Thăm Trung Tâm Nuôi Dưỡng Người Tâm Thần Đà Nẵng.
#16
[Image: IMG_8468.jpg]

[Image: IMG_8469.jpg]

 Một trong những khu vực trật tự bởi người bệnh nơi này nhẹ. Anh ngồi đầu đang bắt nhịp cho cả nhóm hát bài Bốn Phương Trời cho cả nhóm hát theo, còn biết vỗ tay cảm ơn khi chúng tôi rời đi:

[Image: IMG_8473.jpg]

[Image: IMG_8475.jpg]

[Image: IMG_8476.jpg]


Suy nghĩ xem nên mua cái gì thì phải?.

[Image: IMG_8449.jpg]

 Đang tập văn nghệ theo sự hướng dẫn của chị nhân viên:

[Image: IMG_8453.jpg]

[Image: IMG_8451.jpg]

[Image: IMG_8452.jpg]

Tập xếp giấy vàng mã gia công cho bên ngoài:

[Image: IMG_8457.jpg]
Love is now or never...
Reply
#17
Xong việc lì xì, chúng tôi quay về nhà bếp xem họ nấu bún. Nồi nước lèo trên bếp:

[Image: IMG_8483.jpg]

Vớt giò heo và thịt ra khay đựng để chia ra các tô bún:

[Image: IMG_8485.jpg]

Huyết bò và chả bò viên dễ nấu chín hơn cũng được chuẩn bị sẵn:

[Image: IMG_8478.jpg]

Chia bún ra tô, bỏ giò heo hay thịt vào tô, cho thêm một hai cục huyết và chả bò viên, thêm chút hành ngò rồi cho vào từng tủ có ghi tên từng khu, khi đến giờ ăn trưa sẽ các khu sẽ cho người bệnh nhẹ đến nhận về theo đúng số người. 

[Image: IMG_8486.jpg]

[Image: IMG_8487.jpg]

[Image: IMG_8489.jpg]

[Image: IMG_8490.jpg]

Việc sắp xếp các tô bún cho vào tủ là việc của hai chị phụ nữ tâm thần phụ trách. Không nghe một tiếng nhắc nhở nào vì hai chị này biết rành tủ của khu A cần bao nhiêu tô, khu B bao nhiêu tô, cho đến khu G là bao nhiêu tô. Người điên không biết nhớ nhưng người điên vẫn biết đếm, và đếm rất giỏi.

[Image: IMG_8491.jpg]

[Image: IMG-8497.jpg]

[Image: IMG_8493.jpg]
Love is now or never...
Reply
#18
Làm xong chia nhau xịt nước vệ sinh nhà bếp:

[Image: IMG_8496.jpg]

Các phần bánh kẹo ăn tráng miệng và thuốc hút được chia đều cho từng khu, chờ khu nào đến nhận nhân viên sẽ mang về phát. Buổi sáng chúng tôi muốn đến từng bàn ăn để chia, các anh chị khuyên không nên làm thế, bởi phải để họ ăn xong rồi phát, phát trước họ sẽ thi nhau ăn bánh kẹo và hút thuốc trước rồi bỏ ăn bún luôn:

[Image: IMG_8500.jpg]

Đúng 10g15 trưa, các khu đến nhận bún về. Bún được chất lên xe đẩy theo từng khu, do hai người bệnh đẩy về, có một nhân viên theo kèm. Một điều rất tế nhị là toàn bộ  hơn 80 nhân viên ở đây đều có trang phục màu xanh nhạt hơn màu xanh của bệnh nhân một chút, nhìn từ xa không khác gì người bệnh.

[Image: IMG_8503.jpg]

[Image: IMG_8504.jpg]

[Image: IMG_8506.jpg]

Nước lèo đựng trong những thùng nhựa đậy nắp, được nhà bếp chia nhau mang đến tận phòng ăn của mỗi khu múc ra cho nóng, không múc trước vào tô sẽ làm cho tô bún mũn ra, không ngon:

[Image: IMG_8501.jpg]

Chuẩn bị chan nước lèo vào tô bún:

[Image: IMG_8509.jpg]

[Image: IMG_8510.jpg]

[Image: IMG_8511.jpg]
Love is now or never...
Reply
#19
Thăm một phòng ăn của người bệnh. 

