2019-03-04, 02:42 PM
Câu chuyện rắn bằng đòng ....và từ đó ...luật lệ không được tạc tượng đã được xoá bõ ...
Đây là bài viết cũa đạo Tin Lành ...
Câu Chuyện Con Rắn Đồng
Trong Thánh Kinh có một câu chuyện về con rắn bằng đồng. Câu chuyện này liên quan đến lịch sử của người Do Thái và của cả nhân loại.
Bối Cảnh
Trước khi trở thành một quốc gia, người Do Thái bị làm nô lệ tại Ai Cập hơn 400 năm. Giữa cuộc sống đầy đau khổ tủi nhục, người Do Thái đã cầu xin Đức Chúa Trời giải cứu. Đức Chúa Trời đoái thương dân Do Thái nên sai Môi-se đến yêu cầu Pha-ra-ôn, vua của Ai Cập, cho dân Do Thái được tự do. Pha-ra-ôn không chấp thuận lời thỉnh cầu của Môi-se; do đó, Đức Chúa Trời phải can thiệp bằng nhiều phép lạ để cứu người Do Thái khỏi Ai Cập.
Sau khi rời Ai Cập, Chúa đem người Do Thái đến Ca-đe Ba-nê-a để sửa soạn vào Đất Hứa mà Ngài đã chuẩn bị sẵn cho họ. Tuy nhiên, người Do Thái lo sợ trước những khó khăn có thể xảy ra nên đã từ chối vào Đất Hứa. Họ lằm bằm chống lại Đức Chúa Trời và nói rằng Chúa đem họ vào hoang mạc để giết họ. Vì thái độ vô tín phản nghịch đó, Đức Chúa Trời đã trừng phạt thế hệ những người Do Thái đầu tiên rời khỏi Ai Cập không cho phép họ vào Đất Hứa. Sau đó, dân Do Thái phải lưu lạc từ nơi này sang nơi khác trong 40 năm (Dân Số Ký 13-14, Phục Truyền 1:19-40).
Trong suốt khoảng thời gian đó, Đức Chúa Trời vẫn chu cấp nhu cầu cần dùng cho người Do Thái. Chúa ban bánh ma-na làm lương thực cho họ mỗi ngày. Khi họ muốn ăn thịt, Chúa sai chim cút đến cung cấp thịt cho họ. Khi họ thiếu nước uống, Đức Chúa Trời cho nước từ vầng đá chảy ra cho họ uống (Dân Số Ký 20:2-13). Trong cuộc hành trình kéo dài 40 năm, những người thuộc thế hệ đầu tiên rời Ai Cập, trong đó có Mi-ri-am và A-rôn, lần lượt qua đời (Dân Số Ký 20). Một thế hệ mới được gầy dựng để chuẩn bị nhận phước hạnh và Đất Hứa từ nơi Chúa.
Đây là bài viết cũa đạo Tin Lành ...
Câu Chuyện Con Rắn Đồng
Trong Thánh Kinh có một câu chuyện về con rắn bằng đồng. Câu chuyện này liên quan đến lịch sử của người Do Thái và của cả nhân loại.
Bối Cảnh
Trước khi trở thành một quốc gia, người Do Thái bị làm nô lệ tại Ai Cập hơn 400 năm. Giữa cuộc sống đầy đau khổ tủi nhục, người Do Thái đã cầu xin Đức Chúa Trời giải cứu. Đức Chúa Trời đoái thương dân Do Thái nên sai Môi-se đến yêu cầu Pha-ra-ôn, vua của Ai Cập, cho dân Do Thái được tự do. Pha-ra-ôn không chấp thuận lời thỉnh cầu của Môi-se; do đó, Đức Chúa Trời phải can thiệp bằng nhiều phép lạ để cứu người Do Thái khỏi Ai Cập.
Sau khi rời Ai Cập, Chúa đem người Do Thái đến Ca-đe Ba-nê-a để sửa soạn vào Đất Hứa mà Ngài đã chuẩn bị sẵn cho họ. Tuy nhiên, người Do Thái lo sợ trước những khó khăn có thể xảy ra nên đã từ chối vào Đất Hứa. Họ lằm bằm chống lại Đức Chúa Trời và nói rằng Chúa đem họ vào hoang mạc để giết họ. Vì thái độ vô tín phản nghịch đó, Đức Chúa Trời đã trừng phạt thế hệ những người Do Thái đầu tiên rời khỏi Ai Cập không cho phép họ vào Đất Hứa. Sau đó, dân Do Thái phải lưu lạc từ nơi này sang nơi khác trong 40 năm (Dân Số Ký 13-14, Phục Truyền 1:19-40).
Trong suốt khoảng thời gian đó, Đức Chúa Trời vẫn chu cấp nhu cầu cần dùng cho người Do Thái. Chúa ban bánh ma-na làm lương thực cho họ mỗi ngày. Khi họ muốn ăn thịt, Chúa sai chim cút đến cung cấp thịt cho họ. Khi họ thiếu nước uống, Đức Chúa Trời cho nước từ vầng đá chảy ra cho họ uống (Dân Số Ký 20:2-13). Trong cuộc hành trình kéo dài 40 năm, những người thuộc thế hệ đầu tiên rời Ai Cập, trong đó có Mi-ri-am và A-rôn, lần lượt qua đời (Dân Số Ký 20). Một thế hệ mới được gầy dựng để chuẩn bị nhận phước hạnh và Đất Hứa từ nơi Chúa.
Tôi Không Phãi Người Tội Lỗi Bình Thường ....Mà Là Người Rất Tội Lỗi ....Rất Rất Tội Lỗi .....
Xin Cám Ơn !
![[Image: avatar-71.jpg]](https://i.postimg.cc/rsTTC4h3/avatar-71.jpg)