2020-01-06, 03:40 PM
Hỏi: Con ngồi thiền thấy rất nhiều suy nghĩ, xin Sư cho con thêm những thông tin đúng về vấn đề này ạ?
Đáp: Cái gì cũng vậy, khi nói một cái gì đó sanh khởi tức là nó có mức năng lượng nào đó. Một viên đạn được phóng ra thì theo chu kỳ, phóng ra hết năng lượng nó sẽ tự rớt. Suy nghĩ cũng vậy, khi nó sanh khởi nó có một năng lượng để phóng ra. Có những cái rớt ngay, cũng có những cái phóng xa hơn do có năng lượng mạnh hơn, nó bay xa hơn rồi mới rớt.
Nếu chúng ta không can thiệp thì tự suy nghĩ sẽ rớt, còn nếu can thiệp thì suy nghĩ sẽ như máy bay đang bay được tiếp thêm dầu, cứ bay hoài, bay mãi. Suy nghĩ khi đó được tiếp thêm năng lượng sẽ cứ lan man đi mãi. Nếu chúng ta (tạm gọi là) quan sát khách quan, không can dự thì sẽ thấy bất kỳ một cái gì phóng ra đều có một mức năng lượng rồi nó tự hết. Ta sẽ thấy nó tới và nó đi vì chỉ có một mức năng lượng như vậy thôi. Nếu ta không can dự vào thì nó sẽ không được nạp thêm năng lượng và tự rớt khi hết năng lượng.
Nhiệm vụ của chúng ta là quan sát. Quan sát ở đây cũng cần có mức năng lượng và cần phải duy trì liên tục, vì nếu không được duy trì thì mức năng lượng này cũng cạn dần rồi hết. Nếu duy trì được mức năng lượng thì sự quan sát sẽ ngày càng sắc bén hơn; nếu không thì nó cũng lúc trồi, lúc sụt theo mức năng lượng của nó.
Như vậy suy nghĩ có một mức năng lượng và sự quan sát cũng có một mức năng lượng. Nếu quan sát đúng đắn thì năng lượng cho sự quan sát luôn luôn được bồi đắp và sẽ trở nên sắc bén hơn, tốt hơn. Nếu không can dự vào tiến trình suy nghĩ thì các suy nghĩ sẽ tự đến rồi đi.
Hỏi: Thưa Sư có nên quan sát mức năng lượng chánh niệm này không ạ?
Đáp: Thực ra phẩm chất của chánh niệm cũng chính là năng lượng. Mọi người có biết được chánh niệm đang tốt hay không tốt không? Chúng ta có biết được việc đó không? Chánh niệm lúc trồi lúc sụt chúng ta có biết không? Tại sao nó trồi, tại sao nó sụt, và làm sao để nó trồi liên tục? Đó là do ta đang tiếp năng lượng cho chánh niệm. Năng lượng cho sát na kế tiếp được bồi đắp, thừa hưởng từ những sát na trước.
Năng lượng chánh niệm cần được duy trì từ khoảnh khắc này sang khoảnh khắc khác. Vậy suy nghĩ của chúng ta có như vậy không? Nếu quan sát và thấy chánh niệm như thế thì suy nghĩ thế nào? Khúc đầu nhẹ nhàng, khúc sau tăng mạnh hay khúc đầu tăng mạnh, khúc sau nhẹ nhàng? Nếu như khúc đầu mạnh, khúc sau nhẹ thì nguyên nhân tại sao? Đâu là yếu tố quyết định?