[Image: IMG_8513.jpg]

 Anh này không ăn với nước lèo, chỉ thích ăn bún với nước mắm không và thịt. 

[Image: IMG_8514.jpg]

[Image: IMG_8516.jpg]

[Image: IMG_8517.jpg]

[Image: IMG_8518.jpg]

[Image: IMG_8519.jpg]
 
Một số người bệnh được ăn ở khu riêng biệt trong nhà ăn. Đây là nơi dành cho những người mất khả năng kiểm soát hành vi của mình.

[Image: IMG_8520.jpg]

[Image: IMG_8512.jpg]

Chia bánh và phát thuốc hút đi kèm khi ăn gần xong:

[Image: IMG_8521.jpg]

[Image: IMG_8522.jpg]
Love is now or never...
Reply
#20
Vậy là gần xong một bữa ăn trưa cho 350 người bệnh điên ở Trung Tâm Nuôi Dưỡng Người Tâm Thần ở huyện Hòa Khánh thành phố Đà Nẵng. Hy vọng với những gì cố gắng của chúng tôi, họ sẽ được một bữa ăn ngon miệng và niềm vui khi có được một chút ít tiền xoay xở cho những thiếu thốn của họ trong thời gian còn lại của mình khi buộc chặt cuộc đời của mình ở đây. Cô Linh có mời chúng tôi lên văn phòng để trao một tấm giấy ghi nhận gọi là Tấm Lòng Vàng gì đó và hỏi ghi tên gì trên đó. Tôi buộc miệng, À, cứ ghi giùm nhóm bạn mang tên Thiện Tâm cũng được. Và chắc cũng khỏi cần đăng lên đây làm gì nhỉ?. 

Khi được hỏi về những người già yếu, bệnh tật, nếu họ mất đi sẽ như thế nào, các anh chị trả lời cho tôi, mỗi một cái chết sẽ được nhận về 7 triệu đồng (khoảng $300) để lo việc mai táng, nếu còn gia đình thì Trung Tâm sẽ giao số tiền đó cho gia đình, nếu không, xác sẽ được mang đi thiêu và tro cốt cho vào hũ gởi vào một cái chùa, vậy thôi. Cũng đầy đủ cho một kiếp người.

Và khi nghe nguyện vọng của tôi muốn được trò chuyện, tìm hiểu về một hoặc nhiều người có học thức cao nhất ở đây, các anh chị dẫn riêng tôi tìm đến thăm hai người này.

- Thầy giáo dạy cấp 3, môn tiếng Anh (ngày trước gọi đúng phải là giáo sư thì phải) tên Võ Sơn, người Thừa Thiên, Huế. Anh không có thân nhân nào hết, khi được hỏi vì sao anh vào đây, anh không còn nhớ:

[Image: IMG_8523.jpg]

- Người thứ hai là bác sỹ Võ Đắc Hoàng. Anh là người điềm tĩnh hơn, khi tôi giả bộ nhờ anh bắt mạch giùm, anh biết kêu tôi đưa tay phải ra bởi tay trái của tôi có đeo đồng hồ, vướng víu không bắt được. Bắt mạch xong có bảo tim tôi đập sao manh thế chắc là đang mệt:

[Image: IMG_8524.jpg]

Chìa cuốn sổ tay ra tôi nhờ hai anh làm một bài thơ tặng cho tôi lấy hên, hai anh làm liền. Bài thơ của anh Giáo sư viết dưới cái tên bằng chữ Hán của mình:

[Image: IMG_8533.jpg]

Còn đây là bài thơ lục bát của anh bác sỹ. Đúng là chữ bác sỹ, rất khó đọc, anh nhân viên phải ghi lại giùm:

[Image: IMG_8527.jpg]

[Image: IMG_8535.jpg]


Trước khi chia tay, tôi tặng riêng cho hai anh mỗi anh 100 ngàn (hơn $4) để các anh tiêu xài riêng, kèm lời hứa sẽ quay trở lại tặng thêm cho hai anh vài quyển tập hay cuốn sổ tay và hai cây viết để các anh viết hay làm thơ cho vui. Anh nhân viên còn muốn giới thệu thêm hai người, nghe nói từng là con của một vị tướng nào đó ngày xưa, tôi cũng hứa, nếu có dịp trở lại để xin gặp họ.

