VietBest
Bar kiểu Nhật ở Sài Gòn: Từ quầy bar đến phòng riêng - Printable Version

+- VietBest (https://vietbestforum.com)
+-- Forum: Main Room (https://vietbestforum.com/forum-1.html)
+--- Forum: Tin Tức (News) (https://vietbestforum.com/forum-27.html)
+--- Thread: Bar kiểu Nhật ở Sài Gòn: Từ quầy bar đến phòng riêng (/thread-4164.html)



Bar kiểu Nhật ở Sài Gòn: Từ quầy bar đến phòng riêng - PhongVien007 - 2018-03-25

Bar kiểu Nhật ở Sài Gòn: Từ quầy bar đến phòng riêng 

25/03/2018 14:57 GMT+7


TTO - Có gì trên lầu thế? Đó là phòng riêng - các tiếp viên trả lời. Khách lên đó làm gì? Trò chơi gì giữa nam giới đi giải khuây muốn ở các cô gái trẻ phía sau cánh cửa phòng đóng kín? Nhưng...


[Image: bar-kieu-nhat-1521945356052261469528.jpg]
Bên trong một quán counter bar tại Sài Gòn - Ảnh: từ Facebook của quán

Họ ngồi nói chuyện công việc, thậm chí không nói chuyện gì với em hết, khi khách uống thì em uống, vậy thôi
Tiếp viên ANZU

Thấy có khách Nhật vào quán và đi thẳng lên lầu, hai vị khách Mỹ ngồi uống bia dưới quầy bar hỏi: Có gì trên lầu thế? Đó là phòng riêng - các tiếp viên trả lời.

Khách lên đó làm gì? Trò chơi gì giữa nam giới đi giải khuây muốn ở các cô gái trẻ phía sau cánh cửa phòng đóng kín?

Khách không tiếc tiền

Khách bước vào quán sẽ được mời ngồi ở khu vực counter - quầy bar. Tất cả các tiếp viên, trừ quản lý hoặc mama chỉ được phép đứng sau quầy bar.

Là quy định bắt buộc, dù phải chen chúc cỡ nào, tất cả các tiếp viên phải tập trung nói chuyện với khách kể cả khi khách đi một mình hoặc đã có lady yêu thích.

Khi có nhiều hơn một nhóm khách các lady sẽ phân tán ra các khu vực nhưng họ phải luân chuyển bàn - thường là 10-15 phút sau khi đã xin được nước.

Mục đích của việc tập trung lại khách là để khi cho nước, khách sẽ cho tất cả các cô gái có mặt.

Việc luân chuyển bàn cũng nhằm mục đích tương tự, tiếp viên đã được khách này mời nước sẽ được chuyển sang nói chuyện với khách khác để xin thêm nước mới. Mỗi ly nước giá bán từ 100.000 - 180.000 đồng (4.50 - 8 US) thì lady được chia 30.000 đồng. (1.30 US)

Môi trường counter bar có lẽ là một trong những môi trường dù không có mấy việc để làm nhưng chủ quán luôn cần tuyển càng nhiều tiếp viên đứng quầy càng tốt.

Khách mời nước tiếp viên nhiều thì chủ quán có lợi nhuận. Càng đông cô gái xúm vào uống thì chai rượu càng mau hết và khách sẽ mua chai mới.

Những khách hàng ruột đến quán thông thường vì đã phải lòng một tiếp viên nào đó, kể cả quản lý hoặc mama. Một khi đã thích, khách không còn tiếc nuối số tiền trong hóa đơn nữa.

Anh Asahi là một khách hàng như vậy. Anh thường xuyên đi công tác qua lại giữa Nhật và Việt Nam và nghe nói lương ở Việt Nam của anh vào khoảng 200 triệu đồng (8900 US). Mỗi lần đến Việt Nam, anh hứa với bạn gái Himari là sẽ vào quán ủng hộ.

