Người về qua cõi phù vân ... Nghiêng vai trút gánh phong trần bỏ đi...

tập thiền
#91
có một anh bị tâm thần phân liệt , suốt ngày cứ nghĩ mình là hạt thóc và trốn trong nhà , sợ ra đường bị gà ăn mất đi
sau mấy tháng chữa trị trong nhà thương anh hết còn nghĩ mình là hạt thóc nên được cho về nhà
không được bao lâu anh lại được nhập viên , bác sĩ hỏi vì sao thì anh bảo rằng anh đã biết anh không phải là hạt thóc , nhưng mấy con gà đâu có biết như vậy   :full-moon-with-face4:
Thở ra nhẹ một kiếp người
Buông tay bỏ lại một đời phù vân
Reply
#92
(2018-08-08, 08:13 AM)caothang Wrote: có một anh bị tâm thần phân liệt , suốt ngày cứ nghĩ mình là hạt thóc và trốn trong nhà , sợ ra đường bị gà ăn mất đi
sau mấy tháng chữa trị trong nhà thương anh hết còn nghĩ mình là hạt thóc nên được cho về nhà
không được bao lâu anh lại được nhập viên , bác sĩ hỏi vì sao thì anh bảo rằng anh đã biết anh không phải là hạt thóc , nhưng mấy con gà đâu có biết như vậy   :full-moon-with-face4:

Rollin Rollin Rollin
[Image: with-love-smiley-emoticon.gif]
Reply
#93
(2018-08-08, 08:13 AM)caothang Wrote: có một anh bị tâm thần phân liệt , suốt ngày cứ nghĩ mình là hạt thóc và trốn trong nhà , sợ ra đường bị gà ăn mất đi
sau mấy tháng chữa trị trong nhà thương anh hết còn nghĩ mình là hạt thóc nên được cho về nhà
không được bao lâu anh lại được nhập viên , bác sĩ hỏi vì sao thì anh bảo rằng anh đã biết anh không phải là hạt thóc , nhưng mấy con gà đâu có biết như vậy   :full-moon-with-face4:

thấy vậy mà hỏng phải vậy

hầu hết mọi người chúng ta đều tưởng mình đã hiểu , như anh chàng trong câu chuyện , nhưng có thật là ta đã hiểu trọn vẹn chưa ???
Thở ra nhẹ một kiếp người
Buông tay bỏ lại một đời phù vân
Reply
#94
BỐ MẸ NÓI CHUYỆN THẾ NÀO?

Cô giáo hỏi học sinh:

- Đề bài là "cuộc trò chuyện của bố mẹ em", tại sao em chỉ viết toàn lời của mẹ?

- Thưa cô, vì bố em chỉ gật đầu thôi ạ.
Thở ra nhẹ một kiếp người
Buông tay bỏ lại một đời phù vân
Reply
#95
Tình đồng nghiệp

Trong một tiệm ăn, người khách giật mình khi nhìn thấy số tiền ghi trong hóa đơn thanh toán. Ông nói với người phục vụ:

- Những 300 đôla cho bữa ăn đạm bạc này ư? Này anh bạn, hãy nể tình đồng nghiệp mà giảm bớt tiền cho tôi chứ?

- Thế ra ông cũng làm việc ở tiệm ăn à?

- Không phải. Tôi làm nghề móc túi!
Thở ra nhẹ một kiếp người
Buông tay bỏ lại một đời phù vân
Reply
#96
Bố cũng tự hỏi mình như vậy

Cả nhà đang ngồi tại bàn ăn sau bữa tối, thằng con hỏi:

- Bố ơi, tại sao bố lại lấy mẹ?

- Chồng quay ngay sang vợ, cao giọng: Đấy, không phải một mình tôi thắc mắc về chuyện đó nhé!


ps : tui cũng đang tự hỏi  :full-moon-with-face4:
Thở ra nhẹ một kiếp người
Buông tay bỏ lại một đời phù vân
Reply
#97
CHỌN LỌC

Trước cửa xe khách có dòng chữ: "Cho xem đường chỉ tay trước khi lên xe". Một hành khách thấy lạ hỏi:

- Vậy là sao, ở đây có khủng bố ư?

- À, xe tôi bị đứt phanh, chỉ chở những ai tốt số thôi, nhỡ có mệnh hệ gì lại kiện tụng, mệt lắm.

:full-moon-with-face4:
Thở ra nhẹ một kiếp người
Buông tay bỏ lại một đời phù vân
Reply
#98
BỎ ĂN

Em hỏi anh trai :
- Em: Anh ơi! Tại sao lại nói “một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ”?
- Anh: Đồ ngốc! Có thế mà cũng ko biết. Chúng nó bỏ ăn để…tránh bị ngộ độc thực phẩm chứ sao.
Thở ra nhẹ một kiếp người
Buông tay bỏ lại một đời phù vân
Reply
#99
Lý Do Bị Vợ Đuổi Khỏi Nhà

Sáng sớm, ông An thấy ông Bình bạn hàng xóm ngồi thẫn thờ trước cửa nhà. Nghi có chuyện chẳng lành, anh chạy sang hỏi han.

- Sao ông lại ngồi ở đây thế?

Ông Bình nhìn ông bạn, vẻ mặt rầu rĩ kể lại câu chuyện:

- Hôm qua tôi và vợ cãi nhau. Sau một buổi chiều bỏ ra quán cà phê ngồi suy nghĩ, tôi rất hối hận. 

