Bà ba chuột
#16
(2021-07-27, 11:14 PM)Saolấplánh Wrote: Thấy chủ nail họ nói vậy mà

“Bằng chỉ!”

👉


Học giũa móng sao cho cân đối, sơn móng sao cho đẹp .  Ngoài ra, còn học dán móng giả cho khách .  Nhiều lắm .  Rồi còn vẽ hình lên móng .  

https://www.pinterest.com/catpeoples/beautiful-nails/
Reply
#17
(2021-07-27, 11:18 PM)Hải đăng Wrote: Hỗng có cửa sau thì chịu chết thôi quân sư ơi

Nghe nói khi bị bắt vì không có bằng, họ phạt nặng lắm .
Reply
#18
(2021-07-27, 11:24 PM)LeThanhPhong Wrote: Nghe nói khi bị bắt vì không có bằng, họ phạt nặng lắm .

Phạt chứ! Phạt chủ,rồi người bị phạt sẽ bị cấm thi trong thời gian nhất định
Reply
#19
(2021-07-27, 11:26 PM)Hải đăng Wrote: Phạt chứ! Phạt chủ,rồi người bị phạt sẽ bị cấm thi trong thời gian nhất định


Tội há ?


Trong thời gian đi học, các chị kể là "đi làm lậu" .  Thực ra đi thi đại đa số đậu hết vì họ quan trọng là vấn đề vệ sinh .  Có cô kia thi trượt, mặt cổ buồn xo .
Reply
#20
Nursing Home nơi bà ba chuột nằm toàn người Mỹ,y tá,và luôn cả bênh nhân toàn người Mỹ.Bà ba chuột buồn lắm vì kg biết nói chuyện với ai.Mồi khi y tá tới hỏi gì bà ú a ú ớ đâu có hiểu,bà tức lắm muốn nói mà nói kg được.Muốn gì cũng phải đợi tới chiều tối thằng Dũng,hay mấy thằng trong nhà vô nhờ thông dịch dùm.Mỗi ngày,nhân viên vô đem bà ba tới phòng tập tay,tập chân rồi tập nói.Xong trở về phòng tập ăn,tập nuốt.Bà ba tủi thân,tủi phận cô đơn,giờ lớn tuổi mà như con nít mới sanh gì cũng phải tập,đẹn nổi đi vệ sinh cũng phải có người lau,người rửa.Bà tủi thân khóc rấm ra rấm rức.
Bà nằm nhìn lên cái quạt quay quay trên trần nhà,bà thầm van vái ơn trên đem bà đi cho sớm.
Mỗi lần mấy thằng trong nhà đến thăm tụi nó đều mua bánh trái cho bà,mấy thằng con trai ngày thường bừa bôn cho bà dẹp,mỗi lần dẹp thì bà chửi.Giờ bà chỉ ao ước hết bệnh để về dọn dẹp cho tụi nó như lúc xưa là bà vui rồi.Tụi nó,thấy vậy mà có nghĩa,có tình kg có đứa nào bỏ rơi bà.
Reply
#21
Clap Clap

Reply
#22
“ … cứu người thì người trả oán”

Câu này đâu có đúng hả chị iu?
Reply
#23
(2021-07-31, 09:58 PM)Saolấplánh Wrote: “ … cứu người thì người trả oán”

Câu này đâu có đúng hả chị iu?

Tuỳ thui em iu 
Có lúc đung có lúc sai
Reply
#24
(2021-07-31, 01:39 PM)Hải đăng Wrote: Nursing Home nơi bà ba chuột nằm toàn người Mỹ,y tá,và luôn cả bênh nhân toàn người Mỹ.Bà ba chuột buồn lắm vì kg biết nói chuyện với ai.Mồi khi y tá tới hỏi gì bà ú a ú ớ đâu có hiểu,bà tức lắm muốn nói mà nói kg được.Muốn gì cũng phải đợi tới chiều tối thằng Dũng,hay mấy thằng trong nhà vô nhờ thông dịch dùm.Mỗi ngày,nhân viên vô đem bà ba tới phòng tập tay,tập chân rồi tập nói.Xong trở về phòng tập ăn,tập nuốt.Bà ba tủi thân,tủi phận cô đơn,giờ lớn tuổi mà như con nít mới sanh gì cũng phải tập,đẹn nổi đi vệ sinh cũng phải có người lau,người rửa.Bà tủi thân khóc rấm ra rấm rức.
Bà nằm nhìn lên cái quạt quay quay trên trần nhà,bà thầm van vái ơn trên đem bà đi cho sớm.
Mỗi lần mấy thằng trong nhà đến thăm tụi nó đều mua bánh trái cho bà,mấy thằng con trai ngày thường bừa bôn cho bà dẹp,mỗi lần dẹp thì bà chửi.Giờ bà chỉ ao ước hết bệnh để về dọn dẹp cho tụi nó như lúc xưa là bà vui rồi.Tụi nó,thấy vậy mà có nghĩa,có tình kg có đứa nào bỏ rơi bà.


