Vân không kễ chi tiết câu chuyện , Vân chỉ đem ra những điễm chánh của câu chuyện thôi ... chi tiết , mình có thể coi trong Kinh thánh
- Abraham đang sống quay quần cùng chung gia đình , ba má anh chị em mình ... thì ông được Chúa kêu gọi "khăn gói lên đường"
ngày nay , "khăn gói lên đường" , mình biết nơi nào mình sẽ tới , và nơi đó cuộc sống như thế nào
nhưng vào thời Abraham , Chúa kêu ông "khăn gói lên đường" , mà ông không biết là ông sẽ đi đâu , ông chỉ biết ông sẽ phải rời khỏi "comfort zone" nơi ông được bao phủ bởi gia đình chung quanh
nhưng với
ĐỨC TIN VÀO CHUÁ , ÔNG CHẤP NHẬN RA ĐI , mặc dù ông không biết đi về đâu
- cùng đi với ông , có 1 người cháu tên là Lot , chắc 2 người rất gần gủi nhau , nên khi thấy Abraham đi , thì Lot cũng đi cùng ... thế là cả hai đem gia tài của mình ra đi
trên đường đi , Chúa ban phước cho họ , nên họ càng đi , thì gia tài càng nhiều (gia tài ở đây là những con thú mà họ có trong tay , sanh sản càng lúc càng đông lên)
tới 1 lúc , gia tài của 2 bên đả lên quá nhiều để có thể sống bên cạnh nhau , Abraham (ông già hơn , nên hào thoáng hơn) nói với Lot "bây giờ trước mặt nhìn kìa , con muốn chọn bên nào , thì cứ chọn , còn ta thì sẽ lấy bên kia" ... coi như ông già Abraham cho Lot được quyền chọn
Lot nhìn , coi bên nào TỐT thì chọn cho mình (TỐT ở đây có nghĩa là nơi nào có sẳn nhiều giếng , có đồng cỏ xanh tươi , CHO GIA SÚC CUẢ HỌ , thì nơi đó được coi như là TỐT)
thế là Lot chọn 1 bên TỐT , Abraham thì lấy bên còn lại
đại khái mình hiểu là .. họ tạm thời dừng chân ở nơi đó
so với Lot , Abraham là ông già , là UNCLE (Vân không biết là CẬU hay CHÚ gì đó) .... nhưng qua câu chuyện , mình thấy Abraham bảo vệ Lot nhiều hơn là Lot bảo vệ Abraham
- một hôm , Abraham không có ở nhà , xảy ra 1 cuộc chiến giữa mấy ông vua đánh lộn với nhau , trong trận chiến , Lot và gia đình ông bị "trúng miễng" , bị bắt cóc đem đi ... sau khi trở về , Abraham hay tin , liền kéo đoàn quân của mình đi phục kích đánh , cứu Lot và gia đình , gia tài đem về
trên đường về , Abraham có dâng 1/10 cho 1 nhân vật huyền bí , mà về sau này mình biết được nhân vật này có gì đó liên hệ tới Chúa Jesus (Vân cũng không rỏ lắm , nhưng có đọc ở đâu đó)
STK 14
11 Bên thắng trận bèn cướp lấy hết của cải và lương thực của Sô-đôm và Gô-mô-rơ, rồi đi.
12 Giặc cũng bắt Lót, là cháu của Áp-ram, ở tại Sô-đôm, và hết thảy gia tài người, rồi đem đi.
13 Có một người thoát được chạy đến báo điều đó cùng Áp-ram, là người Hê-bơ-rơ. Áp-ram ở tại lùm cây dẻ bộp của Mam-rê, là người A-mô-rít, anh của Ếch-côn và A-ne; ba người nầy đã có kết-ước cùng Áp-ram.
14 Khi Áp-ram hay được cháu mình bị quân giặc bắt, bèn chiêu tập ba trăm mười tám gia nhân đã tập luyện, sanh đẻ nơi nhà mình, mà đuổi theo các vua đó đến đất Ðan.
15 Ðoạn Áp-ram chia bọn đầy tớ mình ra, thừa ban đêm xông hãm quân nghịch, đánh đuổi theo đến đất Hô-ba ở về phía tả Ða-mách.
16 Người thâu về đủ hết các tài vật mà quân giặc đã cướp lấy; lại cũng dẫn cháu mình, là Lót cùng gia tài người, đờn bà và dân chúng trở về.
17 Sau khi Áp-ram đánh bại Kết-rô-Lao-me và các vua đồng minh, thắng trận trở về, thì vua Sô-đôm ra đón rước người tại trũng Sa-ve, tức là trũng Vua.
18
Mên-chi-xê-đéc, vua Sa-lem, sai đem bánh và rượu ra. Vả,
vua nầy là thầy tế lễ của Ðức Chúa Trời Chí cao,
19 chúc phước cho Áp-ram và nói rằng: Nguyện Ðức Chúa Trời Chí cao, là Ðấng dựng nên trời và đất, ban phước cho Áp-ram!
20 Ðáng ngợi khen thay Ðức Chúa Trời Chí cao đã phó kẻ thù nghịch vào tay ngươi! Ðoạn, Áp-ram lấy một phần mười về cả của giặc mà dâng cho vua đó.
21 Vua Sô-đôm bèn nói cùng Áp-ram rằng: Hãy giao người cho ta, còn của cải, thì ngươi thâu lấy.
22 Áp-ram đáp lại rằng: Tôi giơ tay lên trước mặt Giê-hô-va Ðức Chúa Trời Chí cao, Chúa Tể của trời và đất, mà thề rằng:
23 Hễ của chi thuộc về vua, dầu đến một sợi chỉ, hay là một sợi dây giày đi nữa, tôi cũng chẳng hề lấy; e vua nói được rằng: Nhờ ta làm cho Áp-ram giàu có,
24 chỉ món chi của những người trẻ đã ăn, và phần của các người cùng đi với tôi, là A-ne, Ếch-côn và Mam-rê; về phần họ, họ hãy lấy phần của họ đi.