2022-04-13, 11:46 AM
Biết & Thấy được DANH (Nāma) và SẮC (Rūpa) như chúng đang là.
Việc có thể QUÁN SÁT được LỘ TRÌNH TÂM là rất quan trọng. Cũng giống như, bằng việc quán sát SẮC, hành giả nhận THẤY toàn bộ CƠ THỂ mình không gì hơn là các HẠT hạ nguyên tử rất nhỏ, cũng vậy bằng việc quán sát DANH, hành giả nhận thấy chỉ có sự SINH DIỆT của các lộ tâm. Sắc chân đế cũng sinh diệt nhanh chóng mọi lúc. Do đó, hành giả THẤY không có cả đàn ông lẫn đàn bà; thay vào đó, hành giả chỉ thấy Danh và Sắc CHÂN ĐẾ đang sinh diệt rất, rất nhanh không ngừng.
BIẾT & THẤY theo CÁCH NÀY, hành giả có thể GIẢM bớt sự DÍNH MẮC của bản thân - trước hết là dính mắc với CHÍNH MÌNH, và sau đó đến những NGƯỜI mà mình yêu THƯƠNG.
Tất cả những CHÚNG SINH hữu tình và những thứ vô tri vô giác chỉ là Danh và Sắc sinh diệt nhanh chóng không ngừng.
Nếu hành giả QUÁN được KIẾP QUÁ KHỨ của mình, hành giả sẽ thấy Danh và Sắc sinh ra rồi diệt đi. Nội phần và ngoại phần đều giống nhau tất cả đều sinh diệt. Tương tự như vậy, khi hành giả QUÁN sát TƯƠNG LAI, hành giả cũng chỉ thấy Danh và Sắc sinh diệt.
Theo cách này, TRÍ TUỆ của hành giả sẽ TIẾN TRIỂN từng ngày. Trí tuệ của hành giả CHÍN MUỒI NGÀY QUA NGÀY. Cuối cùng, hành giả ĐẠT được SỨC MẠNH để THOÁT KHỎI KHỔ ĐAU.
Khoảnh khắc GIẢI THOÁT ĐẦU TIÊN xảy đến khi các Minh Sát Tuệ chín muồi, và TUỆ SƠ ĐẠO, SƠ QUẢ phát sinh.
Tuệ SƠ ĐẠO đoạn trừ BA PHIỀN NÃO (thân kiến, hoài nghi, giới cấm thủ) cho nên HÀNH GIẢ ấy trở thành Bậc THÁNH NHÂN.
TỪ ĐÓ TRỞ ĐI, vị ấy KHÔNG còn RƠI vào bất kỳ cõi nào trong BỐN ĐOẠ XỨ (Địa ngục, Ngạ Quỷ, Súc Sanh, A-Tu-La) nữa.
THÀNH TỰU NÀY chỉ có thể CÓ ĐƯỢC bằng cách NHÌN THẤY những SỰ THẬT như thế; vì vạn vật chỉ có sinh ra và diệt đi, nên hành giả MUỐN THOÁT khỏi sự ĐAU KHỔ này.
Tuy nhiên, NẾU hành giả KHÔNG nhìn THẤY những SỰ THẬT này, thì hành giả KHÔNG có KHÁT KHAO MẠNH MẼ để được GIẢI THOÁT khỏi chúng.
BIẾT và THẤY những SỰ THẬT đó rất là QUAN TRỌNG.
Bước QUAN TRỌNG nhất là ĐỊNH. Nếu hành giả đã TU TIẾN ĐỊNH, hành giả sẽ BIẾT và THẤY chúng.
Đức Phật đã bảo đảm điều này. Khi hành giả biết và thấy Danh và Sắc chân đế theo cách Buddha ĐỨC PHẬT đã dạy, hành giả có thể nhập định và THẨM TRA Danh nāma và Sắc rūpa từ GÓC NHÌN của CHÂN ĐẾ ( sự thật tuyệt đối ).
Hành giả có thể NHẮM MẮT và QUAN SÁT ÂM THANH khi nó dội vào nhĩ-môn và ý-môn cùng một lúc.
