2018-05-09, 07:57 PM
(2018-05-09, 04:06 PM)PhuongNam Wrote: ...Cơn gió hạ thay mùa chụp tới
Lá trở mình càng lúc khô thêm
Lại từng cơn gió chướng liên miên
Lá run rẩy, lá mệt nhoài… thương quá
Đến rồi đi – điều hiển nhiên của tạo hoá
Nhưng trước sinh ly tử biệt… ai đành
Lá lắt lay, lá gầy guộc
Không biết lúc nào sẽ lìa cành
Ve hồi hộp, ve ngập ngừng mỗi khi vang tiếng hót.
YÊN SƠN.
= :rose4: :rose4: :rose4: =
Bài thơ này là của Anh 4 viết cho Mẹ đó mình...
Cảm ơn mình đã chia sẻ bài thơ của anh Tư vào đây, thật nghẹn lòng khi đọc những câu cuối của bài thơ ...

Thương mình và mẹ nhiều thật nhiều :kiss: