Linh Tinh - LTP
Heart 
(2022-05-06, 09:11 PM)LeThanhPhong Wrote: NHỚ 

2) Tôi đến nhà khám cho một bệnh nhân đặc biệt. Cô bé trạc tuổi con gái tôi. Cháu từng học sinh giỏi chuyên Lê Hồng Phong, SG, đậu đại học y khoa tp hcm với điểm xuất sắc. Cháu mới ra trường bị viêm não siêu vi. 7 năm trôi qua, tôi không còn nhận ra cháu nữa. Cô bé không còn nhận ra tôi, không nhận biết người thân,  không tự chăm sóc bản thân được, không thiết ăn uống, cháu bị điếc hoàn toàn và cũng không hé môi...
Tôi thật đau đớn, rơi nước mắt. 

Ba mẹ sinh ra một đứa con, nuôi nấng thành một bác sĩ, không phải dễ...

3) Cuộc sống cho nguyên vẹn không phải dễ dàng. Nếu trong nhà, có chồng hay vợ nói nhiều, nhớ dai như đỉa, cũng coi như là hạnh phúc, vì bà vợ, ông chồng của mình có trí nhớ tốt. Còn tốt hơn vạn lần những người không còn nhận thức gì xung quanh, ký ức bị xóa sạch...

Nếu hôm nay, bạn có vất vả vì nuôi con, cũng là một niềm hạnh phúc vì con mình còn khỏe mạnh. Chỉ cần con khỏe mạnh là đủ. Danh vọng,  tiền tài đều vô nghĩa...

FB Huong Nguyen

1670184173 A.LTP,

Sáng nay vào đọc thấy câu chuyện trên nên Mi chợt nhớ đến những bà mẹ bất hạnh trong cuộc sống này.  Thương làm sao!   Heavy-black-heart4

Một cụ thì nay đã gần 90.  Ngày xưa khi đi vượt biên cùng con gái thì không may, thuyền chìm, cô con gái mất tích ngoài biển khơi, còn cụ thì được cứu đến được bến bờ tự do thì lại không may thứ hai xẩy ra, người chồng lăng nhăng cho mãi đến lúc cuối đời, sức tàn lực kiệt mới trở về bên cụ  Admire 

Một gia đình có con gái đến nay đã ngoài 20 tuổi thì cũng là chừng ấy năm cô bé nằm liệt giường như đứa trẻ 6 tháng kể từ ngày bị sốt đến giờ?!  Cô bạn bảo, có con nít bị sốt phải cho uống thuốc liền nha nếu không bị giống vậy mệt cả nhà, nhất là người làm mẹ!  Admire

Cầu mong những ngừơi Mẹ sớm có đựơc sự bình an nội tại, sức khỏe tốt, tinh thần vững chãi để đủ sức vượt qua những thăng trầm, nỗi khổ, niềm đau trong kiếp nhân sinh này!  Hug love Hug

Happy Mother's Day  Tulip4
Reply
(2022-05-08, 11:17 AM)Mi. Wrote: 1670184173 A.LTP,

Sáng nay vào đọc thấy câu chuyện trên nên Mi chợt nhớ đến những bà mẹ bất hạnh trong cuộc sống này.  Thương làm sao!   Heavy-black-heart4

Một cụ thì nay đã gần 90.  Ngày xưa khi đi vượt biên cùng con gái thì không may, thuyền chìm, cô con gái mất tích ngoài biển khơi, còn cụ thì được cứu đến được bến bờ tự do thì lại không may thứ hai xẩy ra, người chồng lăng nhăng cho mãi đến lúc cuối đời, sức tàn lực kiệt mới trở về bên cụ  Admire 

Một gia đình có con gái đến nay đã ngoài 20 tuổi thì cũng là chừng ấy năm cô bé nằm liệt giường như đứa trẻ 6 tháng kể từ ngày bị sốt đến giờ?!  Cô bạn bảo, có con nít bị sốt phải cho uống thuốc liền nha nếu không bị giống vậy mệt cả nhà, nhất là người làm mẹ!  Admire

Cầu mong những ngừơi Mẹ sớm có đựơc sự bình an nội tại, sức khỏe tốt, tinh thần vững chãi để đủ sức vượt qua những thăng trầm, nỗi khổ, niềm đau trong kiếp nhân sinh này!  Hug love Hug  

Happy Mother's Day  Tulip4


LTP biết hai chuyện rất đau lòng:

1/ Có bà cụ kia (hơn 80 tuổi) được hai người con trai .  Vài chục năm về trước, đứa lớn nhất bị phụ tình, bèn kê súng vào cằm tự tử .  Viên đạn phá sợi thần kinh thị giác nên tuy được cứu sống, bị mù loà .  Bà mẹ phải săn sóc người con mù từ ngày ấy đến giờ . Hiện nay, hai mẹ con bà vẫn ở chung nhà với người con trai thứ hai và con dâu .

