2022-08-09, 08:26 PM
vừa mới text qua text lại với Sam , Vân muốn chia sẽ ở đây để vent 
Vân rời VN vào tháng 11 năm 78 , nghe nói lúc đó chính quyền VN mới vừa bắt đầu mở cửa cho người Tàu ra đi bán chính thức , Vân nghe phong phanh đâu , hình như Nguyễn Ngọc Ngạn cũng ra đi trong thời gian này , nhưng không có đi cùng chung chuyến tàu với tụi Vân ... I think
thiệt ra , vào tháng 4/75 , vài anh chị em của Vân đả theo đoàn người (hình như lúc đó đứng xếp hàng ở gần chùa Xá Lợi hay sao đó , lâu rồi Vân không nhớ) ... mấy anh chị em đang đứng xếp hàng , thì (không hiểu bằng cách nào) có người kiếm được tụi Vân , kêu tụi Vân phải quay về , vì Ba không muốn đứa nào đi cả ... thế là lục đục kéo về , coi như chuyến đi lúc đó bị thất bại
điều interesting là "thường thường , người đàn ông cứng rắn hơn người đàn bà" ... nhưng trong trường hợp Ba Má Vân , "Má Vân cứng rắn hơn Ba Vân" , chắc Vân cũng có gì nhiễm từ Má ... hehehehe
khi nghe tin CS cho người Tàu ra đi , Má lo vàng cho 4 anh chị em đi (1 người lúc đó 12 cây , lo xong là Má muốn cháy túi , coi như trong đám , mấy anh chị em Vân là nghèo nhất , chỉ có vài đô nhét trong valise , mà tàu chìm mất hết , trong khi người ta thì vòng vàng đeo đầy trên người , nên khi tới đất liền , họ vẫn còn tiền để mua cái mùng nằm cho muỗi khỏi cắn , trong khi mấy anh chị em Vân , không có tiền mua mùng , phải nằm đó khơi khơi cho muỗi cắn , cho 1 đứa canh , quạt cầm hơi cho bớt muỗi)
Má đứng ra lo cho tụi Vân , mà không hề cho Ba biết .... tới đêm đi , Má kêu tụi Vân rót tách trà cho Ba , để nói ra đi ... Ba chưng hững , không trở tay kịp , vì nếu từ chối lúc này , thì coi như mất vàng , mất tất cả .. mà để con đi , thì Ba không đành lòng ... tội nghiệp cho Ba lúc đó , Ba , 1 người trưởng gia đình , mà phải ở vào thế phải chấp nhận thôi .. Má có kêu ông anh nhét chút vàng vào người , nhưng anh từ chối , vì thấy tốn quá nhiều từ Ba Má rồi , ảnh chỉ nhét vài đô trong valise , that's it , rồi cũng đi xuống lòng biển hết thôi
kỳ ra đi đó , có 2 chiếc tàu âm thầm đi trong buổi tối , Vân chưa hề thấy con tàu của mình giống gì , vì khi xuống thì trời tối , khi rời nó thì nó đả chìm trước khi Vân thấy nó ra sao .... 1 chiếc tàu còn phóng tin về VN , 1 chiếc tàu thì mất biệt tăm ... lần đó , Má hay tin về 2 chiếc tàu , Má không biết tụi Vân nằm trên chiếc nào .. .nếu mấy anh chị em mà có mệnh hệ gì , thì Má không biết nói sao với Ba , nên Má bắt đầu bị bịnh "toát mồ hôi" từ lúc đó
cuối cùng , ở trại tị nạn , ông anh Vân cũng bắn tin về cho Má biết 4 anh chị em đi đều được bình an ... ôi .... WOW , lúc đó Ba Má mới nhẹ nhõm tới dường nào .. THANK GOD
****
kễ chuyện về chuyến đi ....