Càng là khách ruột, khi đến quán, họ càng được khéo léo mời "ngồi chơi ở quầy bar cho vui".

Sau màn hỏi thăm vu vơ, Himari sẽ dụi đầu vào ngực khách nũng nịu: "Cho tụi em uống chung với nha" (Watashi wa nomi mashou idesuka) và Asahi không bao giờ lắc đầu.

Khách sộp luôn mua hai chai rượu. Một để uống riêng và một chai rượu trái cây 16 độ cồn cho lady.

Trước mặt Asahi là một chai Kuro và một chai Funwari. Các cô gái bắt đầu trút rượu vào ly, khui tonic, soda... lốp bốp. Những màn cụng ly "dô dô" liên tục diễn ra. Chai rượu Funwari nhanh chóng cạn sạch.

Các cô gái nháy mắt nhau. Một cô trút ngược chai vào ly và làm hành động như vắt trong chai ra giọt rượu cuối cùng. Himari ngả đầu vào Asahi, "anh mua chai mới nha".

Asahi cười cười rồi gật đầu. Các cô gái đồng thanh nói bằng tiếng Nhật: "Cảm ơn quý khách rất nhiều" (Domo arigato gozaimatsu).

Khoảng 5 phút sau, Asahi sẽ được mời lên room (phòng riêng) thì tại đấy anh sẽ còn phải mời Himari thêm 2 ly nước. Thường cô không bao giờ uống. Chỉ khui ra rồi để đó. Nhưng cô phải khui để được chia 40.000 đồng/ly. (1.80 US)

Nếu Asahi lên room ngay khi vừa bước vào quán, chai rượu sẽ còn lâu mới hết và số tiền anh bỏ ra sẽ ít hơn nhiều so với ở quầy bar.

Sau cánh cửa phòng đóng kín

Mỗi quán thường có 2-3 phòng riêng cho những khách thích riêng tư. Anzu, một tiếp viên mới sau hai ngày đứng triền miên trên đôi giày cao gót rốt cục đã được khách chọn lên phòng.

Cô kể: "Họ ngồi nói chuyện công việc, thậm chí không nói chuyện gì với em hết, khi khách uống thì em uống, vậy thôi".

Cô kết luận: "Để tồn tại trong counter bar, mục tiêu là phải lên phòng để được ngồi nghỉ chân".

Khi lên room, lady được chia tiền nước nhiều hơn và có thể xin khách bao nhiêu nước cũng được. Vì vậy, lên room cũng là tiền bạc.

Ai cũng tưởng khách lên room để làm gì đó tương xứng với số tiền đã bỏ ra nhưng điều đó dường như không đúng với đa số các vị khách Nhật.

Nhiều khách tử tế khác lên room chỉ vì để lady họ thích không phải uống và tiếp khách khác bên dưới. Có khách mời lady lên room để dạy thêm tiếng Nhật.

Nếu lady mệt và khách cũng mệt, cả hai sẽ chọn mỗi người một dãy ghế sofa rồi nằm nghỉ. Ngủ là điều dễ hiểu và phổ biến sau khi uống cả chai rượu với các lady dưới quầy bar.

Những vị khách tử tế này, thật ngạc nhiên là chiếm khá nhiều.

Tùy chính sách của quán, sau cánh cửa phòng, sự thân mật của các lady với khách có thể là bất cứ chuyện gì nhưng đa số chỉ dừng lại ở việc ôm và hôn. Điều này rất dễ nhận ra bởi khi tiễn khách về, thường son trên môi lady đã biến mất.

Với những ông khách biến thái, váy lady sẽ bị xộc xệch.

Nhưng lady không phải cam chịu để chiều khách bằng mọi giá. Khi khách đã không chịu chi mà còn quá sức dê xồm, lady sẽ đề nghị khách đi tìm quán khác.

Thà để tâm sức tiếp người tử tế còn hơn nhịn nhục để cho khách thiếu tử tế ôm hôn như đói khát và sau đó phải giải thích từng dòng hóa đơn.