2/ Bà kia lớn tuổi (khoảng 40) mới có thai, sinh ra đứa con bị bại liệt .  Hai vợ chồng phải săn sóc con từ khi mới sinh đến giờ .  Khi con còn bé, người mẹ có thể một mình săn sóc .  Bây giờ, cháu nó gần 18 tuổi, thân xác to lớn nên cả cha lẫn mẹ cùng nâng đỡ mới nổi .  Nghe nói hai vợ chồng vì thương con nên còn ở với nhau, nhưng tình cảm hai bên đều cạn kiệt, họ lạnh lùng với nhau như hai kẻ lạ mặt .

Quả thật cha mẹ thương con như trời biển . 

Happy Mother's Day!
Reply
Bon - Chen - Buông

Ngoài Bắc có một hòa thượng thấy trong chùa gây gổ hoài bèn họp chúng lại, quyên tiền đúc cái chuông mới. Mọi người mới hỏi chuông tốt quá rồi sao đúc thêm chuông khác. Hòa thượng nói, mỗi ngày khi tụng kinh kẻ đánh chuông bon bonngười đánh khánh kêu chen chen, tu hành mà cứ bon chen thì không khá. Mọi người hỏi vậy đúc chuông mới sẽ nghe ra sao, hòa thượng nói đúc chuông thế nào mà đánh vào nghe chữ ‘buông’ thì là chuông đúng. 

Có một anh đệ tử nghe vậy rất thích, anh ta đúc chuông rồi một thời gian sau hoàn tục. 

Thầy hỏi vì sao, anh ta nói, dạ thưa thầy khi đúc chuông đánh cho ra chữ Buông, con quên chữ G, nên con thành thương gia.

https://www.facebook.com/notes/767016687411914/
Reply
Cat with Short Legs Looks Like a Tiny Potato - GISELLE | The Dodo Little But Fierce


Reply
Baby Seal Choking from String





Big Seal RESCUED from 45 strands of fishing line





Choking Seal Can Finally Breathe Again





Choking Seal Rescued





Seal Rescued from Choking





Seal "Julius" FINALLY rescued!





[GRAPHIC] Entangled Seal Barely Alive


Reply
Hôm qua có ghé vào đây
Đọc gì cũng thấy chữ "buôn" huyền buồn!
Chuyện đời nghĩ mãi không suông
Trăm người trăm cảnh nỗi buồn khác nhau
Thế là lẵng lặng lui mau
Đi ra lòng vẫn dạt dào xót xa
Hôm nay cũng ghé la cà
Được xem mèo nhỏ lòng đà vui hơn
Cảm ơn người nhé Thanh Phong
Chúc một ngày mới trong tuần ấm vui.🌹🌹🌹
TLan. Hello Shy
Bởi chúnɡ tɑ khônɡ thể thɑy đổi được thế ɡiới xunɡ quɑnh,
nên chúnɡ tɑ đành phải sửɑ đổi chính mình,
đối diện với tất cả bằnɡ lònɡ từ bi và tâm trí huệ.
                                                                                                            
Reply
Cô thi sĩ VietBest  Dancer_4
Có tên gọi là Lan .
Cô làm thơ thật lẹ .
Ai đọc cũng hân hoan  Face-with-stuck-out-tongue-and-winking-eye_1f61c .
Reply
(2022-05-09, 07:56 AM)LeThanhPhong Wrote: Cô thi sĩ VietBest  Dancer_4
Có tên gọi là Lan .
Cô làm thơ thật lẹ .
Ai đọc cũng hân hoan  Face-with-stuck-out-tongue-and-winking-eye_1f61c  .

Dạ, lâu lâu mình phải tỏ ra mình là ba8  thật sự đó anh Phong. Face-with-stuck-out-tongue-and-winking-eye_1f61c Shy Thankyou Tulip4 Cheer
Bởi chúnɡ tɑ khônɡ thể thɑy đổi được thế ɡiới xunɡ quɑnh,
nên chúnɡ tɑ đành phải sửɑ đổi chính mình,
đối diện với tất cả bằnɡ lònɡ từ bi và tâm trí huệ.
                                                                                                            
Reply
(2022-05-09, 08:08 AM)TTTT Wrote: Dạ, lâu lâu mình phải tỏ ra mình là ba8  thật sự đó anh Phong. Face-with-stuck-out-tongue-and-winking-eye_1f61c Shy Thankyou Tulip4 Cheer

Tám được như Lan, ai cũng muốn có cái tài tám tám đó    Tulip4 .

 Clap  10_point Thumbs-up4
Reply
(2022-05-09, 08:11 AM)LeThanhPhong Wrote: Tám được như Lan, ai cũng muốn có cái tài tám tám đó    Tulip4 .

 Clap  10_point Thumbs-up4

Thankyou anh LTP. Giờ thì Lan phải ra xe để đi làm rồi, khi nào rảnh Lan vô nói chuyện tào lao với anh nữa nha. Have a nice day anh nhá. Hello
Bởi chúnɡ tɑ khônɡ thể thɑy đổi được thế ɡiới xunɡ quɑnh,
nên chúnɡ tɑ đành phải sửɑ đổi chính mình,
đối diện với tất cả bằnɡ lònɡ từ bi và tâm trí huệ.
                                                                                                            
Reply
Nhân đọc bài "Thằng Khùng" của Nguyễn Tuân được bạn duke đăng tải:

http://vietbestforum.com/showthread.php?tid=23562&pid=429529#pid429529

post #4 trang 1, LTP nhớ bài thơ Lời Mẹ Dặn của Phùng Quán:

Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét.
Dù ai cầm dao doạ giết
Cũng không nói ghét thành yêu.

-------------------------------------------------

Lời mẹ dặn
Phùng Quán

Tôi mồ côi cha năm hai tuổi
Mẹ tôi thương con không lấy chồng
Trồng dâu, nuôi tằm, dệt vải
Nuôi tôi đến ngày lớn khôn.
Hai mươi năm qua tôi vẫn nhớ
Ngày ấy tôi mới lên năm
Có lần tôi nói dối mẹ
Hôm sau tưởng phải ăn đòn.
Nhưng không, mẹ tôi chỉ buồn
Ôm tôi hôn lên mái tóc
- Con ơi
     trước khi nhắm mắt
Cha con dặn con suốt đời
Phải làm một người chân thật.
- Mẹ ơi, chân thật là gì?
Mẹ tôi hôn lên đôi mắt
Con ơi một người chân thật
Thấy vui muốn cười cứ cười
Thấy buồn muốn khóc là khóc.
Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét.
Dù ai cầm dao doạ giết
Cũng không nói ghét thành yêu.
Từ đấy người lớn hỏi tôi:
- Bé ơi, Bé yêu ai nhất?
Nhớ lời mẹ tôi trả lời:
- Bé yêu những người chân thật.
Người lớn nhìn tôi không tin
Cho tôi là con vẹt nhỏ
Nhưng không! những lời dặn đó
In vào trí óc của tôi
Như trang giấy trắng tuyệt vời.
In lên vết son đỏ chói.
Năm nay tôi hai mươi lăm tuổi
Đứa bé mồ côi thành nhà văn
Nhưng lời mẹ dặn thuở lên năm
Vẫn nguyên vẹn màu son chói đỏ.
Người làm xiếc đi dây rất khó
Nhưng chưa khó bằng làm nhà văn
Đi trọn đời trên con đường chân thật.
Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét
Dù ai cầm dao doạ giết
Cũng không nói ghét thành yêu.
Tôi muốn làm nhà văn chân thật
    chân thật trọn đời
Đường mật công danh không làm ngọt được lưỡi tôi
Sét nổ trên đầu không xô tôi ngã
Bút giấy tôi ai cướp giật đi
Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá.

(1957)
Reply
(Quora) There are many Quorans who list their educational credentials as "School of Hard Knocks" and make many thousands of comments about current political issues. In general, do you find their answers as useful as people who list actual degrees?