Ông An nóng ruột hỏi tiếp:

- Rồi sao nữa? 

Ông Bi thở dài:

- Tôi quyết định mua cho vợ một sợi dây chuyền để xin lỗi cô ấy.

- "Vậy sao anh còn phải ngồi ở cửa?" Ông An thắc mắc.

Ông Bi ấm ức kể lại:

- Tôi không biết nên mua sợi dây dài cỡ nào cho vừa, nên nhân lúc vợ ngủ liền lấy sợi dây thừng vòng qua cổ cô ấy để đo thử. Thế là vợ tôi bật dậy nổi điên lên tống cổ tôi ra khỏi nhà. Phụ nữ thật khó hiểu. Tôi chỉ muốn xin lỗi thôi mà!
Thở ra nhẹ một kiếp người
Buông tay bỏ lại một đời phù vân
Reply
Lịch Sự

Một nhà chuyên nghiên cứu về cách ứng xử giao tiếp, ông tới nói chuyện với đám học sinh nam:  

 - Các bạn hãy nhớ rằng, khi đến phòng bạn gái chơi mà thấy cửa đóng, thì bao giờ cũng phải gõ cửa.  Đó là biểu hiện của phép lịch sự.

Một sinh viên bỗng hỏi:  

- Thế còn khi cửa mở thì sao?

Ổng gãi đầu một hồi rồi ậm ừ ...

- Thì đóng cửa lại mà gõ!
Thở ra nhẹ một kiếp người
Buông tay bỏ lại một đời phù vân
Reply
Ăn Gì Không Chết ?


Một gia đình cán bộ buổi tối ngồi nói chuyện với nhau, vợ bảo chồng:

- "Ăn uống phải cẩn thận, thời buổi này thực phẩm độc hại nhiều quá!" 

Ông chồng liền đáp: "Hay ta chỉ ăn cơm với cá thôi! Thịt thì. .. lở mồm long móng, H5N1, tăng trọng, phoóc-môn ..."

Vợ không chịu nói: "Không được đâu! Cá thì bị ướp... u rê! Hay ta chuyển sang... ăn chay!" 

Ông chồng lo lắng: "Ăn chay cũng chết, rau thì dư lượng thuốc trừ sâu, nước tương thì chứa 3-MCPD, gây ung thư..." 

Vợ buồn bã thở dài: "Ăn gì cũng... chết! Biết ăn cái gì đây?" 

Thằng con ngồi nghe bố mẹ nói chuyện từ nãy đến giờ liền góp ý: "Theo con, chỉ có... 'ăn hối lộ' là không chết! Con thấy người ta chỉ bị. .. 'nghiêm khắc phê bình' hoặc. .. 'hưởng án treo' là cùng! Hay ta chuyển sang ăn hối lộ đi bố mẹ nhé!"
Thở ra nhẹ một kiếp người
Buông tay bỏ lại một đời phù vân
Reply
Cha Tôi Có Thể ...

Một cậu bé làm bài văn tả người cha của mình như sau:

"Cha tôi có thể trèo lên những đỉnh núi cao nhất thế giới; có thể bơi qua đại dương; có thể chiến thắng những con thú dữ tợn nhất. Cha tôi có thể chiến thắng tất cả. Nhưng cha tôi không có đủ thời gian để làm những việc đó, bởi vì cha tôi hàng ngày còn phải giúp mẹ tôi lau nhà và rửa bát đĩa.


Bạn nào mọi ngày rửa bát đĩa vào confirm  :full-moon-with-face4:
Thở ra nhẹ một kiếp người
Buông tay bỏ lại một đời phù vân
Reply
Cám ơn caothang post những câu chuyện hài hước ...đọc để mĩm cười :full-moon-with-face4:  hoặc cười té ghế  Rollin
APPROACH LOVE AND COOKING WITH RECKLESS ABANDON ~ DALAI LAMA
Reply
Bố Và Con


Bố xem xong giấy báo điểm của con, bât giác thở dài:

 - Con với cái đã lớn bằng này tuổi đầu…Hồi Washington bằng tuổi con đã là một học sinh xuất sắc nhất trường.  Cứ như mày thế này thì làm sao có tương lai?

 Con ngây ngô thưa lại:

 - Hồi ông Washington bằng tuổi bố bây giờ, ông đã làm đến chức gì?

 Bố lại thở dài:

 - Làm đến chức tổng thống rồi.
Thở ra nhẹ một kiếp người
Buông tay bỏ lại một đời phù vân
Reply
Không Làm Xuể

- "Em lười học thì chỉ làm khổ bố mẹ thôi. "

- "Thưa cô, nhưng bố em lại bảo, chính cô mới làm bố khổ, phải suy tư nhiều, và thỉnh thoảng còn mất ngủ nữa. "

- "Thật vậy sao?" - mắt cô giáo sáng lên - "Em thử nói rõ hơn xem nào? "

- "Thì cô cho nhiều bài tập về nhà quá, bố em không làm xuể."


ps:
:full-moon-with-face4:  bạn nào "có thói quen"  làm bài cho con thì giơ tay nhen  :full-moon-with-face4:
Thở ra nhẹ một kiếp người
Buông tay bỏ lại một đời phù vân
Reply