- tướng Vân coi to cao vậy , chứ Vân là đứa yếu nhất (như cọng bún thiêu) , Vân rất dễ bị motion sickness ... khi vừa lên tàu , họ liền đẩy tụi Vân xuống hầm tàu , Vân nằm xuống bên cạnh 1 anh người Tàu , Vân nói với anh "tui coi như tui chết , chừng nào tới nơi , anh kiu tui xuống nha" ... nhưng không ngờ , cuối cùng , Vân sống , còn anh thì chết
- tàu Vân không biết bao lớn , nhưng nhét 300+ người , chết 100+ người
- mình chưa bao giờ có qua cảm giác "thiếu không khí" huh ??? nhưng dưới hầm tàu , tình trạng "thiếu không khí" kinh hoàng ... chưa bao giờ Vân biết "thiếu không khí" là gì , cho tới lúc này ... dưới hầm tàu , người ơi là người , nằm cứ như cá sardine xếp trong hộp , mà chỉ có 1 cái cửa nhỏ ở cầu thang dẫn đi lên , là đưa không khí xuống hầm tàu , bà con ai cần không khí thì bò tới cầu thang để hưỡng chút không khí đi xuống từ cái cửa dẩn xuống cầu thang ... thở hết nổi , Vân cũng bắt chước bà con , bò tới cái cầu thang , nhưng người ta đâu có chổ cho Vân , ai cũng muốn dành cái cầu thang để lấy không khí từ trên xuống dưới ... ĐÂY LÀ 1 CHI TIẾT RẤT QUAN TRỌNG , VÂN SẼ NÓI TRONG POST SAU , CUỘC ĐỐI THOẠI TEXTING GIỮA VÂN VÀ SAM HÔM NAY
- Vân không ăn được gì cả , đả nói là Vân rất rất rấtttttt yếu ... ngày xưa , Má cho mấy anh chị em đi Đà lạt chơi , Vân lên xe ngồi , là mắt Vân đả
![[Image: 01manual3qacqimc4toglist.webp]](https://i.postimg.cc/5NHtYqqv/01manual3qacqimc4toglist.webp)
ông anh Vân nhìn cặp mắt Vân ... hihi , Vân có cặp mắt mà ai cũng phải nhìn ... anh chọc Vân nói "Vân nhìn kìa , coi có cái trái gì ở trên cây kia" .. ảnh biết Vân đâu còn thấy đường gì nữa , nên ãnh chọc Vân ... chuyện gì xãy ra ở trên tàu , Vân ăn không được , mữa cũng không còn gì để mữa , phải mữa ra mật xanh ... coi như là "thân tàn ma dại" ... CHI TIẾT NÀY CŨNG (KHÁ) QUAN TRỌNG CHO POST SAU
- những người ăn uống được , xã rác đầy ra , không biết hậu quã sẽ khiến cho máy bơm nước bị mắc nghẹt , we're doomed ... nước càng lúc càng dâng lên , mà máy bơm thì hõng ... dưới hầm tàu , Vân không biết chuyện gì xãy ra ở trên ... nhưng bên trên , mọi chuyện diễn biến rất là sôi nỗi
tàu Vân gặp tàu Thái , xin họ cứu .... họ cho 1 số người NHÃY QUA , trong số này có my cousin dám nhãy , chứ gặp Vân , Vân không dám nhãy đâu , rủi rớt giữa 2 cái tàu , nó đè Vân bẹp thì sao ... thế là bên trên , 1 số người nhảy qua tàu Thái , và tàu Thái quyết định sinh mạng của chiếc tàu Vân , nó phải tông cho bể , rồi nói mới cứu được , nó cho rằng đây là luật hàng hãi (I don't know)
- Vân vẫn còn ở dưới hầm tàu , Vân chẵng thấy anh chị mình đâu cả , Vân cũng chẵng biết mình phải làm gì ... nước càng lúc càng dâng cao , lúc đó đả tới đầu gối Vân .... Vân thì đả yếu sức quá rồi ... vã lại , là "con út" trong nhà , hơi nhõng nhẽo , muốn có anh chị ở đó lo cho mình , chứ chưa biết tự taking care mình được ... đang trong sự lúng túng ...................... thì