Trên đường về, hai câu thơ cuối của anh bác sỹ cứ ám ảnh tôi hoài, Mịt mù sóng nước biển sâu, Thân tàn ma dại còn đâu kiếp người...

Cảm ơn các bạn đã theo dõi.  Tulip4

Up thêm một bài dân ca Huế do anh giáo sư tặng cho tôi. Điệu này nghe nói có tên là Bình Bán của Huế thì phải:



Love is now or never...
Reply
#21
Đọc thấy buồn ghê, một kiếp người. 

Cám ơn Đạn  Tulip4
Vấn thế gian, tình là chi...


Reply
#22
Đời vô thường, ai biết được ngày mai mình ra sao hả sư phụ? Sư phụ và chú Dạn đều khoẻ ?
Reply
#23
(2021-04-15, 11:44 AM)Thuctinh Wrote: Đời vô thường, ai biết được ngày mai mình ra sao hả sư phụ? Sư phụ và chú Dạn đều khoẻ ?

Hi Tỉnh Nhi, Tỉnh Nhi khỏe không? Mọi sự ok chứ? 
Sư phụ vẫn khỏe. Cuộc đời thật sự vô thường, những gì sư phụ trải qua chắc không bằng những cú sốc của họ, nên sư phụ chỉ tưng tưng chút, chưa đến nỗi. Cám ơn Chúa. 
Nhiều khi mình nhìn vào thấy họ đáng thương, nhưng trong thế giới của họ, biết đâu rất bình an và hạnh phúc  Heavy-black-heart4
Vấn thế gian, tình là chi...


Reply
#24
(2021-04-15, 11:44 AM)Thuctinh Wrote: Đời vô thường, ai biết được ngày mai mình ra sao hả sư phụ? Sư phụ và chú Dạn đều khoẻ ?

Chú Đạn còn khỏe như voi, còn chạy còn nhảy như sáo.  Smiling-face-with-halo4

À, quên, cháu Tỉnh cho bệnh nhân uống thuốc chưa?. Chưa uống thì hay đi quậy quọ lung tung lắm ah, ai trị không được gởi về đây, chú có quen biết ở trung tâm này, gởi vào nhận ngay.  Grinning-face-with-smiling-eyes4
Love is now or never...
Reply
#25
(2021-04-15, 11:49 AM)LýMạcSầu.............................. Wrote: Nhiều khi mình nhìn vào thấy họ đáng thương, nhưng trong thế giới của họ, biết đâu rất bình an và hạnh phúc  Heavy-black-heart4

Mình thích nhất là câu nói này. Ok-sign-smiley-emoticon Trời kêu ai nấy dạ thôi, nên cứ nghĩ ngày mai, biết đâu chính tui cũng sẽ là 1 trong số người đó!!! Crying-face4
Bởi chúnɡ tɑ khônɡ thể thɑy đổi được thế ɡiới xunɡ quɑnh,
nên chúnɡ tɑ đành phải sửɑ đổi chính mình,
đối diện với tất cả bằnɡ lònɡ từ bi và tâm trí huệ.
                                                                                                            
Reply
#26
(2021-04-15, 11:49 AM)LýMạcSầu Wrote: Hi Tỉnh Nhi, Tỉnh Nhi khỏe không? Mọi sự ok chứ? 
Sư phụ vẫn khỏe. Cuộc đời thật sự vô thường, những gì sư phụ trải qua chắc không bằng những cú sốc của họ, nên sư phụ chỉ tưng tưng chút, chưa đến nỗi. Cám ơn Chúa. 
Nhiều khi mình nhìn vào thấy họ đáng thương, nhưng trong thế giới của họ, biết đâu rất bình an và hạnh phúc  Heavy-black-heart4

Em khoẻ, nhời trời thương em thoát được nạn vừa qua, em thật may mắn chưa từng phong ba, chỉ thiếu tình thâm thôi. Có nhiều mảnh đời gặp lắm phong ba, so ra mình thật hạnh phúc.

Nhìn họ thật là tội nghiệp, nhưng họ rất hạnh phúc vì không còn mang mâu thuẫn nữa.  Không  ai muốn mình sẽ như vậy, đôi lúc em vu vơ sợ rơi vào cảnh vậy..