Trong lúc chú tâm đến hữu phần bhavaṅga, hành giả có thể QUAN SÁT rằng lộ tâm nhĩ-môn và lộ tâm ý-môn sinh khởi nhiều lần lặp đi lặp lại – dit dit dit dit dit dit dit dit.… Hành giả có thể cảm nhận TOÀN BỘ CƠ THỂ của mình chỉ là các HẠT nhỏ li ti SINH DIỆT nhanh chóng không ngừng, và cũng có thể nhận BIẾT tất cả những sát-na TÂM này - dit dit dit dit dit dit dit dit.… sinh diệt nhanh chóng không ngừng. Hành giả cũng nhìn THẤY MỌI NGƯỜI khác theo cùng một cách.
Hành giả nếu thích có thể QUÁN sát Danh (nāma) và Sắc (rūpa) của một phút trước, hoặc năm phút trước, hoặc một ngày trước, hai ngày trước, một tuần trước, một tháng trước. Hành giả có thể quán sát tất cả chúng; hành giả có khả năng làm như vậy.
Hơn thế nữa, hành giả có thể quán sát quay ngược lại đến THỜI ĐIỂM trong BỤNG MẸ (kiếp hiện tại), bởi vì mặc dù kamma NGHIỆP mà chúng ta đã làm xong và đã DIỆT đi NHƯNG tiềm năng hay NGHIỆP LỰC của nó vẫn còn LƯU lại về sau. Do đó, hành giả có thể QUÁN sát ngược về QUÁ KHỨ. Hành giả sẽ thấy thực tế rằng hành giả có thể làm được như vậy.
Việc QUÁN SÁT này có nghĩa là hành giả có thể NHẬN BIẾT RÕ Thánh Đế Thứ Hai.
Thánh Đế Thứ Nhất là Danh và Sắc chân đế; Thánh Đế Thứ Hai là NGUYÊN NHÂN của Thánh Đế Thứ Nhất.
ĐAU KHỔ ở kiếp sống hiện tại của hành giả đã bắt đầu trong bụng mẹ vào giai đoạn kalala, khi Danh và Sắc chân đế lần đầu tiên sinh khởi, ở giai đoạn đầu của kiếp sống này.
Đối với con người, đó là giai đoạn khởi đầu của đau khổ, điểm khởi đầu của đau khổ. Do đó, để biết nguyên nhân khổ đau, hành giả cần phải nhận biết rõ QUÁ KHỨ của mình.
Vào sát-na cận tử, một NGHIỆP kamma nào đó xuất hiện; hành giả phải BIẾT và THẤY nó. Chỉ như vậy, hành giả mới biết và thấy Thánh Đế Thứ Hai, bởi vì hành giả sẽ hiểu ĐỊNH LUẬT của NGHIỆP. Hành giả sẽ hiểu rằng TỐT lành sinh ra TỐT lành, và XẤU ác sinh ra XẤU ác.
Theo cách này, chúng tôi dạy các thiền sinh quán sát KHÔNG CHỈ một kiếp quá khứ, mà ÍT NHẤT là năm KIẾP QUÁ KHỨ.
Chỉ SAU ĐÓ họ mới có thể HIỂU được QUẢ của NGHIỆP kamma TỐT & XẤU, bởi VÌ họ THẤY rằng họ TỪNG là ĐỘNG VẬT hoặc NGƯỜI rất giàu hoặc rất nghèo trong những HIỆN HỮU TRƯỚC đây của mình. Họ nhìn những thăng trầm của cuộc sống. TRÍ TUỆ và TRI KIẾN như vậy chỉ DÀNH cho những NGƯỜI BIẾT & THẤY DANH SẮC CHÂN ĐẾ; nó vượt NGOÀI tầm của những người KHÔNG biết và KHÔNG thấy. Do đó, hành giả CẦN CÓ ĐỊNH.
Trước khi hành giả có thể biết và thấy Thánh Đến Thứ Hai, hành giả cần phải thấy biết rõ Thánh Đế Thứ Nhất, đó là Danh và Sắc chân đế, và hành giả cần phải QUÁN sát nó cả NỘI PHẦN ( trong mình ) lẫn NGOẠI PHẦN ( tất cả chúng sinh xung quanh ).
Làm thế nào để quán sát nội phần giờ đây đã được giải thích. Quán sát ngoại phần thì khác, và là một kỹ năng cần thiết cho việc quán sát QUÁ KHỨ của mình.
