tri hoang
Tay vỗ núi
Bụi cay rơi lòng suối
Ý tưởng sáng nay của tôi
Muốn bay theo màu nắng mới…

Minh Đức Triều Tâm Ảnh
Suytu 223110697 Tulip4 223110697 Suytu
Reply
#11
Heart 
Mãi tìm

Người đi tìm ánh sáng
Trong đôi mắt mù lòa
Người đi tìm danh vọng
Trên hai bàn tay không


Người đi tìm châu báu
Trong thân xác mỏi mòn
Người đi tìm hạnh phúc
Vụt mất ngày hôm qua

Người đi tìm ảo ảnh
Mong cầm đươc trên tay.
Người đi tìm cửa Phật
Phật mỉm cười bao dung


Người mãi mãi đi tìm
Ta mãi mãi đi tìm
Ta, người mãi đi tìm
Giữa trần đời mênh mông.

Loan LiLi



love Heavy-black-heart4 love Heavy-black-heart4 love
Reply
#12
Cứ tìm hoài…

Thôi, ngồi xuống uống miếng nát.

Becuoi
Reply
#13
Heart 
Heavy-black-heart4
Trúc Lâm Đại Sĩ

Ngai vàng điện ngọc xem như huyễn
Thiên hương quốc sắc cũng thế thôi
Bỏ buông xuống hết lên Yên Tử
Ngồi giữa ngàn sương ngắm mây trời

Thiên hạ bàng hoàng ngơ ngác hỏi
Ông vua có lẽ bị điên khùng?
Sao lại khước từ ngôi Hoàng đế
Lên núi tìm chi cái mông lung?

Họ đâu hiểu được hành động ấy
Lấy danh sắc chuyển pháp Đại từ
Trúc Lâm thâm hậu cười chỉ thẳng
Khai mở cho đời thấy Như Như:

“Ở đời vui đạo tùy duyên thuận
Lúc đói thì ăn mệt nghỉ liền
Bảo vật trong lòng thôi tìm kiếm
Đối cảnh vô tâm chớ hỏi thiền”

Tâm Nhiên
love 223110697 love 223110697 love
Reply
#14
Heart 
Tulip4 Heavy-black-heart4 Tulip4


love 223110697 love 223110697 love
Reply
#15
Heart 
Heavy-black-heart4 Heavy-black-heart4 Heavy-black-heart4



Tulip4 Suytu Shy 38:00 - 55:00 Shy Suytu Tulip4
Reply