Cám ơn chú Dạn nhiều, chúc chú luôn có nhiều sức khoẻ.
Reply
#27
(2021-04-15, 11:59 AM)Dan. Wrote: Chú Đạn còn khỏe như voi, còn chạy còn nhảy như sáo.  Smiling-face-with-halo4

À, quên, cháu Tỉnh cho bệnh nhân uống thuốc chưa?. Chưa uống thì hay đi quậy quọ lung tung lắm ah, ai trị không được gởi về đây, chú có quen biết ở trung tâm này, gởi vào nhận ngay.  Grinning-face-with-smiling-eyes4

Cháu đưa hết thuốc cho uống rồi, nhưng không dứt bịnh

Nhời chú ra tay cứu chữa, thấy tội quá à.

Chú chạy như sáo, ai rượt theo kịp?
Reply
#28
(2021-04-15, 12:00 PM)TBTT Wrote: Mình thích nhất là câu nói này. Ok-sign-smiley-emoticon  Trời kêu ai nấy dạ thôi, nên cứ nghĩ ngày mai, biết đâu chính tui cũng sẽ là 1 trong số người đó!!! Crying-face4

Làm gì mà bi quan vậy cô Lan?. Khi còn tĩnh mới biết vì sao mình bị điên, chứ khi bị điên rồi thì hết biết vì sao mình điên luôn.

Như anh bác sỹ kia, có người đoán ảnh gặp một biến cố gì đó trong gia đình nên mới điên, có người bảo ảnh theo học lên cao bị rớt nên mới điên, có người bảo anh bị áp lực trong công việc lâu dần nên bị điên, mình cũng chẳng biết đâu mà mò. Có điều cốt cách của ảnh thì không thay đổi được, nhìn rất điềm tĩnh và lịch sự, như lúc đang nói chuyện anh lẵng lặng đi ra gốc cây và cúi xuống khạc nhỗ rất nhẹ nhàng.

Còn anh giáo sư (gọi như vậy cũng đúng vì anh dạy Anh văn cho các lớp 10, 11, 12), tốt nghiệp Đại học Tổng hợp Huế, nghe kể có lần một tàu Mỹ ghé Đà Nẵng đến thăm trung tâm, anh được cử ra làm thông dịch. Có thể sau này học thêm chữ Hán, Tây với Tàu uýnh nhau lộn xộn trong đầu mà thành điên chăng?.

Ai sao không biết chứ tui biết chắc mình sẽ bị điên vì thất tình, khó yêu ai nhưng khi yêu thì yêu hết mình, yêu điên cuồng luôn, bị phụ rẫy một cái là lên máu, đứt sợi dây yêu mỏng manh trong đầu là bảo đảm điên luôn, khỏi cản.  Grinning-face-with-smiling-eyes4

Cũng hên hên là có đặt cọc trước trung tâm này, bị gì đưa vào đây là cô bếp trưởng bảo kê cho tui liền, hết sợ.  Msn-cheeky-smile-smiley-emoticon
Love is now or never...
Reply
#29
(2021-04-15, 12:08 PM)Thuctinh Wrote: Cháu đưa hết thuốc cho uống rồi, nhưng không dứt bịnh

Nhờ chú ra tay cứu chữa, thấy tội quá à.

Chú chạy như sáo, ai rượt theo kịp?

Thôi, xin can, chú mà ra tay là banh nhà lồng chợ Trời luôn đó cháu, dạo này chú ăn dưa leo chấm chao sống qua ngày, tu nhân tích đức, giữ sức khỏe đi làm từ thiện cứu vớt chúng sanh, trong đó có bệnh nhân của cháu lun, coi bộ có ích hơn nhiều.  Face-with-stuck-out-tongue-and-winking-eye_1f61c
Love is now or never...
Reply
#30
Thêm vài tấm hình coi cho vui. Hai chị bệnh nhân hàng ngày xuống phụ xếp cơm vào tủ, làm riết chắc quen, thấy ít nhắc nhở. Dĩ nhiên gặp khách lạ cũng xòe tay xin tiền, tui cũng không là ngoại lệ, xin được 50 cho mỗi người.

[Image: image-20210415-092651.jpg]

[Image: IMG-20210416-074331.jpg]

Lì xì cho khu A, khu vật lý trị liệu, nơi có anh giáo sư và anh bác sỹ ở:

[Image: IMG-20210416-074400.jpg]

[Image: IMG-20210416-074404.jpg]
Love is now or never...
Reply