( Lược trích từ The Truth Taught by All The Buddhas - Bhikkhu Revata - Page 166-169 )
st
ps: rãnh thì nghiền ngẫm tí
Việc có thể QUÁN SÁT được LỘ TRÌNH TÂM là rất quan trọng. Cũng giống như, bằng việc quán sát SẮC, hành giả nhận THẤY toàn bộ CƠ THỂ mình không gì hơn là các HẠT hạ nguyên tử rất nhỏ, cũng vậy bằng việc quán sát DANH, hành giả nhận thấy chỉ có sự SINH DIỆT của các lộ tâm. Sắc chân đế cũng sinh diệt nhanh chóng mọi lúc. Do đó, hành giả THẤY không có cả đàn ông lẫn đàn bà; thay vào đó, hành giả chỉ thấy Danh và Sắc CHÂN ĐẾ đang sinh diệt rất, rất nhanh không ngừng.
BIẾT & THẤY theo CÁCH NÀY, hành giả có thể GIẢM bớt sự DÍNH MẮC của bản thân - trước hết là dính mắc với CHÍNH MÌNH, và sau đó đến những NGƯỜI mà mình yêu THƯƠNG.
Tất cả những CHÚNG SINH hữu tình và những thứ vô tri vô giác chỉ là Danh và Sắc sinh diệt nhanh chóng không ngừng.
Nếu hành giả QUÁN được KIẾP QUÁ KHỨ của mình, hành giả sẽ thấy Danh và Sắc sinh ra rồi diệt đi. Nội phần và ngoại phần đều giống nhau tất cả đều sinh diệt. Tương tự như vậy, khi hành giả QUÁN sát TƯƠNG LAI, hành giả cũng chỉ thấy Danh và Sắc sinh diệt.
Theo cách này, TRÍ TUỆ của hành giả sẽ TIẾN TRIỂN từng ngày. Trí tuệ của hành giả CHÍN MUỒI NGÀY QUA NGÀY. Cuối cùng, hành giả ĐẠT được SỨC MẠNH để THOÁT KHỎI KHỔ ĐAU.
Khoảnh khắc GIẢI THOÁT ĐẦU TIÊN xảy đến khi các Minh Sát Tuệ chín muồi, và TUỆ SƠ ĐẠO, SƠ QUẢ phát sinh.
Tuệ SƠ ĐẠO đoạn trừ BA PHIỀN NÃO (thân kiến, hoài nghi, giới cấm thủ) cho nên HÀNH GIẢ ấy trở thành Bậc THÁNH NHÂN.
TỪ ĐÓ TRỞ ĐI, vị ấy KHÔNG còn RƠI vào bất kỳ cõi nào trong BỐN ĐOẠ XỨ (Địa ngục, Ngạ Quỷ, Súc Sanh, A-Tu-La) nữa.
THÀNH TỰU NÀY chỉ có thể CÓ ĐƯỢC bằng cách NHÌN THẤY những SỰ THẬT như thế; vì vạn vật chỉ có sinh ra và diệt đi, nên hành giả MUỐN THOÁT khỏi sự ĐAU KHỔ này.
Tuy nhiên, NẾU hành giả KHÔNG nhìn THẤY những SỰ THẬT này, thì hành giả KHÔNG có KHÁT KHAO MẠNH MẼ để được GIẢI THOÁT khỏi chúng.
BIẾT và THẤY những SỰ THẬT đó rất là QUAN TRỌNG.
Bước QUAN TRỌNG nhất là ĐỊNH. Nếu hành giả đã TU TIẾN ĐỊNH, hành giả sẽ BIẾT và THẤY chúng.
Đức Phật đã bảo đảm điều này. Khi hành giả biết và thấy Danh và Sắc chân đế theo cách Buddha ĐỨC PHẬT đã dạy, hành giả có thể nhập định và THẨM TRA Danh nāma và Sắc rūpa từ GÓC NHÌN của CHÂN ĐẾ ( sự thật tuyệt đối ).
Hành giả có thể NHẮM MẮT và QUAN SÁT ÂM THANH khi nó dội vào nhĩ-môn và ý-môn cùng một lúc.