VÂN FELT CÓ 1 NGƯỜI , ĐỂ TAY LÊN HÔNG VÂN , NHẤC BỖNG VÂN LÊN 1 CÁCH NHẸ NHÀNG
NGAY TRÊN ĐẦU VÂN , CÓ 1 CÁI CỬA SỖ TRÒN NHỎ , VỪA ĐỦ ĐỂ NGƯỜI ĐÓ ĐẨY VÂN THÒ ĐẦU QUA CÁI CỬA NHỎ ĐÓ
![[Image: 32e4d75c06423f3460a3b55cbe5e990a.jpg]](https://i.postimg.cc/nh32MxH0/32e4d75c06423f3460a3b55cbe5e990a.jpg)
hình ãnh cho hiểu thôi , chứ cái cửa sổ nhỏ này chỉ vừa đủ cho Vân chui mình qua thôi
- lúc đó Vân không suy nghĩ gì cả , chỉ thầm nghĩ chắc anh Minh xuống nâng Vân lên
khi đầu Vân vừa chui ra khỏi cái cửa đó , thì Vân cũng khám phá ra , chiếc tàu vừa bị lật upside down , chỉ trể 1 giây thôi , là Vân đi bán muối rồi
Vân thò đầu lên , nhìn chung quanh , mọi thứ nỗi lềnh bềnh trên mặt nước ... người chết , đồ đạc , nỗi lềnh bềnh ... tự nhiên tâm hồn Vân thanh thản lạ , chắc vì được hít thở không khí BIỄN
xa xa , Vân thấy anh chị Vân đang bơi tới chiếc tàu Thái ... thấy mấy người đó , tánh nhõng nhẻo Vân lại sống dậy , há , mấy người tính làm sao cứu Vân đây ??? nhưng đâu có ai lo cho Vân được , lúc đó phải nói là lúc "xác ai nấy giữ"
Ở THỜI ĐIỄM ĐÓ , MÌNH KHÔNG CÒN NGHĨ TỚI MẠNG AI NỮA , MÌNH CHỈ CÒN NGHĨ TỚI "MẠNG MÌNH" THÔI .... which is understandable
- vì Vân đi là tháng 11 , lúc đó ngoài biển đang có bảo , SÓNG CÓ THỂ CAO GẦN BẰNG TOÀ NHÀ
tay Vân thì nắm vào sợi dây của tàu (những sợi dây mà mình thấy tàu treo từ trên cột xuống
![[Image: Crew-On-Royal-Yard.jpg]](https://i.postimg.cc/pLrGfrcg/Crew-On-Royal-Yard.jpg)
vì tàu đả chìm , nên Vân coi như "hiên ngang" đứng trên con tàu "ôm chặt cứng sợi dây của nó"
khi CS vào , nhà Vân hay tổ chức "lữa trại" , chơi những trò chơi như "kéo co" ... Vân là đứa cao nhất , nên đứng cuối , 1 tay Vân cuốn sợi dây , 1 tay Vân nắm sợi dây , nằm xuống , lấy sức "kéo co"
bây giờ , Vân cũng áp dụng cách này , 1 tay cuốn trong sợi dây , 1 tay nắm ... cái tay nắm thì cứ bị sóng biễn đánh bay ra , Vân còn đứng lại là nhờ cái tay cuốn vào sợi dây ... Vân cũng biết bơi trong swimming pool , nhưng bơi ngoài biễn thì Vân không biết , trong khi mấy anh chị Vân thì biết , làm út lỗ lắm , cái gì cũng anh chị biết , còn mình thì không biết gì cả .. chạy xe Honda , mấy anh chị cũng chạy qua rồi , Vân thì vẫn còn chưa biềt chạy xe Honda , awwww .... mổi lần reunion với mấy anh chị , cái mặt Vân cứ như 'con nai vàng ngơ ngác" , vì trước mặt anh chị , Vân chẵng biết cái chi chi gì cả , lol
trong khi mấy anh chị thì bơi tới chiếc tàu Thái
Vân thì đứng yên 1 chổ , nắm sợi dây ... tự nhiên CHUÁ CHO TỪ TỪ CHIẾC TÀU THÁI TIẾN TỚI GẦN VÂN , VÂN KHÕI CẦN BƠI ...