Khi quan sát chúng ta có thể thấy nếu tâm thay đổi đối tượng thì suy nghĩ sẽ rớt ngay tức khắc, đó là một cách cắt năng lượng của suy nghĩ. Tuy nhiên, còn một cách khác là vẫn tiếp tục quan sát và không can dự vào suy nghĩ, không tiếp thêm năng lượng cho suy nghĩ; suy nghĩ sẽ tự rớt khi hết năng lượng.
https://thienquantam.com/index.php/bai-v...o-i-phap-1
Đáp: Cái gì cũng vậy, khi nói một cái gì đó sanh khởi tức là nó có mức năng lượng nào đó. Một viên đạn được phóng ra thì theo chu kỳ, phóng ra hết năng lượng nó sẽ tự rớt. Suy nghĩ cũng vậy, khi nó sanh khởi nó có một năng lượng để phóng ra. Có những cái rớt ngay, cũng có những cái phóng xa hơn do có năng lượng mạnh hơn, nó bay xa hơn rồi mới rớt.
Nếu chúng ta không can thiệp thì tự suy nghĩ sẽ rớt, còn nếu can thiệp thì suy nghĩ sẽ như máy bay đang bay được tiếp thêm dầu, cứ bay hoài, bay mãi. Suy nghĩ khi đó được tiếp thêm năng lượng sẽ cứ lan man đi mãi. Nếu chúng ta (tạm gọi là) quan sát khách quan, không can dự thì sẽ thấy bất kỳ một cái gì phóng ra đều có một mức năng lượng rồi nó tự hết. Ta sẽ thấy nó tới và nó đi vì chỉ có một mức năng lượng như vậy thôi. Nếu ta không can dự vào thì nó sẽ không được nạp thêm năng lượng và tự rớt khi hết năng lượng.
Nhiệm vụ của chúng ta là quan sát. Quan sát ở đây cũng cần có mức năng lượng và cần phải duy trì liên tục, vì nếu không được duy trì thì mức năng lượng này cũng cạn dần rồi hết. Nếu duy trì được mức năng lượng thì sự quan sát sẽ ngày càng sắc bén hơn; nếu không thì nó cũng lúc trồi, lúc sụt theo mức năng lượng của nó.
Như vậy suy nghĩ có một mức năng lượng và sự quan sát cũng có một mức năng lượng. Nếu quan sát đúng đắn thì năng lượng cho sự quan sát luôn luôn được bồi đắp và sẽ trở nên sắc bén hơn, tốt hơn. Nếu không can dự vào tiến trình suy nghĩ thì các suy nghĩ sẽ tự đến rồi đi.
Hỏi: Thưa Sư có nên quan sát mức năng lượng chánh niệm này không ạ?
Đáp: Thực ra phẩm chất của chánh niệm cũng chính là năng lượng. Mọi người có biết được chánh niệm đang tốt hay không tốt không? Chúng ta có biết được việc đó không? Chánh niệm lúc trồi lúc sụt chúng ta có biết không? Tại sao nó trồi, tại sao nó sụt, và làm sao để nó trồi liên tục? Đó là do ta đang tiếp năng lượng cho chánh niệm. Năng lượng cho sát na kế tiếp được bồi đắp, thừa hưởng từ những sát na trước.
Năng lượng chánh niệm cần được duy trì từ khoảnh khắc này sang khoảnh khắc khác. Vậy suy nghĩ của chúng ta có như vậy không? Nếu quan sát và thấy chánh niệm như thế thì suy nghĩ thế nào? Khúc đầu nhẹ nhàng, khúc sau tăng mạnh hay khúc đầu tăng mạnh, khúc sau nhẹ nhàng? Nếu như khúc đầu mạnh, khúc sau nhẹ thì nguyên nhân tại sao? Đâu là yếu tố quyết định?
Khi quan sát chúng ta có thể thấy nếu tâm thay đổi đối tượng thì suy nghĩ sẽ rớt ngay tức khắc, đó là một cách cắt năng lượng của suy nghĩ. Tuy nhiên, còn một cách khác là vẫn tiếp tục quan sát và không can dự vào suy nghĩ, không tiếp thêm năng lượng cho suy nghĩ; suy nghĩ sẽ tự rớt khi hết năng lượng.
https://thienquantam.com/index.php/bai-v...o-i-phap-1