2021-03-01, 11:50 AM
(2021-03-01, 08:22 AM)Dan. Wrote: Chuyến đến thăm sắp tới là mang ba phần học bổng do Rosie và anh Khoa trao cho ba em Nguyễn Văn Hoàn, (tên Hoàn không có G, Hoàn Mỹ, Hoàn Thiện, không phải Hoàng hôn), em Nguyễn Thanh Nhàn và Nguyễn Thanh Nhã, ba người con của chị Thanh, một công nhân vệ sinh, chồng đi phụ hồ, nuôi ba con ăn học.Anh Đạn thân mến,
Có lẽ đây là buổi nói chuyện có nhiều xúc động, khi chúng tôi đến em Hoàn đang lui cui lo xúc gạo nấu cơm cho cả nhà. Ngày xưa khi nghe nói đến chuyện nấu cơm ta thường nghĩ ngay đến việc nhen lửa, vo gạo, bắc cơm rồi ngồi canh cơm sôi bớt lửa ra, ngày nay nhờ có nồi cơm điện công việc dễ dàng hơn nhiều lần. Nhưng nhìn thấy một đứa bé trai đang tuổi lớn ngồi vo gạo bắc cơm phụ mẹ nó và để cho em nó vui chơi trong nhà tự nhiên cũng thấy xúc động.
Thay mặt Rosie và anh Khoa, chúng tôi trao cho em ba phần học bổng, em Hoàn được 1 triệu tiền Việt, hai em Nhàn và Nhã mỗi em 750 ngàn. Số tiền mua quà cho ba em còn lại là 950 ngàn. Sau đó lại xin phép chị Thanh cho ba em được theo chúng tôi đi mua quà cho các em. Thật bất ngờ khi em Hoàn lên tiếng, xin ở nhà, xin được trích tiền mua quà của riêng em ra đưa cho mẹ, phụ với mẹ. Cả nhóm ngồi lại thuyết phục em nên đi, ra đó muốn mua gì cũng được. Tôi hỏi em có biết đi chợ không, em trả lời có biết, tôi nói em cứ đi đi, ra đó có nhiều thứ mua được cho gia đình lắm, thí dụ như gạo, nước mắm, đường, dầu ăn, con muốn mua gì thêm cho gia đình thì cứ mua. Và trong khi những giọt nước mắt của chị Thanh lăn xuống, em cũng khóc theo, khóc thầm thôi. Một đứa bé mới 11, 12 tuổi đầu biết nghĩ như thế này, biết xúc động như thế này khiến tôi luôn tin em là một người TỬ TẾ, biết suy nghĩ khi lớn lên, có thể khác hẵn với các em khác.
Một lá thư cảm ơn của em Hoàn thay mặt hai em của mình gởi đến bạn Rosie và anh Khoa. Tôi tin đây cũng là một bức thư thật tử tế.
Và với em này, còn nhiều điều tử tế khác để kể trong chuyến đi mua quà, xin được để dành cho phần sau.
Thay mặt ba em Hoàn, Nhàn và Nhã cùng gia đình, xin gởi lời cảm ơn đến Rosie và anh Khoa.
Anh Khoa và Rosie chân thành cảm ơn anh và những người bạn của anh bên VN đã đồng hành cùng anh trong chương trình phát học bổng này cho các em . Đọc những giòng anh viết về em Hoàn nhường số tiền mua quà lại để cho mẹ em chi dụng vào cuộc sống hàng ngày của gia đình, Rosie cảm thấy rất ngậm ngùi và thuơng em lắm . Nhìn các em , tuy còn nhỏ nhưng lúc đi mua quà đứng nhìn cẩn thận , lựa chọn bằng mắt trước khi sờ tay vào món đồ, hay các em nói "mua đủ tiền rồi, không dám mua nữa" mặc dù đang cần bút, thước, thấy thương các em quá . Quả là tuy gia cảnh khó khăn nhưng các em đã chứng tỏ đuợc hưởng sự giáo dục tốt đẹp của ông bà, cha mẹ nên biết "liệu cơm mà gắp mắm ", không ồn ào, vội vã, tham lam như những bé cùng trang lứa khác .
Của một đồng, công một luợng , chuyến này anh và các bạn đã bỏ công sức rất nhiều ra để giúp các em bên đó cũng như các anh chị bảo trợ của VB bên này , chưa kể phí khoản extra để đưa các em đi ăn kem hay giúp các em mua thêm dụng cụ cần thiết để đi học . Để cảm ơn anh và các bạn của anh, anh Khoa và Rosie xin được tiếp tục bảo trợ cho 3 em này trong niên học tới, nếu anh thấy các em vẫn còn đủ điều kiện để nhận học bổng và nếu chương trình này vẫn còn tiếp tục .
Một lần nữa, cho anh Khoa và Rosie gửi lời cảm ơn nồng hậu đến anh và những nguời bạn của anh.