Vân rời VN vào tháng 11 năm 78 , nghe nói lúc đó chính quyền VN mới vừa bắt đầu mở cửa cho người Tàu ra đi bán chính thức , Vân nghe phong phanh đâu , hình như Nguyễn Ngọc Ngạn cũng ra đi trong thời gian này , nhưng không có đi cùng chung chuyến tàu với tụi Vân ... I think
thiệt ra , vào tháng 4/75 , vài anh chị em của Vân đả theo đoàn người (hình như lúc đó đứng xếp hàng ở gần chùa Xá Lợi hay sao đó , lâu rồi Vân không nhớ) ... mấy anh chị em đang đứng xếp hàng , thì (không hiểu bằng cách nào) có người kiếm được tụi Vân , kêu tụi Vân phải quay về , vì Ba không muốn đứa nào đi cả ... thế là lục đục kéo về , coi như chuyến đi lúc đó bị thất bại
điều interesting là "thường thường , người đàn ông cứng rắn hơn người đàn bà" ... nhưng trong trường hợp Ba Má Vân , "Má Vân cứng rắn hơn Ba Vân" , chắc Vân cũng có gì nhiễm từ Má ... hehehehe
khi nghe tin CS cho người Tàu ra đi , Má lo vàng cho 4 anh chị em đi (1 người lúc đó 12 cây , lo xong là Má muốn cháy túi , coi như trong đám , mấy anh chị em Vân là nghèo nhất , chỉ có vài đô nhét trong valise , mà tàu chìm mất hết , trong khi người ta thì vòng vàng đeo đầy trên người , nên khi tới đất liền , họ vẫn còn tiền để mua cái mùng nằm cho muỗi khỏi cắn , trong khi mấy anh chị em Vân , không có tiền mua mùng , phải nằm đó khơi khơi cho muỗi cắn , cho 1 đứa canh , quạt cầm hơi cho bớt muỗi)
Má đứng ra lo cho tụi Vân , mà không hề cho Ba biết .... tới đêm đi , Má kêu tụi Vân rót tách trà cho Ba , để nói ra đi ... Ba chưng hững , không trở tay kịp , vì nếu từ chối lúc này , thì coi như mất vàng , mất tất cả .. mà để con đi , thì Ba không đành lòng ... tội nghiệp cho Ba lúc đó , Ba , 1 người trưởng gia đình , mà phải ở vào thế phải chấp nhận thôi .. Má có kêu ông anh nhét chút vàng vào người , nhưng anh từ chối , vì thấy tốn quá nhiều từ Ba Má rồi , ảnh chỉ nhét vài đô trong valise , that's it , rồi cũng đi xuống lòng biển hết thôi
kỳ ra đi đó , có 2 chiếc tàu âm thầm đi trong buổi tối , Vân chưa hề thấy con tàu của mình giống gì , vì khi xuống thì trời tối , khi rời nó thì nó đả chìm trước khi Vân thấy nó ra sao .... 1 chiếc tàu còn phóng tin về VN , 1 chiếc tàu thì mất biệt tăm ... lần đó , Má hay tin về 2 chiếc tàu , Má không biết tụi Vân nằm trên chiếc nào .. .nếu mấy anh chị em mà có mệnh hệ gì , thì Má không biết nói sao với Ba , nên Má bắt đầu bị bịnh "toát mồ hôi" từ lúc đó
cuối cùng , ở trại tị nạn , ông anh Vân cũng bắn tin về cho Má biết 4 anh chị em đi đều được bình an ... ôi .... WOW , lúc đó Ba Má mới nhẹ nhõm tới dường nào .. THANK GOD
****
kễ chuyện về chuyến đi ....