Lần cuối cùng Moto đến quán, khi tiễn ông ta ra về, Himari quay vào chửi thề. Mặt cô không còn chút phấn son.

"Ổng đè ra hôn muốn chết" - cô bực bội nói.

Moto là một ông khách lớn tuổi hút thuốc liền điếu mà mỗi hơi thở đều khiến người đứng gần ngạt thở.

Khó đối phó nhất là những khách hàng biết quá rõ mánh ở counter bar.

Một đêm nọ, ba người đàn ông Nhật bước vào quán, đi thẳng lên phòng riêng dù quầy bar đang trống. Khi tất cả tiếp viên đứng xếp hàng, họ chọn ba cô gái trẻ và xinh đẹp nhất.

Trò chơi hiệp một là uống bia pha chung với rượu sake. Hiệp hai là bia pha cùng Ballantines 12 trong khi những loại rượu này chỉ pha với soda hoặc tonic cho dễ uống.

Trên phòng riêng không có chỗ đổ rượu. Ba ông khách liên tục nâng ly. Ba cô gái say không thể lết về nhà.

Sara, một trong số các lady được chọn, cho biết: "Em không dám nhìn mặt họ, chỉ mong họ đừng chọn mình".

Đồ cúng và đồ ăn

Mỗi tháng hoặc khi cần thiết, mama sẽ họp toàn bộ nhân viên. Thông điệp của mama rất rõ: tất cả nhân viên là đồng đội và ai cũng phải uống vì doanh số. Các lady phải giúp nhau uống rượu và đổ rượu khéo léo.

Mama nhắc lại việc chào khách ân cần, nhắn tin cho khách mỗi ngày, khi nào cần "chảnh" để khách "phát điên"... và đặc biệt mama cấm giành khách của nhau.

"Các bạn phải nhớ cái nào là đồ cúng, cái nào là đồ ăn, có rất nhiều khách mới, hãy tìm họ, khách ruột của người khác thì thôi".

Tuy nhiên, lady nào cũng muốn khách sộp vì ai cũng muốn sắm xe, sắm vàng, sắm điện thoại xịn. Vậy nên việc giành giật khách sộp luôn xảy ra giữa các lady.

Kỳ tới: Chăm khách vì tiền


RE: Bar kiểu Nhật ở Sài Gòn: Từ quầy bar đến phòng riêng - PhongVien007 - 2018-03-28

Bar kiểu Nhật ở Sài Gòn: Chăm khách vì tiền
[color=rgba(144, 144, 144, 0.75)]26/03/2018 14:51 GMT+7


TTO - Trong lúc ngồi trang điểm và lady Misaki chưa đến, lady Hiwari nói vu vơ: "Trong quán này chỉ có một đứa chuyên giành khách thôi". Ai cũng hiểu câu nói ám chỉ Misaki vì dám hôn anh khách ruột của một lady khác là Ichika.
[/color]

[Image: 3-dong-phuc-cua-mot-quan-bar-nhat-1read-...579421.png]
Đồng phục các lady của một counter bar ở quận 1 - Ảnh: QUANG ĐỊNH

Em không thích mấy ông khách trẻ. Họ ít tiền bạc. Rủ 8.000 lần mới vô barđược một lần

Lady SARA
[size=undefined]
Có rất nhiều lý do để một lady bị vùi dập mà tội lớn nhất là cho thấy tiềm năng trở thành đối thủ cạnh tranh của các lady đàn chị: trẻ, xinh xắn, chịu chiều khách. [/size]


Khi bị cô lập


Khi bị đồng nghiệp cô lập, đến lúc khách mời nước, lady sẽ bị điều đi bàn khác hoặc cho ra ngoài đón khách.

Một ly nước khách mời cũng không có. Bị cô lập, lady sẽ không có người giúp uống rượu khi say hoặc che chắn để đổ rượu. Khi có sự cố, không ai giúp để tránh bị trừ tiền phạt từ quản lý.