Trong lúc chú tâm đến hữu phần bhavaṅga, hành giả có thể QUAN SÁT rằng lộ tâm nhĩ-môn và lộ tâm ý-môn sinh khởi nhiều lần lặp đi lặp lại – dit dit dit dit dit dit dit dit.… Hành giả có thể cảm nhận TOÀN BỘ CƠ THỂ của mình chỉ là các HẠT nhỏ li ti SINH DIỆT nhanh chóng không ngừng, và cũng có thể nhận BIẾT tất cả những sát-na TÂM này - dit dit dit dit dit dit dit dit.… sinh diệt nhanh chóng không ngừng. Hành giả cũng nhìn THẤY MỌI NGƯỜI khác theo cùng một cách.
Hành giả nếu thích có thể QUÁN sát Danh (nāma) và Sắc (rūpa) của một phút trước, hoặc năm phút trước, hoặc một ngày trước, hai ngày trước, một tuần trước, một tháng trước. Hành giả có thể quán sát tất cả chúng; hành giả có khả năng làm như vậy.
Hơn thế nữa, hành giả có thể quán sát quay ngược lại đến THỜI ĐIỂM trong BỤNG MẸ (kiếp hiện tại), bởi vì mặc dù kamma NGHIỆP mà chúng ta đã làm xong và đã DIỆT đi NHƯNG tiềm năng hay NGHIỆP LỰC của nó vẫn còn LƯU lại về sau. Do đó, hành giả có thể QUÁN sát ngược về QUÁ KHỨ. Hành giả sẽ thấy thực tế rằng hành giả có thể làm được như vậy.
Việc QUÁN SÁT này có nghĩa là hành giả có thể NHẬN BIẾT RÕ Thánh Đế Thứ Hai.
Thánh Đế Thứ Nhất là Danh và Sắc chân đế; Thánh Đế Thứ Hai là NGUYÊN NHÂN của Thánh Đế Thứ Nhất.
ĐAU KHỔ ở kiếp sống hiện tại của hành giả đã bắt đầu trong bụng mẹ vào giai đoạn kalala, khi Danh và Sắc chân đế lần đầu tiên sinh khởi, ở giai đoạn đầu của kiếp sống này.
Đối với con người, đó là giai đoạn khởi đầu của đau khổ, điểm khởi đầu của đau khổ. Do đó, để biết nguyên nhân khổ đau, hành giả cần phải nhận biết rõ QUÁ KHỨ của mình.
Vào sát-na cận tử, một NGHIỆP kamma nào đó xuất hiện; hành giả phải BIẾT và THẤY nó. Chỉ như vậy, hành giả mới biết và thấy Thánh Đế Thứ Hai, bởi vì hành giả sẽ hiểu ĐỊNH LUẬT của NGHIỆP. Hành giả sẽ hiểu rằng TỐT lành sinh ra TỐT lành, và XẤU ác sinh ra XẤU ác.
Theo cách này, chúng tôi dạy các thiền sinh quán sát KHÔNG CHỈ một kiếp quá khứ, mà ÍT NHẤT là năm KIẾP QUÁ KHỨ.
Chỉ SAU ĐÓ họ mới có thể HIỂU được QUẢ của NGHIỆP kamma TỐT & XẤU, bởi VÌ họ THẤY rằng họ TỪNG là ĐỘNG VẬT hoặc NGƯỜI rất giàu hoặc rất nghèo trong những HIỆN HỮU TRƯỚC đây của mình. Họ nhìn những thăng trầm của cuộc sống. TRÍ TUỆ và TRI KIẾN như vậy chỉ DÀNH cho những NGƯỜI BIẾT & THẤY DANH SẮC CHÂN ĐẾ; nó vượt NGOÀI tầm của những người KHÔNG biết và KHÔNG thấy. Do đó, hành giả CẦN CÓ ĐỊNH.
Trước khi hành giả có thể biết và thấy Thánh Đến Thứ Hai, hành giả cần phải thấy biết rõ Thánh Đế Thứ Nhất, đó là Danh và Sắc chân đế, và hành giả cần phải QUÁN sát nó cả NỘI PHẦN ( trong mình ) lẫn NGOẠI PHẦN ( tất cả chúng sinh xung quanh ).
Làm thế nào để quán sát nội phần giờ đây đã được giải thích. Quán sát ngoại phần thì khác, và là một kỹ năng cần thiết cho việc quán sát QUÁ KHỨ của mình.
( Lược trích từ The Truth Taught by All The Buddhas - Bhikkhu Revata - Page 166-169 )
st
ps: rãnh thì nghiền ngẫm tí