- tướng Vân coi to cao vậy , chứ Vân là đứa yếu nhất (như cọng bún thiêu) , Vân rất dễ bị motion sickness ... khi vừa lên tàu , họ liền đẩy tụi Vân xuống hầm tàu , Vân nằm xuống bên cạnh 1 anh người Tàu , Vân nói với anh "tui coi như tui chết , chừng nào tới nơi , anh kiu tui xuống nha" ... nhưng không ngờ , cuối cùng , Vân sống , còn anh thì chết
- tàu Vân không biết bao lớn , nhưng nhét 300+ người , chết 100+ người
- mình chưa bao giờ có qua cảm giác "thiếu không khí" huh ??? nhưng dưới hầm tàu , tình trạng "thiếu không khí" kinh hoàng ... chưa bao giờ Vân biết "thiếu không khí" là gì , cho tới lúc này ... dưới hầm tàu , người ơi là người , nằm cứ như cá sardine xếp trong hộp , mà chỉ có 1 cái cửa nhỏ ở cầu thang dẫn đi lên , là đưa không khí xuống hầm tàu , bà con ai cần không khí thì bò tới cầu thang để hưỡng chút không khí đi xuống từ cái cửa dẩn xuống cầu thang ... thở hết nổi , Vân cũng bắt chước bà con , bò tới cái cầu thang , nhưng người ta đâu có chổ cho Vân , ai cũng muốn dành cái cầu thang để lấy không khí từ trên xuống dưới ... ĐÂY LÀ 1 CHI TIẾT RẤT QUAN TRỌNG , VÂN SẼ NÓI TRONG POST SAU , CUỘC ĐỐI THOẠI TEXTING GIỮA VÂN VÀ SAM HÔM NAY
- Vân không ăn được gì cả , đả nói là Vân rất rất rấtttttt yếu ... ngày xưa , Má cho mấy anh chị em đi Đà lạt chơi , Vân lên xe ngồi , là mắt Vân đả
![[Image: 01manual3qacqimc4toglist.webp]](https://i.postimg.cc/5NHtYqqv/01manual3qacqimc4toglist.webp)
ông anh Vân nhìn cặp mắt Vân ... hihi , Vân có cặp mắt mà ai cũng phải nhìn ... anh chọc Vân nói "Vân nhìn kìa , coi có cái trái gì ở trên cây kia" .. ảnh biết Vân đâu còn thấy đường gì nữa , nên ãnh chọc Vân ... chuyện gì xãy ra ở trên tàu , Vân ăn không được , mữa cũng không còn gì để mữa , phải mữa ra mật xanh ... coi như là "thân tàn ma dại" ... CHI TIẾT NÀY CŨNG (KHÁ) QUAN TRỌNG CHO POST SAU
- những người ăn uống được , xã rác đầy ra , không biết hậu quã sẽ khiến cho máy bơm nước bị mắc nghẹt , we're doomed ... nước càng lúc càng dâng lên , mà máy bơm thì hõng ... dưới hầm tàu , Vân không biết chuyện gì xãy ra ở trên ... nhưng bên trên , mọi chuyện diễn biến rất là sôi nỗi
tàu Vân gặp tàu Thái , xin họ cứu .... họ cho 1 số người NHÃY QUA , trong số này có my cousin dám nhãy , chứ gặp Vân , Vân không dám nhãy đâu , rủi rớt giữa 2 cái tàu , nó đè Vân bẹp thì sao ... thế là bên trên , 1 số người nhảy qua tàu Thái , và tàu Thái quyết định sinh mạng của chiếc tàu Vân , nó phải tông cho bể , rồi nói mới cứu được , nó cho rằng đây là luật hàng hãi (I don't know)
- Vân vẫn còn ở dưới hầm tàu , Vân chẵng thấy anh chị mình đâu cả , Vân cũng chẵng biết mình phải làm gì ... nước càng lúc càng dâng cao , lúc đó đả tới đầu gối Vân .... Vân thì đả yếu sức quá rồi ... vã lại , là "con út" trong nhà , hơi nhõng nhẽo , muốn có anh chị ở đó lo cho mình , chứ chưa biết tự taking care mình được ... đang trong sự lúng túng ...................... thì