HH ơi, 

Truyện Bà Ba Chuột ra sao rồi ?  Đang đến hồi gay cấn quá đi ...   

Bà có gặp ông Mỹ già nào cùng ở trong Nursing Home dê bả không ? 2leluoi
Reply
#25
(2021-08-10, 08:34 PM)LeThanhPhong Wrote: HH ơi, 

Truyện Bà Ba Chuột ra sao rồi ?  Đang đến hồi gay cấn quá đi ...   

Bà có gặp ông Mỹ già nào cùng ở trong Nursing Home dê bả không ? 2leluoi

Ha ha đoán như thần,tối nay viet tiếp nghen QS
Reply
#26
CC em, chuyện chỉ vài đoạn, vậy mà anh đọc thấy cảm động lắm. 

Ráng tiếp nha em

Tặng em    Tulip4
Reply
#27
(2021-08-10, 10:24 PM)RungHoang Wrote: CC em, chuyện chỉ vài đoạn, vậy mà anh đọc thấy cảm động lắm. 

Ráng tiếp nha em

Tặng em    Tulip4

Okie anh
Reply
#28
Bà ba nằm một mình nghĩ ngợi lung tung,bà nhớ về ký ức,tuổi thơ rồi bà chảy nước mắt lúc nào không biết.Bà chỉ thấy hai bên má bà ướt ướt
Số phận bà sao hẩm hiu,cô đơn và côi cút đến nao lòng.Ba má bà chết hết trong trận dịch tả năm đó,bà lúc đó chỉ mới đâu 6,7 tuổi,mới từng tuổi đầu đã mồ côi cha mẹ bà sống nương dựa vào chòm xóm.Năm bà lên 10 tuổi bà được cô út trong làng nhận nuôi,cô út lỡ thời sống một mình.Hàng ngày hai cô cháu xay bột,nạo dừa,nấu đậu gói bánh ích đi bán.
Cuộc sống không dư dã cho mấy,nhưng không bị thiếu ăn.Những tưởng cuộc sống êm đềm trôi ai ngờ hôm đó,cái hôm định mệnh đã làm thay đổi cuộc đời bà.
Hôm đó,trời mưa tầm tả,bà đội thúng bánh ích đi bán,trời mưa lớn nền bánh còn nhiều.Trên con đường đi về đi ngang bến đò,bà thấy có đám người lố nhố trên bến đò,bà ghé lại mời mua bánh ích.
Bỗng người đàn ông đứng trên ghe nắm tay bà kéo lên ghe
Gái,lên trên ghe nè,chú mão hết cho rồi về..
Bà mừng lắm nhẫy tuốt lên ghe,mong bán hết về sớm để cô út trông
Vừa bước lên ghe,chiếc ghe còn tròng trành,thì bỗng bàn tay ai đó bịt miệng bà,ấn vai bà bắt ngồi xuống
Người đàn ông khi nãy bước vô lên tiếng
Ê gái mầy ngồi yên,nhúc nhích tao bóp cổ chết liệng xuống sông.Bà hoãng sợ ngồi yên không dám nhúc nhích,hai người khác lấy cái nùi giẻ bịt mắt bà,và ghe bắt đầu nổ máy
Chiếc ghe định mệnh ấy đã mang bà tới đất nước Hoa Kỳ văn minh nhất thế giới này đây..

Tiếng cô y tá bước vào phòng chào bà,làm bà giựt mình trở về với hiện thực.
Theo sau cô là một người đàn ông Châu Á trạc tuổi bà,bà đoán như vậy…cô y tá nói gì lung tung ba đâu có hiểu,bà chỉ nhìn cô y tá và gật gật.
Người đàn ông giờ mới lên tiếng..
Chào bà! Tôi tên là Huân,hôm nay là ngày đầu tôi làm thiện nguyện tại đây,và tôi chỉ làm thứ bảy và chủ Nhật,mỗi ngày hai tiếng
Rất Hân hạnh chào bà
Reply
#29
Chào bà 3 ..

Becuoi
Reply
#30
(2021-08-12, 04:37 PM)Saolấplánh Wrote: Chào bà 3 ..

Becuoi

Chào ông bốn
Reply