Người Kể Chuyện Tình
#1
NKCT 2017 Tập 01 Full - Nhạc sĩ Trúc Phương Ai cho tôi tình yêu




NKCT 2017 Tập 02 Full - Nhạc sĩ Vũ Thành An Những chuyện tình không tên




NKCT 2017 Tập 03 Full - Nhạc sĩ Châu Kỳ Người tình xưa




NKCT 2017 Tập 04 Full - Nhạc sĩ Quốc Dũng Đường xưa




NKCT 2017 Tập 05 Full - Nhạc Sĩ Minh Kỳ Tình đời




NKCT 2017 Tập 06 Full - Nhạc Sĩ Lam Phương Tình bơ vơ


Reply
#2
NKCT 2017 Tập 07 Full - Nhạc sĩ Trần Thiện Thanh Một đời yêu nhau




NKCT 2017 Tập 08 Full - Nhạc sĩ Thanh Sơn Chuyện tình hoa phượng




NKCT 2017 Tập 09 Full - Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn Thư tình gửi người




NKCT 2017 Tập 10 Full - Nhạc sĩ Anh Bằng Chuyện tình sầu




NKCT 2017 Tập 11 Full - Nhạc sĩ Hoài Linh Thiệp hồng mang tên em




NKCT 2017 Tập 12 Full - Đêm chung kết


Reply
#3
Mượn tạm cái thread của dì Chi để bỏ lên bài nhạc này. Cảm ơn trước.  Tulip4

Cả một đời nghe nhạc đến "mòn" hai cái lỗ tai, đủ thể loại nhạc, có nhiều bài nghe vài câu rồi next, có nhiều bài nghe tới nghe lui cả chục bận vẫn muốn nghe hoài nghe hủy không thôi, ảnh hưởng bởi cái hồn của người ca sỹ gởi vào bài hát. Nhưng vừa nghe đi nghe lại vừa rớt nước mắt ngầm hồi nào không hay thì chỉ có được một vài bài, nhất là khi nghe con nít nó hát, nó diễn.

Biết chỉ là cảm xúc nhất thời trên sân khấu thôi, rồi thì mọi việc cũng sẽ qua, mình cũng sẽ trở về sống chung với những chai sạn, với những vết u vết nần trong não, trong đời thường, trong cuộc sống mà mình đã chọn, nhưng lắm khi ngồi nhìn lại cũng thoáng chút bùi ngùi. 

Nhất là khi trời sa cơn mưa giông cho nước lũ tràn về khiến cây cầu Cha tao bắc ngang qua con sông nhỏ nó đứt nuột, tuột dây làm Mẹ tao không băng qua mà về kịp với chị em tao, để hai đứa nhỏ bồ côi bồ cút ở nhà một mình, em khóc chị dỗ dành, cứ thầm hỏi nhau, Cha Mẹ đã về chưa?.

Tổ cha mày, con Bảy đưa đò, mày cũng lạnh lùng dứt áo ra đi, bỏ mặc cho con đò mục nát trôi trên giòng sông buồn không ai đưa đón. Đời mày một bước được tự do, tha hồ tung tăng tung tẫy, ăn ngon mặc đẹp cùng chồng bên xứ người, quên mẹ nó câu hẹn ước lúc xưa khi cất bước sang sông rằng sẽ quay trở lại để chạy con tàu dầu to lớn cho mọi người bớt khổ khi chịu đựng cái cảnh qua lại trên con đò mục nát của mày...

Như tao bây giờ, chợt mong một tia nắng lên, để Mẹ tao về trồng lại giàn bầu cho Cha tao hái, có được một bữa cơm nghèo ăn với chén canh bầu nấu với mấy con cá Cha tao cắm câu... Chuyện trong mơ, nhỉ?.








Dẫu mà trời còn làm mưa lâu dài,
Giọt buồn giọt tủi đêm ngày,
Cây cột mè rui mái lá nghèo cũng đừng dột xiêu.

Dẫu mà cơn nắng bấy lâu mà dây bầu mày còn không héo,
Mới mưa dầm mày lại héo dây.


Cha ơi! Sao cha chưa về, nhà trên bếp dưới vắng tanh,
Đợi với trông mỏi mòn ngoài kia mưa dầm.
Cha còn dằm mưa,
Tàn cơn mưa dầm,
Mẹ gần về chưa.