Answered by Alex Johnston:

No, I don’t.
I was first attracted to Quora in 2016 not so much because of the shiny user interface, or the prospect of answering questions about stuff I liked, but because of the people on it who clearly knew more than I did, about stuff I wanted to know about.
People like Robert Frost, and Michael Masiello, and Rachel Anderson, and Claire Jordan, and Feifei Wang. Very different people with very different styles of writing and very different areas of expertise, but they all knew far more about spaceflight or literature or autism or evolution or China than I did.
But over time, the site has seemed to acquire more and more people who didn’t seem to get that this site was meant for people who really knew stuff, to share what they know.
Instead, there are more and more people who think that this site is for people who don’t really know stuff, to share whatever they think they know.
An awful lot of these people give their credentials as ‘Ph.D from School of Hard Knocks’. This prompted Feifei’s immortal line, You are not a PhD. of anything just because you lived your life.
Now, at the bottom of this, I think that there’s a sincere and robust sense of democracy at work, like: I’m as good as anyone else, I’m as worthy of a fair hearing as anyone else, just cause you could afford letters after your name doesn’t make you intrinsically better than me.
And, yes, everyone deserves the same dignity before the law, everyone deserves to have their vote counted, everyone deserves to be treated with fairness. I am not in every way better than you because I have letters after my name and you don’t.
But this isn’t about that.
The fact is, everyone’s opinion isn’t equally valuable.

Personal digression: I recently read a biography of Vo Nguyen Giap, the Vietnamese general who beat the French at Dien Bien Phu and helped lead his country to the point when, well, the Americans left, which was his aim all along. And I’d love to write an answer about him.
But I’m not going to.
Why? Because I am familiar with the difference between having one or two confident feelings and a smidgeon of information about a topic, and really knowing what I’m talking about. I would become another one of Quora’s armchair generals, bloviating about something of which I really know very little.
The great mathematician John von Neumann really knew about stuff.



He made major contributions to so many different fields that it’s just ridiculous: he helped design the atomic bomb, played a large part in the creation of game theory and played an important role in the development of computing.
He once wrote something which I think is very wise, and also relevant to this matter. It’s about the difference between knowing how to do something, and understanding how it works.
A discussion of the nature of any intellectual effort is difficult per se—at any rate, more difficult than the mere exercise of that particular intellectual effort. It is harder to understand the mechanism of an airplane, and the theories of the forces which lift and which propel it, than merely to ride in it, to be elevated and transported by it—or even to steer it.

Similarly, just because we’ve learned how to function at some level within society, doesn’t mean that we automatically understand how society in general works.
Having a poorly-paid job doesn’t necessarily mean you understand the economy. And it has to be added that neither does being very rich.
Owning and using a gun doesn’t necessarily mean you know more about the pros and cons of gun control than people who don’t own one.
Fervently believing that God created the world in 4004 BC doesn’t mean that you get to insist that it actually happened.

The problem with the School of Hard Knocks is that repeated hard knocks leave a person with trauma. And trauma doesn’t magically confer wisdom upon people. It just damages them.
But I think a lot of people who’ve experienced trauma tell themselves that it does make them wise, so as to make the trauma itself seem less pointless and less damaging.
And their unwisdom prevents them from understanding that the way that they think, might not be the only legitimate way to think:



Here, education itself is compared to ‘brainwashing’ and illness. Health and sanity are held to be the province of the uneducated.
This is bullshit.
Noam Chomsky said once that an understanding of how the politics of a society work, and of what the genuinely crucial issues are that affect us all, is well within the grasp of the average person. And I agree. (Being the good left-wing anarchist he is, he was saying it in the context of brushing aside mandarin contempt for the political savvy of the average person, that sort of Well, you can’t expect the average Joe to understand the complexities of the situation, leave decision-making to the experts type of thing.)
But that doesn’t mean that everyone in society actually has such a grasp.
The internet has made it easier than ever for people to not merely not know how society works, but to be actively and grossly misinformed about how it works. Far too many people think that they’re experts on subjects that they are positively delusional about. (And, yes, some of these people have college degrees.)
On this site, I’ve seen posts from normally-functioning members of society who manage to hold down responsible jobs while still believing that the Earth is flat.
So, while I don’t automatically believe the word of anyone who’s got letters after their name—a BSc in computer science does not automatically mean that a person is likely to be well-informed about any other subject—I certainly don’t think that not having had higher education automatically makes a person more wise, or that having had it makes them less so.
To me, the ‘School of Hard Knocks’ is not a credential in anything.
Reply
(2022-05-09, 01:13 PM)LeThanhPhong Wrote: Nhân đọc bài "Thằng Khùng" của Nguyễn Tuân được bạn duke đăng tải:

http://vietbestforum.com/showthread.php?tid=23562&pid=429529#pid429529

post #4 trang 1, LTP nhớ bài thơ Lời Mẹ Dặn của Phùng Quán:

Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét.
Dù ai cầm dao doạ giết
Cũng không nói ghét thành yêu.