VÂN FELT CÓ 1 NGƯỜI , ĐỂ TAY LÊN HÔNG VÂN , NHẤC BỖNG VÂN LÊN 1 CÁCH NHẸ NHÀNG
NGAY TRÊN ĐẦU VÂN , CÓ 1 CÁI CỬA SỖ TRÒN NHỎ , VỪA ĐỦ ĐỂ NGƯỜI ĐÓ ĐẨY VÂN THÒ ĐẦU QUA CÁI CỬA NHỎ ĐÓ
![[Image: 32e4d75c06423f3460a3b55cbe5e990a.jpg]](https://i.postimg.cc/nh32MxH0/32e4d75c06423f3460a3b55cbe5e990a.jpg)
hình ãnh cho hiểu thôi , chứ cái cửa sổ nhỏ này chỉ vừa đủ cho Vân chui mình qua thôi
- lúc đó Vân không suy nghĩ gì cả , chỉ thầm nghĩ chắc anh Minh xuống nâng Vân lên
khi đầu Vân vừa chui ra khỏi cái cửa đó , thì Vân cũng khám phá ra , chiếc tàu vừa bị lật upside down , chỉ trể 1 giây thôi , là Vân đi bán muối rồi
Vân thò đầu lên , nhìn chung quanh , mọi thứ nỗi lềnh bềnh trên mặt nước ... người chết , đồ đạc , nỗi lềnh bềnh ... tự nhiên tâm hồn Vân thanh thản lạ , chắc vì được hít thở không khí BIỄN
xa xa , Vân thấy anh chị Vân đang bơi tới chiếc tàu Thái ... thấy mấy người đó , tánh nhõng nhẻo Vân lại sống dậy , há , mấy người tính làm sao cứu Vân đây ??? nhưng đâu có ai lo cho Vân được , lúc đó phải nói là lúc "xác ai nấy giữ"
Ở THỜI ĐIỄM ĐÓ , MÌNH KHÔNG CÒN NGHĨ TỚI MẠNG AI NỮA , MÌNH CHỈ CÒN NGHĨ TỚI "MẠNG MÌNH" THÔI .... which is understandable
- vì Vân đi là tháng 11 , lúc đó ngoài biển đang có bảo , SÓNG CÓ THỂ CAO GẦN BẰNG TOÀ NHÀ
tay Vân thì nắm vào sợi dây của tàu (những sợi dây mà mình thấy tàu treo từ trên cột xuống
![[Image: Crew-On-Royal-Yard.jpg]](https://i.postimg.cc/pLrGfrcg/Crew-On-Royal-Yard.jpg)
vì tàu đả chìm , nên Vân coi như "hiên ngang" đứng trên con tàu "ôm chặt cứng sợi dây của nó"
khi CS vào , nhà Vân hay tổ chức "lữa trại" , chơi những trò chơi như "kéo co" ... Vân là đứa cao nhất , nên đứng cuối , 1 tay Vân cuốn sợi dây , 1 tay Vân nắm sợi dây , nằm xuống , lấy sức "kéo co"
bây giờ , Vân cũng áp dụng cách này , 1 tay cuốn trong sợi dây , 1 tay nắm ... cái tay nắm thì cứ bị sóng biễn đánh bay ra , Vân còn đứng lại là nhờ cái tay cuốn vào sợi dây ... Vân cũng biết bơi trong swimming pool , nhưng bơi ngoài biễn thì Vân không biết , trong khi mấy anh chị Vân thì biết , làm út lỗ lắm , cái gì cũng anh chị biết , còn mình thì không biết gì cả .. chạy xe Honda , mấy anh chị cũng chạy qua rồi , Vân thì vẫn còn chưa biềt chạy xe Honda , awwww .... mổi lần reunion với mấy anh chị , cái mặt Vân cứ như 'con nai vàng ngơ ngác" , vì trước mặt anh chị , Vân chẵng biết cái chi chi gì cả , lol
trong khi mấy anh chị thì bơi tới chiếc tàu Thái
Vân thì đứng yên 1 chổ , nắm sợi dây ... tự nhiên CHUÁ CHO TỪ TỪ CHIẾC TÀU THÁI TIẾN TỚI GẦN VÂN , VÂN KHÕI CẦN BƠI ...



![[Image: IMG-20190501-210056-BURST001-COVER.jpg]](https://i.postimg.cc/Zn31m2ZJ/IMG-20190501-210056-BURST001-COVER.jpg)