Một lady dễ thương khi đi làm trễ sẽ có lady khác giúp bật đèn room, nhập nước, nhập rượu hoặc khi đã xỉn rượu có bạn giúp rửa chén. Còn lady bị cô lập thì dù trễ, dù mệt cách mấy cũng phải tự làm tất cả những công việc được giao trong ngày.

Không làm xong, lady bị phạt 100.000 đồng cho mỗi vi phạm. Bị cô lập là cảm giác không dễ chịu với bất cứ ai. Với các lady, bị cô lập xem như mất tất cả - kể cả khi lady đang có nhiều khách ruột vì cô sẽ từ từ mất tất cả những người khách của mình.

Khách Nhật vào counter bar một số là bạn bè, đồng nghiệp, có người là lối xóm của nhau. Nếu là người lạ, có thể họ sẽ quen biết một lúc nào đó.
Những tình huống đụng độ như trường hợp anh Yamada đang ngồi uống thì bất ngờ khi thấy anh Takeshi bước vào rồi lát nữa họ lại gặp người quen là anh Haruto.

Muốn "dìm" một lady nào đó, người đối chọi với cô sẽ giả vờ tình cờ tiết lộ với vị khách hoặc bạn bè của người này rằng lady thực ra có rất nhiều bạn trai kèm bằng chứng ngày nào lady đi chơi với khách nào, lên room với khách nào.

Khi khách đã bao cuộc sống cho lady, giữa họ có một thỏa thuận ngầm về việc lady sẽ hạn chế việc "đi lại" với những người khác. Nếu lady vi phạm, người khách ruột chắc chắn sẽ bỏ cô. Trường hợp lady có bạn bè tốt sẽ khác.

Khi khách thăm dò, mọi người sẽ bao che cho lady, nói dối giúp lady bằng những lý do xác đáng như phải về quê, nghỉ ốm, đi tính tiền... Tuy nhiên, khi đã tranh nhau nồi cơm thì các lady nhất định sẽ đấu đá cho đến khi có người thảm bại.

[Image: logo-3-cac-lady-chat-voi-khach-hang-tron...682019.png]
Các lady chat qua Line - một ứng dụng phổ biến với người Nhật, cũng là cách lady giữ khách - Ảnh: QUANG ĐỊNH
[size=undefined]
Tiếp viên mới
Với nghề tiếp viên trong quán counter bar, ai cũng từng một lần là người mới với nhiều bỡ ngỡ.[/size]


Trang, một nhân viên mới là sinh viên năm cuối, ngày đầu đi làm đã mặc áo sơmi tay dài kết hợp với chân váy dài đến đầu gối, một bộ trang phục dễ thương hoàn toàn lạc lõng nơi các cô gái mặc váy bó sát, hở cổ, hở lưng và lộ đôi chân dài.

Ngày thứ hai, Trang mặc chiếc áo đầm kẻ sọc ôm sát người, tay ngắn nhưng dài quá gối cả gang tay. "Tại sao mặc đồ đó?" - quản lý hỏi lạnh lùng. Ngày thứ ba, Trang lúng túng trong bộ đầm quản lý cho mượn. Ngày thứ tư cô nghỉ làm.

Trong hai tuần thử việc không có ngày nghỉ, thách thức lớn nhất với lady mới là phải tự chuẩn bị quần áo đi làm cho mình. Đó phải là những chiếc đầm vừa hở vừa ngắn, bó sát cơ thể và "nên" khoe ngực.

Loại trang phục này không phải cô gái nào cũng có hàng đống trong tủ đồ của mình nên quần áo và đồ trang điểm là một khoản đầu tư lớn trong những ngày đầu.