-------------------------------------------------

Lời mẹ dặn
Phùng Quán

Tôi mồ côi cha năm hai tuổi
Mẹ tôi thương con không lấy chồng
Trồng dâu, nuôi tằm, dệt vải
Nuôi tôi đến ngày lớn khôn.
Hai mươi năm qua tôi vẫn nhớ
Ngày ấy tôi mới lên năm
Có lần tôi nói dối mẹ
Hôm sau tưởng phải ăn đòn.
Nhưng không, mẹ tôi chỉ buồn
Ôm tôi hôn lên mái tóc
- Con ơi
     trước khi nhắm mắt
Cha con dặn con suốt đời
Phải làm một người chân thật.
- Mẹ ơi, chân thật là gì?
Mẹ tôi hôn lên đôi mắt
Con ơi một người chân thật
Thấy vui muốn cười cứ cười
Thấy buồn muốn khóc là khóc.
Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét.
Dù ai cầm dao doạ giết
Cũng không nói ghét thành yêu.
Từ đấy người lớn hỏi tôi:
- Bé ơi, Bé yêu ai nhất?
Nhớ lời mẹ tôi trả lời:
- Bé yêu những người chân thật.
Người lớn nhìn tôi không tin
Cho tôi là con vẹt nhỏ
Nhưng không! những lời dặn đó
In vào trí óc của tôi
Như trang giấy trắng tuyệt vời.
In lên vết son đỏ chói.
Năm nay tôi hai mươi lăm tuổi
Đứa bé mồ côi thành nhà văn
Nhưng lời mẹ dặn thuở lên năm
Vẫn nguyên vẹn màu son chói đỏ.
Người làm xiếc đi dây rất khó
Nhưng chưa khó bằng làm nhà văn
Đi trọn đời trên con đường chân thật.
Yêu ai cứ bảo là yêu
Ghét ai cứ bảo là ghét
Dù ai ngon ngọt nuông chiều
Cũng không nói yêu thành ghét
Dù ai cầm dao doạ giết
Cũng không nói ghét thành yêu.
Tôi muốn làm nhà văn chân thật
    chân thật trọn đời
Đường mật công danh không làm ngọt được lưỡi tôi
Sét nổ trên đầu không xô tôi ngã
Bút giấy tôi ai cướp giật đi
Tôi sẽ dùng dao viết văn lên đá.

(1957)

Bài thơ này đúng là bất hủ. - KD  Thumbs-up4
"Sáng nay thức dậy choàng thêm áo
Vũ trụ muôn đời vẫn mới tinh".
Reply
(2022-05-10, 03:01 PM)Khuyết Danh Wrote: Bài thơ này đúng là bất hủ. - KD  Thumbs-up4

Hình như vì bài thơ Lời Mẹ Dặn, ông Phùng Quán bị Đảng Cộng Sản thất sủng.

Cảm ơn bạn Khuyết Danh.
Reply
(Quora) What scientific photos are hard to believe but are indeed real?

Answered by Sher Afghan:

Head of a Tapeworm. Magnified 200x
[Image: main-qimg-db56576c3f426f916235ca57136c4209-lq]
Nereis Sandersi – a hydrothermal deep sea vent worm
[Image: main-qimg-e724f73e56f10c93b7357f9acff53fd2-lq]
Microscopic shot of lice residing on human hair.
[Image: main-qimg-f764ed6a55c3eaea5449464c841b8991-pjlq]
Red blood cell on a needle
[Image: main-qimg-83027c92e03df742eb1045e5c8940069-lq]
Human embryo on a pin
[Image: main-qimg-9ff48d7d4e678d8b660089104861f79a-lq]
Snowflakes
[Image: main-qimg-130db4708241e27833743887b40fce56-lq]
Shark skin
[Image: main-qimg-11c8868618adb9714a3dfa6f8d193744-lq]
Human shinbone
[Image: main-qimg-a3c42db6f7b63c73efdaec3e71775192-lq]

Butterfly wing
[Image: main-qimg-221d802829acaabc7972c80a505ee2ef-lq]
Fantastic no?
Reply