Trời sa mưa giông cho mưa héo gió mèo,
Cây cầu cha bắc qua sông,
Để mẹ về, nước tuột nuộc dây.

Trời sa mưa giông thủa buồn,
Con Bảy đưa đò cũng lạnh lùng,
Bỏ mặc dòng sông nên không có chuyến đò nào đưa...
Love is now or never...
Reply
#4
... đừng sùng ... chuyện cũ qua rồi ...  love
Reply
#5
(2022-09-19, 02:19 AM)schi Wrote: ... đừng sùng ... chuyện cũ qua rồi ...  love

Cũng chẳng có gì phải sùng lên cả. Có điều lâu lâu nghe lại, càng nghe càng thấm lời bài hát nên có chút liên tưởng vu vơ rồi bức xúc chút thôi dì. Bởi vì có những chuyện cũ đáng để quên nhưng cũng có nhiều chuyện cũ không thể nào quên được, nhớ suốt đời, nhớ đến lúc chết mới hết. 

Theo dì thì cái con Bảy đưa đò mà tui chửi cha nó ở đây thực chất là ai?. Với nhiều suy nghĩ tầm thường khác, chắc con Bảy hay con Tám con Chín chi đó cũng chỉ là tên của một vài cô em vớ va vớ vẫn đi ngang qua cuộc đời rách nát của thằng Đạn rồi đá cho nó một phát nhớ đời chứ gì?. Thôi kệ, đôi khi suy nghĩ một cách đơn giản như thế cho nó nhẹ người, bận lòng làm chi với một thằng cha căng chú kiết như thằng Đạn này cho nó mệt óc?.  Face-with-stuck-out-tongue-and-winking-eye_1f61c

Với tui, con Bảy, cũng có thể là thằng Bảy, anh Bảy, chú Bảy, bác Bảy..., tạm cho là những bậc tiền bối, trưởng lão, những người đi trước thằng Đạn xem ra cũng đúng luôn. Còn chuyện chèo đò đưa người sang sông suy cho cùng cũng chỉ là một phép ẩn dụ trong văn chương, nhắm hướng đến một điều lớn lao hơn trong cuộc sống mà thôi. Như trong lời bài hát, con Bảy nó lạnh lùng bỏ mặc con đò nát trôi trên giòng sông đang mưa bão kia xem ra cũng chỉ là chuyện bình thường, có khi nó bịnh, có khi nó bận hú hí với trai thì sao?. Và những người Cha, người Mẹ, ngườ anh, người chú, người bác kia có muốn băng mình qua sông để trở về với hai đứa nhỏ này thì cũng còn thiếu gì cách để qua sông, quan trọng là họ có muốn qua, muốn về hay không thôi.

Hơn 15 năm về trước, trong một lần trò chuyện cùng những người bạn trên net, tui bỗng buộc miệng thốt ra câu chào: "Vĩnh biệt VNCH!" mà không đưa ra một câu giải thích trước sự chưng hững, ngỡ ngàng của các bạn. Đôi khi cũng chẳng cần đưa ra lời giải thích khi mình đã tin chắc vào một điều mà mình cho đó là chân lý, vậy thôi hà. 

Thế nên bây giờ tui tin tương lai của cái gia đình của hai đứa nhỏ này phụ thuộc vào cái suy nghĩ, cái hành dộng của tụi nó, còn như chuyện tụi nó oán trách con Bảy đưa đò là còn nghĩ đến con Bảy, là một hạnh phúc cho con Bảy lắm rồi, đợi khi tụi nó hết còn oán giận, hết còn oán trách thì coi như con Bảy "xong phim", vào cánh gà ngồi ăn cháo trắng hột vịt muối chờ lãnh tiền cát-xê rồi về nhà thôi. Lại càng không nên tin ông Tây bà Đầm nào mang tàu dầu đến chở Cha mẹ chúng về giùm đâu mà ham.   Smiling-face-with-halo4

Thôi thì cũng ráng sống mà chờ xem thế sự xoay vần đến đâu vậy. Chỉ sợ ngũm củ tỏi giữa chừng, đi theo diện đoàn tụ với ông bà thì tiếc lắm thay.

Becuoi
Love is now or never...
Reply
#6
...  Grinning-face-with-smiling-eyes4  ...
Reply