Người trụ lại được chắc chắn phải lùi bước từng ngày ở cuộc đấu tranh giữ chút kín đáo trong trang phục cho đến khi đủ gợi cảm dưới mắt quản lý và các vị khách hàng. Khoảng một tháng đầu đi làm, lady sẽ rất nhát tay khi đổ rượu của khách.

Sau chừng một tháng làm việc, không ai ngần ngại khi trút hàng chục lon nước ngọt vừa khui, một ly đầy rượu whisky xuống bồn rửa chén.

Lập luận chung là khách có tiền và thích vào quán. Nếu không thích sao lần nào vào hóa đơn cũng mấy triệu đồng mà vẫn cứ xuất hiện đều đặn? Ngoài ra, nếu không đổ rượu để kêu chai mới, mục tiêu 100 chai rượu mỗi tháng làm sao đạt được?

Thách thức cuối cùng chính là sự khác biệt của môi trường counter bar ở Việt Nam là việc cho phép khách sờ mó thay vì nghiêm cấm như bên Nhật.
Thỏa hiệp với điều này nghĩa là lady chấp nhận biến cơ thể của mình làm công cụ kiếm tiền, cho bản thân thì ít nhưng cho chủ quán thì nhiều. Lần đầu tiên bao giờ cũng rất khó và cần rất nhiều trăn trở.

[Image: 3-mot-lady-an-voi-bua-toi-truoc-gio-lam-...855509.jpg]
Một lady với bữa cơm vội vã trước giờ vào làm - Ảnh: QUANG ĐỊNH
[size=undefined]
Nghề người thích kẻ ghét
Sau sáu tháng làm việc, Himari, 19 tuổi, đã lên chức quản lý một counter bar. Cô cho biết: "Em học làm bánh ngọt được một năm rưỡi nhưng có chết cũng làm counter bar".[/size]


Không khảo mà xưng, ngày nào Himari cũng kể chuyện đi ăn với khách, được khách dắt đi mua sắm như thế nào.

Các lady đồng nghiệp cho biết trên người Himari không có gì là của cô, từ mỹ phẩm, váy áo, dây chuyền, đồng hồ, giỏ xách, điện thoại iPhone 7plus, đến cả đồ lót. Tất cả là do khách tặng. Mỗi tuần các ông bố nuôi của cô cho vài triệu đồng để đi làm tóc, làm móng.

Himari từng mơ ước mở một tiệm bánh ngọt nhưng cuộc sống đã dạy cô gái tự lập từ sớm rằng tuổi thanh xuân qua rất mau, nếu trẻ và đẹp có thể mang lại tiền bạc thì không dại gì để nó trôi qua uổng phí.

"Lúc lên Sài Gòn em muốn mở một tiệm bánh, nhưng giờ thì hết rồi. Làm counter bar có tiền hơn" - cô nói.

Sự thành đạt của Himari là hình mẫu cho những lady khác. Cuộc sống có nhiều câu hỏi nhưng kiếm được nhiều khách ruột giàu có sẽ trả lời cho mọi vấn đề.

Ngồi cạnh anh kỹ sư thiết kế web trẻ trung si tình chỉ đủ tiền mời nước chứ không có tiền mua rượu, vừa buông lời tỏ tình với mình, Sara nói thẳng: "Em không thích mấy ông khách trẻ. Họ ít tiền bạc. Rủ 8.000 lần mới vô bar được một lần".

Không cần khách ruột
Nhiều lady ở counter bar là sinh viên đại học. Họ mong chờ ngày ra trường để tạm biệt công việc. Số này tự hài lòng với việc không có khách ruột nào - tiền lương 8-9 triệu đồng là đủ với họ.

[size=undefined]
Akari, sinh viên ngành thiết kế nội thất, cho biết: "Có khách ruột dù ít dù nhiều cũng phải cầm tay hay thỉnh thoảng phải hôn họ, nhắn tin thường xuyên với họ trong khi em có bạn trai rồi".
[/size]


Kỳ tới: Những vị khách si tình
XUÂN MINH